Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thệ bất vi phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 128
C
hương 128: KHĂN VOAN
Edit: Ckun
Beta: Docke
Tuy nói là Tuyên Vương phủ cưới thiếp nhưng vẫn không thiếu quan viên đến chúc mừng. Trong đó, đương nhiên có Bình Vương điện hạ cùng Vương phi của hắn Mẫu Phượng Tê. Trên đầu ta phủ khăn voan đỏ thẫm, bên tai truyền đến thanh âm ‘phác phác’. Vì không muốn lãng phí mấy tầng công lực Tiểu Phúc Tử vất vả khôi phục, Tiểu Phúc Tử dùng nhẫn đá rỗng ruột báo cáo tình hình khách khứa cho ta biết. Tư Đồ đã khôi phục nữ trang ở bên cạnh ta. Nàng tuy một thân quần áo dào dạt vui mừng nhưng từ lúc xuất môn tới giờ, trên mặt không lộ một chút tươi cười mà đẹp kiểu ác liệt tựa đóa tuyết liên trên Thiên Sơn.
Nhưng khách nhân phía dưới trông thấy dung mạo xinh đẹp của Tư Đồ, cả một đám bàn luận dồn dập. Nội dung cũng chỉ quẩn quanh: “Nhìn kìa, phù dâu đã đẹp như vậy, tân nương không biết còn đẹp đến mức nào,” “Chúc mừng Vương gia, lại cưới thêm được một mỹ nhân…”, “Phù dâu đã có chủ chưa? Đi hỏi thăm chút đi…” “Hừ, đừng nghĩ người đẹp dễ có, Vương gia chắc gì sẽ không giữ lại ình chứ?” “Nói nhỏ thôi, nói nhỏ thôi, đừng để ai nghe thấy…”
Đến ta còn nghe được rành mạch thì đừng nói gì đến Tư Đồ tai thính mắt tinh. Ta cúi đầu nhìn qua, trông thấy trên tay Tư Đồ ẩn hiện gân xanh, có thể thấy nàng đã nén nghẹn lửa giận rất lâu…
Ta đang nghĩ ngợi sao chưa có người nào đến hô nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường cái gì gì đó?
Chợt nghe ngoài cửa truyền đến thanh âm ta chờ đợi đã lâu. Đó là giọng nói của Lâm Thụy, trong sáng mượt mà. Mặc dù trong hội trường tiếng người ồn ào nhưng thanh âm của hắn vẫn mạnh mẽ xuyên thấu qua không gian truyền đến tai ta…
Nghe hạ nhân thông báo, lại thấy tam đệ Thụy Vương gia của hắn từ cửa đi vào, Tuyên Vương nhanh chóng bước ra nghênh tiếp. Hắn thấy tam đệ hắn vẫn như cũ, mặc một bộ áo choàng cẩm y màu trắng đơn giản. Mặc dù chỉ đến một mình nhưng lại không hề tỏ vẻ vui mừng. Hắn trong lòng lạnh lùng nhưng chỉ thoáng chốc lại nở nụ cười. Người chiến thắng luôn tỏ ra khoan hồng độ lượng, không phải sao?
Hắn bước nhanh lên trước đón tiếp, thân thiết nắm lấy tay trái của tam đệ hắn cùng đi vào hội trường, hắn nói: “Tam đệ, vi huynh hôm nay chỉ còn chờ mình đệ thôi. Hoàng huynh cùng Vương phi đã sớm tới rồi, đang chờ đệ đó. Chờ đệ tới rồi thì vi huynh mới có thể hành lễ được!”
Lâm Thụy lạnh nhạt cười, nói: “Thần đệ tới chậm, đã khiến nhị ca lo lắng.”
Tuyên Vương cười nói: “Tam đệ, sao lại không thấy Mẫu tiểu thư nhỉ?”
Lâm Thụy cười nói: “Nhị ca vì sao lại nhận định Mẫu tiểu thư sẽ xuất hiện cùng ta? Nàng còn có việc riêng của nàng mà, ta làm sao quản được nàng.”
