Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bảy Năm Nghoảnh Về Phương Bắc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 122: Rốt Cuộc Cậu Là Ai?
C
ó điều luật nào quy định là một trợ lý thì nhất định phải giúp sếp tắm rửa? Lại có người trợ lý ở công ty nào có phạm vi công việc bao gồm cả việc tắm rửa cho sếp? Cố Sơ đương nhiên sẽ không làm theo nhưng Lục Bắc Thần dường như đã ăn chắc sự mềm lòng của cô, cứ thế dựa vào cô, trán còn không ngừng túa đầy mồ hôi.
"Thế này đi, tôi xả nước cho anh trước." Kỳ thực, cô lo anh lại sốt lên.
Cô định đi, nhưng Lục Bắc Thần cứ dính chặt lấy cô. Không còn cách nào khác, cô đành lôi cả anh vào nhà tắm. Cô bật nước, anh đứng dựa vào gương nhìn cô, gương mặt trong gương yếu vô cùng nhưng khóe môi vẫn cười yêu chiều. Cố Sơ liếc nhìn về phía tấm gương là có thể nhìn thấy khuôn mặt anh.
Thật ra dáng vẻ của anh khi bị ốm cũng đáng yêu lắm, đầu tóc hơi bù xù, gương mặt không còn hột máu nhưng lại tan biến hoàn toàn vẻ tàn ác hằng ngày. Anh cứ uể oải đứng đực ở đó, cô đi tới đâu anh lại lảo đảo đi tới đó. Một người đàn ông cao lớn là thế mà khi giở tính giở nết ra lại chẳng khác gì một đứa trẻ. Lúc không bị bệnh, người đàn ông này khiến cô e sợ, như có độc trong đôi mắt anh, loại thuốc độc khiến cô chỉ cần hơi lơ đễnh là có thể mất mạng. Nhưng bây giờ, nói thế nào nhỉ, cô cứ cảm thấy thích nhìn dáng vẻ anh giống như đang làm nũng.
Đúng vậy, bây giờ anh chỉ đang giả vờ làm nũng thôi.
Vì anh có chút cương quyết, cùng một chút vô lý, ngang ngược.
"Anh thử nhiệt độ nước chút đi." Xả nước xong, cô đỡ anh tới trước bồn tắm.
"Chẳng phải em thử rồi sao?" Lục Bắc Thần ôm cô. Qua lớp áo sơ mi, Cố Sơ có thể cảm nhận được người anh hơi nóng, hơi thở anh càng nóng hơn. "Em đành lòng để tôi tắm một mình trong này thật sao?"
"Anh đâu phải con nít?" Cố Sơ hơi hối hận ban nãy đã nuông chiều anh, sớm biết thế để anh tự sinh tự diệt.
Lục Bắc Thần quyết ôm cô không buông, bắt đầu cọ cọ: "Chẳng phải tôi bị ốm sao?" Rồi lại bắt lấy tay cô đặt lên trán mình: "Em sờ thử đi, còn sốt đây này."
Hơi sốt, cô biết chứ, thế nên mới không dám bỏ mặc anh mà đi.
Cô bị anh ôm đến không thở nổi, lại biết từ ý của anh chắc chắn là đi không nổi nữa rồi, ngẫm nghĩ: "Hay thế này đi... tôi cởi quần áo giúp anh, tự anh ở trong này ngâm người một lát, được không?"
Trời đất làm chứng, cô thật sự chưa bao giờ chăm sóc một người đàn ông đến mức độ này.
Lục Bắc Thần mím cười cười khẽ, gật đầu.
Lúc giúp anh cởi đồ ngủ, ngón tay Cố Sơ hơi run rẩy. Lục Bắc Thần ngồi bên cạnh bồn tắm, cứ nhìn cô mãi không thôi. Cởi cúc ra, lồng ngực anh ướt đẫm, càng khiến những múi cơ bắp thêm căng đầy, tráng kiện, chỉ có điều còn hơi đỏ.
