Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 10: Hoa Lệ Xuất Thủ
V
iêm Nguyệt Lâu ở La thành. Địa thế kỳ lạ, trước tựa núi, sau giáp biển. Muốn tới Viêm Nguyệt Lâu, hoặc là phải vượt qua dãy núi trùng trùng, hoặc là đi thuyền theo biển mà vào. Nhưng bất luận là phương pháp gì, cũng cực nguy hiểm. Tóm lại, Viêm Nguyệt Lâu là dễ thủ khó công*.
(*dễ phòng thủ nhưng khó tấn công)
Đại dương xanh thẳm, một con thuyền đang lướt đi. Mặt trời nháy mắt giữa bầu trời, ánh mắt lấp lánh trên mặt biển, giống như vô số ánh sao rơi xuống, sáng lạn chói mắt, đẹp không sao tả xiết. Hai bên thuyền, hai nam tử đứng đó. Một người mặc Nguyệt Nha trường bào, khi gió biển thổi phất, vạt áo phiêu phiêu như tiên tử. Trên mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ màu vàng, lộ ra đôi mắt màu tím, thâm thúy như làn biển sâu, làm người ta vừa nhìn vào đã bất giác bị lạc trong đó. Một nam tử khác thân mặc hắc bào tay ngắn, thắt lưng ngọc đái, tóc thúc cao, cắm một cây trâm bạch ngọc. Ngũ quan thâm thúy, khuôn mặt có chút gầy.
Hai người nhìn cung điện đã ẩn hiện phía trước, đáy mắt đồng thời hiện lên một ánh sáng tối, đó hẳn là Viêm Nguyệt Lâu, chính là không biết bọn họ có thuận lợi tiến vào như vậy không?
Viêm Nguyệt Lâu
Một chiếc kính viễn vọng được dựng trên đài cao, vài tên nam tử đang quan sát mặt biển. Đột nhiên một con thuyền xâm nhập vào địa giới, một nam tử đứng lên, hô lớn về phía sau: “Báo cáo, có thuyền xâm nhập hải vực, đang theo hướng tới gần Viêm Nguyệt Lâu.”
“Tu tu…”
“Tu tu…”
Một tiếng la kéo dài, xuất hiện mấy chục Hắc y nhân của Viêm Nguyệt Lâu.
“Ra bờ biển.” Một nam tử mặc trang phục màu lam lạnh lùng nói.
“Dạ.” Đoàn người đi đến nơi thuyền sẽ thả neo.
Khi bọn họ đi tới bờ, thuyền đã chuẩn bị cập bến.
“Dừng lại, người nào đến Viêm Nguyệt Lâu.” Lam bào nam tử đi phía trước, giơ tay ngăn thuyền bỏ neo.
Thuyền viên quay đầu nhìn nam tử mắt tím, chờ đợi mệnh lệnh của hắn.
Namtử mắt tím, Dạ Thần phất tay với thuyền viên. Y lạnh lùng đứng ở trước thuyền, mái tóc đón gió tung bay, tựa như một vị thần.
Lam bào nam tử sửng sốt, xem ra nam tử mắt tím này tuyệt đối là kẻ không thể khinh thường.
Dạ Hồn đi đến bên người Dạ Thần, trả lời lam bào nam tử rằng: “Chúng ta tới gặp Lâu chủ quý phái.”
“Hai vị có việc gì? Lâu chủ chúng ta không tiếp người ngoài.”Namtử áo lam cảnh giác nhìn Dạ Hồn, hắn cảm giác được hơi thở đồng loại từ trên người hắc y nam tử này, cùng là hơi thở lạnh như băng, hơi thở mang mùi máu.
“Xin hỏi đây là người của Viêm Nguyệt Lâu?” Dạ Hồn giơ bức tranh, là nam tử trên mặt có vết đao dài.
Namtử áo lam cả kinh, người trên bức họa không phải là Ảnh Tam sao? Hai người này tìm hắn làm gì? Bằng vẻ ngoài không cảm xúc, hắn trả lời:
“Không biết.”
“Các hạ quả thực không biết?” Dạ Hồn nhướn mi, người này rõ ràng là chối đẩy trách nhiệm.
“Đương nhiên.”Namtử áo lam nói, cười lạnh. “Cho dù là người của Viêm Nguyệt Lâu thì thế nào? Chẳng lẽ các ngươi còn muốn xông vào Viêm Nguyệt Lâu bắt người?” Vốn không muốn nói vậy, nhưng khẩu khí của hắc y nam tử này rõ ràng là coi Viêm Nguyệt Lâu thành ngã tư đường mà tùy ý có thể làm.
“Hừ…”
Dạ Hồn lạnh lùng cười, quả thật là người của Viêm Nguyệt Lâu.
‘Vù’ một tiếng, một bóng đen như tia chớp lao đến.
Namtử áo lam ngẩn ra, phi thân nghênh chiến. Hai thân ảnh đánh nhau giữa không trung không ngớt, ánh dương rơi trên người bọn họ, bốn phía dường như bị bịt kín bởi một tầng ánh sáng, làm cho người ta không nhìn rõ chiêu thức của họ. Sau một lúc lâu, chỉ nghe ‘phịch’ một tiếng, nam tử áo lam bị Dạ Hồn dùng một chưởng đánh bay. Hắn ngã xuống bờ biển, hạt cát tung tóe ra.
