Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàn Khố Đệ Tử
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 129: Câu Chuyện Thảo Nguyên
L
iên tiếp bảy ngày mưa to, "hoạt động săn bắn" của Hổ doanh chịu ảnh hưởng lớn, nhưng bọn hắn không tìm chỗ trú mưa mà liên tục di chuyển, dù sao cũng đang đánh du kích mà, ở lại càng lâu càng nguy hiểm.
Sau khi mưa tạnh, bọn lính đều cởi mũ giáp xuống, tính cả ngựa của mình, một nghìn năm trăm chiến mã của Ưng kị và ngựa chiếm được dọc đường “săn bắt” bây giờ mỗi người lính có thừa chiến mã để thay đổi.
Sau cơn mưa không khí thảo nguyên trong lành mát mẻ, gió mang theo mùi hương hoa cỏ làm tâm hồn người ta thoải mái, ba nghìn kị binh lùa dàn dê bò đi thong thả trên thảo nguyên, hiện tại bọn họ muốn tìm hiểu rõ tình hình phân bố các bộ lạc trên thảo nguyên và hướng Vương đình người Hồ rồi chờ thời cơ thích hợp tiến công Vương đình.
Giết sạch người Hồ là chuyện không thể, chỉ có thể ép bọn hắn nhượng bộ, làm bọn hắn kinh sợ mà thôi, không gì bằng tấn công Vương đình cả.
Con đường dài xanh mơn man màu cỏ non bỗng xuất hiện một dải màu bạc vắt ngang, ánh mát đám binh lính đều sáng lên.
Nhưng mà bên cạnh con sông có một đám điểm đen, Lý Cáp nhận ra đó là một đám người ngựa, mơ hồ còn nghe được tiếng ca trong trẻo của Hồ nữ.
Mấy người kia cũng nhìn thấy đám người Lý Cáp, dĩ nhiên, đại quân hành quân chậm rãi vậy không thấy mới lạ, một người lên ngựa chạy lại gần do thám, mới chạy được một đoạn đã vội quay ngựa trở lại hò hét, mấy người kia nhốn nháo hẳn lên lộ rõ vẻ lo sợ.
Không đợi Lý Cáp ra lệnh, Dương Cận đã dẫn hơn trăm kị binh xông lên, đám người Hồ kia cũng vội vàng lên ngựa bỏ chạy.
Lý Cáp ghìm ngựa đứng lại, híp mắt nhìn phương hướng đám người Hồ bỏ chạy, quay sang nhìn Dương Cận, hắn hiểu ý dẫn trăm kị binh đuổi theo hướng khác.
Mấy người Hồ bị truy đuổi cuối cùng bị ép chạy về phía Lý Cáp đang đứng.
Tới gần, Lý Cáp mới phát hiện mấy người Hồ kia tất cả đều là con gái.
Lý Cáp nhìn qua là nhận ra ở giữa có một cô gái khác biệt hẳn, nàng khoác áo bào da dê màu xám trắng, đội mũ lông xù màu trắng, có hai dải lông như đuôi con gì rũ xuống hai bên má, mặc dù không nhìn thấy rõ dung mạo nhưng màu da trắng nõn nổi bật giữa đám người da trâu chẳng khác nào hạc giữa bầy gà.
Lý Cáp thúc ngựa, hắn như một mũi tên xuyên thẳng vào đám hồ nữ, Đại Phi cũng gào thét chạy theo.
Mấy người kia thấy hắn một mình một ngựa vọt tới thì sửng sốt, vôi vung đao ra cản.
Trong chớp mắt, một cái màu roi ngựa màu đen bỗng nhiên xuất hiện trên tay Lý Cáp, chỉ thấy hắn tùy tiện quăng hai cái, đã quật ba thiếu nữ rời ngựa. Kế tiếp hắn đối diện thiếu nữ kia, lúc này hắn mới nhìn rõ, nàng có hàng mi tinh tê, đôi mắt to tròn, mũi ôi mỏng, làn da trắng nõn gương mặt thanh tú nhưng vẫn đậm nét quật cường ngay thẳng của Hồ tộc.
