Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đấu La Đại Lục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 119: Một Vị Phong Hào Đấu La Yêu Hoa
M
ột nghìn năm trăm người vây công mười lăm học viện, mỗi học viện cơ hồ đối phó với một trăm tên địch nhân. Ngay từ lúc bắt đầu chiến đấu, Đường Tam đã phát hiện ra vấn đề. Tố chất của đám hắc y nhân này rõ ràng hơn người bình thường rất nhiều, ít nhất cũng là chiến sĩ đã trải qua huấn luyện chuyên môn. Tốc độ, lực lượng đều không khác biệt nhau lắm. Nếu không cũng không xuất hiện ít thương vong đến như vậy.
Phải biết rằng, mặc dù bọn họ chiếm số lượng ưu thế, nhưng mà địch thủ của bọn họ lại toàn là hồn sư.
Hai gã hồn sư xông đến Sử Lai Khắc học viện đều có được năm cái hồn hoàn, hơn nữa đều là hồn hoàn phối hợp tốt nhất. Vừa xông lên đã hóa giải một đợt công kích của Mã Hồng Tuấn. Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long đồng thời cũng triển khai toàn bộ hỏa lực.
Quần chiến? Đường Tam nở nụ cười. Làm một gã khống chế hệ hồn sư, điều không sợ nhất chính là quần chiến.
Lam Ngân Thảo dọc theo mặt đất tứ tán tách ra, bay nhanh về hướng địch nhân, hễ đối thủ đến gần, ngay lập tức bị Lam Ngân Thảo quấn quanh. Tiết kiệm hồn lực tất nhiên trọng yếu, nhưng quan trọng hơn là tốc chiến tốc thắng.
Lần đầu tiên đối mặt với nhiều đối thủ như vậy, trong lòng Đường Tam lại có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, thực lực cực kì kinh khủng hoàn toàn bày ra. Kĩ năng quấn quanh chỉ nhằm vào chân đối thủ, đồng thời hắn cũng đảm nhận nhiệm vụ chỉ huy Sử Lai Khắc học viện.
"Chuẩn bị". Một giọng trầm thấp vang lên. Sau khi nhìn rõ hành động của đối phương, Đường Tam cũng không có nóng lòng công kích.
Một hộp nhỏ màu đen ủng xuất hiện trên lòng bàn tay của Sử Lai Khắc thất quái, bảy người cực kì ăn ý nhắm ngay những phương hướng bất đồng, nhanh chóng hoàn thành động tác chuẩn bị.
Bị Đường Tam quấn quanh những hắc y nhân này tựa hồ có chút lo lắng. Đột nhiên, một gã hắc y nhân trong đó hét lên, trên người không ngờ lại xuất hiện hồn lực ba động, ba cái hồn hoàn từ trên người hiện ra, cường ngạnh đẩy những Lam Ngân Thảo đang quấn trên chân ra.
Chứng kiến một màn này, trong lòng Đường Tam đột nhiên có một linh cảm không hay, nhưng lúc này hắn bất chấp tất cả, cơ quan đã chuẩn bị xong, Đường Tam hét lên một tiếng: "Phóng".
Tiếng kim loại leng keng vang lên, bảy cái Chư Cát thần nỗ đồng thời phun ra hơi thở của tử thần, mỗi người mười sáu mũi, tổng cộng hơn trăm mũi tên phun vãi ra, đan thành một cái lưới lớn tràn ngập sự tử vong.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai. Dưới uy lực mạnh mẽ của Chư Cát Thần Nỏ, hắc y đạo phỉ rốt cuộc đã xuất hiện thương vong trên phạm vi lớn.
Chư Cát thần nỗ lực xuyên thấu quả thật quá mạnh mẽ, đủ để đồng thời xuyên thủng qua vài thân thể. Chỉ một lượt bắn, đã loại đi hơn một nửa địch nhân xung quanh họ.
Đường Tam lạnh lùng cười một tiếng: "Mọi người đừng nhúc nhích, làm tốt việc phòng ngự." Nói xong những lời này, hắn liền xông ra ngoài.
Lúc này các học viện khác đều đã bị vây công, ai cũng sẽ không chú ý đến bên này. Chỉ thấy song chưởng Đường Tam hư ảo múa may, vô số quang mang trong suốt từ đầu ngón tay thuần thục phóng ra. Trong nháy mắt, từ trên người hắn phảng phất như thấy được tám cánh tay khác thường.
Ám khí đã thật lâu không có dùng đến, nhưng cũng không có nghĩa Đường Tam đã quên nó rồi. Hắn dùng ám khí mà tạo thành danh xưng Thiên Thủ Tu La, lúc này nó không ngừng đem đến hơi thở tử vong cho địch nhân.
Một khi xác định đối thủ là địch nhân, tựu không lưu thủ. Đây là quy củ của Đường Môn tổng quyết, Đường Tam sao lại quên được chứ? Bất luận những người che mặt đó thuộc phe nào, bọn họ dĩ nhiên không phải có ý tốt mà đến.
Đại đa số ám khí mà Đường Tam dùng đều là các loại phi châm, bởi vì phi châm thể tích nhỏ, đối thủ khó ngăn cản, cũng dễ dàng mang theo.
Từ loại bình thường nhất như tinh thiết châm, đến xuyên cốt châm, phá giáp châm, bá vương châm, các loại phi châm lớn nhỏ khác nhau nhưng đều có uy lực kinh người từ trong tay hắn không ngừng phóng ra.
