Trường Sinh Giới epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 126: Gặp Lại
gười dịch: hoanghaiha (TT-Bàn Long chiến đội)
Quân Vương Thuyền rất nhanh giảm tốc lại, nó tựa hồ như thực sự có linh trí, sau khi tiếp cận Trường Sinh đại lục liền phát ra một tia sáng xám mạnh mẽ hướng đến bờ biển, giống như hóa thành một cây cầu. Thân thể của đám người Tiêu Thần không thể khống chế được liền bị trượt lên, sau đó dọc theo cây cầu mà trượt tới.
Thực sự được đứng trên bờ, cảm giác được hơi hướm của đất, Tiêu Thần và Yến Khuynh Thành đều trở nên bừng tỉnh, bọn họ rốt cuộc cũng an toàn trở về tới Trường Sinh đại lục.
“Ô ô …..” Âm thanh trầm thấp sâu kín từ bên trong Quân Vương Thuyền phát ra, nó bộc phát ra tia sáng ma dị, sau đó đi xa không quay trở lại khiến vô tận nước biển bắn lên, biển cả bị phân thành một đường nước trắng xóa.
Ba bộ xương khô dựa theo phân phó của Tiêu Thần, mặc bộ da của Ma Quỷ vào, sau đó mặc quần áo da thú rồi bọn họ cùng nhau đi đến phiến đại lục phía trước. Chỉ là vừa mới bắt đầu bước đi ra ngoài không xa, trong khu rừng phía trên bãi biển liền xuất hiện hơn mười cái nhân ảnh đang hướng về phía bọn họ xúm lại.
Tiêu Thần chú ý tới chỗ này tựa hồ như từng trải qua đánh nhau kịch liệt, ở ven biển còn có một chỗ bị đánh tả tơi tạo thành một khe lớn, không ít chỗ đều có vết máu.
Đám người xúm đến gồm có thanh niên nam nữ, cũng là những người không đơn giản, nam thì anh tuấn tiêu sái, nữ lại xinh đẹp như hoa, một đám người như vậy xuất hiện tại bờ biển rõ ràng không phải chuyện tầm thường, có thể thấy được bọn họ đều là tu luyện giả, tu vi cũng không hề kém.
“Sư muội!”
“Sư muội người vẫn có thể bình yên vô sự trở về ….”
Ở phía trước truyền đến những tiếng kinh hô, những người đó có người vui mừng, có người kinh dị, biểu tình không giống nhau.
Nàng…!
Tiêu Thần có cảm giác không thể thốt lên lời, thật không ngờ vừa mới lên bờ liền đụng phải đám người của Bất Tử nhất hệ, bất quá hắn cũng không có gì phải hoảng loạn, Yến Khuynh Thành rất nhanh vọt tới trước, kích động kể lể với bọn họ.
Hiện tại vận mệnh của Tiêu Thần và Yến Khuynh Thành đã liên hệ với nhau, Yến Khuynh Thành không thể có tâm tư khác, ngược lại phải hết sức vì hắn mà ‘bác bỏ tin đồn’ về những chuyện xảy ra trên Long Đảo.
Yến Khuynh Thành đứng đó có vẻ siêu trần thoát tục, tuy rằng những nam nữ thanh niên này cũng được coi là xuất sắc nhưng vẫn không thể so sánh với nàng. Vài vị thanh niên nam tử hướng phía đối diện phóng ra vài cái ánh mắt vô cùng bất thiện, nữ tử này tuy rằng không có địch ý nhưng bọn họ chính là nhìn chằm chằm đề phòng đám người Tiêu Thần.
Tiêu Thần lẳng lặng nhìn những nam tử này đang ở bên cạnh Yến Khuynh Thành xu nịnh, nghe thấy những lời nói xun xoe của bọn họ.
“Sư muội, tại sao người lại ngồi trên một cái quái thuyền như vậy trở về?”
“Cũng may ngươi trở về muộn mấy tháng, bằng không đã gặp nguy hiểm, không lâu trước khi Thần Thuyền trở về, trên đường người của các môn phái tu giả đi tiếp ứng Long Đảo tại trên bờ biển từng xảy ra một hồi đại chiến thảm thiết, người chết vô số a.”
