Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 121: Vị Hôn Thê? Bạn Trai Cũ? 2
N
hìn dáng vẻ của Triệu Hồng Vân, Cố Tử Mạt có loại đau xót không thể nói rõ thành lời.
Chuyện của Ninh Uyển vẫn còn ầm ĩ, vậy mà Triệu Hồng Vân lại muốn cô đi đưa quần áo cho Ninh Uyển!
Mặc dù trong lòng cô không tình nguyện, nhưng là không muốn xung đột trực diện với Triệu Hồng Vân, cầm lấy quần áo của Ninh Uyển, đến Hoàn Á.
Đưa quần áo rất thuận lợi, đưa quần áo xong, cô có thể thuận lợi đi rồi.
Trước khi đi, tiện thể cô đến toilet, giải quyết xong vấn đề, cô thuận tay sửa sang lại trang điểm, đi về phía thang máy ở đầu kia hành lang, ánh mắt tùy ý nhìn về phía trước, dừng trên người một người đàn ông mặc âu phục màu xanh, hơi suy nghĩ một chút, bên tai giống như vang lên một đạo sấm sét, chấn động đến mức cô thất thần.
Cô sải bước đi về phía trước, đi vài bước lại bắt đầu chạy, nhưng còn chưa có chạy được nửa đường, người kia đã tiến vào thang máy.
Nhìn thấy không thể đuổi theo được, cô mới thả chậm bước chân, bắt đầu thở hồng hộc.
Đoạn đường ngắn ngủi này cư nhiên khiến cô chạy thở không ra hơi, đầu gối như nhũn ra, bước chân loạng choạng.
Cô thất hồn lạc phách đi xuống lầu, tựa vào cây cột ở đại sảnh, cô chỉ cảm thấy trên người thấm mồ hôi, trên mặt cũng tất cả đều là mồ hôi, phấn lót má hồng thoa trên da, dính ướt cực kỳ khó chịu.
Không có cách nào, chỉ có thể đi toilet một lần nữa trang điểm lại.
Cô lấy túi đồ hóa trang ra, từ từ tháo trang sức, cô gái trong gương trang điểm sắc mặt xám xịt, đôi môi trắng bệch, cô khép gương vào, đè lại ngực, vì mình nhếch nhác mà xấu hổ.
Hôm nay phá lệ trang điểm, lại biến thành bộ dáng này, chính là hai chữ ‘ xui xẻo ’ đang tác quái, cuối cùng là —— vấn đề nhân phẩm.
Có một số việc cùng có vài người, chôn dấu dưới tấm lòng, liền quay đầu can đảm cũng không có.
Hình ảnh người đàn ông mặc tây trang vừa rồi đã thay đổi, thành một chàng trai mặc cáo T shirt màu trắng cùng quần màu lam tím, nụ cười của anh ta xán lạn như thế, giống như ánh mặt trời ngày xuân, làm cho người ta cảm thấy ấm áp, ở trước mặt anh ta dù cho tinh thần có căng thẳng đến mức nào đi nữa cũng có thể buông lỏng.
Lúc ở cùng với anh ta, mỗi ngày đều là ngọt ngọt ngào ngào, có nhiều phiền não hơn nữa cũng bị ném sau ót.
Hình tượng của anh ta, đó là ánh mặt trời, biểu hiện của anh ta trước mặt cô, đẹp đẽ biết bao, khiến cô một đoạn thời gian rất dài cũng không chịu tin tưởng, thực tế tàn nhẫn anh ta chỉ đùa bỡn cô mà thôi!
Anh ta thành thục không ít, nhưng anh ta ở trong ký ức của cô đâm một đao máu dầm dề còn hiển rõ trước mắt, cô vẫn liếc mắt là có thể nhận ra anh ta.
Anh ta quần áo chỉnh tề, cách quá xa, cô không có cách nào phán đoán phẩm chất quần áo của anh ta, nhưng quần áo được cắt may vừa người như vậy, tất nhiên giá cả xa xỉ.
Dáng đứng của anh ta cao lớn, thong dong tự tin, bước đi ưu nhã, chỉ có có tiền có thế, mới có thể có được tư thái như vậy!
Cũng đúng thôi, cha của anh ta vẫn còn ở chính giới sừng sững không ngã, đương nhiên anh ta có thể sống cuộc sống thoải mái không lo, hàm răng của cô gần như bị cắn nát—— tại sao một kẻ xấu xa không chịu nổi như vậy, lại được trời cao ưu ái như thế, để cho anh ta sống cuộc sống vừa lòng đắc ý như thế?
Sinh ra đã là người thắng sao? Ha ha.
Từ môi cô liền bật ra một tia khinh thường cùng không cam lòng!
