Chương 34: Hạo Nguyệt Tam Đầu (1)
ịch giả: Tinh Vặn
Hai mắt cốt long lấp lánh lửa ma trơi, khí thế
mạnh mẽ đến mức có thể so sánh với cửu giai cường giả đại lục Thánh Ma.
Trên người nó còn ngồi một người đàn ông toàn thân bao phủ áo giáp.
Người này thân cao hơn hai mét, ngồi vững vàng ở vị trí giao tiếp giữa
cổ và lưng cốt long. Tay phải cầm một thanh trọng kiếm chiều dài thậm
chí hơn cả thân mình gã. Quang mang tím lóa mắt bao vây trọng kiếm.
Mênh mông trời xám bỗng nhiên bị xé rách, một thân hình mảnh khảnh xuất
hiện giữa không trung. Thân thể y bao phủ trong áo choàng đen, chỉ có
thể nhìn thấy hai điểm lửa đỏ nhấp nháy ở phần mũ trùm đầu.
“Đúng vậy, chúng ta đều tới chậm. Vừa nhận được tin tức của tiểu Thi Vu
ta liền tới ngay, rốt cuộc vẫn là muộn.” Thì ra y chính là người phát ra
thanh âm sắc nhọn kia.
“Một năm trước, khi chúng ta phát hiện Áo Tư Đinh Cách Lý, nó chỉ mới trọng
sinh. Vì tránh né chúng ta truy sát, nó dùng thiên phú với cái giá là
sau đó sẽ vô cùng yếu ớt, tốc độ tiến hóa cũng giảm thấp. Nhưng mà vì
sao trong thời gian ngắn ngủi như vậy, nó làm sao có thể sinh ra cái đầu
thứ ba. Dựa theo tốc độ này, chỉ sợ không tới một trăm năm, thuở ban
đầu trời phạt lại lần nữa giáng xuống. Tử Linh Thẩm Phán Kỵ Sĩ, ngươi có
cách nào tìm ra nó không?”
Tử Linh Thẩm Phán Kỵ Sĩ lạnh lùng nói.
“Ngay cả bản thân ngươi là Vu Yêu Vương đều không cách nào vào thế giới
khác đi tìm, thì ta sao làm được. Nhưng mỗi lần nó tiến hóa đều phải
quay lại không gian đã sinh ra nó, chúng ta có thể chờ tại đây.”
Vu Yêu Vương lạnh giọng nói.
“Mấy người khác đang làm cái gì? Chẳng lẽ bọn họ nghĩ lần này Áo Tư Đinh
Griffin sẽ giống như sáu lần trọng sinh trước, dễ dàng bị chúng ta hủy
diệt ư? Nó đã mọc ra cái đầu thứ ba, càng lúc càng khó đối phó. Chúng ta
nhất định phải mở đại hội các quân chủ vong linh, liên hợp lại nghĩ
biện pháp.”
“Được rồi. Trong chuyện này thì ta đồng ý với ngươi. Áo Tư Đinh Cách Lý từ
khi cưỡng bức phá tan trụ phong ấn, tạo thành trời sụp đất nứt, bản thể
của nó chết đi. Dựa vào trời phạt đem lại sức mạnh, nó tối đa chỉ có thể
trọng sinh chín lần. Chỉ cần lần này chúng ta diệt được nó, lại kiên
trì thêm hai ngàn năm, nó vĩnh viễn không thể giáng sinh nữa. Khi đó,
nói không chừng chúng ta có thể mở con đường liên thông thế giới khác.
Mãi mãi rời khỏi nơi tràn ngập hủy diệt và tịch mịch này.”
Vu Yêu Vương hơi kinh ngạc nói.
“Không nghĩ tới ngươi lạnh lùng nhất mà cũng sợ tịch mịch.”
“Chẳng lẽ ngươi không sợ?” Tử Linh Thẩm Phán Kỵ Sĩ hừ lạnh một tiếng,
dưới thân cốt long khổng lồ đột nhiên quay người, màu đen đậm đặc từ
thân mình cốt long phát ra. Ngay sau đó gã biến mất. Vu Yêu Vương chăm
chú nhìn một lát, nơi đó bỗng xuất hiện một bong bóng tím khổng lồ. Nhất
thời nguyên một ngọn núi bị hòa tan. Vu Yêu Vương thân thể hòa với
không trung màu xám, biến mất không thấy.
…………………………..
Cảm giác chân chạp đất khiến Long Hạo Thần chấn động toàn thân, bản năng
nhìn lại mình. Hắn phát hiện màu tím dưới lớp da lúc này đã hoàn toàn
biến mất, dung nhập vào sâu trong thân thể. Bạo Linh Đan đem đến tác
dụng phụ dường như cũng không còn, không phải dùng hai mươi bốn tiếng
đồng hồ tiêu hao.