Tử sắc quang mang trong mắt quét qua khắp mọi nơi. Tất cả mọi chuyện xung quanh đều nằm trong lòng bàn tay hắn, cơ hồ mỗi lần ra tay đều có một người ngã xuống. Vị trí mà Đường Tam bắn châm cũng không phải đều là bộ vị yếu hại, nhưng là, đừng quên rằng Đường Môn còn rất nổi tiếng ở một phương diện khác: Dùng độc.
Bên trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ của Đường Tam, vừa có độc dược gây mê, lại vừa có loại kiến huyết phong hầu (gặp máu là chết - A Lá). Đối mặt với địch nhân hắn có thể hạ thủ lưu tình sao? Không, đương nhiên không.
Sử Lai Khắc thất quái cũng là lần đầu tiên chứng kiến Đường Tam hiển lộ toàn bộ thực lực của mình. Dù rất quen thuộc với hắn, cũng chỉ thấy được quang mang trong suốt không ngừng phóng ra từ trên người Đường Tam, mà địch nhân trong phạm vi ba mươi thước xung quanh hắn, tất cả đều như bị cắt đứt cổ mà ngã xuống. Hễ là ai ngã xuống rồi, sẽ không còn có thể đứng lên được nữa.
Chỉ trong chốc lát, không chỉ đám đạo phỉ xung quanh Sử Lai Khắc học viện bị đồ sát, một ít tên ở xung quanh đồng dạng cũng bị liên lụy.
Ám khí Đường Tam thật sự quá kinh khủng. Chỗ nào cũng nhúng tay vào, không một tiếng động. Đợi được địch nhân phản ứng, thường thì đã bị phi châm đâm trúng rồi. Ám khí của hắn so với bất kì loại hồn kĩ gì cũng đều bá đạo hơn nhiều.
Đường Tam sử dụng ám khí liền tự tin hơn hẳn. Lúc này những hồn kĩ của Lam Ngân Thảo với hắn chỉ còn mang tính phụ trợ, đám hắc y nhân này căn bản không có tên nào có thể đến gần hắn.
Đang lúc Đường Tam chuẩn bị mở rộng chiến quả của mình, đám hắc y nhân dường như cũng đã phát giác ra được chuyện bất thường bên này. Các cao cấp hồn sư đã bị đám hắc y cao cấp cuốn lấy, các đệ tử mặc dù cũng phát huy ra lực sát thương những kết quả còn rất hạn chế.
Nhưng bên Đường Tam trong chốc lát đã chết hơn trăm người, quả thật rất nổi bật.
Tổng cộng có ba đạo thân ảnh đồng thời hướng tới Đường Tam. Ba người này vừa xuất hiện, Đường Tam chợt thấy cảm giác hành động như nước chảy mây trôi trước đây đã khó có thể tiếp tục. Mặc dù ba người này chưa có phóng thích võ hồn, nhưng áp lực gây ra cho Đường Tam cũng đã rất lớn.
Đối mặt với nguy cơ này, giác quan thứ sáu của Đường Tam được phát huy. Không có bất kì chần chừ gì, sáu khối tử mẫu Truy Hồn Đoạt Mệnh Đảm đã từ trong tay hắn bay ra ngoài.
Sáu khối thiết đảm trên không trung vẽ ra một đường cong tuyệt vời, sau đó đó rơi vào khoảng giữa của Đường Tam với ba người.
Mà Đường Tam trong lúc này lại dùng tốc độ nhanh nhất lùi lại phía sau, hướng đến phía đồng môn chạy lại.
Một đạo quang mang rơi trên người Đường Tam, chính là phụ trợ của Trữ Vinh Vinh, tốc độ tăng phúc bốn mươi phần trăm. Tốc độ lùi lại của Đường Tam trong nhất thời tăng lên rất nhiều.
Sáu khối tử mẫu Truy Hồn Đoạt Mệnh Đảm lặng yên va chạm tại một chỗ trên không trung, trong phút chốc, một đám độc vụ tràn ra xung quanh. Bên trong độc vụ, vô số sợi hào mao tiêm tế, chính là hào châm do thiết tinh chế tạo thành mang theo kịch độc kinh khủng tạo ra một đám mây nhỏ lao nhanh về hướng ba gã hắc y nhân.
Sau khi Đường Tam ném ra sáu khối tử mẫu Truy Hồn Đoạt Mệnh Đảm, hắn căn bản không có quay đầu lại xem, nhưng quần áo trên người đã ướt đẫm mồ hôi, bởi vì hắn cảm giác được, áp lực mà ba người đó gây cho mình suýt nữa khiến hắn suy sụp. Nói cách khác, thực lực của ba gã hắc y này, tuyệt không thua kém một gã Đấu La trên tám mươi cấp.
Nếu vậy thì một gã hồn vương hơn năm mươi cấp không thể có một chút cơ hội nào.
Địch nhân là ai? Sao lại có hồn sư cường đại đến như vậy?
Ba gã hắc y nhân tung hồn hoàn của mình ra hoàn toàn khẳng định phán đoán của Đường Tam. Tám, bảy, bảy, một gã Hồn đấu la, hai gã Hồn thánh đã phóng xuất ra võ hồn của bọn họ.
Hồn lực vô cùng mạnh mẽ trong nháy mắt bộc phát, đẩy đám mây do độc châm tạo thành văng đi. Hồn lực của Đường Tam vẫn còn quá yếu, nếu như sáu khối tử mẫu Truy Hồn Đoạt Mệnh Đảm này do Độc Cô Bác phóng ra, như vậy ba người này không chết cũng phải lột da.