Lại hất chút nước lạnh lên mặt mình, dùng giấy lau lau, cô muốn lấy bút kẻ lông mày ra, vẽ lông mày cho mình, nhưng tay đều là run, hoàn toàn không chịu sự khống chế của bản thân, cô thật sự không có cách nào vẽ ra một hình lông mày đơn giản.
Cô nhắm mắt, lại mở ra, ném bút kẻ lông mày vào chiếc túi bên cạnh, cầm lấy túi xách đi ra khỏi toilet.
Mới vừa đi được mấy bước, liền bị người từ phía sau níu lại, hơn nữa người đó còn dùng sức rất lớn.
Trong nháy mắt cô bỗng hóa đá, trong lòng yên lặng cầu nguyện, ngàn vạn lần không thể là anh ta.
Chẳng bao lâu sau, cô nghĩ tới cảnh tượng vô số lần gặp mặt anh ta, cô muốn trang điểm cho mình xinh đẹp một chút, như vậy mới có thể ngẩng đầu kiêu ngạo trước mặt anh ta, cũng tốt nói cho anh ta biết, cô rất tốt!
Nhưng đúng lúc, cô tức giận, ném bút kẻ lông mày, mặt mộc không trang điểm đi ra.
"Sao cô lại tới Hoàn Á vậy."
Cô nghe ra giọng nói của người phía sau, lại nghĩ đến buồn nản cùng hối hận trong nháy mắt kia, trong lòng giống như bị đánh đổ một bình ngũ vị, không biết nên khóc hay nên cười.
Trong thời gian ngắn liền đụng phải hai người quen, vận khí của cô, thật là tuyệt diệu!
Cô quay đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Kiều Tử Hoài, từ trong cổ nặn ra hai chữ, "Công việc!"
Vì để tránh cho Kiều Tử Hoài nhìn ra tâm tình của cô không tốt, cô dùng sức bấm vào lòng bàn tay một cái, đau đớn để khiến cô tập trung tinh lực, nói, "Tôi đến đưa trang phục cho Ninh Uyển, cô ấy là người phát ngôn của công ty chúng tôi."
"A, tôi còn tưởng rằng cô đặc biệt đến để cám ơn tôi đâu." Kiều Tử Hoài tự luyến nói.
Cô hít một hơi, trong đầu có bột nhão, "Tôi cảm ơn cái gì?"
Kiều Tử Hoài nhún nhún vai, rất không biết xấu hổ dán lên, khoác lác vô sỉ bày tỏ nói: " Lễ phục của cô, dù sao cô cũng nên bày tỏ cái gì."
Cố Tử Mạt nhớ tới chuyện này, lui về phía sau một bước, phủi sạch quan hệ với anh ta nói: " Lần trước tôi đã nói rõ ràng rồi, anh làm hư nhán mác của tôi, sau đó bồi thường tôi một bộ khác, một cái đổi một cái, coi như huề."
Kiều Tử Hoài chẳng biết xấu hổ giải thích, "Cũng không thể coi như vậy được, tôi chỉ làm hư nhãn mác, nhưng không có làm hỏng cả bộ lễ phục của cô."
Cô đỡ trán, tiếp tục biện giải với anh ta, "Bộ lễ phục đó là bạn tôi mượn từ nơi khác tới, hư nhãn mác, cũng đồng nghĩa với việc hư cả một bộ lễ phục, giá trị của cái nhãn mác đó chính là giá trị của cả bộ lễ phục."
Kiều Tử Hoài hơi nghiêng đầu, còn là một vẻ mặt không đồng ý, tiến lên ùn đẩy cô đi ra ngoài, "Chúng ta đừng so đo những cái này, xem ra tâm tình của cô không được tốt, không bằng chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm? Cũng coi như cô trả nhân tình cho tôi."
Cô từ chối, "Tâm tình không tốt, ăn không ngon." Kiều Tử Hoài mang tới phiền toái cho cô, quả thật một chuyện tiếp một chuyện, cô không muốn lại tiếp tục dính dấp với anh ta nữa.
"Làm sao tâm tình lại không tốt, cô nói cho tôi nghe một chút." Lần này, Kiều Tử Hoài hoàn toàn làm kẹo mè xửng.
Cô bỏ anh ta, dùng hết hơi sức nói: " Ra cửa bắt gặp bạn trai cũ, rất xui xẻo, tâm tình sẽ không tốt, lý do này, đủ không?" Nói xong, cô liền giận đùng đùng đi ra ngoài.
Phía sau có tiếng bước chân truyền đến, cô biết là Kiều Tử Hoài lại cùng đi lên, chân đứng nghiêm, xoay người đi, thiếu chút nữa đụng vào Kiều Tử Hoài, vội lui về phía sau vài bước, nhưng không ngờ, mặt đất quá trơn, góc độ phương vị đứng cũng không quá ổn, liền trặc chân, cả người ngã về một bên.
