Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Diệm Xinh Đẹp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 124: Lời Nói Bông Đùa.
B
àn tay của Nhược nhi, thô cứng mà ôn hậu, mang theo một cỗ hơi thở nam tính đặc trưng.
Bị tay hắn khẽ vỗ như vậy, Tôn Nhạc bỗng nhiên cảm thấy không được tự nhiên.
Nàng đưa tay kéo bàn tay hắn ra, nhẹ giọng nói: “Tất cả mọi người đang nhìn kìa.” Vừa mới dứt lời, nàng liền nghiêng mắt nhìn đến thanh niên mặt trắng vừa rồi quàng vai mình kia nhanh chóng lui về phía sau nửa bước, hắn chẳng những rời khỏi, còn liên tiếp ngẩng đầu trông về phía xa, một bộ dáng ‘ ta đây không rãnh rỗi chú ý các ngươi ’.
Nhược nhi nghe được Tôn Nhạc nói như thế, không khỏi cười, “Thì sao?” Hắn nói tới đây, cúi đầu thấy Tôn Nhạc rất không tự nhiên, ha ha cười, buông tay đang ôm eo nàng ra, bàn tay phủ ở trên mặt cũng buông xuống.
Nhược nhi vừa thả tay xuống, Tôn Nhạc liền thở ra một hơi. Nàng vừa mới thở dài, liền nhìn đến Nhược nhi tự tiếu phi tiếu nhìn mình chằm chằm, lập tức, mặt Tôn Nhạc lại đỏ lên.
Tôn Nhạc vội vàng cúi mắt xuống, tránh đi sự đánh giá của Nhược nhi, nàng liền vội vàng hỏi: “Nhược nhi, ngày hôm qua không phải nói có người chú ý tới các ngươi sao? Tình huống như thế nào?”
Nhược nhi vừa nghe đến Tôn Nhạc nhắc tới việc này, quả nhiên dời lực chú ý đi, khóe miệng hắn khẽ cong lên, thản nhiên nói: “Hình như người của Tề vương đã phát hiện một ít dấu hiệu.” Hắn nhẹ nhàng bâng quơ nói đến đây, cúi đầu thấy vẻ mặt Tôn Nhạc lo lắng cùng ân cần, không khỏi đưa tay nắm tay nhỏ bé của nàng, nói: “Tỷ tỷ không cần lo lắng cho ta, hết thảy đều nằm trong dự liệu của ta mà.”
“Được thế là tốt rồi.”
Tôn Nhạc thấp giọng trả lời.
Khi hai người đang nói chuyện, một trận ồn ào náo động từ phía trước truyền đến, trong tiếng ồn ào náo động, thanh âm của Nhược nhi từ trên đỉnh đầu Tôn Nhạc truyền đến, “Đã đến giờ hành lễ Tắc Hạ cung.”
Tôn Nhạc vội vàng ngẩng đầu nhìn. Nhưng trước mặt nàng đứng mấy hàng hiền sĩ cao lớn, Tôn Nhạc vừa ngẩng đầu, trừ bỏ một đống thẻ tre dâng đến tận trời ra thì gì cũng không thấy được.
Nhược nhi thấy nàng như vậy cười nói: “Tỷ tỷ, tỷ thấp bé như thế sao có thể nhìn thấy, không bằng để ta ôm tỷ xem nhé?” Mặt Tôn Nhạc đỏ lên khẽ hừ một tiếng, giận dỗi nói: “Đệ buông tay thì ta có thể thấy được ngay.”
Nhược nhi đang gắt gao cầm lấy tay của nàng. Nàng bỏ thế nào cũng không thoát. Định bụng tiến lên xem cho rõ nhưng căn bản là không thể bước đi, bị Nhược nhi kéo lại ở chỗ này đùa cợt.
Nhược nhi cúi đầu vui vẻ nhìn gương mặt ửng đỏ của Tôn Nhạc, thầm nghĩ: trước kia tại sao ta không phát hiện. Khi tỷ tỷ mặt đỏ cư nhiên lại xinh đẹp như thế?