Tuyên Vương lại cười: “Vi huynh còn tưởng rằng đệ cùng Mẫu tiểu thư sắp có chuyện tốt cơ đấy. Vi huynh còn muốn tới cửa xin tam đệ khoan dung một chén rượu mừng đây.”
Lâm Thụy nhàn nhạt nói: “Có phải bản thân nhị ca lập gia đình, cho nên muốn đem niềm vui lan truyền cho người chung quanh hay không?”
Tuyên Vương nở nụ cười: “Tam đệ cứ đùa, vi huynh lấy được vợ đẹp, thiết nghĩ muốn ba huynh đệ chúng ta ai cũng được toàn mỹ. Tam đệ tuổi đã lớn, vi huynh cũng phải vì tam đệ mà quan tâm một chút không phải sao?”
Lâm Thụy cười nói: “Ta cũng muốn đa tạ nhị ca. Nhị ca đối với thần đệ đây luôn luôn chiếu cố nhiều hơn…”
Hai người vừa nói đùa vừa dắt tay nhau đi vào thính đường. Tuyên Vương nhìn nữ tử một thân giá y đỏ thẫm, gầy yếu nhỏ xinh đang được một đám người chăm sóc cô dâu bao quanh giúp đỡ, đứng ở trước hội trường. Nàng chỉ lẳng lặng đứng đó, khuôn mặt còn bị che lại. Cứ nghĩ đến chỉ một lát nữa thôi sẽ cùng nàng thành thân là hắn lại vui sướng như điên, có cảm giác như đang nắm giữ trong tay cả thiên hạ. Mãi cho đến giờ phút này hắn mới tin tưởng, tài hoa và cơ trí của nàng, sự khôn khéo không đi đôi cùng tuổi tác và diệu ngữ không biết sợ hãi thỉnh thoảng lại tùy thời tùy chỗ mà thốt ra kia, đã sớm khắc sâu vào lòng hắn rồi…
Hắn quay sang nhìn Thụy Vương. Vẻ mặt anh tuy rằng bình tĩnh, nhưng vẫn hơi hơi lộ ra vài tia thống khổ, khiến trong lòng hắn vui mừng như điên, càng tăng thêm một tia đắc ý…
Lúc tam đệ hắn đề nghị muốn dâng lên một khúc ca vũ chúc mừng, hắn không hề do dự mà đáp ứng luôn. Người ta đang lúc đắc ý thì luôn dễ dàng thương lượng…
Tiếng nhạc cổ nổi lên, bỗng truyền đến một tiếng sáo long trời lở đất. Trong tiếng sáo du dương, một vị giai nhân che mặt chậm rãi từ ngoài lướt vào. Nàng mảnh mai khoan thai đứng lại, thắt lưng thon nhỏ bó chặt. Kim diêu trên đầu vờn quanh theo từng bước đi. Minh châu trên tai lóe sáng. Một đôi mắt to tròn, trong như nước lộ ra ngoài mảnh lụa trắng che mặt, nhẹ nhàng nhìn lướt qua tất cả mọi người. Ai ai cũng đều cảm thấy như có một ánh mắt vô cùng nhu hòa đang mềm mại nhẹ lướt qua mặt mình. Đặc biệt là Bình Vương gia đang ngồi ở ghế thượng tọa, hiển nhiên cũng bị ánh mắt nàng mị hoặc, không chút e dè Bình Vương phi đang ngồi cạnh, thân mình thẳng tắp, nhìn về phía nữ tử đang đứng ở dưới hội trường…
Tuyên Vương thấy nữ tử này đi vào, mặt đã sớm biến sắc. Hắn thực không hiểu, phòng vệ Tuyên Vương phủ thâm nghiêm là vậy, sao có khả năng để nàng bộ dáng như thế nghênh ngang đi vào. Mà nàng, sao lại ăn mặc như vậy mà đến?
Nữ tử kia xuôi theo tiếng nhạc, tạo một tư thế chuẩn bị bắt đầu múa, lại nghe thấy Bình Vương nói: “Tam đệ mời ca kỹ chỗ nào, dáng người đúng là nhất lưu. Tam đệ sao không cho nàng bỏ khăn che mặt, để bổn vương được chiêm ngưỡng dung nhan một lần?”
