Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhật Ký Ma Cà Rồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 17
M
eredith đứng ngay sau Bonnie khi cô bước vào phòng Caroline.
“Tao nói, đóng cánh cửa chết tiệt đó vào!”- Caroline nói, không phải,là gầm gừ mới đúng.
Nhìn coi tiếng nói đến từ đâu là một phản xạ tự nhiên.Ngay trước khi Meredith cắt đứt dải ánh sáng mỏng manh màu bạc bằng việc đóng cửa lại,Bonnie đã trông thấy góc bàn phòng Caroline.Cái ghế thường được dựng bên cạnh đã biến mất.
Caroline đang ở dưới gầm bàn.
Có lẽ đó là một chốn lẩn trốn tốt cho một đứa bé 10 tuổi,nhưng vì đã 18 tuổi nên Caroline buộc phải cuộn mình theo một tư thế bất tiện để vừa với chỗ đó.Cô ta đang ngồi trên một đống gì đó trông giống những mảnh rách của quần áo.
'Những bộ quần áo tốt nhất của nó' – Bonnie ngay lập tức nghĩ thầm,suy nghĩ đó nháng lên như một ánh vàng lấp lánh chạy qua và biến mất ngay khi cánh cửa đóng lại.
Sau đó chỉ còn 3 người bọn họ trong bóng tối.Không có chút ánh sáng nào đến từ bên trên hoặc bên dưới khe cửa nối với hành lang.
‘Bởi vì hành lang tồn tại ở một chiều thế giới khác’ - Bonnie bừa bãi liên tưởng.
“Có vấn đề gì với chút ánh sáng đó sao Caroline?” – Meredith trầm tĩnh hỏi.Giọng cô thật bình tĩnh và thoải mái – “Bồ kêu tụi này tới thăm bồ - nhưng tụi này không thể nhìn thấy bồ.”
“Tao nói là đến và nói chuyện với tao.” – Caroline ngay lập tức chỉnh lại,y như cách cô ta nói chuyện hồi trước. Chuyện đó cũng khá là ổn. Ngoại trừ..ngoại trừ việc giờ Bonnie có thể nghe thấy giọng cô ta dội lên từ dưới gầm bàn,cô dám cược rằng nó khang khác sao ấy,mặc dù không quá khàn như là…
‘Mày sẽ không muốn nghĩ về chuyện đó đâu.Nhất là ngay giữa cái phòng tối đen như nửa đêm này’ – tâm trí Bonnie nhắc nhở cô.
‘Không quá khàn như là tiếng gầm gừ’ – Bonnie vô phương nghĩ thầm – ‘Mày gần như có thể nói Caroline đã ư ử những câu trả lời của cô ta.”
Có tiếng động nhỏ xuất hiện mách với Bonnie rằng cô gái dưới gầm bàn đang chuyển động.Hơi thở của chính Bonnie trở nên gấp gáp.
“Nhưng chúng mình muốn thấy bồ.” – Meredith nhẹ đáp – “Và bồ biết là Bonnie sợ tối mà.Mình có thể bật cây đèn ngủ lên được không?”
Bonnie có thể cảm nhận bản thân cô run rẩy.Không ổn rồi.Không thông minh tí nào khi tỏ ra với Caroline là bạn sợ cô ta.Nhưng màn tối đặc này đang làm cô run rẩy.Cô có thể cảm nhận được căn phòng có độ nghiêng – hoặc có lẽ đó chỉ là tưởng tượng của cô mà thôi. Cô còn có thể nghe thấy những thứ khiến cô muốn nhẩy dựng lên.
…giống như cái tiếng 'click click' đang phát ra ngay sau lưng cô.Cái gì kêu vậy?
“Thôi đưượơơc rồi! Bật cái bên cạnh giường lên.” – Caroline thực sự đang gầm gừ.Và cô ta đang di chuyển về phía họ;Bonnie có thể nghe thấy tiếng lạo xạo và hơi thở ngày một gần hơn.
Đừng để cô ta đến chỗ mình trong bóng tối!
Đó là một suy nghĩ sợ hãi và không phù hợp,nhưng Bonnie không thể ngăn mình không nghĩ về nó giống như không thể ngăn mình mù quáng nghĩ rằng tứ phía là một thứ…
…một thứ cao, và ấm.
Không phải Meredith.Từ lúc biết Meredith, Bonnie chưa từng thấy cô bạn bốc lên mùi của trứng ung và mồ hôi muối.Nhưng cái thứ ấm ấm kia đang giữ lấy cả hai cánh tay đương giơ lên nửa chừng của Bonnie,và có tiếng ‘click click’ lạ lùng khẽ vang lên khi chúng siết chặt hơn.