Tôn Nhạc cảm giác được ánh mắt gắt gao nhìn của Nhược nhi thì mặt càng đỏ hơn. Nàng vội vàng quay đầu đi chỗ khác tránh ánh nhìn chăm chú của hắn.
Lúc này, Nhược nhi nhấc đầu nhìn trên đài thì thào nói: “Cơ Ngũ cư nhiên được coi trọng như thế. Tế rượu? Tỷ tỷ, hắn có hôm nay, có phải là nhờ sự trợ giúp của tỷ hay không?”
Tôn Nhạc nghe được Nhược nhi nhắc tới chuyện của Ngũ công tử, không khỏi càng cảm thấy hứng thú, nàng vội vàng ngẩng đầu, ước lượng chân của mình, nhưng con gà con cho dù nhón cao bao nhiêu, vẫn là con gà, không thể thành tiên hạc được. Tôn Nhạc nhón lên dù cao thêm một chút, nhưng thứ nhìn đến vẫn là một rừng thẻ tre từ từ lắc lư.
Nhìn không tới phía trước, Tôn Nhạc cũng không nhảy đông nhảy tây, nàng đứng yên, lắc đầu nói: “Không, ta không giỏi đến vậy.”
Nhược nhi nhìn nàng chằm chằm, cười nhẹ nói: “Tỷ tỷ của ta từ trước đến nay luôn rất giỏi,” hắn nói tới đây, trong mắt quang mang chớp động, bỗng nhiên thấp người tiến đến bên tai Tôn Nhạc, thấp giọng nói:“Ba năm rồi, tỷ tỷ vẫn bị nam sắc của Cơ Ngũ khuynh đảo, không kềm chế được sao? Tỷ tỷ, Nhược nhi lớn lên cũng không tệ, tỷ có muốn cẩn thận xem xét đánh giá lại hay không? So sánh với Cơ Ngũ một phen?”
Khi hắn nói lời này thì trong thanh âm mang theo nồng đậm ý cười, dùng từ cũng có chút trêu tức, mặt Tôn Nhạc xoát một chút càng đỏ hơn.
Khuỷu tay nàng hướng ra phía sau nhẹ nhàng chọt một cái, sau khi Nhược nhi làm bộ làm tịch hô đau, Tôn Nhạc thấp giọng quát: “Đừng có nói bậy.”
Nàng tuy rằng nói như thế, nhưng tâm tình Tôn Nhạc vẫn có chút rối loạn, nàng nghe được, lời này của Nhược nhi ở ngoài mặt là trêu tức, trên thực tế lại phi thường nghiêm túc. Hắn đang nói thật với nàng.
Nhược nhi nghiêng đầu, thưởng thức hai gò má ửng đỏ của Tôn Nhạc, chờ biểu tình Tôn Nhạc lại khôi phục bình tĩnh, hắn lại vỗ vỗ cằm thì thào nói: “Tỷ tỷ, tỷ nói nếu ta dùng số tiền lớn làm hậu lễ đem Cơ Ngũ mời tới Sở, lại hạ cho hắn chút thuốc gì đó, để hai mỹ nhân đến phá thân xử nam của hắn, tỷ nói tỷ có thể một cước đá văng tiểu bạch kiểm này ra hay không a?”
(Myu:Tiểu bạch kiểm là mặt trắng nhỏ nhưng để vậy kỳ kỳ nên ta giữ nguyên văn nhé)
Bụp một tiếng, Tôn Nhạc mặt đỏ tới gáy!
Nàng ngẩng đầu, sau khi quăng qua hai cái nhìn xem thường, hận đến nghiến răng nghiến lợi nói: “Nhược nhi, đệ học mấy trò bậy bạ này từ chỗ nào hả?”
