Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cappuccino 2.0
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 122
N
goài vườn cây trái ra, cách nhà nhỏ Nhung không xa là một bãi đất trống, tuy không rộng mấy nhưng được cái là rất thoảng đãng, ít cây cỏ bao quanh. Điều này hết sức thuận lợi khi gió được luồn thẳng vào trong bãi mà không bị bất cứ chướng ngại vật nào ngăn cản.
Đến từ rất sớm nhưng bãi đất đã khá đồng người đến thả diều. Và thật không khó nhận ra bọn trong băng của thằng Khánh đều tụ họp đầy đủ ở đây. Vừa thấy bọn tôi, chúng nó đã réo lên:
-Ú chà, tụi thằng Phong kìa bây!
-Đâu, à thấy rồi! Có nhỏ mắt xanh nữa kìa, nhìn đẹp ghê!
-Lát tao thả với nhỏ đó, bây không được dành nghen!
-Mơ đi cưng, diều tao to nhất nên phải ưu tiên cho tao!
Khỏi phải nói, từ hồi gặp ngọc Lan đến giờ, bọn nó đã say mê vẻ đẹp của nàng mất rồi. Cũng chẳng trách, lúc tôi mới gặp nàng cũng vậy thôi, thậm chí là còn hơn thế nữa nếu như nàng không cho tôi ăn một cú đạp nhá lửa xuống ao. Nhưng giờ thì tôi không cần phải mơ tưởng như thế nữa, một con diều nhưng hai bàn tay cầm. Tay của tôi và tay của nàng đang cầm chắc con diều đó. Điều đó khiến cho tôi cảm thấy mình thật may mắn, may mắn nhất trần đời khi có Ngọc Lan gần kề.
Nhưng tụi trong xóm thì chưa thấy vậy, bọn nó vẫn lăm le đến nàng:
-À bạn Lanna ơi, đi thả diều với tụi mình nha?
-Ừa, thì…
-Thôi đừng thả diều với thằng này, diều nó xấu quắc thả không vui!
-Ừi, diều mày có đẹp hơn tao bao nhiêu đâu mà đòi chê!
-Ít ra diều tao bự hơn mày, hế hế!
-Bự thì mau hư mày ơi!
Trước tình cảnh khó xử đó, Ngọc Lan tỏ ra khá bối rối khi có cả chục thằng rũ nàng thả diều chung. Nhưng dù cho ai có rũ, nàng vẫn nhìn về một hướng, đó là tôi. Cứ mỗi lời mời được đưa ra, nàng lại nhăn mũi nhìn tôi với đôi mặt đẹp mê người, đôi môi nàng cứ cong cớn lên làm nàng đã quyến rũ, nay lại quyến rũ gấp bội phần.
Hiểu được hết tâm ý của Ngọc Lan, tôi hắn giọng:
-Hèm, cho xí cái nào!
-Gì thế mày?
-Tụi bây thông cảm nghen, Lanna lúc nãy đã hứa đi thả diều với tao rồi!
-Ới, chơi gì kì vậy!
-Mình xin lỗi mọi người nha, mình hứa đi thả diều với Phong rồi!
Ngọc Lan cũng cười xòa phụ họa cho tôi.
Chẳng còn cách nào khác, bọn nó đành quay về tiếp tục việc thả diều với bộ mặt ũ rũ vô cùng. Điều đó chẳng trách tôi được, đó là do bọn nó tự sớn xác vào trước mà không hỏi cô gái đó có đối tượng chưa và hậu quả là thế đấy thôi, hề hề.
Sau việc đó, bọn tôi bắt đầu việc thả diều của mình. Ngọc Lan đương nhiên là cộng tác viên giữ diều cho tôi chuẩn bị đón gió rồi. Khi những cơn gió bắt đầu thổi mạnh, tôi ra hiệu cho Ngọc Lan buông diều và chạy chầm chậm kết hợp với việc giật diều để giúp nó có thể bơi trong gió có hiệu quả hơn là cầm dây chạy thường. Ấy thế mà phải mất 3 lần thử tôi mới đưa được con diều ngoan cố đó lên bầu trời xanh thẳm hòa cùng những con nhiều khác trong một khung cảnh chiều đồng quê trữ tình.
