Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tống Mạn Chi Thần Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 39: “Ăn Luôn Xương ĐếN TủY” Haku
Đ
ã vài phút trôi qua từ khi ba người Naruto trở về, nhưng vẫn không có bất kỳ âm thanh nào vang ra từ trong căn nhà.
Giờ phút này, Naruto, Sasuke, Lee đều đang ngồi ở ghế của mình, cả người chảy đầy mồ hôi, trong khi Diệp Phong thì nhìn tới nhìn lui ba người.
Đợi một lúc sau, Diệp Phong dùng một tay chống cằm rồi nhỏ nhẹ:
“Sasuke, quá xem thường đối thủ đến suýt mất mạng, cuối cùng nhờ vào ảo thuật ta dạy mới thắng thảm. Với thái độ như thế, sẽ có ngày ngươi chết dưới tay kẻ yếu hơn cả mình nữa là!”
Bị Diệp Phong khiển trách, Sasuke không thể nào phản bác, cậu cúi gầm mặt xuống bàn và trầm mặc. Còn Naruto phía bên kia không hề bỏ lỡ cơ hội này, cậu cười ha hả cùng châm chọc:
“Ha ha ha! Còn bảo là nhẹ nhàng, ai ngờ bị đánh gần chết! Ha ha ha! Chỉ có thế mà làm không xong!”
Sasuke không trả lời, nhưng hai cánh tay đang nắm chặc ống quần và run rẩy chứng minh cậu đang vô cùng tức giận, nếu Diệp Phong mà không có ở đây thì cậu đã xách kiếm ra chém Naruto rồi. Nhưng mà thái độ đắc ý của Naruto rất nhanh bị Diệp Phong vùi dập:
“Naruto, ngươi còn tệ hơn! Lạm dụng Phi Lôi Thần Thuật trong khi bản thân còn chưa thành thục nó, may là kẻ thù đắc chí vào lúc đó, nếu không thì ngươi cũng nhừ xương rồi!”
“Ặc!!!!!”
“Hừ!”
Liếc nhìn Naruto, môi của Sasuke nhếch lên một cái, ý tứ khinh thường không hề che giấu mà lộ rõ ra làm cho Naruto cũng giận run người.
“Rock Lee, cách xử lý tình huống của ngươi tốt hơn hai người kia một chút, ta thì ta cũng tạm hài lòng!!”
“Cám ơn sư phụ!!!” Gập người xuống trước mặt Diệp Phong, Lee trịnh trọng nói, sau đó cậu lại quay về phía Naruto và Sasuke, đưa ngón tay cái lên cùng khoe ra hàm răng trắng bóng.
Đối với hai cậu nhóc, hành động của Lee vào lúc này là không khác gì đang trêu chọc trắng trợn, cả hai không hẹn mà cùng quyết định, nếu Diệp Phong đi khỏi, Lee sẽ nhừ đòn.
Bất quá bây giờ không phải lúc nghĩ chuyện này, mà Naruto liền nhắc cho Diệp Phong nhớ đến một ước mơ, một khát khao chung của ba người:
“Đại ca! Thế còn bữa ăn!!”
Diệp Phong lập tức làm ra thái độ sực nhớ, hắn cười mỉm và trả lời:
“Rất tiếc, cả ba đều về “chậm” như nhau nên không có thưởng, tối nay ta đành phải dùng bữa riêng với Haku rồi!! Vậy nhé, ta đi tắm!”
Nói rồi, Diệp Phong cũng thuấn di đi, để lại ba khuôn mặt đờ đẫn giữa phòng khách. Một ngọn gió thổi qua gian phòng, hất tung những tờ ủy thác nhiệm vụ xuống đất. Đúng lúc này, Naruto đập bàn rồi chỉ vào Lee:
“Tại ngươi! Nếu lúc nãy ngươi không lén chạy trước, thì có lẽ ta đã được ăn rồi!”
“Đúng, tại ngươi!!”
Đồng lòng đến lạ thường, Sasuke cũng đứng lên chỉ trích Lee:
“Lúc nãy ngươi làm động tác đó là ý gì? Không lẽ ngươi cười nhạo bọn ta!”
Đối với hai kẻ đang nóng đầu này, Lee không còn cách nào khác là lùi lại và khua tay liên tục:
“Hiều làm! Ta cũng không nghĩ sư phụ lại cho kết quả như thế!”
“Còn hiểu lầm!!!! Sasuke, đánh hắn!!!”
Mắng một câu, Naruto cùng Sasuke đều nhào vào hỗn chiến, vậy là Lee phải một mình đối phó hai tên này. Giữa gian phòng bắt đầu xuất hiện một đống hỗn độn.
“Á! Naruto khốn kiếp, ngươi đạp trúng ta!”
“Cái gì, là do ngươi đấm trúng ta!!!”
Từ trong đống bùi nhùi ở giữa phòng truyền ra tiếng cải vã. Cuối cùng, áp lực của Lee cũng nhẹ xuống, cuộc chiến biến thành 1 vs 1 vs 1 rồi!
