Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bất Tử Bất Diệt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8: Hồi Phản
Đ
ộc Cô Bại Thiên cẩn thận cất tình chi lệ tinh vào người rồi nhanh chóng quay về. Hiện hắn không còn lòng dạ nào ở lại ma vực nữa, kí ức tàn khuyết như con sâu ăn mòn tim hắn, mối tình sinh tử kéo dài mấy kiếp đó làm lòng hắn đau đớn.
Hắn đến gian thạch thất lúc đầu, vung kiếm chém vào thạch bích kín khít.
“Bộp.”
Thạch bích không mảy may tổn lại, nhưng hai cánh cửa ngầm trên nóc mở ra, ma vực quanh năm tối tăm lại xuất hiện trước mắt. Trong sát na, làn sáng màu máu trong thạch thất làm ma khí nhạt đi, hắn phi thân trở lại mặt đất. Thạch bích tự động đóng lại, hồng quan tan hết, ma vực lại chìm trong hắc ám tuyệt đối.
Ma khí ào ào tràn tới, tử vong khí tức vô tận vây chặt lấy hắn. Ma khí tử vong còn cách hắn ba thước liền dừng sững lại, dải lam quang mờ mờ ngăn chặn ma khí, nhu hòa bao kín hắn.
Tình chi lệ tinh, tuyệt thế khuynh tình.
Lòng hắn chua xót, đến giờ mà tình yêu ngàn năm, vạn năm trước chưa tan, vẫn bảo vệ hắn không rời.
Trong lệ tinh ẩn tàng gì thì hắn không còn thời gian cân nhắc, cũng không muốn truy cứu vì sao một nơi như ma vực lại có tượng của Tình Nguyệt, hiện tại chỉ muốn đến gặp Tư Đồ Minh Nguyệt thật nhanh.
Quần hùng bên ngoài ma vực nhìn rõ ràng, ma vực vốn hắc ám đột nhiên xuất hiện một đạo lam quang nhu hòa, soi tỏ thân ảnh cao lớn. Vì sao hình trái tim màu lam dính sát ngực bóng người đó, ngăn cách hắn với ma khí.
“Ầm.”
Chúng nhân chấn động, nhân ảnh đó không phải Độc Cô Bại Thiên thì là ai được nữa, không ai ngờ kẻ chết chắc lại không chết.
Độc Cô Bại Thiên rảo bước ra khỏi ma vực, không hề chậm chế, vung kiếm chém vào quần hùng. Kiếm mang đỏ tía khiến quần hùng tỉnh lại, lập tức kiếm khí tung hoành. Ma vực bình tĩnh chưa được một ngày lại sát khí xung thiên.
“Các ngươi tránh hết ra cho ta, ai ngăn ta tất chết.” Hắn vằn tơ máu trong mắt hắn, đỏ đến phát sáng, còn đáng sợ hơn lúc xá thân thành ma.
“Giết!” mọi võ lâm cao thủ có mặt đều nổi sát tâm, không ai dám giữ gìn nữa, họ chỉ muốn giết bằng được nam tử vừa xuất hiện. Kẻ xá thân thành ma thoát khỏi được ma vực tất nhiên đáng sợ, chỉ có nhân lúc này giết đi mới giữ cho võ lâm được yên tĩnh.
Không ít người nhìn chằm chằm vào ngực hắn với vẻ tham lam, họ cảm giác được trong áo hắn có một viên tinh thạch thần bí.
Sát ý vô tận tràn khắp toàn trường, niệm lực hùng hậu liến tục chấn nát xương trắng rải dưới dất, tiên thiên kiếm khí tung hoành, Độc Cô Bại Thiên xông phá trung vây.
Đột nhiên ma vực lại bắt đầu dấy âm phong, ma khí ào ạt, ma khí vô tận điên cuồn làn tràn. Vùng xương trắng cũng nổi cuồng phong, cát bụi ngập trời, xương khô theo gió bay lên, cảnh tượng tựa địa ngục tu la trường.
Hắn biết cơ hội đã đến, mỗi khi giờ ngọ hai khắc, ma khí trong ma vực lại lại điên cuồng lan tỏa, giờ đang là giữa trưa, chính thị thời cơ đào tẩu tốt nhất.
Chúng nhân kinh hoàng quan sát ma vực, thế công chậm lại, hắn liền mở đường máu ra khỏi vùng bạch cốt.
“Mau lùi lại, cẩn thận ma khí lại tràn ra.” Một vương cấp cao thủ gọi.
“Hắn không chạy được đâu, ma đầu đã trúng mấy đạo tiên thiên kiếm khí, dù không chết, nội tạng cũng tổn hại, đuổi.”
“Lần này quyết không để hắn chạy mất, phải lấy mạng hắn.”
……
Hơn bốn mươi người truy đuổi gắt gao, nhưng cự ly với hắn mỗi lúc một xa, họ làm sao sánh với Thần Hư bộ của hắn.