Tuyên Vương nghe xong lời này, sắc mặt càng thêm âm trầm. Tay trái nắm chặt chén rượu, quả thực muốn bóp chặt lấy nó.
Lâm Thụy cười nói: “Đại ca không cần nóng vội. Ca kỹ nếu là đến ca múa giúp vui, đến lúc thích hợp sẽ tự bỏ khăn che mặt. Huynh xem, nhị ca mặc dù cũng nóng vội, nhưng cũng không giống đại ca như vậy đâu…”
Bình Vương lạnh lùng, ánh mắt đảo qua Tuyên Vương, nói: “Bổn Vương đúng thật là nóng vội, không giống nhị đệ vẫn giữ được bình tĩnh…”
Trong tiếng nói chuyện, tiếng ca múa sớm đã vang lên. Nữ tử kia như phượng hoàng tung cánh, bay múa như chim. Nàng múa giữa hội trường, điệu múa rườm rà phức tạp, lại mang theo vận luật không thể diễn tả. Cả đại sảnh đều lặng ngắt như tờ. Mỗi người trong hội người đều bị kỹ thuận nhảy múa của nàng hấp dẫn…
Đang lúc nhảy múa nàng lại bỗng nhiên cất tiếng hát. Giọng hát ngọt ngào như hoàng oanh xuất cốc. Khi nàng xoay tròn, chiếc khăn che mặt rơi xuống, lộ ra dung nhan tuyệt mỹ. Khiến mọi người tại hội trường phải kinh hãi thét lên. Bởi vì vẻ đẹp của nàng, chỉ có thiên tiên mới có được.
Trong không gian yên tĩnh, lại nghe thấy loảng xoảng “bang” một tiếng. Cái bàn trước mặt Bình Vương bị hất lật ngửa. Hắn nổi giận đùng đùng đứng lên, chỉ thẳng vào nữ tử kia, nói: “Rốt cục cũng tìm được ngươi…”
Dưới hội trường không hề thiếu trọng thần triều đình đến đây chúc mừng. Trong đó có một người chính là công công tổng quản phủ nội vụ. Hắn gặp tình hình này, nhớ lại bản thân là một trong những người có mặt lúc đó. Trong lòng hắn hiểu rõ vì sao Bình Vương điện hạ lại kích động như thế, nhưng hắn cũng chưa vội tiến lên. Bởi vì hắn biết, tranh đấu giữa các hoàng tử phức tạp mà mẫn cảm. Nếu không có căn cứ đầy đủ chính xác, hắn sẽ không tham dự vào màn tranh đấu này…
Âm nhạc tạm ngừng. Tuyệt sắc mỹ nữ trước hội trường kia vẫn lẳng lặng đứng đó, không có ý lui xuống. Tuyên Vương nháy mắt một cái, Quy Trữ đang đứng thẳng ở trong góc, gật gật đầu rồi đi ra ngoài…
Nữ tử kia sóng mắt như làn nước mùa thu, quét về phía Bình Vương, khẽ che cái miệng nhỏ nhắn, nói: “Vương gia, chúng ta lại gặp mặt?”
Lại nghe được tiếng dây cung vang lên. Mấy mũi đoản tên vút đi như sao băng bắn về phía lưng nữ tử. Mắt thấy nữ tử này sẽ hương tiêu ngọc vẫn thì lại nghe thấy thanh âm “phác phác” nổi lên. Mấy mũi đoản tên kia đều bị đánh rớt trên mặt đất, cách lưng nàng chưa đến một thước…
Trong tiếng kinh hô, vài tên bịt mặt từ hậu đường nhảy ra, vung đao xông về phía nữ tử kia. Tiếng gào thét của mọi người còn chưa dứt, đã thấy bên cạnh nữ tử bỗng nhiên xuất hiện thêm mấy người, khí thế dồn dập quyết bảo hộ nữ tử. Chỉ sau vài chiêu nhanh gọn không rõ ràng, mấy tên bịt mặt kia đã bị đánh ngã xuống đất…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thệ bất vi phi
Vân Ngoại Thiên Đô
Thệ bất vi phi - Vân Ngoại Thiên Đô
https://isach.info/story.php?story=the_bat_vi_phi__van_ngoai_thien_do