Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đấu Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 125: Cự Kiếm Sơn Trang.
B
ên ngoài Thanh Phong Cốc, trên một con đường mòn, một vị thanh niên khuôn mặt rất có thần và một tiểu cô nương còn chưa hết nét ngây thơ gặp nhau.
- Lâm đại ca, ngươi làm cách nào có thể tìm được Phượng Vĩ thảo vậy?
Yến Linh kinh ngạc nhìn một cây thảo dược diễm lệ đựng trong hộp gấm, quả thực không thể tin đây là sự thực.
- Vận khí tốt, trên trời rơi xuống mà thôi!
Lâm Khiếu Đường chớp mắt nói.
- Gạt người!
Cái đầu nhỏ của Yên Linh khả ái hơi nghiêng sang một bên, trên mặt tràn đầy nét không tin tưởng, nhưng trong đôi mắt to đen linh động loé lên một tia bội phục
- Dùng tổ truyền bí tịch của ta đổi lấy từ người khác.
Lâm Khiếu Đường giả vờ uỷ khuất nói.
- Xin lỗi, Lâm đại ca!
Yến Linh chậm rãi cúi đầu.
- Lừa ngươi đó, ta đào được từ trên núi!
Lâm Khiếu Đường lại hét to nói.
- A! Có thể đào được dễ dàng như vậy sao?
Yến Linh vừa mới thôi cảm động lại bị sự kinh ngạc thay thế.
Nếu không phải định lực của Lâm Khiếu Đương rất cao, sợ là đã cười đến gập người lại, tiểu cô nương này tính tình đơn thuần, tâm địa thiện lương, người khác nói cái gì cũng cho là thật, thực sự không hiểu sao một tiểu cô nương như nàng chạy đến nơi này lại an toàn tới bây giờ.
- Ta mua được với giá rất thấp từ trên tay một lão nông không hiểu giá cả.
Lâm Khiếu Đường không muốn tiếp tục chọc ghẹo nha đầu ngốc này, nghiêm mặt nói.
- A, nguyên lai là như vậy a!
Yến Linh không hề suy nghĩ gì nói, ầm thầm đoán nếu là chính mính sẽ không có vận khí tốt như vậy.
- Như vậy ngươi hãy đưa ta đi gặp phụ thân của ngươi!
- Yến Linh nhất định sẽ đưa Lâm đại ca đến gặp phụ thân.
- Trước tiên đưa Phượng Vĩ thảo cho ta đi!
- Vì sao?
- Chờ tới khi ta thấy phụ thân của ngươi sẽ đưa lại cho ngươi. Vạn nhất ngươi là người xấu thì làm sao bây giờ?
- Sao thế được, Linh nhi chưa bao giờ là người xấu!
- Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, hay nhất là đưa cho ta!
- Lâm đại ca, để ở chỗ của ta nha, ta không pải người xấu đâu, ta thề! Van cầu ngươi mà! Nếu không Linh nhi đưa những thứ trân quý trên người cho Lâm đại ca coi như trao đổi, tạm thời để trong tay Lâm địa ca!
- Không tính nữa, còn không mau dẫn đường!
- Tuân mệnh!
Yến Linh giống như một chú chim nhỏ vui vẻ gật đầu nói. Sau đó sôi nổi hướng về phía trước đi tới, mới đi được một hai bước tựa hồ nhớ đến cái gì đó đột nhiên quay đầu lại, cười hì hì nói:
- Cảm tạ Lâm đại ca!
Lâm Khiếu Đường đưa tay lên xua xua, trong mắt hiện lên một tia trầm mặc đi tới.
Cự Kiếm Sơn Trang tọa lạc tại ngọn Cự Kiếm Sơn phía đông Hiên Viên quốc. Cự Kiếm sơn mạch trông giống như một thanh kiếm khổng lồ, ngọn núi cao nhất trong dãy núi này cao hơn mặt nước biển một vạn thước, đỉnh núi như một thanh kiếm lớn hàng năm đều có tuyết phủ trắng.
Cự Kiếm Sơn Trang chính là tên môn phái nói chung, không phải chỉ là đơn thuần là một sơn trang, nếu như thực sự coi nó như một sơn trang vậy thì toàn bộ Cự Kiếm Sơn chính là trang viên.