Nhưng dù hồn lực Đường Tam có yếu, thì nó cũng tạo ra một chút cản trở cho đối thủ, khiến hắn có cơ hội thối lui lại về phía đồng bọn.
Đột nhiên chứng kiến ba gã cường giả xuất hiện, Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long trong lòng rùng mình. Đối thủ của bọn họ là hai gã hơn năm mươi cấp mẫn công hệ hồn sư, liên tục tránh né khiến cho họ đến bây giờ vẫn chưa thể kết thúc trận đấu. Đến lúc này khi thấy ba gã cường giả xuất hiện, hai gã hồn vương nọ liền quay đầu chạy lại.
Thân ảnh nhanh chóng đến gần, sắc mặt của mọi người trong Sử Lai Khắc học viện đều trở nên ngưng trọng. Một Hồn đấu la, hai Hồn thánh, Hai hồn vương, tổ hợp này có bao nhiêu thực lực, bọn họ đều rất minh bạch.
Nếu như có đại sư ở đây, cùng với Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long thi triển võ hồn dung hợp của ba người Hoàng Kim Thiết Tam Giác, có lẽ còn đối kháng được. Nhưng với thực lực đối lập bây giờ, hiển nhiên là không ngăn cản được.
Bất quá đã tới bước này rồi, ai có thể lùi bước chứ? Trông cậy vào viện trợ của người khác là khó có khả năng. Những học viện khác đều bị vây khốn. Hoàng gia kị sĩ đoàn cũng bị một đám hắc y đạo phỉ ngăn cản. Trong một khoảng thời gian ngắn có lẽ không có ai có thể giúp bọn họ.
Càng huống chi, những học viện bên cạnh là những đối thủ cạnh tranh. Cho dù có khả năng hỗ trợ, cũng chưa chắc bọn họ đã chịu ra tay giúp đỡ.
Tên Hồn đấu la mặc hắc y che mặt hừ một tiếng, giơ tay lên vẫy vẫy, năm người đồng thời tụ tập lại một chỗ, sau đó hai gã hồn thánh lao thẳng đến chỗ Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long, mà hắn thì cùng hai gã hồn vương tiến tới chỗ của mười một người Sử Lai Khắc thất quái.
Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch liếc mắt nhìn nhau. Từ trong mắt đối phương, bọn họ có thể thấy được quang mang kiên định. Hồn đấu la trên tám mươi cấp, đã là hồn sư gần đến tồn tại đỉnh cao của giới hồn sư. Đối thủ như vậy, bọn họ có khả năng đối kháng sao? Nhưng nếu không đối kháng thì sao? Kết cục chỉ có chết. Bọn họ tuyệt không dễ dàng cam chịu như vậy.
Chiến đấu của Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long đã bắt đầu bên kia rồi. Phất Lan Đức mặc dù là hồn thánh, nhưng hồn lực đã đạt đến bảy mươi chín cấp, tại cấp bậc hồn thánh tuyệt đối là cường giả hàng đầu. Đối thủ của hắn là một gã hồn thánh có võ hồn là hổ có cánh, hai người trực tiếp triển khai chiến đấu trên không trung.
Đối thủ của Liễu Nhị Long là một gã Thiết Giáp Quy hồn sư.
Hai người một công một thủ, không thể tách rời nhau. Liễu Nhị Long mặc dù công kích mạnh mẽ, nhưng cũng không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương.
Hai gã hồn thánh tựa hồ đến là để nhằm vào Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long. Võ hồn của bọn chúng chưa chắc đã khắc chế được hai đại cường giả của Sử Lai Khắc học viện, nhưng trì hoãn bọn họ thì tuyệt đối không có vấn đề gì.
Tới hồn thánh cấp bậc chiến đấu này rồi, số lượng hồn kĩ của song phương sử dụng đều rất nhiều, muốn đánh bại một đối thủ cùng cấp bậc quả thực không dễ dàng chút nào.
Ánh mắt của hắc y che mặt hồn Đấu La trực tiếp rơi trên người của Đường Tam, quang mang âm độc trong mắt nhất thời sáng lên. Trong miệng phát ra một tiếng huýt sáo dài, bay thẳng lên trời, hướng đến chỗ mười một đệ tử của Sử Lai Khắc học viện đánh tới.
Mà hai gã hồn vương nọ căn bản không có di động, đem việc công kích hoàn toàn dành cho hắn.
Quang mang kim sắc từ người tên Đấu La bộc phát ra, song chưởng trên không trung sau chấn động đã biến thành đôi cánh màu vàng, một kim sắc quang ảnh khổng lồ hiện lên sau lưng hắn, quần áo trên người đã bị lông chim màu vàng thay thế, hoàn toàn lộ ra hình dáng võ hồn.
Dĩ nhiên là một con kim sắc đại ưng.
Sau khi hai cánh hình thành, song chưởng hắn đã từ hai cánh thoát ra, hóa thành hai ưng trảo bén nhọn. Đồng thời thân thể cũng kịch liệt co rút lại, cùng quang ảnh kim ưng sau lưng càng lúc càng giống.
Sử Lai Khắc thất quái sắc mặt đều thay đổi. Áp lực cường đại trên không trung tuy chưa khiến bọn hắn suy sụp, nhưng gã Hồn đấu la này vừa dùng đến đệ thất hồn kĩ võ hồn chân thân, hiển nhiên là muốn tốc chiến tốc thắng.
Chạy trốn? Đối mặt với một gã phi hành hồn sư, muốn chạy dễ như vậy sao? Cho dù có hương tràng phụ trợ phi hành của Áo Tư Tạp cũng không thể giải quyết vấn đề.