“Tất nhiên là vì tranh đoạt bạn sinh long vương khiến cho máu chảy thánh sông, ngay cả bán thần cũng đều xuất hiện, lúc ấy ven bờ biển đều bị máu nhiễm đỏ cả.”
“Thật đáng sợ, một ngày mà cả bán thần, đọa lạc thiên sứ, hồng long đều xuất hiện ….”
Tuy rằng bọn họ nói không rõ ràng lắm, nhưng Tiêu Thần đã biết rõ chuyện gì đã xảy ra. Hắn khẽ cau mày, đây cũng không thể xem là tin tức tốt a, đám người Liễu Mộ không biết hiện tại sống chết ra sao, nhưng đối với hắn mà nói cũng coi như may mắn, có thể tránh khỏi một hồi đại sát kiếp.
“Sư muội, người quả nhiên lợi hại a, không chỉ có thể tránh được tràng huyết chiến thảm thiết kia mà bình an trở về, hơn nữa còn thu phục được một con long vương.”
“Ta nghĩ chưởng giáo sư bá tất nhiên sẽ xác lập ngươi làm người kế nhiệm.”
Yến Khuynh Thành có chút xấu hổ, không biết làm thế nào để giải thích tiểu long không phải của nàng, nàng liền hung hăng trừng mắt liếc Tiêu Thần một cái.
“Sư muội, long này gọi là gì? Ngươi chưa đặt tên cho nó sao?” Một gã nam tử khá lớn tuổi của Bất Tử Môn hướng về phía tiểu long đi đến, nói: “Hiện tại mười một long vương có thể nói danh chấn thiên hạ, Tử Long Vương, Thanh Long Vương, Dực Long Vương cùng chúng long sẽ truyền khắp đại lục. Long vương của Bất Tử Môn chúng ta gọi là gì?”
“Có thể tưởng tượng hơn mười năm sau khi nó trưởng thành, đến Thần cũng phải run rẩy.”
Giờ phút này, không chỉ có vài tên thanh niên nam tử xun xoe mà đám nữ tử cũng có vẻ có chút kích động, hướng về phía tiểu long đi tới.
“Ngao rống …” Khi tiểu long bị một gã nam tử thử vuốt ve, liền bị tiếng gầm rống đinh tai nhức óc kia của nó khiến cho thân thể liên tục run rẩy, hiển nhiên tiếng long khiếu khiến màng nhĩ hắn rung động mà có chút mê man.
“Đại long vương thật mạnh a!”
Bọn họ đều cảm thán.
“Nó không phải là của các ngươi.” Tiêu Thần ở phía sau rốt cuộc cũng mở miệng, cùng lúc đó tiểu long cũng không thèm nhìn bọn họ, cao ngạo đi tới bên người Tiêu Thần.
“Ngươi là ai?” Vài tên nam tử thực ra đã sớm nhìn thấy Tiêu Thần, nhưng cố tình không để ý tới hắn, nhưng hiện giờ không mở miệng hỏi không được.
“Tiêu Thần.” Tiêu Thần bình tĩnh trả lời.
“Ngươi là người của môn phái nào?”
“Sư muội, long vương này không phải là do người mang về sao?” Thực sự sắc mặt của mấy người đều không tốt.
Yến Khuynh Thành đối mặt nhìn Tiêu Thần, tựa hồ vừa xấu hổ vừa giận giữ, hừ lạnh một tiếng, trả lời câu hỏi của môn nhân Bất Tử Môn kia, nói: “Tiểu long kia cũng không phải ta thu phục.”
“Tiểu long này là ngươi thu phục sao?” Một người nhìn Tiêu Thần đầy khiêu khích nói.
“Phải.”
“Ta không tin, ta chỉ tin tưởng đây là do sư muội ta thu phục.” Nam tử cười lạnh bước về phía trước, muốn ngăn cách giữa Tiêu Thần và tiểu long đó.
“Ngươi tốt nhất là nên cách xa ta một chút.” Tiêu Thần đối với người này cũng không muốn nhiều lời làm gì, cũng không làm hành động gì vô nghĩa, về phần giải thích ra sao thì hắn tin rằng Yến Khuynh Thành sẽ phải bất đắc dĩ mà ra mặt.