Khi Lâm Khiếu Đường và Yến Linh cùng nhau đi tới Cự Kiếm Sơn, thì đã là một tháng sau khi Võ Đạo đại hội kết thúc, đường xá thực sự rất xa xôi. Liên tục tiến hành hai lần lặn lội đường xa Lâm Khiếu Đường cảm thấy có chút mệt mỏi nhưng Yến Linh ngược lại không hề toả ra nét mệt nhọc, giống như tinh lực dư thừa dùng không hết, hơn nữa có một thân kiến thức khá uyên bác như Lâm Khiếu Đường, trong đầu nàng luôn luôn muốn vị ca ca này làm bằng hữu, thỉnh thoảng muốn hắn kể một chuyện xưa gì đó làm nàng rất phấn khích. Cuộc sống như thế này tạm thời khá là yên ổn.
Lâm Khiếu Đường gián tiếp trở thành một kẻ dẫn hài tử du sơn ngoạn thuỷ, còn phải chiếu cố nàng về mọi mặt, thỉnh thoảng lại làm một người kể chuyện giảng giải vài cố sự làm hắn cảm thấy thêm phần mệt mỏi
Trên đường đi Lâm Khiếu Đường lại thỉnh thoảng nhớ đến cảnh Kỳ Áo và Lâm gia lão tổ bay tới bay lui, sợ là cho dù có tu vi cao hơn nữa cũng không hẳn có một chiêu này. Vô luận là chạy trốn hay đi đường, phi hành không thể nghi ngờ là một lựa chọn tốt nhất, không hề chịu hoàn cảnh địa hình ảnh hưởng.
Mỗi ngày buổi tối gác hai chân vào nhau đi ngủ, Lâm Khiếu Đường luôn phát thệ tương lai nhất địng phải nghiên cứu cho được thuật phi hành.
Toàn bộ Cự Kiếm Sơn chính là lãnh địa riêng của Cự Kiếm Sơn Trang ở nơi này nguyên nhãn rất nhiều, thiên cát địa linh, là một nơi tu luyện tuyệt vời của tu luyện giả, hơn lại lại có khả nhiều mỏ nguyên thạch, cũng có mấy nơi có thể làm vườn nuôi trồng linh dược, có thể trồng những thảo dược trân quý.
Nơi bát đại môn phái chiếm giữ hầu hết phải có đầy đủ những điều kiện đó, chín thành tài nguyên của Hiên Viên quốc bị bọn họ chia phần, đây cũng là nguyên nhân khiến có các môn phái nhỏ và tán nhân khó có thể sống an nhàn.
Phía tây bắc của Cự Kiếm Sơn Mạch cách đó hơn hai mươi dặm có một thôn trang toạ lạc, Yến Linh cẩn thận nhìn Lâm Khiếu Đường nói:
- Lâm đại ca, đi tiếp về phía trước là tới địa phận của Cự Kiếm Sơn Trang, sẽ có rất nhiều tốp đệ tử đi tuần và trạm canh gác, không phải người trong môn phái rất khó có thể tiến vào, Linh nhi vào trước thông báo một tiếng nhất định sẽ gọi được phụ thân đi ra.
Lâm Khiếu Đường đoán không ra vụ đầu tư này có chính xác hay không, càng thêm vô pháp xác định có tin tưởng được nha đầu này hay không, cũng không phải hắn nghi ngờ nhân phẩm của nàng mà là không biết nàng có năng lực đem vị tiền bối đã từng làm chưởng môn, nhưng hôm nay lại là một vị phụ thân thất thế ra đây hay không.
Thông thường một người vốn ở địa vị cao đột nhiên ngã xuống sẽ trở nên cố chấp dị thường, hơn nữa sẽ mang tâm trạng thù ghét thế nhân.
Thế nhưng nha đầu này lại hồn nhiên đến đáng sợ, Lâm Khiếu Đường không đành lòng tổn thương nàng:
- Đi thôi, ta sẽ vào trong thôn trang ở trước, đợi ngươi mời được phụ thân đến đây gặp ta.
Yến Linh phi thường thận trọng gật đầu, "Linh nhi nhất định sẽ mời được phụ thân ra ngoài, Lâm đại ca phải tin tưởng ta!
Nói xong liền nhanh chân chạy lên núi.
Nhìn thân ảnh nhỏ nhắn đang dần dần biến mất, Lâm Khiếu Đường lắc đầu, tin tưởng một hài tử nhiều ít có chút mơ hồ, chung quy vẫn cảm thấy lần này mình phán đoán không được chuẩn xác.
Bất quá nếu đã tới thì chờ một chút cũng không sao.
