Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Kẻ Phiêu Lưu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 14
T
ối thứ hai tôi từ Cape về. Jeremy đã trở lại Washington, nơi ban tin tức của anh đặt đại bản doanh, còn tôi thì phải trải qua một ngay dài bực bõ vì những cuộc họp vặt vãnh của Liên Hợp Quốc. Đã quá mười một giờ khi tôi ngẩng lên từ bàn làm việc trong lãnh sự qúan. Chợt tôi nhận ra mình chưa ăn tối.
Đích thân John Perona vén tấm rèm nhung ở El Moroco để tôi đi qua đám đông. Ông rên rẩm khi thấy tôi.
Tôi mỉm cười nói. "Trông ông không được vui lắm".
"Ai mà vui được ở một chỗ như thế này?" Ông nhìn những phòng chật ních người. "Cứ hết chuyện này đến chuyện khác. Tôi vừa bảo với con trai tôi là hy vọng tối nay anh đừng đến, thì anh xuất hiện liền".
Tôi cười thoải mái. "Tại sao lại là tôi?"
Nụ cười miễn cưỡng xuất hiện trên môi ông. "Các cô vợ cũ của anh đều ở đây, còn thêm ba, bốn cô bạn cũ của anh nữa ".
Tôi cả cười. "Thế sao ông không bảo họ đến chỗ nào khác?"
Ông chằm chằm nhìn tôi, không hiểu là tôi chỉ đùa. Rồi ông lắc đầu. "KHông, chỉ đêm nay thôi. Cứ như là mọi người ở New York đều đến đây. Có thể khắp cả thế giới nữa".
Tôi theo ông len lỏi qua những chiếc bàn dài kê sát tường. John Perona không nói sai. Aly Khan và nhóm của ông ta chiếm một bàn. Amos Abidijan, bố vợ cũ của Marcel chiếm bàn khác. Arostotle và Tina Onassis vẫn ở chỗ thường xuyên của họ cùng Rubi và cô vợ mới người Pháp của ông ta. Tập đoàn điện ảnh được đại diện bởi Sam Spiegel và Darryl Zanuck ngồi ở hai bàn khác nhau. Và ở một bàn khác là luật sư nổi tiếng thế giới, Paul Gitlin, đang thuyết trình về hai chủ đề yêu thích: trọng lượng của ông và những văn bản quan trọng về tỉ lệ tác quyền khi bán phim. Bà vợ nhẫn nại của ông, Zelda, chú ý lắng nghe ông và kiên nhẫn đợi có cơ hội để chen vào vài lời.
Tôi ngồi xuống và trước khi kịp gọi món thì người hầu rượu đã đặt một chai champagne lên bàn, mở ra và rót vào ly. Tôi ngước nhìn Perona như căn vặn.
"Tối nay anh chịu khó uống champagne," ông nói. "Chúng tôi bận bịu quá, không phục vụ được món gì nữa".
"Rất kém văn minh. Hơn nữa, tôi đang đói".
"Tôi sẽ nhận bất kỳ thực đơn nào của anh" Perona nói rồi vội vã bỏ đi.
Tôi gọi món salad trộn dầu dấm, trứng cá tầm trắng, hạt thô có nước sốt và một miếng beefsteak lòng đào cùng với khoai tây chiên. Tôi châm điếu xì gà rồi nhìn qua phòng.
Trong một thoáng, tôi như muốn kêu Perona lại để báo cho biết dù ông không sai, nhưng cũng không hoàn toàn chính xác. Tôi đã thấy Caroline và Sue Ann, song tôi không tin Amparo cũng ở đây. Rồi người hầu bàn mang salad đến và tôi ăn.
Tôi vừa ăn xong món salad thì một giọng vang lên. "Tôi không thể tin vào mắt mình nữa. Đúng là vật đổi sao dời thật. Cậu ngồi ăn một mình?"
Tôi đã nghe cái giọng trịnh trọng này ở đâu đó. Và tôi đứng lên. "Irma Andersen".
"Dax, cậu bé thân mến của tôi" bà đưa tay ra.
Tôi hôn tay bà, mà không hiểu những ngón tay ngắn ngủi và mập ú này đã có thời nào trẻ trung chưa. "Tôi làm việc muộn và chạy ra ăn một chút. Bà ngồi chung đi, và ít nhất là một ly champagne?"
"Không đâu - ăn kiêng mà. Nhưng tôi sẽ ngồi với cậu một lát".
Người hầu vội đến kéo ghế cho bà. "Nào, kể cho tôi nghe đi". Irma nói, ngồi xuống ghế "cậu đã làm những gì? Tôi cho là khi cậu trở lại New York, thì tôi sẽ gặp cậu nhiều hơn đấy".
"Cũng có nhiều rắc rối".
"Tôi biết. Có những chuyện hãi hùng xảy ra ở đấy. Người ta bảo là sẽ sớm có một cuộc bạo loạn".