Áo trên cởi còn khá thuận lợi, áo được Cố Sơ ném vào trong giỏ đựng đồ, cũng nhân tiện nhìn thấy vết sẹo sau lưng anh. Cô nhìn nhưng không dám giơ tay chạm vào, vội vàng quay đi chỗ khác. Thật ra cô rất muốn hỏi nhưng lại cảm thấy mình chẳng có tư cách gì để hỏi.
Thấy cô mãi không động đậy, lòng bàn tay bỏng rẫy của Lục Bắc Thần dính lên cánh tay cô: "Lẽ nào em để tôi mặc quần đi tắm?"
"Tôi còn phải cởi quần cho anh?" Cố Sơ kinh hoàng, lòng càng lúc càng rối loạn: "Anh... Anh tự cởi đi."
Ngay lập tức Lục Bắc Thần lại dựa đầu vào người cô, nhắm chặt mắt: "Tôi chẳng còn tý sức lực nào cả..."
"Tôi..." Cô thật sự không làm được mà.
Lục Bắc Thần ngẩng lên, thấy cô khó xử thực sự, bèn thở dài, lảo đảo đứng dậy. Cả cơ thể lập tức nghiêng ngả. Cố Sơ hết hồn, vội vàng tiến lên ôm chặt lấy anh: "Được được được, tôi cởi giúp anh, anh đứng yên đi."
Quả này mà cắm đầu vào bồn tắm thì cô phải chịu hoàn toàn trách nhiệm rồi.
Lục Bắc Thần đứng im, không nhúc nhích, mệt mỏi gật đầu. Cố Sơ thật sự muốn chọc mù đôi mắt mình sau mới cởi quần cho anh. Khi ngón tay chạm đến đai của chiếc quần ngủ, nó càng run lên bần bật. Đường nhân ngư gợi cảm đó cứ lắc lư trước mắt cô, đến nỗi cổ họng cô khô khốc.
Lục Bắc Thần cúi đầu nhìn cô, thấy mặt cô đỏ như quả táo thì không nhịn được cười. Anh vừa cười, cơ bắp cũng rung lên, làm cô càng luống cuống, rối loạn. Cô ngước mắt lên: "Anh đừng có cười!"
Anh nín ngay.
Cô hít sâu, run rẩy cởi đai quần ra. Lục Bắc Thần cứ nhìn cô mãi, gương mặt nhỏ của cô mông lung như vầng trăng, đôi tay cô lại như gãi ngứa không đúng chỗ.
Phản xạ có điều kiện quen thuộc ập tới.
Anh lập tức giữ chặt tay cô lại, hắng giọng: "Được rồi!" Thật ra anh chỉ muốn chọc cô thôi, có ai ngờ thành ra tự chọc chính mình.
Nhưng bị ấn như vậy, Cố Sơ lập tức cảm nhận rõ ràng được thứ gì đó.
Da đầu ngay sau đó nổ tung, cô lập tức nhảy ra xa khỏi anh, mặt đỏ bừng: "Anh... Anh... lợi dụng giở trò!"
Lục Bắc Thần có vẻ đứng không vững nữa, đành dựa vào vách tường bên cạnh, cười khó xử: "Tôi có bao giờ giấu giếm suy nghĩ muốn lợi dụng giở trò với em đâu!"
"Anh... Anh tự túc đi!" Cố Sơ hơi gấp gáp, lần này cô thật sự mặc kệ anh.
"Này, lần trước em nhìn rồi còn gì, xấu hổ gì chứ?" Anh nói vọng về phía cô với vẻ vô lại.
"Lưu manh!" Cố Sơ đóng cửa phòng tắm lại cái rầm.
Lục Bắc Thần đứng bên trong dở khóc dở cười. Anh nói sai gì rồi sao?
Nhân lúc Lục Bắc Thần đang tắm bên trong, Cố Sơ điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Cô cảm thấy quan hệ giữa đôi bên quá đà rồi. Cô muốn kiểm soát nhưng lại bị khống chế ngược lại. Cô cuộn chặt tay, vô thức cảm thấy đầu ngón tay nóng rực. Nhớ lại thứ cô vừa chạm vào ban nãy, như có một con thỏ xông thẳng lên não bộ của cô, cứ thế nhảy mà không chịu nghe lời.