“Nghe thật vô lễ a, ta nếu không cách xa ngươi thì sao?” Đây rõ ràng là tìm cớ khiêu khích.
“Ta mời ngươi đi tắm rửa nha.” Tiêu Thần cũng không nói nhiều, tựa như thiểm điện bắt lấy y phục của tên nam tử kia, vung tay một cái ném hắn ra biển rộng.
“Phù phù.” Một tiếng, nước bắn tung tóe, người kia liền rơi vào trong nước biển.
Xoát xoát xoát.
Những người bên cạnh động tác rất nhanh liền vây quanh Tiêu Thần.
“Các ngươi muốn làm gì?” Tiêu Thần cũng không bối rối, mấy người này tuy rằng tu vi không tồi nhưng trong đó bất quá chỉ có hai ba người có tu vi tầm Nhị trùng thiên cao thủ, những người khác thậm chí còn chưa tiến vào Thuế Phàm cảnh giới.
“Sư muội, hắn rốt cuộc là ai?” Những người này vây quanh Tiêu Thần, đồng thời cùng đề phòng ba cái người cao gầy như lang sói cách đó không xa, hốc mắt trũng sâu, tựa như một lão nhân.
“Sư muội, có phải họ đã cường hoành đoạt lấy long vương ngươi thu phục được hay không?” Có thể nói tâm địa của những lời này chính là bọn họ ỷ vào Bất Tử Môn cách đây không xa, muốn cướp lấy tiểu long.
Ở phía sau, tiểu thú trắng muốt Kha Kha trừng mắt to căm tức nhìn những người này, rất nhanh liền khiến bọn họ chú ý.
“Đây là một con chó nhỏ à? Trông bộ dáng nhìn thật đáng yêu, là sủng vật sư muội tìm thấy trên Long Đảo kia à?”
“Hẳn là tiểu sư tử, quả thực rất có linh khí.”
“Y nha! Y nha! Y nha!” Kha Kha ảo não kêu lên, tựa hồ muốn nói: “Đi tìm chết! Đi tìm chết! Đi tìm chết!” Đôi trảo nhỏ của nó không khách khí huy động về trước, trong nháy mắt ánh sáng bảy màu liền bao phủ tất cả những người vừa chỉ trỏ về nó, đem tất cả bọn họ ném cả vào trong biển rộng, âm thanh “Phốc phốc” không ngừng vang lên.
Bên cạnh có vài ba nữ tử không tham dự vào việc này liền giật mình há hốc mồm, mà những người rơi vào trong biển này rất nhanh lại vọt lên, quả nhiên là thẹn quá hóa giận, liền tiến tới.
“Tốt lắm, đừng có náo loạn nữa, đầu tiểu long kia cũng là do Tiêu Thần thu phục, cũng không có quan hệ với chúng ta.” Yến Khuynh Thành rốt cuộc cũng mở miệng nói chuyện.
“Sư muội …” Một gã nam tử vì xấu hổ mà thẹn kêu lên, thực sự là hắn muốn mượn ưu thể sư môn ở cách đây không xa lắm, cường hoành đoạt lấy tiểu long, mặc dù bọn họ có thể không địch lại nhưng có thể phái người truyền tin đi mời cao thủ.
“Các người không nên động tâm tư như vậy, tiểu long không phải là long vương, nhưng đúng là đồng bọn của ta, không có khả năng cho các ngươi cướp đi.” Nói xong Tiêu Thần nở nụ cười, không chút khách khí đả kích nói: “Quên nói cho các ngươi, kỳ thật chúng ta là người một nhà, Yến Khuynh Thành là lão bà của ta.”
Đả kích này đối với vài tên nam tử có chút trầm trọng, bọn họ đều kêu lên:
“Ngươi … nói bậy bạ gì đó?”
“Ngươi chính là khinh nhờn Bất Tử Môn.”
Yến Khuynh Thành cũng vô cùng xấu hổ, lạnh giọng nói với Tiêu Thần: “Mời ngươi hãy tự trọng, không được nói lung tung.”
“Chẳng lẽ ta nói sai rồi? Chúng ta cùng mệnh a.” Thái độ của Tiêu Thần tựa hồ chẳng hề để ý, nhưng như vậy càng làm cho người ta cảm giác buồn bực.
