Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.7 - Chương 5
Đ
ại quân về triều lại đi qua sông Thú.
Mặt băng cứng trên sông Thú đã bắt đầu tan, dòng nước đục ngầu chảy cuồn cuộn dưới những tảng băng vỡ vụn sắc bén, cuốn theo những tảng băng trôi vun vút.
Hai ngàn chiếc thuyền phá băng chờ đợi bên sông Thú, chịu trách nhiệm đưa đại quân qua sông Thú trở lại quê hương.
Lâu Dự lẳng lặng nhìn sông Thú. Cảnh tượng vạn kị binh băng ngàn núi nửa đêm vượt sông Thú cách đây không lâu hiện lên rõ ràng trước mắt, chỉ có điều trong lồng ngực không còn một chút tráng chí hùng tâm khí nuốt núi sông như khi đó nữa.
Tráng chí đã đi theo người ấy, chỉ còn lại một người bơ vơ trước hoàng hôn.
Không có cô ấy, hùng tâm vạn trượng chớp mắt hóa thành tro.
Lâu Dự chỉ cảm thấy gió thổi tới rét buốt thấu xương, trong lòng có cảm giác mệt mỏi và thất vọng không nói nên lời. Chàng nhắm mắt lại, yên lặng một lúc lâu rồi mới chậm rãi mở ra, nói: "Lưu Chinh, truyền lệnh chuẩn bị qua sông".
Phía sau yên lặng như tờ, không có ai trả lời chàng.
Lúc này Lâu Dự mới nhớ ra Lưu Chinh đã không còn nữa. Chàng cười vô cùng đắng chát, nói khẽ: "Vượt sông!"
Tướng lĩnh phía sau tuân lệnh, truyền mệnh lệnh xuống, hàng chục vạn kị binh yên lặng mà trật tự lên thuyền.
Trong đội ngũ lên thuyền có một số quân sĩ không giống người khác, trên lưng mỗi người trong số họ đều đeo một chiếc bình sứ màu đen dùng vải trắng bó lại, cực kì nổi bật giữa những bộ quân phục đen tuyền.
Những người này đều là tướng sĩ Hắc Vân kị, bọn họ mang theo toàn bộ tro cốt của năm ngàn chiến hữu hi sinh tại Sa Loan. Anh linh tử chiến sao có thể lưu lạc nơi đất khách, chúng tôi sẽ đưa các bạn về nhà, đưa về tận tay cha mẹ vợ con các bạn.
Các binh sĩ không hẹn mà cùng tránh ra một con đường để những tướng sĩ Hắc Vân kị lưng đeo bình sứ này đi trước.
Không biết là ai bỏ mũ sắt xuống trước tiên. Một, hai, ba... Vô số tướng sĩ lặng lẽ bỏ mũ sắt xuống, trang nghiêm nhìn những kị binh Hắc Vân kị dũng mãnh này và những chiếc bình sứ màu đen trên lưng họ.
Công Tôn Minh đứng xa xa nhìn cảnh này, vẻ mặt phức tạp, lặng yên không nói.
Lâu Dự cũng bỏ mũ sắt xuống, ngồi một mình trên mũi tàu phá băng. Sống lưng chàng vẫn thẳng tắp vững vàng nhưng lại lộ rõ sự cô liêu khắc cốt.
Hầu Hành Tiễn dắt ngựa, thân hình nhẹ nhàng lắc lư theo thuyền, ngẩng đầu nhìn trăng sáng xa xa bên trên sông Thú, dường như chỉ có làm vậy mới có thể khiến nước mắt chảy ngược vào trong lòng, không còn chảy ra ngoài nữa.
Thuyền hơi lắc lư trong sóng gió. Lâu Dự thò tay xuống dưới nước, nước sông lạnh như băng cắt thành từng vệt sâu trên tay chàng, vết thương sâu tận đáy lòng, ngay cả xương cũng đau như bị nghiền vỡ vụn.
Li Quang được quấn bằng vải trắng cất trong áo giáp, chuôi đao lạnh như băng tì vào ngực đau đớn. Lâu Dự đột nhiên đưa tay đè mạnh lên Li Quang như bịt kín vết thương máu trào như suối. Chàng ấn cực mạnh, dường như hận không thể ấn thứ vũ khí có mang nhiệt độ cơ thể Loan Loan này vào tận trong lòng mình.
Vừa rồi sâu dưới sông Thú lạnh buốt dường như có một lúm đồng tiền lặng lẽ hiện lên, sau đó bị đầu ngón tay chàng chạm vào vỡ nát...
***
Trở lại thành Lương Châu, đại quân cần đóng quân ở đây một thời gian ngắn để chỉnh đốn, kiểm kê chiến lợi phẩm và nhân số, sau đó quay về nơi đóng quân của từng người theo biên chế.
Lâu Dự không muốn về phủ tướng quân, tặng lại phủ tướng quân cho đám người thái tử, chính mình thì ở trong đại doanh.
Vạn vật quạnh hiu, sao đêm lác đác.
Tiếng trống báo canh ba vang lên, các quân sĩ tuần đêm ca đầu đi qua trước doanh trướng. Lâu Dự khêu bấc đèn, lấy Li Quang từ trước ngực ra yên lặng nhìn.