Ghim cuộn dây gân vào một mô đất, tôi ngồi ngã ngửa ra thưởng thức thành quả cả một buổi chiều của mình giờ đang bay phấp phới trên nên trời cao vút, nhỏ xíu và bé tẹo. Ngọc Lan cũng ngồi xuống cạnh tôi, những giọt mồ hôi đã chảy thành dòng trên má nàng. Vừa rồi nàng đã cùng tôi chạy biết bao nhiều vòng trước khi con diều có thể cất cánh, đến tôi còn cảnh thấy mệt huống chi là nàng.
-Nè, có khát nước hông qua bên tụi thằng Khánh uống đi!
-Hì hì, hông khát!
-Đổ mồ hôi kìa!
-Thì nóng mới đổ thôi, hông lẽ cởi áo át!
-Ặc, chết dở!
-Công nhận thả diều tự làm vui thật, hông như diều mua!
-Thế lúc còn bên đó Lan có thường đi chơi không?
-Um…cũng hông nhiều đâu, chủ yếu là cuối tuần đi chơi với đám bạn cùng lớp, ngoài ra thì chỉ có đi tập thể thao thôi!
-Thảo nào lại thon gọn dữ ta!
-Đừng trêu Lan, tại hông có gì làm hết nên tập vậy thôi!
-Nè, vậy Lan có muốn học võ lại hông? Như lúc trước ấy!
-Ui, Phong tiếp tục dạy hả?
-Đương nhiên rồi!
-Có thiệt hông đó!
-Thiệt, 100 phần công lực luôn!
-Hì hì, vậy khi nào về thì dạy luôn nha!
-Rồi ok luôn!
Nhìn sắc mặt Ngọc Lan giờ này rạn ngời quá. Nó như sáng mặt trời luôn soi sáng lòng tôi nhất là khi tôi cảm thấy cô đơn, trống trãi. Có đôi khi tôi tự nhủ với lòng mình đây chắc chắn là tình yêu đích thực của tôi rồi, người có thể làm cho tôi vui, người có thể khiến tôi phải hi sinh tất cả.
Trong cái khung cảnh bình yên này, mấy ai biết được tôi đã phải huy động biết bao nhiều là can đảm mới dám lần mò đến bàn tay nhỏ nhắn của nàng. Nó rất ấm, rất mềm tôi cứ muốn nắm mãi không buông. Và để đáp lại, nàng cũng khẽ siết lấy bàn tay rụt rè của tôi như tiếp thêm động lực để nó có thể suy trì thêm sự can đảm nơi bàn tay nàng.
-Hơ…
Đột nhiên nàng bỗng nhăn mặt tựa đầu vào vai tôi. Thần sắc biến đổi thấy rõ, từ khuôn mặt hồng hào bỗng chuyển sang nhợt nhạt đến phát sợ.
-Gì vậy Lan, sao thế?
-À, không có gì đâu! Tại sáng giờ đi chơi nhiều quá nên thấy mệt đó!
-Có thật không, sao thấy nghiêm trọng vậy?
-Thật mà, cheríe đừng lo!
-Hả vừa…vừa nói sơ ri cái gì đấy?
-Hông biết thì thôi, Lan thả diều tiếp đây!
Nàng lật đật rút dây ghim khỏi mô đất, giật giật con diều làm nó bay phấp phới trong gió. Nhìn nét tinh nghịch của nàng lúc này tôi cảm thấy vừa mừng, vừa lo. Mừng vì chính cô gái này một ngày nào đó sẽ gắn bó với mình, nhưng lo vì thời gian gắn bó đó sẽ kéo dài trong bao lâu…?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cappuccino 2.0
Maximux Trần
Cappuccino 2.0 - Maximux Trần
https://isach.info/story.php?story=cappuccino_2_0__maximux_tran