Màu tím quanh thân dần biến mất, Long Hạo Thần kinh ngạc phát hiện bốn phía tối đen như mực, cảnh trí hơi quen mắt. Nơi này là?
“Hạo Thần.” Một thanh âm vui sướng kêu lên. Ngay sau đó, Long Hạo Thần nhìn đến hai bóng dáng quen thuộc.
*Cộp, cộp, cộp*
Dưới sự trợ giúp của Lý Hinh, nàng và Thải Nhi từ nơi không xa bước nhanh đi tới.
Long Hạo Thần lúc này mới kịp phản ứng, chính mình đã trở lại thánh
thành. Khi hắn cúi đầu, chợt nhìn thấy một vật to lớn nằm dưới chân
mình, no hơi cảnh giác trừng hướng Thải Nhi.
Đây, đây là Hạo Nguyệt?
Long Hạo Thần bỗng chốc ngơ ngác.
Vật dưới chân hắn có thể nói là rất lớn. Tứ chi tráng kiện, thân dài
vượt qua bốn mét, so với nguyên lai Hạo Nguyệt càng thêm to khỏe. Nếu
nói Hạo Nguyệt lúc trước là con thằn lằn lớn, như vậy hiện tại nó như
con cá sấu, hơn nữa còn có ba cái đầu.
Đúng vậy, chính là ba cái đầu. Trừ bỏ Tiểu Quang và Tiểu Hỏa, Long Hạo
Thần nhìn thấy cái đầu thứ ba con mắt là màu xanh. Nhưng tựa như Tiểu
Quang và Tiểu Hỏa, ánh mắt nó tràn đầy thân mật đối với Long Hạo Thần.
Thấy Long Hạo Thần nhìn chúng nó, ba cái đầu to lập tức nhích lại cọ đến
cọ đi trên người hắn.
“Hạo Nguyệt, không có việc gì. Thải Nhi là bạn của ta.” Long Hạo Thần
không rảnh quan sát biến hóa của Hạo Nguyệt, vội vàng tiến lên hai bước,
mặt tràn đầy áy náy đón Thải Nhi.
“Thải Nhi, thành thật xin lỗi, ta, ta lại trễ hẹn.” Hắn không có tìm
cái cớ khách quan nào. Trời đã tối thế này, rõ ràng là Thải Nhi và Lý
Hinh đều đứng tại đây chờ hắn trở về!
Long Hạo Thần cảm giác trong lòng ấm áp vô cùng, hốc mắt nóng lên. Loại
cảm giác được người quan tâm chính là điều hắn khát vọng nhất.
Thải Nhi không trách hắn, bản năng nhấc tay nắm lấy tay Long Hạo Thần, một luồng linh lực nhu hòa tiến vào trong thân thể hắn.
Long Hạo Thần không bao giờ phòng bị Thải Nhi, đồng thời một tay khác đè cái đầu to của Hạo Nguyệt.
Thải Nhi nhẹ giọng nói.
“May mắn ngươi không bị thương. Nhưng vì sao linh lực tiêu hao lớn như
vậy, ngươi không sao chứ?” Nàng không thể nhìn thấy sắc mặt hiện tại của
Long Hạo Thần, nhưng từ kết quả tìm kiếm trong người hắn và nghe hơi
thở, có thể đoán được hắn không gặp chuyện gì lớn, chỉ là bị thương nhẹ
mà thôi.
Long Hạo Thần nói.
“Ta không có việc gì. Hạo Nguyệt gặp chuyện hơi nguy hiểm, ta đi giúp nó, Thải Nhi, ta…”
Thải Nhi khẽ lắc đầu.
“Không sao, ta không trách ngươi, bình an trở về là tốt rồi.” Theo nàng
biết thì đồng bạn ma thú chắc là sinh hoạt trong núi sông, đụng phải kẻ
địch nên triệu hoán Long Hạo Thần. Nàng không có suy nghĩ nhiều.
Ngược lại Lý Hinh ở bên cạnh nghi hoặc hỏi.
“Long Hạo Thần, đây là Hạo Nguyệt hả? Sao nó biến thành lớn như vậy, ủa, còn thêm một cái đầu. Thật kỳ quái!”
Long Hạo Thần ra hiệu im lặng, nhẹ giọng nói.
“Chắc là tại Hạo Nguyệt tiến hóa. Đi thôi, trời đã tối như vậy, chúng ta về trước rồi nói sau.”
Long Hạo Thần bình an trở về, Thải Nhi cũng yên tâm. Lý Hinh và Long Hạo
Thần trước tiên đưa nàng về chỗ ở, sau đó mới mang theo Hạo Nguyệt cùng
nhau về chỗ của mình.