Ánh đèn hắt bóng chàng lên vách, chiếc bóng đơn côi, lẻ loi như một u hồn, tranh tối tranh sáng, mờ mờ ảo ảo.
Rất lâu không có tiếng động nào, dường như chàng đã trở thành một bức tượng, không biết hô hấp, không hề nhúc nhích.
Tách! Một giọt nến rơi xuống bàn, chợt nghe thấy tiếng đao vù vù ngoài doanh trướng, quân sĩ tuần đêm hô quát ầm ĩ.
"Ai! Ban đêm dám xông vào lều trung quân?"
"Khẩu lệnh!"
"Đứng lại!"
"Dừng tay!"
"Bắt cho ta!"
Lâu Dự cất Li Quang vào trong lòng, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một thanh đại đao hắc thiết xé gió vun vút, chén rách rèm doanh trướng, mang theo sát ý sắc lạnh, bất chấp đạo lí lao thẳng tới chém xuống.
Lâu Dự không nỡ dùng Li Quang đối địch, tay không tấc sắt. Thấy đại đao hắc thiết khí thế hừng hực, chàng cũng không ham chiến, mũi chân khẽ điểm, cả người rời ghế bay lên cao.
Thanh đại đao hắc thiết theo sát từng bước, lưỡi đao xoay chuyển chém lên không trung, đao ý lẫm liệt chém thủng một lỗ lớn trên đỉnh doanh trướng.
Lâu Dự bay ra ngoài qua lỗ hổng này, bóng đen cầm đao cũng theo sát bay vút ra. Quân sĩ phía dưới lớn tiếng quát lên: "Bắt thích khách, bắt lấy hắn, đừng để hắn chạy thoát..."
Vô số đao thương kiếm kích đồng loạt chém về phía bóng đen, bóng đen ngạo nghễ vung đại đao xoay tròn một vòng, gạt hết những binh khí đâm về phía mình, mắt chỉ nhìn chằm chằm Lâu Dự, cũng bất chấp trên người quá nhiều sơ hở, lại là một đao bổ xuống, đấu pháp chán sống lấy mạng đổi mạng.
Lâu Dự mặt không biểu cảm, sau khi hạ xuống đất không hề dừng lại, mũi chân lại điểm xuống đất lao về phía xa, đang ở trên không trung lại hét lớn: "Ai cũng không được đi theo!"
Các quân sĩ nghe lệnh sửng sốt, Lâu Dự đã vút đi xa, bóng đen đó lại không chịu buông tha, thu đại đao hắc thiết ra sau lưng, rảo bước dài đuổi theo. Mặc dù khinh công của cậu ta bình thường, nhưng những em bé lớn lên trên núi vốn đã giỏi chạy, tốc độ chạy không kém gì ngựa phi.
Các quân sĩ đưa mắt nhìn nhau. Đuổi theo? Hay là không đuổi theo?
Chỉ chần chừ một lát như vậy, Lâu Dự và người đó đã biến mất trong đêm sâu tối tăm, không thấy bóng dáng.
Lâu Dự càng ngày càng nhanh, dường như lướt gió bay đi trong đêm lạnh. Chàng không tiếc công lực, mười thành nội lực từ huyệt tuyết sơn sau thắt lưng phun trào, ra sức chạy như điên.
Gió rét đổ vào từ cổ họng, phổi đau buốt như bị dao cắt, chàng lại vẫn chạy như thể không biết mệt mỏi và đau đớn.
Thanh đại đao màu đen phía sau theo sát như bóng với hình, người cầm đao không ngờ cũng bùng nổ sức mạnh và tốc độ trước đó chưa từng có, liều mạng điên cuồng đuổi theo, không giết Lâu Dự thề không dừng lại.
Hai người một trước một sau như dã thú bị thương, dùng phương pháp nguyên thủy nhất đuổi nhau trên thảo nguyên Dã Tây để phát tiết cơn giận dữ trong lòng.
Cuồng phong như dao nhọn sắc lạnh, gần như có thể cắt nứt da thịt.
Lâu Dự đột nhiên ngẩng mặt hú dài, cổ họng lại phát ra một tiếng hú đau buồn thê lương. Chàng quay lại nghênh đón chính diện lưỡi đao, gầm lên giận dữ: "Thác Bạt Hồng Đạt, tới đi!"
Hai mắt Thác Bạt Hồng Đạt đỏ như máu, mái tóc rối bù bị gió thổi tung như một con sư tử nổi giận. Cậu gầm lên một tiếng, vung đao xông tới.
Đại đao hắc thiết cuốn theo cuồng phong, cuốn thành vô số vòng xoáy, dường như phải nuốt chửng Lâu Dự. Lâu Dự ra tay như gió, đánh thẳng đến cổ họng Thác Bạt Hồng Đạt...
Hai người lao vào nhau long trời lở đất, đã ra tay chính là sát chiêu, từng chiêu đoạt mạng, đánh nhau sống chết không nói câu nào.
Như kẻ thù nhiều năm không gặp, thề chết mới dừng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây
Nha Nha A Đại
Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây - Nha Nha A Đại
https://isach.info/story.php?story=trang_sang_chieu_lau_tay__nha_nha_a_dai