Tám cái hồn hoàn cứ như vậy sáng ngời, tam vàng lưỡng tím tam đen, tuy hồn hoàn phối hợp không tốt lắm nhưng cũng đủ khiến cho người ta phải giật mình.
Hắc quang của đệ thất hồn hoàn lượn lờ phía trên thân hình kim ưng, nhìn qua chỉ cảm thấy cường lực vô cùng kinh khủng. Ở phía dưới, Sử Lai Khắc thất quái đã mất đi lòng tự tin. Điều bọn họ có thể làm, chỉ là toàn lực hợp lại.
Bây giờ, không còn ai khác ngoài bọn họ có thể cứu được chính bản thân mình.
Quang mang của hồn hoàn đồng thời sáng lòa trên người Sử Lai Khắc thất quái.
Đường Tam hướng bốn người Thái Long phất tay, ý bảo bọn họ nhanh chạy đi. Bốn người này dù sao cũng không phải là Sử Lai Khắc thất quái nhất thể, đối mặt với hồn Đấu La, sự có mặt của bọn họ cũng đã không còn quan trọng. Cùng ở lại chỗ này chỉ có nước chịu chết, tốt hơn hết là thoát đi.
Làm người khác kì quái là, hai gã hồn vương cũng không ngăn cản bốn người rút lui. Chỉ là bốn người cũng không có rời đi, đều ngưng tụ hồn lực của mình.
"Khi dễ tiểu hài tử sao gọi là có bản lĩnh. Ưng huynh, lâu rồi không gặp." Thanh âm già nua vang lên, một cỗ hơi thở nhu hòa bao trùm trên người Sử Lai Khắc thất quái. Áp lực do võ hồn chân thân mang đến nhất thời được giảm xuống. Bảy người như trút được gánh nặng nhìn về phía thanh âm vang lên.
Một lão nhân vóc người cao gầy không biết lúc nào đã đến gần bọn hắn, trên tay cầm một quải trượng dài hơn bốn thước mà vẫn tỏ vẻ rất linh hoạt, lúc này ngẩng đầu lên nhìn kim ưng võ hồn chân thân trên không trung, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Trên người hắn đồng dạng cũng có tám cái hồn hoàn lóng lánh.
Lão nhân này Sử Lai Khắc thất quái đều biết, chính là người mà khi bọn họ đạt được đệ tam hồn hoàn gặp phải, Long công Mạnh Thục.
Lúc ấy, Long công Xà bà mang đến phiền toái không nhỏ cho bọn hắn, nếu như không khéo xử lí, ắt đã lớn chuyện. Khi đó Đường Tam đã dùng khả năng sử dụng ám khí của mình để chinh phục đối thủ. Chỉ là không nghĩ tới lại gặp hắn ở đây.
Lúc này Đường Tam mới nhớ lại, Mạnh Y Nhiên cũng tham dự một đội ngũ thi đấu, Dị thú chiến đội. Trong trận đấu của Sử Lai Khắc học viện cùng Dị thú chiến đội, Đường Tam bị thương nên không tham gia. Hắn đã sớm đem chuyện của Mạnh Y Nhiên quên đi từ lâu rồi.
Nhìn thấy Long công, đồng tử của kim ưng trên không trung co rút lại: "Mạnh Thục. Chuyện nơi này ngươi tốt nhất không nên xen vào."
Long công lạnh nhạt cười: "Là các ngươi tìm ta phiền toái, không phải ta. Cháu gái ta tham dự trong giải đấu lần này, ngươi cho rằng ta sẽ không để ý gì đến an nguy của nó sao? Không nghĩ tới, Ưng huynh lại đi làm đạo phỉ, thật sự là đáng mừng a!" Trong lời nói của hắn tràn ngập ý tứ châm chọc.
Hiện tại ai nấy cũng đều thấy được, hắc y nhân trước mắt không phải là đạo phỉ. Nếu đạo phỉ mà cũng có Hồn đấu la tọa trấn, vậy chẳng phải thiên hạ này loạn rồi sao?
Kim Ưng hừ lạnh một tiếng: "Mạnh Thục, ngươi thật sự muốn cùng chúng ta gây chuyện phải không? Ngẫm lại hậu quả đi, chuyện này không phải ngươi có thể gánh chịu đâu."
Lệ quang trong mắt Long công chợt lóe lên: "Ngươi cho là ta dễ bị hù dọa sao? Lạc Nhĩ Địch Á Lạp, người khác sợ ngươi, nhưng không có nghĩa ta cũng sợ ngươi. Có bản lãnh thì thu thập lão già ta trước đi. Không cần nhiều lời, hôm nay ngươi đừng hòng tùy tiện rời đi!"
Ánh mắt kim ưng lưu chuyển, thị lực của chim ưng không nghi ngờ là cực kì lợi hại. Hắn nhanh chóng tìm thấy trên chiến trường cũng có một người khác đang cầm quải trượng đối địch, đích thị đó là Xà bà.
Đã đạt tới cảnh giới hồn thánh, Xà bà lấy thực lực bản thân dễ dàng ngăn cản công kích của hai gã hồn vương. Cảm nhận được ánh mắt đang lưu chuyển trên không, nàng cũng lạnh lùng đáp lễ đối phương.
Lạc Nhĩ Địch Á Lạp trong lòng thầm nghĩ, nếu như Long công Xà bà chỉ có một người, lại có võ hồn tương khắc, dưới tình huống một chọi một hắn tuyệt đối có thể đánh bại cả hai.