Đôi tay không chỉ ấm,chúng nóng và ướt.Và ngón tay chọc vào da Bonnie một cách lạ lùng.
Rồi,khi ánh sáng từ một bên giường chiếu đến,chúng biến mất.Cây đèn Meredith tìm thấy tỏa ra ánh sáng màu đỏ ngọc ruby rất,rất mờ - mà cũng dễ hiểu tại sao.Lớp màn quây màu đỏ ruby bao quanh gọng của cây đèn.
“Cháy đến nơi đây” - Meredith đùa,nhưng ngay cả giọng cô cũng có vẻ run rẩy.
Caroline ngồi trước mặt họ trong ánh sáng đỏ.Trông cô ta cao hơn Bonnie hơn bao giờ hết,cao và gầy guộc,ngoại trừ phần bụng hơi phình ra.Cô ăn mặc như thường trong quần jean và áo phông thẳng thớm.Cô giấu tay đằng sau lưng vẻ tinh nghịch và nở nụ cười xấc láo,tinh quái cũ.
‘Mình muốn về nhà’-Bonnie thầm nghĩ.
Merdith đáp - “Sao?”
Caroline tiếp tục mỉm cười - “Cái gì sao?”
Meredith bắt đầu mất tự chủ - “Cô muốn gì?”
Caroline chỉ vu vơ ngó lại - “Hôm nay hai người đã tới thăm đứa bạn Isobel của các người chưa? Có nói chuyện với cô ta chưa?”
Bonnie có một thôi thúc mãnh liệt được tát vào cái nụ cười tự mãn trên mặt Caroline.Nhưng cô không làm thế.Đây chỉ là hiệu ứng do ánh đèn - cô biết thế - nhưng trông giống như ở tròng mắt của Caroline có hai đốm đỏ đang phát sáng.
“Tụi này đã tới thăm Isobel ở bệnh viện” - Meredith lạnh nhạt đáp.Sau đó,với sự giận dữ không thể nhầm lẫn trong giọng nói của mình,cô thêm vào - “Và cô biết rất rõ rằng cô ấy chưa thể nói.Nhưng..” - chút ít hân hoan trong giọng cô - “bác sĩ nói cô ấy sẽ sớm nói được.Lưỡi của ấy sẽ lành thôi,Caroline.Có thể cô ấy sẽ bị sẹo ở những chỗ tự cứa vào cơ thể mình,nhưng cô ấy sẽ lại nói được như thường.”
Nụ cười của Caroline tan đi,để lại khuôn mặt cô ta hốc hác và đầy dữ tợn.Nhưng vì cái gì mới được? - Bonnie thắc mắc.
“Tốt hơn là cô nên đi ra ngoài” - Meredith bảo cô gái có mái tóc đồng đỏ - “Cô không thể sống trong bóng tối như th..”
“Không bao giờ” - Caroline sắc bén đáp trả - “Cho tới khi cặp sinh đôi được sinh ra”.Cô ta ngồi đó,tay vẫn giấu đằng sau và ngả lưng khiến bụng trông càng phồng lên.
“Cặp sinh đôi?”-Bonnie bắt đầu xen vào cuộc đối thoại.
“Matt Junior và Mattie.Đó là cái tên tao sẽ gọi chúng.”
Nụ cười hả hê và cái nhìn trơ tráo đã quá sức chịu đựng của Bonnie. “Mày không thể làm thế!” - cô nghe thấy chính mình hét lên.
“Hoặc tao sẽ gọi đứa bé gái là Honey.Matthew và Honey dựa theo tên cha của chúng: Matthew Honeycutt.”
“Mày không thể làm thế.” - Bonnie hét lên,giận dữ hơn - “Đặc biệt là khi Matt còn chẳng có ở đây để tự bào chữa.”
“Phải rồi,đột nhiên hắn lại bỏ chạy,đúng không?Cảnh sát đang nghi ngờ lí do hắn phải bỏ chạy.Đương nhiên rồi “ - Caroline hạ thấp giọng để biến nó thành một tiếng thì thầm đầy ngụ ý - “hắn không ở một mình.Elena đi cùng hắn ta.Tao tự hỏi hai người họ sẽ làm gì trong thời gian rảnh rỗi?”. Cô ta khúc khích cười như phát dại.
“Elena không phải là người duy nhất đi cùng Matt.” - Meredith đáp và giờ giọng cô trầm đầy đe dọa - “Còn có một người khác nữa.Cô có nhớ bản khế ước cô đã ký chứ? Về chuyện sẽ không nói cho bất kì ai về Elena hay công khai sự hiện diện của cô ấy?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhật Ký Ma Cà Rồng
L.j.smith
Nhật Ký Ma Cà Rồng - L.j.smith
https://isach.info/story.php?story=nhat_ky_ma_ca_rong__l_j_smith