Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 128: Thắng Lợi, Lại Hồi Cung
Đ
ịnh Vương nghe tin mười hai vạn quân trong đêm bị tiêu diệt sạch, trong lòng khủng hoảng, biết không thể tránh khỏi đành phải cắn răng mang theo năm vạn quân nghênh chiến, không biết xấu hổ lớn giọng nói: " Lạc Tẫn Thiên nữ nhân ti tiện, bệ hạ thấy ngươi có công cứu giá nên sắc phong ngươi làm Tiêu Dao Vương không nghĩ đến ngươi là kẻ vong ân, cấu kết với Vệ quốc hạ độc mưu sát hoàng thượng, nhân thần cùng phẫn. Hôm nay bổn vương nhất định phải thay trời hành đạo!"
Giữa chiến trường, Tư Nguyệt mặc khải giáp màu bạc, ánh nắng rực rỡ chiếu lên một đầu tóc trắng phi thường kiều ngạo, đôi mắt thâm thúy, cười lạnh một tiếng: " Hay cho câu thay trời hành đạo!"
Dứt lời Phượng Lâm từ phía sau thúc ngựa đi lên, đôi mắt hạnh trung khí mười phần hướng Định Vương nói: " Trẫm ở tại đây, kẻ nào dám nói Tiêu Dao Vương tạo phản trẫm liền chém đầu kẻ đó!"
Định Vương sửng sốt mở to hai mắt, run rẩy một hồi mới thốt ra thành lời: " Ngươi... không thể nào!"
" Tại sao không thể? Lẽ nào trẫm còn sống khiến hoàng tỷ thất vọng?" Âm thanh Phượng Lâm có phần bi thương, nàng vốn bị ép ngồi lên hoàng vị, không ngờ trước là đại hoàng tỷ nàng yêu thương nhất sau là các hoàng tỷ khác mưu đồ tạo phản, lẽ nào lão thiên gia buộc nàng phải tự tay sát hại thân tỷ muội sao?
Định Vương cố gắng trấn định, còn tỏ vẻ lẫm liệt: " Hoàng muội, ngươi đừng để ả tiện nhân kia lừa gạt. Ta là muốn tốt cho muội, nghe tin muội bị hãm hại lòng ta đau như cắt nên mới khởi binh chất vấn Lạc Tẫn Thiên."
Phượng Lâm thê lương cười một tiếng, lẽ nào bọn họ còn cho rằng nàng vẫn là tiểu hoàng nữ ngu ngốc dễ dàng bị ức hiếp như trước sao? Nàng trầm giọng chất vấn: " Hoàng tỷ, ngươi đừng tưởng ta không biết những chuyện ngươi đã làm! Trưng binh, đãi vàng, ăn hối lộ, cấu kết Hỏa Lạt quốc,...ngươi có dám nói ngươi vô tội hay không?"
Định Vương kinh ngạc, đáy mắt lóe lên tia oán hận, cắn răng nói: " Nếu ngươi đã biết tất cả mọi chuyện bổn vương cũng không còn gì để nói, Phượng Lâm ngươi có tài đức gì mà được mẫu hoàng truyền ngôi? Ngươi hãy ngoan ngoãn giao ra ngôi vị nếu không đừng trách bổn vương không niệm tình tỷ muội."
Tư Nguyệt cười nhạt, thanh âm thanh thúy lạnh như băng: " Bổn vương muốn xem ngươi như thế nào không niệm tình tỷ muội với hoàng thượng! Mười hai vạn quân của ngươi đều đã bị tiêu diệt, ngươi vẫn nên nghĩ cách hảo hảo mà bảo toàn tính mạng."
" Lạc Tẫn Thiên! Hóa ra là ngươi!" Định Vương nghiến răng, mười hai vạn quân này là do nàng ta tân tân khổ luyện, dùng vô số ngân lương, quà cáp mới có thể lấy lòng được bốn vị tướng quân ở biên thành, không ngờ lại chết dưới tay ả tiện nhân này.
