Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cửu Thiên Liên Sinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 130 - Chí Thiện Bạch Liên
B
ầu không khí sao lại đột nhiên trở nên quỷ dị như vậy?
Hoa Tư vừa từ trong nhập định tỉnh lại tinh lực dồi dào, vươn vai duỗi lưng thuận tiện gọi những người khác đi tiếp, phát hiện Tây Sa Thương Hải đã thả Lục Tiểu Phụng, mà Hoàng Phủ Thiên Niên thì lại kì quái ngồi xen giữa Lục Tiểu Phụng và Tây Sa Thương Hải, trong lúc y nhập định chẳng lẽ đã xảy ra cái gì hay sao, bầu không khí thế nào lại có chút là lạ.
“Chúng ta tiếp tục đi thôi.” Từ trên mặt đất đứng dậy, Hoa Tư nhẹ nhàng phủi phủi vạt áo, xoay người lại thì nhìn thấy hai mắt Lục Tiểu Phụng hơi đỏ lên, như là vừa mới khóc vậy, Hoa Tư sửng sốt, kì quái hỏi: “Đây là làm sao, ai khi dễ đại tiên nhân vậy?”
Lâm Cửu im lặng trừng mắt Hoa Tư, tuy rằng cũng đại khái đoán được Hoa Tư vừa rồi nhập định nghỉ ngơi không cảm giác được xung quanh xảy ra cái gì, nhưng trong lòng y vẫn thấy khó chịu, phi thường phi thường khó chịu.
Không thèm nói câu nào, Lâm Cửu chỉ từ trong góc đứng lên.
Hoa Tư lại nhìn về phía Hoàng Phủ Thiên Niên đang đi tới bên cạnh Lâm Cửu, hỏi: “Hoàng Phủ Thiên Niên, giữa các ngươi không phát sinh chuyện gì đi?”
“Hừ ——” Hừ nhẹ một tiếng, Hoàng Phủ Thiên Niên chỉ liếc mắt nhìn Tây Sa Thương Hải cách đó không xa, chợt ôn thanh nói với Lâm Cửu: “Đi thôi.” Hắn còn muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng lại nuốt vào bụng không nói ra.
“Ai!” Hoa Tư cũng không ngốc, thấy biểu hiện của mấy người lại liên tưởng đến hành động lúc trước của Tây Sa Thương Hải, y đại khái cũng đoán ra được Tây Sa Thương Hải làm chuyện gì đối với Lâm Cửu, Hoa Tư không khỏi thầm than trong lòng, mức độ quái dị của tên Tây Sa Thương Hải này và Diệt Thiên kẻ tám lạng người nửa cân, không ngờ tới ngay cả ánh mắt cũng không khác biệt lắm, hết lần này tới lần khác có hứng thú với nam nhân này.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Hoa Tư khẽ nhíu mày nhìn Tây Sa Thương Hải cách đó không xa, sau đó sử một ánh mắt ý bảo Hoàng Phủ Thiên Niên và Lâm Cửu đi trước, Hoàng Phủ Thiên Niên đại khái minh bạch Hoa Tư muốn nói gì đó với Tây Sa Thương Hải, lặng lẽ mang theo Lâm Cửu đi trước một bước.
Lúc Tây Sa Thương Hải nhấc chân đang chuẩn bị đuổi theo, Hoa Tư đã ngăn ở trước mặt hắn, trên mặt đã không đọng lại còn nụ cười nhạt ngông nghênh phóng khoáng ngày trước, nghiêm túc nhẹ giọng nói: “Thương đế, trò chuyện chút?”
“Ha ha, vào lúc này ở nơi này, chẳng hay Hiền Môn chưởng môn muốn cùng bản vương nói chuyện gì a, nếu như chưởng môn nguyện ý làm bạn Tây Sa, bản vương cực kì hoan nghênh.” Híp híp mắt, Tây Sa Thương Hải chống hai tay ra phía sau lưng khẽ cười nói.
Thấy Hoàng Phủ Thiên Niên và Lâm Cửu đã đi xa, Hoa Tư mới thoáng thả lỏng, trên mặt lại một lần nữa nở nụ cười nhạt vân đạm phong khinh, vừa chầm chậm đi cùng Tây Sa Thương Hải, vừa mở miệng nói: “Thương đế khắp nơi trêu đùa Lục Tiểu Phụng, chính là bởi vì đoá tuyết sắc liên hoa ấn trên trán y sao?”
“Chưởng môn đang nói gì vậy, bản vương nghe không hiểu.” Tây Sa Thương Hải lại cười ha ha.
Hoa Tư cười cười, Tây Sa Thương Hải muốn lảng tránh vấn đề của y, vậy y lại càng muốn xé rách vẻ nguỵ trang của hắn để xem thấu triệt, Hoa Tư nói chậm lại: “Từ thượng cổ đến nay, liên sinh cửu thiên, cửu thiên cũng liên sinh, lúc khai thiên liên rơi xuống nhân gian, liên tử*(hạt sen) hoá trái tim trở thành người, thời thời đại đại thủ vệ Xích Thổ Đại Địa, một đời lại một đời truyền thừa, trải qua trăm nghìn năm trở thành ngũ đại quốc trên Xích Thổ Đại Địa, mà liên tâm giả, chính là người sáng lập tứ quốc.”