Phòng ngủ không lớn, giờ Hạo Nguyệt biến to gấp đôi, ba người vào trong
thì cảm giác phòng hơi chật chội. Nhưng nói sao nó cũng không chịu ra
ngoài ngủ. Ba cái đầu quanh quẩn cạnh Long Hạo Thần, trong mắt tràn ngập
cảm kích và thân thiết. Tựa như đứa con quấn quýt lấy cha mình.
“Được rồi, được rồi. Ngươi có nguy hiểm thì ta đương nhiên phải đi giúp
chứ? Không cần áy náy.” Long Hạo Thần vuốt ba cái đầu của Hạo Nguyệt,
mỉm cười nói.
Lại nói trận đánh với Thi Vu và đại quân khô lâu, cho đến hiện giờ còn
khiến tim hắn đập hơi nhanh, nhưng hắn một chút đều không hối hận. Hắn
là Thủ Hộ kỵ sĩ, Hạo Nguyệt là người nhà của hắn, đương nhiên hắn phải
bảo vệ nó.
Long Hạo Thần lúc này mới có thời gian cẩn thận quan sát Hạo Nguyệt sau khi tiến hóa thì có thay đổi.
Có thể nói Hạo Nguyệt tiến hóa hoàn toàn biến đổi. Thân thể to gấp đôi,
cũng khỏe mạnh rất nhiều. Khi đứng thì đã cao khoảng một mét năm, tứ chi
to khỏe, sắc bén móng vuốt. Ba cái đầu ngẩng lên, có mấy phần uy phong.
Vảy trên thân nó cũng biến đổi, mỗi một khối vảy đều là hình trứng,
nhưng bên trên nhô ra hình thoi, biểu hiện độ dày cứng của vảy. Thân thể
vẫn là màu đen, nhưng quang mang chiếu rọi mơ hồ phản chiếu màu tím đậm.
Phần lưng nhô ra cũng biến lớn, dường như là tăng theo hình thể nó.
Ba cái đầu của Hạo Nguyệt là biến hóa rõ ràng nhất. Đầu góc cạnh rõ
ràng, hai bên đều nhô ra một cục, dường như là sừng, chỉ là không quá rõ
ràng. Con mắt to hơn, miệng hình tròn cũng biến hơi dài. Trọng yếu nhất
là đều lớn một vòng.
Bởi vì có khế ước liên tiếp, Long Hạo Thần có thể rõ ràng cảm giác được
Hạo Nguyệt biến mạnh, so với lúc trước càng cường đại. Nếu như trực diện
đối đầu, chỉ sợ chính mình khó thắng được nó. Rõ ràng là tượng trưng ma
thú tiến vào cảnh giới lục giai!
Tiến hóa như vậy cũng quá đáng sợ đi? Từ khi Long Hạo Thần và Hạo Nguyệt
ký kết khế ước đến bây giờ, tổng cộng chưa tới một năm. Lần đầu tiên nó
tiến hóa là bởi vì máu của Long Hạo Thần. Lần thứ hai tiến hóa là tự
bản thân nó. Chắc là có liên quan đến viên đá kia.
Đây không phải điểm chính, quan trọng là mỗi lần Hạo Nguyệt tiến hóa,
thực lực đều tăng lên. Khi biến thành hai cái đầu thì từ nhị giai ma thú
thăng lên tứ giai. Lúc này biến thành ba cái đầu, từ tứ giai lên cấp
sáu. Mặc kệ là từ cha hoặc lão sư, Long Hạo Thần đều chưa từng nghe nói
có ma thú nào tiến hóa tốc độ nhanh như vậy.
Hơn nữa Long Hạo Thần kinh ngạc phát hiện, phía cổ của cái đầu mắt xanh
mới, lại nhô ra một cục. Phía bên kia Tiểu Hỏa cũng nhô ra một cục. Như
vậy là lần này tiến hóa, hai bên cổ nó đều có nhô ra một cục. Chẳng lẽ
nói nó còn có thể mọc ra hai cái đầu? Nếu nói như vậy, nó sẽ tiến hóa
thành thứ gì đây?
Đối với Hạo Nguyệt, Long Hạo Thần càng lúc càng hiếu kỳ.
Hạo Nguyệt cảm nhận được suy nghĩ của Long Hạo Thần, ba cái đầu nhìn
hắn. Tiểu Quang trước tiên tiến tới, vươn lưỡi to liếm mặt hắn, cho Long
Hạo Thần rửa mặt.
“Ha ha, đừng liếm ta, nhột quá!”
Tiểu Hỏa và cái đầu mới lập tức gia nhập, ba cái đầu cùng Long Hạo Thần đùa giỡn.
Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
Thần Ấn Vương Tọa Thần Ấn Vương Tọa - Đường Gia Tam Thiếu Thần Ấn Vương Tọa