Tư Nguyệt lạnh giọng: " Ngươi tự cho mình là thông minh nhưng lại quên mất những kẻ tính kế Lạc Tẫn Thiên ta đều không có kẻ nào có kết cục tốt." Nàng lấy cung tiễn giắt bên hông ngựa, tư thế oai hùng, nháy mắt liền bắn gãy cờ của Định Vương: " Hoàng thượng ở đây, kẻ nào dám tiến lên chính là khi quân phạm thượng, tru di cửu tộc."
Định Vương trợn mắt, khuôn mặt vặn vẹo, nửa ngày mới nói: " Ngươi là kẻ có tài tại sao phải cam tâm tình nguyện trợ giúp một kẻ ngu ngốc như Phượng Lâm. Nếu ngươi đồng ý đi theo bổn vương, ngày sau bổn vương sẽ không bạc đãi ngươi."
Phượng Lâm vốn đang trầm mặc thì giật mình, quay sang nhìn Tư Nguyệt.
Chỉ thấy tóc trắng phất nhẹ, một đôi mâu phượng yêu nghiệt híp lại, cho dù giữa chiến trường đầy khói bụi vẫn một thân tao nhã xuất trần, cười một tiếng lay động ba quân: " Trung thần không thờ hai chủ, cho dù hoàng thượng là minh quân hay hôn quân, ngu ngốc hay thông minh, trừ phi hoàng thượng phụ ta nếu không ta tuyệt không phụ hoàng thượng."
Trừ phi hoàng thượng phụ ta nếu không ta tuyệt không phụ hoàng thượng! Câu nói này như khắc sâu trong tim ba quân tướng sĩ song chỉ duy một người không nhớ rõ, đó chính là Phượng Lâm. Dĩ nhiên chuyện này hồi sau mới nói.
Phượng Lâm mím môi, mắt hạnh sáng như trời đêm lấp lánh muôn vàn tinh tú, khẽ nói: " Cảm ơn ngươi, A Thiên."
Định Vương run run bàn tay, hiện tại Tư Nguyệt nắm giữ mười bảy vạn quân, nàng ta chỉ có năm vạn quân, nếu đánh chính là lấy trứng chọi đá, không đánh cũng chỉ có đường chết. Nàng ta hô: " Vậy thì đừng trách bổn vương, giết!"
Tức thì Tư Nguyệt phất tay ra hiệu cho Sơ Tướng quân bảo hộ Phượng Lâm, bản thân cầm trường đao, khí thế như long hổ, âm thanh dùng nội lực khuếch tán vang xa mười dặm: " Giết!"
Phiêu phiêu viễn tự lưu sa chí.
Hùng tư vị thụ phục lịch ân,
Mãnh khí do tư chiến trường lợi.
Oản xúc đề cao như bặc thiết,
Giao hà kỷ xúc tằng băng liệt.
Ngũ hoa tán tác vân mãn thân,
Vạn lý phương khan hãn lưu huyết.
[Hiên ngang như từ Lưu Sa tới.
Dáng mạnh đâu chịu nằm xó tầu,
Chiến trường bất khuất dành thắng lợi.
Vó cao, móng chắc như bọc sắt,
Băng tuyết Giao Hà từng đạp nát.
Năm sắc mây hoa trải đầy mình,
Vạn dặm mới ra mồ hôi huyết. ]
Chỉ thấy vó ngựa tung bay, trường đao vung ngang, máu tươi diễm lệ. Tư Nguyệt tựa như chiến thần sung hãn gặp người giết người, gặp phật giết phật khiến năm vạn quân Định Vương sợ hãi không thôi. Hạ Trác, Mạc Thương hai bên tả hữu khí thế thôn ngưu, một bên lãnh khốc, giết người như rạ, một bên tao nhã, ý cười điềm nhiên vẫn khiến ba quân run sợ.
Đương lúc này mười mấy tên hắc y nhân xông vào giữa đại trận, Định Vương vốn đang tìm đường thoái lui gặp được bọn họ tựa như vô cùng mừng rỡ, nháy mắt bị một tên hắc y nhân ôm lên lưng ngựa rời đi.