"Người ta thích đàm tiếu" tôi nói. "Sẽ không có cái đó đâu".
"Tệ thật. Nếu không có những đồn đại này thì thừa cơ hội làm sống lại ngành du lịch. Mọi người đang kiếm một chỗ mới để đến. Người ta ngán những gì cũ kỹ".
Irma là con quỷ già tinh khôn và nếu bà đã nói thì không phải là chỉ nghe được ở bản thân bà. "Nếu cậu bảo là sẽ không có bạo loạn và sự thể sẽ êm xuôi, thì điều mà cậu cần là một chương trình quan hệ cộng đồng".
Giờ thì tôi biết Irma đề cập đến cái gì. Tôi gật đầu đồng ý, "Bà hoàn toàn đúng. Nhưng còn ai ngoài bà ra có thể thu xếp một cuộc vận động hữu hiệu? chẳng ai cả. Mà bà thì quá bận".
Bà nhìn tôi như căn vặn rồi hạ giọng. "Thành thật mà nói thì tôi đang tìm kiếm một cái gì mới. Giờ đây, Sergei đã rất ổn định và tôi bắt đầu có chút thời gian rảnh rỗi".
"Tuyệt quá! Mai tôi gọi cho bà được không? Chúng ta có thể định ngày để bàn về chuyện này".
"Làm đi cậu cả" Irma đứng lên. "À, tiện thể cậu có biết cả Caroline de Coyne và Sue Ann Daley đều ở đây tối nay không?"
"Tôi biết, và đã thấy họ".
"Và Mady Schneider, và Dee Dee Lester và…" Irma có thể tiếp tục, nhưng tôi đã đưa tay lên.
"Tôi thấy họ cả rồi".
"Mà cậu vẫn ăn một mình?"
"Đừng thương hại tôi. Thỉnh thoảng tôi cũng muốn ngồi ăn một mình".
Nhưng rồi tôi cũng không ngồi một mình được bao lâu.
Dania Farkas bước vào sau đêm diễn, và tôi mời cô ngồi cùng. Và có lẽ vì tôi không còn ngồi một mình nên những người khác lục tục đến. Đầu tiên là Sue Ann, vì cô tò mò muốn biết có gì phát triển giữa Dania và tôi không. Rồi đến Dee Dee, người không thể không xuất hiện khi có Sue Ann. Sau đó là Caroline cùng Mady Scheneider, người không thể bỏ qua bất cứ sự kiện gì.
Bỗng tôi ý thức được một sự yên lặng đầy ngượng ngập bao phủ cả bàn. Họ nhìn nhau và bắt đầu không hiểu vì cái quái gì mà họ hội tụ về đây. John Perona vội vàng cùng hai người hầu bàn bước đến, mỗi người một chai champagne. Ông cúi xuống, cặp mắt đầy lo âu, thì thầm. "Tôi hy vọng là không có rắc rối gì".
Chợt tôi phá lên cười. Thật tuyệt, tôi y hệt như tù trưởng của Moroco. "Đừng lo, sẽ không có rắc rối gì đâu. Các tiểu thư đây chỉ làm một cuộc hội ngộ ngẫu hứng mà thôi".
Hai giờ sáng, khi tôi rời nhà hàng cùng với Dania. "Vui thật" cô cười "Mọi người đều nhìn nhau và không ai hiểu người kia đang nghĩ gì".
"Vui đấy, nhưng ngày nào cũng thế này thì mệt lắm".
Cô cười. "Đến chỗ em uống bia đi. Nó sẽ giúp anh trấn tĩnh lại".
"Được, nhưng anh chỉ có thể ở ít phút thôi. Mai anh có một ngày căng thẳng".
Ít phút, là sau ba tiếng đồng hồ, khi tôi chia tay cô. Tôi nhìn mình trong tấm gương gắn trong thang máy. Thật thảm hại. Hai vết cào dài vào cổ và ta tôi vẫn còn ù lên vì tiếng rên và tiếng kêu ré lên vì sung sướng của cô. Tôi nhìn mình mà sầu muộn. Sự thể đã vượt sự mặc cả của tôi.
Người gác cửa lặng lẽ nhìn khi ông mở cửa cho tôi. Không có bóng chiếc taxi nào, vậy là tôi cuốc bộ về hướng đại lộ Công viên. Ở đấy bao giờ cũng có xe. Tôi không để ý tới một chiếc khi nó dừng lại ngay bên, và tôi nghe giọng cô. "Dax".
"Beatriz!" Tôi quay phắt lại.
Cô ngồi cạnh lái xe, một cái nhìn thương tổn trong cặp mắt xanh thẳm. "Bọn em theo anh suốt đêm" cô nói "chỉ mong lấy một phút anh ở một mình!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Kẻ Phiêu Lưu
Harold Robbins
Những Kẻ Phiêu Lưu - Harold Robbins
https://isach.info/story.php?story=nhung_ke_phieu_luu__harold_robbins