Nhưng là, nếu Long công Xà bà lại ở cùng một chỗ, không phải hắn có khả năng đối kháng. Võ hồn dung hợp kĩ Long Xà hợp kích của bọn họ đã sớm đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, ngay cả Phong Hào Đấu La cũng có thể chống lại, huống chi là hắn.
Một tiếng kim ưng bén nhọn từ trong miệng Lạc Nhĩ Địch Á Lạp phát ra, phá không truyền đi xa.
Long công Mạnh Thục sắc mặt hơi đổi:"Ngươi còn có đồng bọn."
Lạc Nhĩ Địch Á Lạp cười lạnh một tiếng:" Mạnh Thục, ta vẫn khuyên ngươi nhanh chóng mang theo Xà bà rời khỏi nơi này, cháu gái ngươi chúng ta tuyệt đối sẽ không làm hại. Nếu còn không đi, đến lúc ngươi có muốn chạy trốn cũng không kịp nữa rồi. Ngươi nên biết trong sự việc ngày hôm nay ta cũng chỉ là một chân chạy việc thôi." Sắc mặt Long công tuy khá bình thản, nhưng trong lòng lại nổi lên một trận kinh hãi. Tuy biết Lạc Nhĩ Địch Á Lạp đến từ đâu, nhưng hắn vẫn không có nói ra thân phận của đối phương, chính là để lại một con đường lùi, nếu không một khi nói rõ, tất sẽ rơi vào kết cục không chết không thôi.
Mắt thấy Lạc Nhĩ Địch Á Lạp bộ dáng thản nhiên, trong lòng hắn đã sinh ra vài phần thối ý.
Hắn sở dĩ xuất hiện chỉ vì không quen nhìn một Hồn đấu la khi dễ một đám tiểu hài tử hồn tông. Nhưng hắn cùng Sử Lai Khắc học viện cũng không có quan hệ gì, tự nhiên không cần phải vì họ mà bán mạng.
"Lạc Nhĩ Địch Á Lạp, ngươi thật sự là càng ngày càng vô dụng. Chuyện đơn giản như vậy mà cũng không giải quyết được sao?" Thanh âm ôn nhu từ xa truyền đến. Lúc hắn bắt đầu gọi Lạc Nhĩ Địch Á Lạp tựa hồ còn ở xa xa, đến khi nói xong chữ cuối cùng thì bóng người đã lặng yên xuất hiên trước mắt mọi người.
Vẫn như trước là một người bịt mặt, nhìn không ra tuổi, từ trong thanh âm của hắn cũng không thể phân biệt được. Chỉ là hắn không mặc hắc y mà lại mang một bộ bạch y che mặt.
Người này vừa xuất hiện, mấy người Đường Tam tuy không có cảm giác gì nhưng Mạnh Thục lại kêu lên một tiếng đau đớn, phải lùi nhanh mấy bước về phía sau, sắc mặt đại biến.
"Lão đầu tử!" Xà bà thấy thế liền chạy nhanh lại đây, một tay kéo cháu gái của mình cùng đi. Khí thế của hai vợ chồng ngưng tụ lại một chỗ, khó khăn lắm mới ngăn cản được cỗ áp lực vô hình đó.
Bạch y nhân phát ra một tiếng cười yêu dị: "Nguyên lai là lão bằng hữu, khó trách Lạc Nhĩ Địch Á Lạp không giải quyết được. Cái thế Long Xà, lâu rồi không gặp. Lá gan các ngươi cũng không nhỏ nhỉ, lại khiến bổn tọa phải tự thân xuất trận."
Sắc mặt Long công cực kì ngưng trọng: "Không ngờ ngươi cũng đến đây."
Bạch y nhân dùng thanh âm ôn nhu nói: " hấy ta xuất hiện, còn không mau cút đi. Ngươi hẳn là hiểu được chúng ta coi trọng chuyện này như thế nào."
"Được." Long công đáp ứng một cách thống khoái, mang theo Xà bà xoay người bỏ đi, không có chần chừ tí nào.
Mạnh Y Nhiên kinh ngạc nhìn gia gia mình, vừa định nói cái gì đó thì bị ánh mắt sắc bén của Mạnh Thục chặn lại. Nàng lại nhìn Đường Tam, trong mắt tràn ngập sự áy náy. Vợ chồng cái thế Long Xà mang theo Mạnh Y Nhiên, sau mấy lần hô hấp đã không còn thấy bóng dáng nữa.
Ánh mắt bạch y nhân chuyển hướng lên kim ưng ở trên không trung, có chút không kiên nhẫn nói : "Sao còn không nhanh thu thập bọn chúng, chẳng lẽ muốn ta phải tự mình động thủ?"
""Vâng, đại nhân!" Áp lực khổng lồ lại lần nữa tràn ngập trên ngươi Sử Lai Khắc thất quái.
Làm Sử Lai Khắc thất quái kinh hãi gần chết chính là một cỗ hơi thở đặc thù mang theo mùi thơm từ trên người bạch y nhân lan ra, trong khoảnh khắc lan đến chỗ bọn họ, khiến thân thể bảy người không cách nào cử động, lại càng không thể sử dụng hồn lực của mình.
Dọa cái thế Long Xà chạy mất tích, chứng minh cái gì? Quát tháo Hồn đấu la, ý nghĩa là gì? Đủ loại dấu hiệu biểu lộ thực lực của tên bạch y nhân này.