Cái miệng nhỏ nhắn của thiếu nữ gầm lên, bổ đao về phía Lý Cáp, hắn không né, cũng không dùng roi ngựa kéo ngã nàng mà để yên cho nàng chém lên vai mình, khi lưỡi dao cham vai hắn bông nhiên run lên, lực tiêu tán đi không ít, giống như nhẹ nhàng xẹt qua, hắn biết cô gái này nhất định là người không thể động đao thương.
Lý Cáp khi hai người chạy qua dang tay ôm lấy éo nàng kéo vào lòng mình mặc tiếng kinh hô.
Ngoài ra những cô gái khác cũng bị Dương Cận và Cổ Khang bắt hết.
Thiếu nữ người Hồ liều mạng giãy dụa, càu cấu lồng ngực và lưng hắn, thậm chí dùng miệng cắn hắn, đôi mắt xinh đẹp to tròn trợn trừng đầy giận dũ xen lẫn một tia hoảng sợ, chiếc mũ của nàng khi giãy dụa đã rơi xuống, mái tóc tết đuôi sam theo nhịp vùng vẫy mà đong đưa.
- Thật là một tiểu mẫu ngưu không an phận a.
Lý Cáp cười híp mắt nhìn thiếu nữ, vào thảo nguyên đã lâu hắn mới thấy một người con gái hợp mắt, tuy rằng không xinh đẹp như Hương Hương nhưng có cá tính riêng.
- Cuộc sống cấm dục bao lâu, chấm dứt được rồi.
Lý Cáp thoả mãn vuốt ve cơ thể nàng, tiếng nàng chửi mắng hắn như nghe hát, nàng cào cấu cắn hắn chỉ thấy như mát xa thoải mái hơn thôi.
- Đến phía trước đóng quân nghỉ ngơi.
Lý Cáp ra lệnh, bọn họ cướp được rất nhiều lều trại của người Hồ, đủ để che mưa chắn nắng nghỉ ngơi.
Rất nhanh, bọn lính bắt đầu đáp dựng trướng, các tướng sĩ ôm phụ nữ vào lều mình, dĩ nhiên là cả Lý Cáp rồi.
Tiếng quần áo bị xé rách, tiếng kêu la, chửi bới rồi tiếng thịt dồn thịt, tiếng rên rỉ vang lên, không cần nói cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Làm Lý Cáp thở hổn hển phóng xuất tinh hoa vào người thiếu nữ thì nàng đã hôn mê, hai mắt còn vương nước, hàm răng cắn chặt bờ môi mỏng.
Lý Cáp cúi đầu nhìn xuống thấy quần áo thiếu nữ có chút vể máu, mới nhớ thiếu nữ này là lần đầu, mình lại nín nhịn mấy tháng nên không chú ý, hắn ôm nàng vào lòng nhẹ nhàng âu yếm.
Khi cô gái tỉnh lại, Lý Cáp nhìn nàng, mỉm cười,nói:
- Nàng đã tỉnh?
Sau đó mặc kệ gương mặt thanh tú đầy cừu hận nhìn mình, cũng không kể thiếu nữ có hiểu lời mình nói hay không hắn chậm rãi nói:
- Nàng là cô gái ta tìm thấy trên thảo nguyên, sau này gọi nàng là Tịnh Cơ đi.
Thiếu nữ Hồ hay bây giờ là Tịnh Cơ, vẫn trừng mắt nhìn Lý Cáp, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy áo mình.
※※※※※※※※※※※※※※
Người trên đại thảo nguyên gọi chung là Hồ tộc, nhưng trong đó lại chia ra rất nhiều bộ lạc, bình thường thì sinh sống tự do, chỉ khi Vương đình có lệnh mới tập trung lại.