Nhược nhi không đáp, hắn thở dài một tiếng, vươn tay vỗ về trán của mình, oán giận liên hồi, “Thảm, quá bi thảm! Tiểu bạch kiểm Cơ Ngũ kia thật sự cướp mất hồn vía của tỷ tỷ ta rồi, con bà nó, không thể dễ dàng tha cho hắn được! Lần khác nhất định phải chọn năm sáu đại mỹ nhân cho hắn nếm thử,cho tiểu tử này khỏi phải không biết trời cao đất rộng mà muốn cướp tỷ tỷ của ta!”
Trong tiếng oán giận của Nhược nhi, khuỷu tay Tôn Nhạc liên tục đâm về sau, nàng vừa liên tục chọt, tiếng kêu thảm thiết của Nhược nhi liền xen lẫn trong tiếng oán giận, rất là náo nhiệt.
Mười mấy người đứng ở xung quanh Nhược nhi kia, lúc này đều mặt không thay đổi nhìn chằm chằm phiá trước, tựa hồ đang tập trung tinh thần thưởng thức nghi thức của buổi lễ, nhưng nếu như nhìn kỹ mà nói…, sẽ phát hiện bọn họ người người hai mắt đăm đăm.
Hai người đùa giỡn một hồi, Nhược nhi đưa mắt nhìn về hướng bên trái cách mấy chục thước, bỗng nhiên dừng tiếng kêu lại, hắn đưa tay đỡ bả vai Tôn Nhạc, nhẹ giọng nói: “Tỷ tỷ, ta tạm lui. Tỷ cũng đổi lối ăn mặc này đi.”
Tôn Nhạc nhìn hắn, liên tục gật đầu, thấp giọng nói: “Cẩn thận thì hơn.”
Tôn Nhạc đưa mắt nhìn đám người Nhược nhi ung dung bình tĩnh chen chúc trong dòng người từng bước thối lui, dần dần biến mất trong tầm nhìn của nàng, không khỏi có điểm buồn bã mất mác.
Nhìn thân ảnh càng chạy càng xa kia, Tôn Nhạc thật sự có một loại xúc động, muốn vọt tới trước mặt Nhược nhi, muốn cùng hắn rời đi. Nhưng mà, nàng vừa nghĩ tới vô số phiền toái theo đó mà đến, vừa nghĩ tới Ngũ công tử trên đài, liền lại có điểm do dự.
Chần chờ một chút, Tôn Nhạc lắc đầu, dứt bỏ lựa chọn khó có thể quyết định này, cũng xâm nhập vào trong đám người, chuẩn bị đổi lại tướng mạo vốn có của nàng.
Một khắc đồng hồ sau, khi Tôn Nhạc tái xuất hiện thì đã khôi phục khuôn mặt nữ tử bình thường đến cực điểm kia. Vừa rồi Tôn Nhạc soi trong nước giếng, phát hiện dung mạo hiện nay của mình, thay nam trang còn có thể nhìn đến hai phần thanh tú, vừa đổi lại nữ trang, liền lại thập phần tầm thường.
Khi nàng một lần nữa xâm nhập vào trong dòng người thì trong đám người lại truyền tới một trận tiếng cười cùng tiếng ồn ào náo động. Tôn Nhạc vội vàng nhanh chân hơn, chen chúc tới trước mọi người.
Ngay khi nàng rốt cục cũng chen đến trước mọi người, có thể tinh tường nhìn lên trên đài thì một trận tiếng cổ nhạc mãnh liệt vang lên, trong tiếng cổ nhạc, Tề vương cao giọng quát: “Thiên Địa Huyền Hoàng, đạt giả vi tôn! Lễ hoàn ——”
Cư nhiên lẽ hoàn rồi, Tôn Nhạc vô cùng thất vọng. Nàng nhìn Ngũ công tử trên đài cao đội quan làm bằng vàng ngọc đại biểu thân phận tế rượu mà Tề vương ban cho, nhìn thân ảnh hắn lỗi lạc mà đứng trong đám hiền sĩ, ý nghĩ trống rỗng thật lâu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Diệm Xinh Đẹp
Lâm Gia Thành
Vô Diệm Xinh Đẹp - Lâm Gia Thành
https://isach.info/story.php?story=vo_diem_xinh_dep__lam_gia_thanh