Lúc kim ưng sắp lao xuống, cướp lấy tính mạng của Sử Lai Khắc thất quái, một tầng quang mang màu đỏ từ trên người Tiểu Vũ toát ra. Áp lực trên bảy người lại một lần nữa được giảm nhẹ, đồng thời cũng khôi phục lại được năng lực.
Đái Mộc Bạch cùng Mã Hồng Tuấn cơ hồ cùng quát lên một tiếng chói tai, đệ tam hồn kĩ đồng thời phát động. Bạch Hổ kim cương biến, phượng dực thiên tường.
Đường Tam quăng một cái chu võng thẳng về phía kim ưng, Áo Tư Tạp nhanh chóng chế tạo hương tràng của hắn, Cửu Bảo Lưu Ly tháp trên tay Trữ Vinh Vinh bắn ra ba đạo quang mang, Tam Khiếu Ngự Chi Tâm phát động, cấp Mã Hồng Tuấn cùng Đái Mộc Bạch tăng phúc công kích, cấp Đường Tam tăng phúc hồn lực.
Sử Lai Khắc thất quái phối hợp ăn ý đến trình độ này, ngay cả bạch y nhân cũng có chút sửng sốt.
"Chờ một chút." Bạch y nhân tay phải vung nhẹ, một cỗ năng lượng mênh mông ba động làm không khí có chút vặn vẹo, trên người hắn chín cái hồn hoàn sáng lên. Dưới tác dụng của hồn lực khổng lồ, kim ưng đang hạ xuống liền bị chấn bay đi.
Ánh mắt bạch y nhân ngưng tụ trên người Tiểu Vũ:" Ngươi không ngờ lại có thể phá vỡ hơi thở kết giới của ta." Cái mũi giật giật, sắc mặt hắn mọi người không thấy được, nhưng trong ánh mắt lại toát ra vài phần kinh hãi. "Tương Tư Đoạn Trường Hồng. Không ngờ lại là Tương Tư Đoạn Trường Hồng. Ngươi chiếm được Tương Tư Đoạn Trường Hồng này như thế nào?"
Tam tình bạch y nhân rõ ràng trở nên cực kì kích động, cơ hồ chỉ trong một cái lóe sáng đã nhào tới trước mặt Tiểu Vũ, giơ một tay đến hòng bắt lấy nàng.
Tiếng bạo minh như sét đánh vang lên trên người Sử Lai Khắc thất quái. Vô số hàn quang đan xen tại một chỗ, đồng thời bao trùm thân ảnh của bạch y nhân nọ.
Ám khí vốn dành cho hai gã Hồn thánh cùng một gã Hồn đấu la đã chuẩn bị tốt. Mắt thấy Tiểu Vũ sắp bị bạch y nhân đả thương liền lập tức tung ra.
Bạch y nhân cười lạnh một tiếng, thân thể xoay tròn trên không trung, một tầng quang mang màu vàng nhàn nhạt bao phủ quanh thân thể, tất cả ám khí tiến vào trong phạm vi của vòng sáng đó, ngay lập tức liền hóa thành tê phấn tan biến đi. Trong khoảnh khắc tiếp theo, tay hắn đã dừng lại trước cổ Tiểu Vũ cách khoảng một tấc, nhưng cũng không có tiếp tục tiến đến.
Khoảng cách của Tiểu Vũ gần hắn nhất, có thể cảm giác được thân thể bạch y nhân đang không ngừng run rẩy. Đó hẳn là do tâm tình hắn quá kích động tạo nên.
Phong Hào Đấu La, tên bạch y nhân xuất hiện trước mặt bọn họ hẳn là tồn tại đỉnh cao của giới hồn sư, Phong Hào Đấu La.
Nhưng lúc này không ngờ hắn lại kích động đến như vậy.
Sử Lai Khắc thất quái cũng không dám động đậy. Bọn họ đều biết, tính mạng Tiểu Vũ lúc này đã hoàn toàn nằm trong tay bạch y nhân. Chỉ cần ngón tay hắn khẽ động, sẽ khiến Tiểu Vũ hương tiêu ngọc vẫn (ra đi - A Lá).
Thân thể Đường Tam cơ hồ trong nháy mắt đã bị mồ hôi làm cho ướt đẫm. Khó có thể nói khủng hoảng lan tràn trong lòng hắn bây giờ. Hắn thà rằng chính mình bị tử vong uy hiếp, cũng không hi vọng Tiểu Vũ gặp phải chuyện không may này.
Bát chu mâu trong lúc tâm tình khủng hoảng đã phá lưng đi ra. Một cây Diêm Vương thiếp đã lặng yên nằm trong bàn tay của Đường Tam.
Đường Tam biết, mình chỉ có một cơ hội duy nhất để xuất thủ, hơn nữa đối thủ lại là một gã Phong Hào Đấu La. Lấy hồn lực trước mắt của mình, Diêm Vương thiếp đối mặt với Phong Hào Đấu La là không hề có cơ hội thành công. Nhưng là, hắn làm sao có thể trơ mắt nhìn Tiểu Vũ chết trong tay địch nhân chứ?
Hít sâu một hơi khẩu khí, bạch y nhân thủy chung không có hạ tay xuống. Trong miệng thì thào lầm bầm:" Tại sao, tại sao Tương Tư Đoạn Trường Hồng lại không phải của ta? Nếu có Tương Tư Đoạn Trường Hồng, ta cũng có thể đạt đến cảnh giới đó. Tiểu cô nương, có thể đem Tương Tư Đoạn Trường Hồng cho ta xem một chút được không?"