Lúc này, Vương đình Hồ tộc đang tụ tập hơn mười thủ lĩnh các bộ lạc trên thảo nguyên.
Nhiều lão đầu chạy đến Vương đình như vậy không ngoài chuyện đám binh lính lang sói người Hạ tấn công thảo nguyên.
Chi quân đội này mới vào thảo nguyên hơn tháng đã cướp sạch giết sạch hơn mười bộ lạc, người Hồ chết vô kể.
Ác hổ quân xuất quỷ nhập thần, lại có Hổ Ma thống lĩnh, vừa đánh bại người Hồ đã khiến bọn họ khủng hoảng và lo lắng, sợ hãi ngày nào đó đám ác hổ kia và Hổ Ma đột nhiên giết tới bộ tộc mình. Nghe nói Hổ Ma kia tàn nhẫn, đến cả dũng sĩ mạnh nhất Hồ tộc Tường Toản cũng phải chạy trốn, tuy rằng giữ được mạng chạy về đến Vương đình nhưng cũng đã gần hấp hối, như phế nhân.
Bất quá, đám lão đầu và Sầm Ngu đại hãn vẫn đến thăm hỏi Tường Toản để nắm rõ tình hình đối thủ.
Trên giường Tường Toản sắc mặt tái nhợt, đầu tóc rối bời, thỉnh thoảng ho khan kịch liệt vài tiếng, miệng mũi trào máu tươi, A Bố Tha ở bên cạnh chăm sóc cho hắn.
Tường Toản híp nửa mắt, ánh mắt không hề tức giận. A Bố Tha biết, tay hắn nắm chặt ngân liên đưa từ Hạ quốc về cho Thiên Tú công chúa. Tay hắn nắm chặt như vậy làm người ta khó tưởng tượng hắn đã bảy ngày chưa ăn cơm.
A Bố Tha cho rằng, Tường Toản sẽ sớm lìa đời, hắn sở dĩ không chịu tắt thở, chỉ là vì chờ một người, chính là tiên nữ Hồ tộc. Nhưng người đó đã đi Thiên Sơn, nhanh cũng phải mười ngày nữa, hắn chờ nổi sao?
Tường Toản thật sự thất bại, đúng vậy, hắn thất bại, ba mươi vạn dũng sĩ Hồ tộc chỉ trở về có mấy vạn tàn binh, ngay cả hắn cũng chỉ còn nửa mạng. Những Hồ tộc không tham gia trận chiến Hoa Bình Dã đều nhạo báng hắn, nói hắn là tự đại cuồng vọng lại vô năng, cái gì Hồ tộc tứ đại chiến tướng chỉ là phường nhu nhược sợ chết.
Mãi đến khi tàn binh từ Hoa Bình Dã trốn về kể ra tình hình đáng sợ, mãi đến khi bóng đen như gió lốc cuốn về thảo nguyên người Hồ mới biết mình đối mặt với điều đáng sự gì.
- Tường Toản, ngươi cho rằng Hổ Ma kia là hạng người gì?
Sầm Ngu đại hãn hỏi. Mạc dù người Hồ đã điều tra rõ thân phận Lý Cáp nhưng người Hồ vẫn quen gọi hắn là "Hổ Ma" hoặc là "Ác ma bất tử ".
Tường Toản vừa há mồm ra đã ho khan.
A Bố Tha vỗ lưng giúp hắn, rồi nói:
- Đại hãn, về Hổ Ma kia, Ba Tắc Cát tướng quân hiểu rất rõ, tướng lĩnh trở về đều biết, sao ngài không hỏi bọn họ?
Sầm Ngu đại hãn nói:
- Chúng ta đã hỏi bọn hắn, Tường Toản, ta muốn nghe cái nhìn của ngươi về hắn, và cách đối phó.