“Ngươi nói với bản vương những chuyện này… làm gì?” Nhìn bóng lưng hai người đi phía xa xa, Tây Sa Thương Hải nói.
Hoa Tư không giải thích, chỉ tiếp tục nói: “Hoàng Phủ Đế Quốc khai quốc chi chủ, Kim Long Hộ Pháp Công Đức Kim Liên; Bắc Quốc khai quốc chi chủ, Xích Long Hộ Pháp Nghiệp Hoả Hồng Liên; Trung Thiên Quốc khai quốc chi chủ, Tử Long Hộ Pháp Luân Hồi Tử Liên; Tây Sa Thương Ưng Quốc khai quốc chi chủ, Thanh Long Hộ Pháp Hỗn Độn Thanh Liên.”
Tây Sa Thương Hải tiếp lời: “Hơn mười năm trước, một cung nữ Trung Thiên Quốc ngẫu nhiên được hoàng thượng sủng hạnh sinh hạ hoàng tử, hoàng hậu trong lòng ghen ghét, sai người giết chết cung nữ kia, ai biết vị hoàng tử nọ trên trán lại có một đoá tử liên ấn kí chính là Luân Hồi Tử Liên chuyển thế, từ ngàn năm trước vị vua khai quốc của Trung Thiên Quốc thân mang Luân Hồi Tử Liên, Trung Thiên Quốc đã có gần nghìn năm không có Luân Hồi Tử Liên hiện thế, hoàng hậu không dám sát hại Luân Hồi Tử Liên, chỉ sai người mang vứt vào Tội Ác Quốc Gia cách xa vạn dặm.”
Nói đến đây, Tây Sa Thương Hải nhìn về phía Hoa Tư, hài hước nói: “Người trên đời này chỉ biết ngươi là Hiền Môn môn chủ, vài người biết ngươi là quốc sư Trung Thiên Quốc, nhưng lại có bao nhiêu người biết, ngươi kì thực mới là người kế thừa chính thống của Trung Thiên Quốc, là lần thứ hai Luân Hồi Tử Liên chuyển thế trong nghìn năm qua.”
Hoa Tư chỉ cười cười, vốn dự định đặt trọng tâm câu chuyện lên người Tây Sa Thương Hải, nào biết đâu rằng Tây Sa Thương Hải cư nhiên lại biết bí mật này của y.
“Thương đế chẳng lẽ ngươi không nghĩ rằng chúng ta thân ở thời đại này là do số phận an bài sao?” Hoa Tư không tiếp tục câu chuyện của Tây Sa Thương Hải, nói: “Liên sinh chuyển thế giả gần nghìn năm qua không có, vậy mà chục năm nay lần lượt xuất hiện, ta thân là Luân Hồi Tử Liên, ngươi thân là Hỗn Độn Thanh Liên, Hoàng Phủ Thiên Niên thân là Công Đức Kim Liên, còn có Xích Long Nữ thần bí cũng có thể là Nghiệp Hoả Hồng Liên, tụ hợp một đường, trong tối tăm u ám, phảng phất như sắp sửa phát sinh chuyện gì.”
“Ngươi có phải đã bỏ quên vài người?” Tây Sa Thương Hải khẽ cười một tiếng nói, “Còn có Thập Nhị Phẩm Chí Thiện Bạch Liên và Thập Nhị Phẩm U Minh Hắc Liên đã thất tung trong thiên địa từ ngàn năm trước!”
“Thiên địa sơ khai, sinh sáu liên tử, thế nhưng duy độc không gặp Chí Thiện Bạch Liên và U Minh Hắc Liên, ngươi nói… bọn họ nghìn năm trước đã đi nơi nào a?” Tây Sa Thương Hải châm chọc, “Hoa Tư, ngươi nói tại sao Chí Thiện Bạch Liên và U Minh Hắc Liên vốn đã biến mất khỏi Xích Thổ Đại Địa lại xuất hiện, từ ngàn năm trước, U Minh Hắc Liên… cũng đã bị tứ liên khác liên thủ giết chết rồi!”
Bàn tay siết chặt, những kí ức về kiếp trước còn sót lại trong đầu giống như nghiệp hoả đốt cháy cả thể xác và tinh thần Tây Sa Thương Hải, luôn luôn bình tĩnh và cuồng ngạo trong nháy mắt biến thành đố kị vô tận, phẫn hận và bi thống, dường như có nghìn vạn cây kim đâm vào trái tim hắn.
“Thương đế ——” Thấy Tây Sa Thương Hải tâm tình có chút bất ổn, Hoa Tư vội vã nhắc nhở.
“Ta không sao.” Hít một hơi thật sâu, nắm tay Tây Sa Thương Hải nới lỏng, rồi lại siết chặt, nhiều lần như thế rốt cục cũng khiến hắn khôi phục lại bình tĩnh, kí ức kiếp trước tựa như độc dược thấm đẫm cả người hắn.