Lâm Khiếu Đường tìm một hộ nông gia, cho họ khoản tiền kha khá, rất thuận lợi kiếm được chỗ dừng chân, trên người có khá nhiều tử tinh tệ, loại tiền lưu thông trong giới thường nhân, đối với Lâm Khiếu Đường mà nói không có nhiều tác dụng, so với tảng đá ven đường không khác là bao.
Lâm Khiếu Đường làm tốt công tác chuẩn bị cho việc chờ đợi thời gian dài, nghĩ đến cho dù Yến Linh không mời được vị phụ thân kia của nàng, nói thế nào đi nữa thì cũng phải xuống núi thông báo cho mình một tiếng.
Nhàn rỗi vô sự, Lâm Khiếu Đường lại đả toạ tu luyện cho qua ngày, cho dù không có tiến bộ gì thì cũng phải bảo trì tu vi hiện tại, việc tu luyện vốn là không tiến thì lùi, có thể bảo trì được nguyên trạng cũng coi như là một tiến bộ.
Lâm Khiếu Đường vừa mới xếp bằng nhắm lại hai mắt, đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức cường đại dị thường, lao thẳng tới phía mình, tốc độ cực nhanh, trong sự ngạc nhiên mạnh mẽ mở hai mắt.
Hầu như song song, cánh cửa nông trại bị môt cỗ gió mạnh đẩy ra, tức thì đột thân ảnh màu xám tiến vào.
Khí thế như hồng, thực lực của người này cao hơn mình rất nhiều, Lâm Khiếu Đường kinh hĩ, xuất phát từ tâm lí muốn bảo vệ mình, thuận thế bắn ra một đạo chỉ kình, tốc độ của người này quá nhanh không nhìn rõ được mặt mũi. Cũng không biết hắn dùng thủ đoạn gì, rất thoải mái hoá giải chỉ kình đắc ý nhất của Lâm Khiếu Đường.
Một bàn tay thình lình xuất hiện, Lâm Khiếu Đường ngay cả phòng ngự còn không kịp, ngực bị đánh một chưởng. Thân thể đang ngồi trên giường thẳng tắp bắn thảng vào tường, phun ra một ngụm máu, nhất thời khí huyết bốc lên vô pháp đè ép lại được.
Lúc này người đó mới trụ vững thân hình, thấy rõ dung mạo.
Khuôn mặt người này tái nhợt, tuổi tác ước chừng trên dưới bốn mươi, tóc có chút hoa râm, môi nhợt nhạt, thoạt nhìn như đang bị bệnh. Thế nhưng khí tức cường đại trên người hắn toả ra lại không hề giống như một người bệnh nặng chút nào.
Vô luận người này tới từ đâu, Lâm Khiếu Đường tuyệt đối không nhận ra được.
Lau đi vết máu nơi khoé miệng, Lâm Khiếu Đường gian nan áp chế khí huyết trong ngực đang bốc lên. Quật cường liều mạng có thể làm thương thế nặng hơn, mạnh mẽ nói:
- Vì sao đả thương ta?
Trung niên nhân tóc hoa râm yên lặng quan sát thiêu niên trước mắt, tựa hồ muốn từ trên mặt của hắn tìm cái gì đó, thản nhiên nói:
- Ngươi không phải là người của Lâm gia, vì sao lại giả mạo lừa dối con ta?
Yến Phi Thiên? Trong đầu Lâm Khiếu Đường lập tức hiện lên ba chữ, tới nhanh như vậy sao? Ngoài ý muốn!
- Vãn bối thực sự là hậu nhân Lâm gia vì sao lại lừa dối?
"Hanh!" Yến Phi Thiên tức giận hừ một tiếng nói:
- Công pháp ngươi vừa sử dụng, căn bản không phải là công pháp tổ truyền của Lâm gia, thậm chí còn có bộ dáng tà môn ngoại đạo, không phải giả mạo lừa dối thì là cái gì?
Khoé miệng Lâm Khiếu Đường khẽ nhếch lên:
- Nực cười, ai quy định tộc nhân Lâm gia nhất định phải tu luyện công pháp tổ truyền của Lâm gia?
- Lão tổ tông của các ngươi tên gọi là gì?
Yến Phi Thiên không nói nhiều trực tiếp hỏi.
- Lâm Ngật Nhiên!
- Là nam hay nữ?
- Nữ!
- Viện phủ của Lâm gia ở nơi nào?
- Tân La Thành!
- Lâm gia chủ yếu tu luyện vũ kỹ gì?