Tường Toản suy nghĩ, mãi mới suy yếu nói:
- Hổ... Hổ Ma kia..., gia... Gia thế phi thường... Ly gián... Không thể..., võ công của hắn tốt lắm... Ám sát vô dụng... Chúng ta... Chúng ta đối với hắn vô... Vô kế khả thi..., nếu có thể... Có thể... Có thể...
Sầm Ngu đại hãn cùng đầu lĩnh bộ tộc khác đều tiến lên hỏi:
- Nếu có thể cái gì?
- Nếu có thể cùng hắn... Cùng hắn hòa đàm...
Tường Toản cuối cùng cố nói ra được mấy chữ này.
- Hòa đàm?
Sầm Ngu đại hãnlông mày nhíu lại:
- Muốn chúng ta cầu hòa với Hổ Ma kia? Tường Toản, ngươi hồ đồ rồi à?
Mấy đầu lĩnh khác cũng sôi nổi thì thầm với nhau, đều là nói Tường Toản bị người Hạ đánh cho vỡ mật rồi
Một thủ lĩnh bộ lạc năm chặt tay nói:
- Các bộ lạc chúng ta đoàn kết lại, có thiên thần che chở, chắc chắn có thể xử lí mấy nghìn kị binh và Hổ Ma kia.
Mấy đầu lĩnh lập tức phụ hoạ, thỉnh Sầm Ngu đại hãn lập tức phái binh bao vây tiễu trừ.
Sầm Ngu đại hãn nhìn Tường Toản hồi lâu, ánh mắt híp lại một nữa vẫn u ám như cũ, mặt ửng đỏ, nhìn qua thì suy yếu hơn lúc nãy nhiều.
- Truyền mệnh lệnh của ta, quân đội các bộ tộc tính cả vệ quân Vương đình ba ngày sau xuất phát, theo như tình báo tiễu trừ quân Hổ ma!
Sầm Ngu đại hãn cuối cùng cũng theo ý của các thủ lĩnh bộ lạc, tuy bọn hắn không tin Hổ Ma có thể một địch trăm, nhưng hắn như khúc xương cá mắc ngang họng, không gỡ ra không được.
Sầm Ngu đại hãn khoát tay áo, ý bảo mọi người đi trước. Đợi các thủ lĩnh rời đi, hắn mới trường thở dài nói:
- Ngươi còn có lời gì muốn nói với ta sao?
A Bố Tha nhìn đại hãn rồi cũng cúi thấp đi đầu đi ra ngoài.
Tường Toản chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt vẫn đục lại sáng ngời, hắn ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Sầm Ngu đại hãn, gian nan giơ tay trái lên, một đạo ngân quang chảy từ lòng bàn tay hắn ra, một cái ngân liên xuất hiện trước mắt Sầm Ngu đại hãn.
- Tú... Tú... Tú...
Thanh âm Tường Toản yếu ớt lại rõ ràng.
Sầm Ngu đại hãn ánh mắt phức tạp nhìn hắn, sau một hồi mới nói:
- Thiên Tú đi Thiên Sơn gặp mẫu thân của nàng, chỉ sợ... Sợ không kịp về gặp ngươi lần cuối.
Tường Toản ánh mắt nhạt đi trong chớp mắt, tay nặng nề mà rơi xuống trên giường, cái ngân liên kia chảy xuống mặt đất, không phát ra một tiếng vang.
Sầm Ngu đại hãn lắc đầu lại thở dài, đi ra khỏi lều.
Sau nửa canh giờ, trong trướng vang lên tiếng A Bố Tha bi thương la khóc:
- Tường Toản tướng quân!...
Một đời đại tướng Hồ tộc, bị chết uất ức không cam lòng như thế
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàn Khố Đệ Tử
Hắc Oa
Hoàn Khố Đệ Tử - Hắc Oa
https://isach.info/story.php?story=hoan_kho_de_tu__hac_oa