Thanh âm của hắn run rẩy lại càng hiện ra nét nữ tính. Ngay cả ánh mắt cũng trở nên không hề có tí địch ý nào.
Tiểu Vũ có thể không đáp ứng sao? Nàng lấy tay vào cẩn thận đem Tương Tư Đoạn Trường Hồng trong ngực ra.
Bông hoa màu đỏ ánh lên vẻ rực rỡ huy hoàng hiên ra, ánh mắt bạch y nhân nhất thời trở nên si mê. Đây chính là tiên phẩm hắn mơ tưởng rất nhiều a! Là loại tiên phẩm đối với hắn cực kì hữu dụng. Nếu như hắn có thể có Tương Tư Đoạn Trường Hồng này, cũng có khả năng sẽ đạt đến được cái cấp độ đó.
Nhưng là hắn biết, mình không thể có được. Tương Tư Đoạn Trường Hồng có đặc tính kì lạ, cả đời chỉ có thể có một chủ nhân. Nếu nó đã nhận Tiểu Vũ rồi, vĩnh viễn sẽ không thay đổi. Đối với người khác có ý chiếm đoạt, nó lại vô cùng cứng cỏi chống đối, cho dù hồn lực cấp bậc Phong Hào Đấu La cũng đừng hòng phá hủy được nó.
Sử Lai Khắc thất quái cũng giật mình, bọn họ không nghĩ ra một gốc Tương Tư Đoạn Trường Hồng này lạ khiến mình tạm thời không bị giết chết.
Nhưng là, nguy cơ vẫn chưa được giải trừ. Trước mặt một gã Phong Hào Đấu La cùng một Hồn đấu la, bọn họ có thể làm được gì?
Bạch y nhân muốn vuốt ve Tương Tư Đoạn Trường Hồng, nhưng khi tay hắn cách bông hoa khoảng chừng nửa thước, hồng quang của Tương Tư Đoạn Trường Hồng chợt trở nên mạnh mẽ, hắn liền sợ hãi rút tay về.
" Không hổ là tiên phẩm trong tiên phẩm. Đúng vậy, ta không nên mạo phạm sự cao quý của ngài." Bạch y nhân hướng về bông hoa trong tay Tiểu Vũ khom người hành lễ. Nét si mê trong mắt hắn căn bản không cách nào diễn tả được bằng ngôn từ.
Không biết tại sao, từ trên thân thể người này Đái Mộc Bạch lại có cảm giác vài phần thân thiết. Hắn cũng không biết tại sao lại gặp phải cảm giác này, nhưng tuyệt đối có thể khẳng định là hắn không có quen biết một gã Phong Hào Đấu La nào.
Bạch y nhân thở dài, xoay người đi ra ngoài, trong miệng nói:" Lạc Nhĩ Địch Á Lạp, người khác mặc kệ ngươi, nhưng nữ hài tử này không cho ngươi động vào. Đã bao nhiêu năm nay, tiên phẩm hoa vương trong truyền thuyết đã xuất hiện, hơn nữa còn nhận chủ. Ta nguyện vĩnh viễn bảo vệ nàng."
Lạc Nhĩ Địch Á Lạp kì thật rất buồn bực. Trước bị Long công ngăn cản, nay lại bị vị Phong Hào Đấu La này đánh bay. Bây giờ rốt cuộc đã có thể động thủ, hắn sao có thể chần chừ được nữa. Kim sắc quang mang tràn ngập, trong nháy mắt lại lao xuống.
"Đi chết đi!" Làm đội trưởng, Đái Mộc Bạch là người thứ nhất phóng lên cao, kim quang tràn ngập trên người trong nháy mắt trở nên nồng đậm, cùng thân thể hoàn toàn hòa hợp thành một thể.
Đệ tam hồn kĩ Bạch Hổ kim cương biến cũng đã phát động, lúc này hắn tiếp tục phát động đệ tứ hồn kĩ Bạch Hổ lưu tinh vũ.
Từ sau lần bị thương trước kia, Đái Mộc Bạch kinh ngạc phát hiện sau khi vết thương khép lại, phảng phất toàn thân so với trước kia cứng cỏi hơn nhiều.
Hắn cũng không biết, sau khi bị thương, được ngoại lực ảnh hưởng, Kì Nhung Thông Thiên Cúc trong cơ thể đã hoàn toàn kết hợp với thân thể, từ đó thay đổi các bộ phận trên cơ thể hắn rất nhiều.
Lúc này, khi Đái Mộc Bạch toàn lực phát động công kích ứng phó với đối thủ, tự thân hồn lực của hắn vô thức cùng Kì Nhung Thông Thiên Cúc dốc sức kết hợp lại cùng một chỗ, lấy kim cương thân phát động, phòng ngự toàn thân đạt đến một trình độ chưa từng có.
"Di?" Vốn đã đứng sang một bên đợi kết quả, bạch y nhân đột nhiên xoay người lại, ánh mắt nhìn về phía Đái Mộc Bạch tràn ngập kinh ngạc.
"Đợi thêm chút nữa!" Cửu hoàn lại tái hiện, và lại thêm một cú vỗ khiến Hồn đấu la Lạc Nhĩ Địch Á Lạp đang hạ xuống lại bay lên không trung.
"Đại nhân, ngài..." Lạc Nhĩ Địch Á Lạp buồn bực muốn chết luôn. Nếu như người ngăn cản không phải là một Phong Hào Đấu La, hắn sợ rằng đã đi liều mạng với kẻ đó. Nói thế nào thù gã cùng đường đường là một cường giả cấp bậc Đấu La. Hơn nữa hắn cũng đang phải duy trì võ hồn chân thân, việc này vô cùng tiêu hao hồn lực.