“Lam đường chủ.”
Sát thủ Viêm Nguyệt Lâu vây quanh gã, giúp nam tử áo lam đứng lên. Vẻ mặt vẫn thờ ơ như cũ, nhưng trong lòng kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới hắc y nam tử này lại lợi hại như thế, có thể đả thương Lam đường chủ.
Lam đường chủ đứng lên, hất những hạt cát trên người ra. Ánh mắt oán hận nhìn Dạ Hồn, mối thù hôm nay, tất phải báo.
“Bắt lấy chúng.”
Bàn tay to vung lên, chúng sát thủ tựa như những con rối bị khống chế. Họ rút đao tấn công Dạ Hồn, đao quang kiếm ảnh, cát bụi bay lên. Sát thủ chia làm hai đội, một đội bao thành một vòng tròn, vây lấy Dạ Hồn. Một đội phi thân lên thuyền, tấn công Dạ Thần.
Dạ Hồn nhếch môi, những kẻ này mà cũng vọng tưởng bắt hắn cùng Lâu chủ sao? Thật sự là ngu ngốc.Tayđưa qua hông, nhuyễn kiếm xuất thủ, cổ tay dao động như rồng, nháy mắt đã đánh bại mấy sát thủ trước mặt.
Dạ Thần đứng ở một bên chưa từng nhúc nhích, chờ đợi đám sát thủ kia tấn công.
“Quá chậm.”
Đột nhiên, trong lúc Dạ Thần định xuất thủ, bầu trời lại truyền đến một giọng nữ lạnh lùng. Y nhịn không được khẽ nhếch môi, lắc mình lui đi.
Dạ Hồn cũng nghe thấy giọng nói đó, lộ ra ánh mắt tôn kính, giống Dạ Thần, phi thân nhảy khỏi vòng vây của đám sát thủ.
“Leng keng…”
Tiếng chuông thanh thúy vang lên, Lam đường chủ cùng sát thủ đều giương mắt ngỡ ngàng nhìn theo cỗ kiệu hoa lệ từ từ hạ xuống từ bầu trời. Thân kiệu màu lửa đỏ, trước sau đều có hai thiếu niên áo trắng nâng kiệu, tấm rèm vàng lay động theo gió. Tiếng chuông thanh thúy đúng là được truyền ra từ bên trong, quả chuông rung rinh theo gió. Kiệu hạ xuống thuyền. Cùng lúc đó, một chiến thuyền khác cũng xuất hiện ở bên cạnh chiến thuyền này.
Một nam tử cùng mặc hắc bào xuất hiện, bên người hắn còn có một cô gái xinh đẹp mặc váy màu hồng nhạt.
“Chủ tử, Lâu chủ.”
Namtử cùng cô gái cung kính cúi đầu với người ngồi trong kiệu và nam tử mang mặt nạ, đứng ở bên người bọn họ.
“Các ngươi rốt cục là người nào? Đến Viêm Nguyệt Lâu có mục đích gì?”
Lam đường chủ nhìn khí thế này, bắt đầu thiếu kiên nhẫn. Chỉ sợ mục đích không đơn giản.
“Sảo*.”
(*Ồn ào, ầm ĩ)
Lạnh lùng một chữ, chỉ thấy rèm kiệu được xốc lên một chút. Một ánh sáng bạc bắn ra phía ngoài, Lam đường chủ trong nháy mắt bị điểm trúng á huyệt. Hắn trừng mắt không thể tin được nhìn cỗ kiệu, rõ ràng hắn đã né, vì sao vẫn không thoát khỏi chiêu thức của người nọ?
“Vào Viêm Nguyệt Lâu.” Bên trong kiệu lại vang lên giọng nói thờ ơ.
Dạ Thần gật đầu, phất tay với bốn thiếu niên ngũ quan như ngọc. Bốn thiếu niên lại nâng cỗ kiệu, dùng khinh công phi thân, Dạ Thần, Dạ Hồn, Dạ Mị, Tiểu Chiêu đuổi kịp theo.
Bọn họ muốn xông vào Viêm Nguyệt Lâu!!
Lam đường chủ bất chấp bị điểm á huyệt, vung tay lên với nhóm sát thủ muốn nói, ngăn chúng lại, ngăn chúng lại!. Không thể để chúng xông vào Viêm Nguyệt Lâu, nếu bị Lâu chủ phát hiện, tất cả đều phải chết. Cơ thể cũng co rúm lại, hắn không muốn bị vạn xà xuyên tim, cũng không muốn bị dùi thủng xương.
Nhóm sát thủ đồng loạt đánh về phía Dạ Thần, đôi mắt Dạ Thần sâu thẳm, nhanh như chớp lấy ra ngân châm. Ngân châm như cơn mưa hoa lê lao về phía đám sát thủ, ‘vù vù’, ngân châm đâm sâu vào thân thể bọn họ.
“Rầm…”
Sát thủ ngã xuống đất, Lam đường chủ sửng sốt.
Dạ Thần cùng mọi người kiêu ngạo vào trong Viêm Nguyệt Lâu, chỉ còn mình Lam đường chủ còn kinh ngạc bên ngoài.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
Luyến Nguyệt Nhi
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=chin_tuoi_tieu_yeu_hau__luyen_nguyet_nhi