Tư Nguyệt nheo mắt, vận ba thành công lực giương cung, thiết tiễn xé rách không khí, nhanh như gió xuyên chết hai hắc y nhân vẫn không có ý định dừng lại mà hướng tới Định Vương.
Hắc y nhân đang ôm lấy Định Vương kinh ngạc, đôi mắt như diều hâu lướt qua khói bụi mờ mịt nhìn Tư Nguyệt, thoáng hiện lên một tia kinh diễm song không đợi hắn hoàn hồn, mũi tên đã cách bả vai Định Vương chưa đầy một tấc.
Hắc y nhân bộc phát nội lực nhưng vẫn không thể ngăn chặn cuối cùng đưa tay chặn lấy mũi tên. Mũi tên khí thế cuồng bạo phá rách bàn tay hắc y nhân, xuyên qua một nửa mới chịu dừng lại. Biết đã gặp được đại địch, hắn nhanh chóng huy động đám hắc y nhân ra roi thúc ngựa chạy theo đường sơn đạo, nháy mắt đã chạy thật xa.
" Vương gia, có nên đuổi theo hay không? Sơ Tướng quân lo lắng nói.
Tư Nguyệt khoát tay: " Không cần, có lẽ sẽ sớm gặp lại thôi." Người có thể ra tay cứu Định Vương lúc này chỉ có một...vóc dáng bọn hắn, hẳn không sai.
Năm vạn quân bị diệt phân nửa, Định Vương lại trốn chạy, ba quân như rắn mất đầu lập tức buông bỏ binh khí. Tư Nguyệt một lần nữa hộ tống Phượng Lâm hồi cung, lấy lại hoàng thành.
Định Vương chạy trốn, Phượng Lâm nể mặt Lâm thừa tướng nên miễn tội chết cho vương phu của Định Vương là Lâm Mặc Ân, đặc xà cho hắn đi canh giữ lăng miếu hoáng thất, làm bạn với đăng phật. Còn lại trên dưới Định Vương phủ, tất cả chém đầu thị chúng.
Nam An vương tuy là đồng mưu tạo phản nhưng niệm tình bà ta là hoàng cô nên Phượng Lâm chỉ tịch biên Vương phủ biếm bà ta làm thứ dân, lưu đầy biên ải. Những người khác trong Vương phủ, nam sung nam kỹ, nữ sung quân binh.
Trong triều, Dương Lĩnh Dung vạch tội những tham quan cấu kết với Định Vương và Nam An Vương, Lâm thừa tướng thượng tấu quan viên hỗ trợ Định Vương mưu phản, trong một ngày liên tục có kẻ bị kéo xuống, máu nhuộm đỏ ngọ môn, mà quốc khố cũng được lấp đầy trở lại.
Bên này Tử Giai Âu Thần cuối cùng cũng điều tra ra kẻ cấu kết với Định Vương hạ Thụy mỹ nhân. Nguyên lai hắn là đường đệ của Tử Giai Âu Thần gọi là Tử Giai Sở Ngọc, hắn mưu đồ mượn tay Định Vương tiêu diệt Tư Nguyệt và Tử Giai Âu Thần hòng đoạt lấy Tử Giai sơn trang. Tử Giai Âu Thần hổ thẹn quyết định trở về Tử Giai sơn trang truy bắt Tử Giai Sở Ngọc đồng thời chuẩn bị đồ cưới.
Phượng Lâm một lần nữa sắc phong Tư Nguyệt trở thành Định Quốc đại tướng quân, tưởng thưởng đất phong Kim Giao. Dương Lĩnh Dung nhờ sự đề bạt của Tư Nguyệt mà trở thành Hộ Bộ Thượng Thư. Tư Nguyệt cùng Lâm thừa tướng lại thảo luận suốt đêm đưa cho Phượng Lâm danh sách những quan viên trung thực, gia thế sạch sẽ thế vào chỗ trống, nhất thời triều đình Thanh Loan quốc liền trở nên sáng sủa, thanh minh.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu
Lạc Tuyết
Lãnh Nữ Thập Nhị Phu - Lạc Tuyết
https://isach.info/story.php?story=lanh_nu_thap_nhi_phu__lac_tuyet