Hắn không biết mình may mắn hay bất hạnh, lúc nào cũng bị truy sát nhưng đến lúc quan trọng lại cửu tử nhất sinh thoát thân. Máu từ khóe môi hắn chảy xuống, đỏ cả vạt áo trước ngực. Cảm giác ấm áp từ ngực lan khắp toàn thân, tạng phủ nội thương được khí tức đầy sinh cơ bao phủ, từ từ lành lại.
“Hỏng rồi, ta XXX…” Hắn phát hiện túi nước bị kiếm khí đâm trúng trong lúc giao đấu, đã cạn hết.
Hắn cắm đầu chạy, trong óc chỉ còn ý nghĩ: “Ta nhất định phải sống sót khỏi sa mạc, không thể chết bây giờ được.”
Ngày nối ngày qua đi, đi liền ba ngày trong sa mạc, hắn khô rộp hết môi vì khát, sau cùng ngã gục xuống. Lúc hắn tỉnh lại là giữa trưa, cát vàng bỏng rát chích vào lưng nhoi nhói, thái dương nóng hừng hực chiếu vào khiến da hắn gần như nứt toác.
Hắn hiểu hơn ai hết khí hậu biến đổi vô thường của sa mạc, ban đêm trăng lạnh treo cao, lạnh lẽo thấu xương, ban ngày lại mặt trời rừng rực, nóng như lò lửa.
Môi hắn rộp lên, nứt nẻ.
“Mẹ nó chứ, cứ thế này lão tử sớm muộn gì cũng chết ở đây.” Hắn vuốt ve tình chi lệ tinh, cảm giác thoải mái hẳn, liêu xiêu đứng dậy lên đường.
Đột nhiên tiếng chim ưng ré vang, một con ưng lớn bay lượn trên không.
“Hắc hắc, trời không tuyệt đường người, lão tử chịu nhiều khổ nạn như vậy, sao lại cứ thế mà chết.”
Hắn lảo đảo đi được vài bước rồi ngã bịch xuống, con ưng lao xuống như quang tiễn, thoáng cái đã tới đỉnh đầu hắn, song trảo sắc bén thò ra.
“Bộp.”
Một đạo quyền phong đánh trúng bụng con ưng, nó rít vang rồi rớt xuống, giãy giãy mấy cái trước khi im lìm.
Mấy ngày đói khát khiến Độc Cô Bại Thiên uống máu chim ưng theo kiểu dã nhân.
Hắn đứng lên giữa làn cuồng phong cát bụi, lướt về xa xăm.
Ngoài xa, một bóng người cao lớn cầm kiếm đứng trên gò cát.
Độc Cô Bại Thiên chậm bước, từ từ xiết chặt Khấp Huyết thần kiếm.
Vương Tây Phong ôm quyền: “Độc cô huynh không cần khẩn trương, tiểu đệ không có ác ý, đến để báo ơn, đón lấy.”
Đón lấy túi nước và lương khô, Độc Cô Bại Thiên tỏ vẻ cảm kích: “Tiểu huynh đệ không sợ liên lụy?”
“Ha ha, sợ thì đã không đến, Độc cô huynh cứ đi, tiểu đệ đoạn hậu.”
Độc Cô Bại Thiên nhìn y thật sâu: “Hảo ý tâm lĩnh, đa tạ. Bất quá tại hạ không cần trợ giúp, huynh đệ đi đi.”
“Vì sao? Huynh truyền cho tiểu đệ Khiếu Thiên kiếm pháp, tiểu đệ giúp chút việc cỏn con này không được ư?”
“Qua bao lần sinh tử đại chiến, còn ngại gì mấy truy binh cỏn con này.”
“Ha ha, Độc cô huynh quả nhiên hào khí xung thiên, Vương mỗ đi đây.”
Nhìn theo bóng Vương Tây Phong, hắn thở dài: “Lấy chữ nghĩa làm đầu, có huyết tính, chỉ là nên nghĩ cho người thân hơn nữa, dính vào ta… ngươi sẽ vạn kiếp bất phục. Mẹ nó chứ, sao ma nhân như ta lại càng lúc càng lương thiện.”
Ba ngày sau, hắn quay lại thảo nguyên, năm ngày sau, từ thảo nguyên bay lên mấy chục con bồ câu đưa thư về các nơi thuộc Thanh Phong đế quốc.
Ngày thứ sáu, thanh danh Bất tử chi ma Độc Cô Bại Thiên chấn động mỗi nhân vật võ lâm của Thiên Vũ đại lục.
Đồn rằng: Độc Cô Bại Thiên hạ sát năm mươi sáu cao thủ trong sa mạc, một mình vào ma vực trong truyền thuyết, lấy được một viên ma tinh thần bí rồi an toàn thoái lui, từ sa mạc thoát ra thảo nguyên, dọc đường dấy lên mưa máu gió tanh, đang trở về Thanh Phong đế quốc.
Ma vực trong truyền thuyết chấn kinh võ lâm, truyền thuyết về Độc Cô Bại Thiên càng khiến võ lâm bất an.
Họ đồn rằng thời đại đổ máu sắp tới.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bất Tử Bất Diệt
Thần Đông
Bất Tử Bất Diệt - Thần Đông
https://isach.info/story.php?story=bat_tu_bat_diet__than_dong