Người đất còn có ba phần hảo khí, trước sau ba lần bị ngăn cản, hắn đã sắp điên lên rồi.
Nhưng là, bạch y nhân nọ lại dường như không nghe thấy thanh âm của hắn. Thân hình vừa lóe động, một tay đã đánh tan Bạch Hổ lưu tinh vũ của Đái Mộc Bạch, tốc độ của hắn quả thật là quá nhanh. Đái Mộc Bạch cùng Sử Lai Khắc thất quái còn chưa kịp phản ứng, đã có bảy chưởng rơi trên người Đái Mộc Bạch, phân biệt vỗ vào cỗ, song chưởng, hai chân, trước ngực cùng sau lưng.
Đái Mộc Bạch căn bản không có khả năng phản kháng, chỉ thấy toàn thân nóng lên một trận, kim quang trên người nhất thời càng thêm nồng nặc, nhưng lại tản mát ra một cỗ mùi thơm kì dị.
Tại bảy nơi mà luồng nhiệt khí rót vào, Đái Mộc Bạch cảm giác được thân thể mình tựa hồ xảy ra biến hóa. Trong cơ thể hồn lực điên cuồng lưu động, nhanh chóng tăng trưởng mạnh mẽ, chẳng những không có bất kì cảm giác gì không khỏe mà ngược lại toàn thân còn sinh ra cảm giác cực kì dễ chịu.
Hắn đang làm cái gì vậy? Đái Mộc Bạch trong lòng nghi hoặc.
Bạch y nhân Phong Hào Đấu La tâm tình lại một lần nữa trở nên vô cùng kích động:" Kì Nhung Thông Thiên Cúc, không ngờ là Kì Nhung Thông Thiên Cúc. Ngươi ăn quả tiên phẩm này rồi?"
Giật mình không chỉ là Đái Mộc Bạch mà đồng tử Đường Tam cũng co rút lại. Hắn nghĩ không ra, ở trên thế giới này cư nhiên cũng có người nhận ra được loại tiên phẩm Kì Nhung Thông Thiên Cúc này.
Bạch y nhân Phong Hào Đấu La mở hữu chưởng của mình ra, một tầng khí lưu màu vàng nhàn nhạt xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Quang mang vàng nhạt dần dần phát sinh biến hóa, chuyển sang màu tím. Ở giữa trung ương khối khí màu tím vẫn mang theo một điểm quang mang màu vàng.
Tử quang tràn ngập, một đóa hoa cúc cực lớn sinh trưởng ra. Hoa cúc hiện ra mang sắc màu tim tím mỹ lệ, kì dị là, mỗi cánh bông hoa nhìn qua đều mượt mà đáng yếu, nhưng chỉnh thể của đóa hoa lại không phát ra bất kì mùi thơm gì. Nhụy hoa ở trung ương cao hơn cánh hoa chừng nửa thước, trên đỉnh có kim sắc quang thải lóng lánh mỹ lệ.
Ánh mắt Đái Mộc Bạch thừ ra, hắn phát hiện, cây hoa xuất hiện trong tay vị Phong Hào Đấu La này, không ngờ chính là Kì Nhung Thông Thiên Cúc Đường Tam cấp cho mình lúc trước.
"Ngươi dùng qua rồi, có phải vậy không?" Phong Hào Đấu La cơ hồ cấp tốc không kịp hỏi.
Đái Mộc Bạch không chút do dự gật đầu. Gặp lại thứ tiên phẩm từng khiến thực lực của mình đề cao trên diện rộng, hắn đã bất chấp địch ý của đối phương trả lời.
Bạch y nhân Phong Hào Đấu La thở dài một hơi:" Như vậy được rồi. Khó trách trên người ngươi có quang mang như vậy. Lạc Nhĩ Địch Á Lạp, tiểu tử này ngươi cũng không thể thương tổn, hắn cùng ta rất có duyên phận. Tiểu tử, ngươi có nguyện ý bái ta làm thầy không? Lấy thiên phú của ngươi, hơn nữa lại dùng qua Kì Nhung Thông Thiên Cúc, thành tựu tương lại tuyệt đối không dưới ta."
Lạc Nhĩ Địch Á Lạp lúc này tràn ngập cảm giác dở khóc dở cười. Sự quái dị của vị đại nhân này hắn cũng biết qua, nhưng trước cục diện này lại cư nhiên muốn thu đồ đệ, quả thật khó mà tưởng tượng được.
Một gã Phong Hào Đấu La muốn thu nhận Đái Mộc Bạch làm đồ đệ, hơn nữa khẳng định rằng tương lai hắn cũng có thể trở thành một siêu cấp cường giả, đối với một hồn sư bình thường mà nói, chuyện này đúng là trong mơ cũng muốn gặp.
Có một sư phụ như vậy, chẳng những có thêm một cái ô dù, mà đối với tu luyện cũng vạn phần tốt. Sự chỉ điểm của Phong Hào Đấu La đối với bất kì hồn sư gì cũng là hấp dẫn thật lớn.
Nhưng là, Đái Mộc Bạch liệu có đáp ứng không? Mọi chuyện xem hồi sau sẽ rõ.
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đấu La Đại Lục
Đường Gia Tam Thiếu
Đấu La Đại Lục - Đường Gia Tam Thiếu
https://isach.info/story.php?story=dau_la_dai_luc__duong_gia_tam_thieu