Chưa gặp loại đàn ông nào mặt dày như thế.
Còn đểu giả hơn cả Bắc Thâm, không, phải nói là xấu xa hơn Bắc Thâm gấp nhiều lần.
Nghĩ vậy, tâm trạng Cố Sơ cũng bình tĩnh lại. Cái tên Bắc Thâm ấy, không khác gì một ngọn núi.
Khoảng mười mấy phút trôi qua, cô cảm thấy chắc anh cũng sắp tắm xong, bèn ghé sát vào cánh cửa phòng tắm nghe ngóng, bên trong có tiếng nước chảy, xem ra sắp xong rồi. Cô định chuẩn bị cho anh thêm ít thuốc, đúng lúc này, chuông cửa vang lên.
Cô tưởng là phục vụ phòng hoặc là phó tổng giám đốc đích thân tới hỏi thăm, ai ngờ vừa mở cửa ra, nhìn thấy người đàn ông đứng bên ngoài, cô lập tức sững người.
"Hi!" Người đàn ông ngoài cửa mặc áo sơ mi đậm màu, áo vest quần Âu, còn thắt cà vạt, rất lịch sự nhưng trông lại giống như vừa vượt một chặng đường dài tới đây. Sau khi nhìn thấy Cố Sơ, nụ cười của anh như nhuộm cả ánh nắng.
Một lúc lâu sau Cố Sơ mới hoàn hồn trở lại, buột miệng: "Vân Tiêu? Anh... sao lại tới đây?"
Kiều Vân Tiêu ngoài cửa trông có vẻ như chưa được nghỉ ngơi tử tế, trong mắt vẫn còn tia máu, có lẽ vì bận rộn công việc, cũng có thể là vì nguyên nhân khác. Nhưng sau khi thấy cô, anh ấy rất vui, gương mặt ngập tràn nụ cười. Cười tươi tới nỗi Cố Sơ cảm thấy không nỡ.
"Anh tới tìm em." Kiều Vân Tiêu thẳng thắn nói rõ mục đích của mình.
Cố Sơ hơi ngỡ ngàng: "Làm sao anh biết em ở đây?"
Nụ cười của Kiều Vân Tiêu càng rạng rỡ: "Anh muốn tìm em thì nhất định sẽ tìm được."
Cố Sơ hơi bối rối.
"Cố Sơ, chúng ta phải nói chuyện." Kiều Vân Tiêu nói ngay vào chủ đề chính.
"Bây giờ ư?"
"Đúng, ngay lập tức."
Cố Sơ chần chừ giây lát.
"Em không định để anh vào sao?" Kiều Vân Tiêu nhìn vào bên trong.
Cố Sơ vội vàng che khuất tầm nhìn của anh ấy: "Không... Không tiện lắm."
"Không tiện để anh vào trong hay là không tiện nói chuyện với anh?"
"Đều không tiện."
Kiều Vân Tiêu ngẫm nghĩ gì đó, nhìn chằm chằm cô rất lâu rồi gật đầu: "Được." Anh giơ tay xem giờ: "Thế này đi, em đi cùng anh, ngay bây giờ!"
Cố Sơ lắc đầu: "Thật tình không được!"
"Lý do?"
"Em... Bây giờ em..."
"Lý do là bây giờ cô ấy bắt buộc phải ở lại với tôi." Đằng sau là giọng nói của Lục Bắc Thần.
Không còn nhẹ nhàng như ban nãy mà lạnh thấm tận tim, lọt vào tai khiến người ta không khỏi rùng mình. Cố Sơ quay đầu lại theo phản xạ, Lục Bắc Thần đã từ phòng tắm đi ra. Anh chỉ mặc quần ngủ, bên trên để trần, đầu tóc ướt rượt, trên lồng ngực vẫn còn đọng nước, ai nhìn cũng sẽ biết anh vừa tắm.