- Thanh Mộc kiếm quyết!
Hỏi đến chỗ này, biểu tình trên mặt của Yến Phi Thiên hoà hoãn không ít, chỉ là đôi con ngươi tràn nhập tia máu vẫn hoài nghi nhìn Lâm Khiếu Đường, đưa tay nói:
- Ngọc bội!
Lâm Khiếu Đường có chút tức giận, những vẫn lấy ra ngọc bội hình kiếm đưa tới.
Yến Phi Thiên một tay cầm lấy, biểu tình nhất thời sửng sốt, đây chính là thứ hắn làm ra, thực giả trong đó vừa nhìn là biết, nhưng vẫn cẩn thận dùng nguyên thức tra xét một lượt, xác nhận đây là đồ thật.
- Ngươi thực sự là hậu nhân Lâm gia?
Yến Phi Thiên rốt cục cũng tin tưởng.
Lâm Khiếu Đường tự giễu cười:
- Giả mạo một người nào đó trong đại môn phái còn có chút lợi, giả mạo một tiểu gia tộc như vậy thì được cái gì đây?
- Ngươi gặp Linh như như thế nào?
Sự hoài nghi của Yến Phi Thiên dần dần giảm bớt.
Lâm Khiếu Đường cũng không giấu diếm, đem toàn bộ sự việc một năm một mười nói hết ra, còn đem một số lời dặn dò của Lâm Ngật Nhiên thêm vào, thậm chí tăng thêm một chút từ ngữ hoài niệm của bản thân gán cho Lâm Ngật Nhiên nói Yến Phi Thiên, trong khi kể lại cũng không quên quan sát thần sắc biến đổi trên mặt Yến Phi Thiên.
Mỗi khi nói đến chỗ Lâm Ngật Nhiên đối với chưởng môn Cự Kiếm Sơn Trang rất tán thưởng, rất ngưỡng mộ thì trên mặt của Yến Phi Thiên luôn hiện lên một tia nhu hoà.
Lâm Khiếu Đường thực ra cũng chỉ vô tình, vốn muốn thêm một số lời nói nhất định để có thêm mọt chút cảm tình của Yến Phi Thiên, dần dần bỗng nghĩ đến ở phương diện này nhất định hắn có gian tình, không phải Lâm lão tổ và vị tiền chưởng môn này có một đoạn giao đình hay sao? Lẽ nào nói Yến Linh chính là hài tử của hai người này? Sai nha, nếu như vậy thì tốt nhất là ở cùng một chỗ! Vì sao phải tách nhau ra? Tựa hồ không có gì trở ngại nha?
Khi Yến Phi Thiên xác định được ngọc bội là thật, kỳ thực đã không còn hoài nghi gì, lấy thực lực của Lâm Ngật Nhiên, muốn lấy được thứ gì đó trên người nàng bằng tiểu tử trước mắt này, cho dù là dùng hết âm mưu quỷ kế cũng quyết không thành công được, Lâm gia vốn là một gia tộc nhỏ, không hề nổi danh, rất ít người biết đến, tiểu tử này hầu như không hề suy nghĩ đã nói ra đáp án, hẳn là sẽ không sai.
Yến Phi Thiên thở dài nói:
- Tâm địa của tiểu hài tử Linh nhi này lương thiện, lần này trộm hạ sơn cũng là do ta nhất thời sơ ý, ngươi có thể mang nó về an toàn, Yến mỗ cực kì cảm kích.
Yến Phi Thiên lại lấy ra hộp gấm từ trong lòng nói:
- Bất quá phần đại lễ này, Yến mỗ không thể nhận được, xin tiểu huynh đệ thu lại.
Lâm Khiếu Đường từ chối nói:
- Đây là thứ ta tặng cho Yến Linh, nếu như tiền bối không muốn, trả lại cho nàng là được rồi.
Yến Phi Thiên cũng không nói nhiều, trực tiếp đem hộp gấm để trên bàn lại nói:
- Ngươi đã có ngọc bội này, nhất định Lâm lão tổ đối với ngươi có chút tán thưởng, ngươi có yêu cầu gì cứ nói đi! Ta đã từng đồng ý với Lâm lão tổ, sau này chỉ cần là hậu nhân Lâm gia mang ngọc bội này đến gặp ta, ta nhất định sẽ tận lực trợ giúp một lần.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đấu Y
Mộc Thang
Đấu Y - Mộc Thang
https://isach.info/story.php?story=dau_y__moc_thang