Nhưng mà cũng không ai dám bước lên nữa, bọn họ đã thấy được sự lợi hại của Kha Kha, đồng thời chiến ý của tiểu long cũng dâng lên, quả thực tựa như lời truyền, lực chiến đấu của long vương vô cùng kinh người, hơn nữa còn cả ba lão nhân giống nhau như đúc đứng cách nhau không xa kia, khiến cho bọn họ không dám làm gì thiếu suy nghĩ nữa.
“Tiêu Thần, ngươi đừng có ép ta, bằng không ….” Yến Khuynh Thành có chút xấu hổ nói không nên lời.
Đúng lúc này một luồng dao động năng nượng cường đại từ xa vọt tới, một thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện trên bờ cát.
“Nhị sư huynh!”
“Là Nhị sư huynh đến!”
Tiêu Thần cảm giác bị uy hiếp, nhìn chăm chú vào bóng người đột nhiên xuất hiện kia.
Đây là một người trung niên gần bốn mươi tuổi, diện mạo bình thường, nhưng đôi mắt lại phi thường sắc bén, không thể nghi ngờ tu vi của người này vô cùng cường đại, làm cho người khác cảm giác sâu không thể lường được. Tiêu Thần có chút giật mình, người này tuy rằng cùng thế hệ với đám người Yến Khuynh Thành nhưng theo như độ tuổi cùng với tu vi mà nói thì tuyệt đối được xem như cao thủ đời trước.
“Sư muội, ngươi đã trở về. Chưởng giáo sư bá thông qua Bất Tử Đàn Tế biết được ngươi vẫn bình yên vô sự, cho nên mới phái một ít môn hạ đệ tử canh giữ ở bờ biển chờ ngươi trở về.”
Nghe mấy câu này, Tiêu Thần càng thêm giật mình, Bất Tử Môn kia thật là bí hiểm, tu vi của vị chưởng giáo kia thật không thể tưởng tượng, chỉ thông qua Đàn Tế mà biết được sinh mệnh của Yến Khuynh Thành cách xa mấy vạn dặm không đáng lo. Thật là không thể lường hết.
“Ra mắt Nhị sư huynh.” Yến Khuynh Thành vội vàng cung kính hành lễ.
Nhị sư huynh của Bất Tử Môn giúp Yến Khuynh Thành đứng lên, rồi sau đó nói với Tiêu Thần: “Vị bằng hữu này tựa hồ cùng với sư muội ta có chút nhân quả, cũng xin mời cùng ta quay về Bất Tử Môn một chuyến.”
“Được.” Tiêu Thần không chút do dự đáp ứng, cũng không e ngại chút nào.
“Chúng ta mau đi thôi.” Nhị sư huynh của Bất Tử Môn nhìn thoáng qua tiểu long thật sâu, hướng đến mọi người nói: “Nơi này không phải nơi yên tĩnh, còn không ít tu giả vẫn chưa rời đi, lúc nào cũng ở bên bờ biển chờ đợi, nếu bị bọn họ bắt gặp sẽ không hay đâu.”
Đi lên bờ biển, cây cối xanh tươi rậm rạp, Trường Sinh đại lục giống như một mảnh đất hồng hoang.
Bất Tử Môn ở ngay bên bờ Nam Hải, cách nơi này chỉ khoảng mười dặm mà thôi, ở trên đường Tiêu Thần giật mình phát hiện thực sự có không ít tu giả đang ẩn nấp ở chỗ này.
Sau khi xuyên qua một mảng rừng, Nhị sư huynh của Bất Tử Môn ra dấu cho mọi người đi cẩn thận. Một gã đọa lạc thiên sự bay vọt nhanh qua trên không, hoàn hảo không phát hiện ra bọn họ, mà không lâu sau Tiêu Thần lại giật mình phát giác, một con Dực Long màu đen đang bay quanh vùng biển cách đó không xa, may mắn bọn họ không bị phát hiện.
Tác giả: Thần Đông
Trường Sinh Giới
Trường Sinh Giới Trường Sinh Giới - Thần Đông Trường Sinh Giới