“Ha ha… chuyển thế, Luân Hồi, ta tình nguyện để cho Hỗn Độn kia ngủ say nghìn vạn năm không cần tỉnh lại.” Nhắm chặt mắt lại, Tây Sa Thương Hải mở mắt nhìn bóng lưng Lâm Cửu cách đó không xa, nhàn nhạt nói: “Ngươi nói không sai, ta đích thật là bởi vì liên ấn tuyết sắc trên trán người nọ mà trái tim rối loạn.”
“Ngươi nhớ lại kí ức kiếp trước rồi?” Trên mặt lộ ra một tia cười khổ, Hoa Tư cũng nhìn bóng lưng màu trắng của Lâm Cửu, ôn nhu nói: “Ta vốn tưởng rằng chỉ có ta nhớ lại ký ức kiếp trước, không ngờ ngươi giấu kĩ như vậy, cư nhiên cũng nhớ ra rồi.”
“Lúc đầu đứt quãng, nhưng càng ngày càng rõ ràng…” Rõ ràng đến khó chịu, Tây Sa Thương Hải bình thản nói, “Xem ra kí ức thuộc về Công Đức Kim Liên kiếp trước trên người Hoàng Phủ Thiên Niên cũng dần dần rõ ràng lên, bằng không… bằng không lấy cá tính đạm mạc của hắn, sao có thể quan tâm tới một người tên Lục Tiểu Phụng vẫn luôn cùng một chỗ với Diệt Thiên chứ.”
“Ha ha ha… Hoa Tư lẽ nào đây là vận mệnh sao?” Trong thanh âm Tây Sa Thương Hải lộ ra một tia bất đắc dĩ và thê lương, “Nghìn năm trước Chí Thiện Bạch Liên và U Minh Hắc Liên dây dưa không rõ, một đời này lại để cho bọn họ ở cùng nhau, sức mạnh của U Minh Hắc Liên sớm đã thức tỉnh, một khi để Diệt Thiên khôi phục lại kí ức kiếp trước, hắn sẽ biết nghìn năm trước, là Chí Thiện Bạch Liên chính tay đưa hắn vào địa ngục…”
“Vốn tưởng rằng chỉ có U Minh Hắc Liên từ địa ngục lần thứ hai tới nhân thế, vốn tưởng rằng mấy người chúng ta luân hồi tái thế là vì đưa ma đầu quay trở lại địa ngục, ha ha…” Hoa Tư cúi đầu ai thán một tiếng, ai ngờ được bọn họ lại ở chỗ này đụng phải nam tử trên trán có bạch liên ấn kí, mà nam nhân này lại là người đứng về phía Diệt Thiên.
“Không nghĩ tới, ta thực sự không nghĩ tới, nghìn năm trước chúng ta rõ ràng đã đưa Chí Thiện Bạch Liên đến một thế giới khác, vì sao y lại quay trở về, vì sao y lại cứ hết lần này tới lần khác về bên Hắc Liên đó ma đầu đó, vì sao… người gặp y trước không phải là ta?” Nội tâm đột nhiên dâng lên một cỗ bi thương, Tây Sa Thương Hải ngửa đầu cười ha ha, cười đến thê lương, cười đến bi thống, cười đến bất đắc dĩ, càng cười cho số phận thật mỉa mai tàn khốc này.
Tiếng cười vang vọng trong sơn động của Tây Sa Thương Hải doạ Lâm Cửu nhảy dựng, ngực như bị tảng đá lớn nện vào, hoặc như là đột nhiên bị điện giật một chút, mơ mơ hồ hồ không thể nói rõ đây là cảm giác gì.
Tên điên kia đang cười cái gì? Lâm Cửu kì quái quay đầu lại nhìn, nhưng vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Tây Sa Thương Hải nhìn về hướng này —— thâm tình mà phức tạp.
Như bị nhãn thần của Tây Sa Thương Hải đâm vào, Lâm Cửu vội vội vàng vàng quay đầu đi, trong lòng không biết là tư vị kì quái gì, chỉ trầm mặc tiếp tục đi lên phía trước.
Hoàng Phủ Thiên Niên đi bên cạnh khẽ nhíu mày, bàn tay bất tri bất giác xoa xoa lên ngực trái, nhẹ nhàng đè lại trái tim, hắn hôm nay bị sao vậy, vì sao thấy nam nhân tên Lục Tiểu Phụng này luôn khiến hắn có một loại cảm giác khó hiểu, người này dù khóc hay cười, sống hay chết, có quan hệ gì với hắn chứ?
Việc bọn họ cần làm, chỉ là tận dụng thiên thời địa lợi giết chết tên ma đầu kia mà thôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cửu Thiên Liên Sinh
Vạn Diệt Chi Thương
Cửu Thiên Liên Sinh - Vạn Diệt Chi Thương
https://isach.info/story.php?story=cuu_thien_lien_sinh__van_diet_chi_thuong