Cô nam quả nữ, người đàn ông lại còn vừa từ phòng tắm đi ra, cực kỳ mờ ám.
Kiều Vân Tiêu đứng ngoài cửa, sắc mặt càng trở nên khó coi.
Sắc mặt của Lục Bắc Thần cũng chẳng khá hơn là bao. Anh vốn đã nhợt nhạt, giờ đối mặt với người đàn ông bất thình lình xuất hiện, ánh mắt không còn chút nhiệt nào, lạnh lẽo ghê người. Cố Sơ bị kẹp ở giữa, khó xử đủ đường.
"Em đang ở cùng cậu ta?" Kiều Vân Tiêu nghiến răng hỏi.
Cố Sơ chưa kịp trả lời, Lục Bắc Thần đã đi lên, vòng một tay qua người Cố Sơ. Cô cảm nhận được một chút sức mạnh của anh đè lên nhưng anh vẫn đang cố gắng chống đỡ. Qua lớp áo, cô có thể nhận ra cơ thể anh rất nóng, lại bắt đầu sốt rồi.
Cô có phần lo lắng.
Còn Lục Bắc Thần thì không thay đổi sắc mặt từ đầu tới cuối, nhìn về Kiều Vân Tiêu, thái độ lạnh như băng: "Cậu chủ Kiều biết rõ còn không hay lắm thì phải? Cô ấy ở chỗ tôi, đương nhiên là đang sống cùng tôi rồi."
Bả vai Cố Sơ run lên một cách rõ nét, mà phản ứng của Kiều Vân Tiêu càng lộ liễu hơn. Anh ấy nhìn Lục Bắc Thần chằm chằm, sắc mặt cứng đờ, nhấn mạnh từng chữ: "Rốt cuộc cậu là ai?"
Lục Bắc Thần rướn môi, nhưng ánh mắt không một nụ cười: "Lục Bắc Thần!" Sau đó anh lại hờ hững bổ sung: "Cậu chủ Kiều không quên nhanh vậy chứ?"
Kiều Vân Tiêu nhìn anh rất lâu, rồi lập tức kéo cổ tay Cố Sơ. Nhưng Lục Bắc Thần đã nhanh hơn một bước, kéo Cố Sơ ra sau lưng mình. Đồng thời, anh cũng vì bệnh tình mà đứng không vững lắm, một tay kia chống lên mép cửa. Tức góc độ của Kiều Vân Tiêu, anh càng giống như đang ngăn cản và cự tuyệt.
Nhưng Cố Sơ nhìn rất rõ ràng, anh sắp không đứng vững nữa rồi.
Vết sẹo kia đập vào mắt cô một cách sâu sắc.
"Cô ấy không thể đi cùng cậu." Lục Bắc Thần nói rành mạch.
Từ nhỏ đã được giáo dục, Kiều Vân Tiêu không thể xông vào phòng. Anh ấy hỏi thẳng Cố Sơ: "Trước đây em đã từng nói gì, không phải em quên rồi chứ?"
Trái tim Cố Sơ chợt thắt lại.
Lục Bắc Thần dĩ nhiên không biết lúc trước Cố Sơ đã nói gì nhưng nghe câu này vẫn không thoải mái, anh nhíu mày, đuổi khách: "Cậu chủ Kiều, mời!"
"Cố Sơ!"
"Vân Tiêu, anh đi trước đi!" Cố Sơ thật sự không muốn nhìn thấy Lục Bắc Thần lại sốt cao lần nữa. Cô nghiêng người bước lên, nhìn Kiều Vân Tiêu: "Có chuyện gì hôm khác chúng ta nói, bây giờ em thật sự không thể đi được!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bảy Năm Nghoảnh Về Phương Bắc
Ân Tầm
Bảy Năm Nghoảnh Về Phương Bắc - Ân Tầm
https://isach.info/story.php?story=bay_nam_nghoanh_ve_phuong_bac__an_tam