"A ——" thân thể cũng không ngã xuống theo dự định, eo ếch bị người từ phía sau giữ chặt, cô quay đầu, không ngờ lại đối mặt với đôi mắt đài hoa sáng long lanh chói mắt của Kiều Tử Hoài.
Kiều Tử Hoài dương dương hả hê, "Tôi cứu cô một lần, cô không ăn cơm với tôi, chính là vong ân phụ nghĩa đâu."
Cô suýt chút nữa bị đôi mắt đào hoa của anh ta chớp cho mù mắt, híp mắt đẩy anh ta, "Anh thả tôi xuống."
Kiều Tử Hoài tà mị nhếch môi, "Rõ ràng trốn tránh trách nhiệm! Tôi không thả!" Tròng mắt anh ta vòng vo hai vòng, vừa uy hiếp vừa đe dọa, "Nơi này chính là Hoàn Á, phòng viên xuất hiện từng nhóm, nếu chúng ta như vậy bị chụp được, chậc chậc, tình hình phía sau, khẳng định rất đặc sắc."
Cố Tử Mạt xô đẩy anh ta mấy cái, cũng không có thành công, cuối cùng chỉ có thể lấy lui mà cầu tiếp theo, "Được, địa điểm ăn cơm sẽ do tôi quyết định."
Bắt đầu từ lần đầu tiên gặp mặt, cái anh chàng Kiều Tử Hoài này đã buộc cô làm chuyện cô không muốn làm, hiện tại lại càng như vậy, nếu cô không đi cùng anh ta, thì anh ta cũng sẽ có cách làm cho cô không chịu nổi.
"Được." Kiều Tử Hoài buông cô ra, "Vậy nghĩ địa điểm nhanh một chút."
Cố Tử Mạt chọn một quán ăn hơi thanh u một chút, Kiều Tử Hoài dựa theo hướng dẫn, lại không tìm được đường, Cố Tử Mạt cũng đang ở bên cạnh chỉ đường bậy bạ, cuối cùng lái đến một con đường hai người cũng không biết, còn kẹt xe.
"Cô cố ý đúng không hả!" Kiều Tử Hoài nhìn đường xá phía trước trong một chốc cũng không thể thông tình hình giao thông, nóng nảy tìm cách, không nhịn được nói.
Cố Tử Mạt không để ý ánh mắt phẫn nộ của anh ta, cúi đầu chơi điện thoại di động, cũng không để ý tới anh ta.
Kiều Tử Hoài thấy cô như vậy, không nhịn được đoạt lấy điện thoại di động của cô, "Vì bảo đảm chúng ta được dùng cơm thuận lợi, không cho phép cô dùng viện trợ từ bên ngoài để chạy trốn!" Hỗ trợ từ bên ngoài anh ta nói đến, dĩ nhiên là Lục Duật Kiêu.
Đương nhiên Cố Tử Mạt hiểu ra ý tứ trong lời nói của Kiều Tử Hoài, không nhịn được phản bác anh ta, "Tôi đã đồng ý ăn cơm với anh, nhất định sẽ không chạy trốn, bây giờ Lục Duật Kiêu nên ở sân bay rồi, anh ấy có quá nhiều việc, không có cách nào bay tới được."
Kiều Tử Hoài nghe được lời nói của cô, ngẩn người, ngay sau đó khóe môi nâng lên đường cong tà mị, chỉ huy cô, "Cô đến siêu thị bên cạnh mua chút nước đi, tôi khát."
Cố Tử Mạt chỉ có thể nghe anh ta, đi mua nước suối, thuận tiện buông lỏng tâm tình một chút.
Nhưng cô mới vừa đi, điện thoại di động của cô liền vang lên.
Kiều Tử Hoài liếc mắt thấy tên hiển thị trên màn hình —— Lục Duật Kiêu.
Không chần chờ, Kiều Tử Hoài cầm điện thoại di động lên, ấn nút nghe.
"Alo, cô ấy không có ở đây."
Nghe được giọng nói của Kiều Tử Hoài, Lục Duật Kiêu cau mày, một hồi lâu, nhỏ giọng hỏi, "Cô ấy đâu?"
Tâm tư chỉ sợ thiên hạ không loạn của Kiều Tử Hoài dâng lên, khóe miệng chứa đựng ý cười xấu xa, hỏi ngược lại anh, "Anh nói thử xem?"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời
Đào Y
Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời - Đào Y
https://isach.info/story.php?story=luc_thieu_cung_vo_tan_troi__dao_y