“Hazzz, sảng khoái quá!”
Trong căn phòng hơi nước nghi ngút vang lên một tiếng rên rĩ thoải mái, chủ nhân của âm thanh ấy không phải ai khác mà chính là Diệp Phong. Mặc kệ việc diễn ra ngoài này, Diệp Phong đang ngâm mình thoải mái trong bồn tắm. Chợt, hắn bỗng nghe thấy tiếng bước chân ở phía sau, không cần quay lại, hắn cũng đoán được người ấy là ai.
“Haku à?”
Không trả lời, Haku bước lại phía sau lưng của Diệp Phong rồi nửa ngồi nửa quỳ xuống.
“Chủ nhân? Để ba người ấy như vậy có sao không?”
Nghe giọng nói của Haku, Diệp Phong cau mày lại, hắn hằn học.
“Mặc kệ đi! Ba đứa nó lúc nào chã thế, cũng không có gì đặc biệt! Quan trọng là nàng, ta đã bảo đừng gọi ta là chủ nhân nửa mà lại…..!”
“Nhưng chủ nhân là chủ nhân của ta!!!”
“Tủm!!”
Bực mình, Diệp Phong nhân lúc Haku không hề phản ứng thì quay người lại, bế nàng thẳng vào trong nước. Haku đáng thương, nàng vốn chỉ mặt một chiếc áo mỏng màu trắng bao quanh người, khi bị ướt thì chẳng khác gì trong suốt là bao. Nhưng Diệp Phong không nhìn đến điều này, hắn hạ thẳng môi xuống, gặm môi của Haku.
Tiện đây, nói luôn về quan hệ của hai người. Hai năm từ khi thu nhận Haku, Diệp Phong không hề xem nàng là công cụ hay đầy tớ mà vẫn xem nàng như một người phụ nữ. Ngày nào cũng phải đối diện với sức hấp dẫn của Diệp Phong, Haku không xiêu lòng là không thể nào, nhưng nàng vẫn luôn tự nhắc nhở mình là công cụ của hắn nên kiềm nén cảm xúc đó đi.
Diệp Phong nhận ra điều đó, hắn đã thổ lộ với nàng là mình xem nàng như một người phụ nữ, nhưng với thái độ cứng đầu của Haku, hắn cũng không còn cách nào khác là cưỡng….. hôn. Đến lúc đó, Haku mới chịu nghe lời hắn một chút. Điều làm cho Diệp Phong bó tay là sang ngày hôm sau, nàng lại trở về thái độ của một công cụ như cũ. Vậy nên việc Diệp Phong cưỡng hôn diễn ra lại thường xuyên giống như lúc này đây.
“Nhép!!”
Mãi đến khi Haku cảm thấy khó thở, Diệp Phong mới buông tha đôi môi của nàng, hai tay của hắn đã chạy đến mông và ngực của nàng từ lúc nào.
“thế nào? Gọi ta là gì?”
“…Phong….!”
Sau khi lấy lại hơi, Haku thủ thỉ vào tai của Diệp Phong, nhưng hắn vẫn không thõa mãn. Ai biết được ngày mai nàng lại chứng nào về tật nấy hay không chứ. Gặp tình huống này mãi, Diệp Phong cũng ức chế rồi.
“Ào!!!”
Cộng thêm hai năm không gần nữ sắc, Diệp Phong quyết định rồi. Búng tay một cái, để cho ba tên nhóc đang đập phá phòng khách bị dịch chuyển ra bên ngoài, hắn bắt đầu bế Haku ra khỏi bồn tắm, đặt nàng lên bờ theo tư thế ngồi thẳng, trong khi hai chân của nàng đang quấn quanh hông của Diệp Phong.
“Ư….!”
Đột nhiên, Haku cảm thấy được cái gì đó chạm nhẹ vào phía dưới của nàng, làm cho cả người nàng bất giác run lên. Nhìn Diệp Phong, không thể nào che giấu được ánh mặt ngượng ngùng, Haku nói:
“Chủ….Phong…! chàng muốn làm gì?”
“Làm gì?” Nhìn thẳng vào mắt Haku, Diệp Phong cười cực kỳ tà ác.
“Đương nhiên là bắt nàng phải gọi ta theo ý ta muốn!”
“Bây giờ là ban ngày……….!!!”
Vừa nói, Diệp Phong vừa ột tay sờ nắn đôi nhũ hoa vừa vừa của Haku, mặc kệ trời là sáng hay tối, tay còn lại của hắn lân la theo da thịt nàng xuống phía dưới.
“A…….hà….hà…..!”
Đột nhiên Haku run rẩy cả người, hai tay nàng dùng sức ôm lấy đầu của Diệp Phong áp vào ngực mình. Điều này làm cho Diệp Phong vô cùng bất ngờ, hắn chỉ vừa cảm thấy tay mình chạm vào một khe vực sâu thẳm nhưng lại non mềm thì ngón tay của hắn lại bị thứ gì đó vừa nóng vừa sền sệt làm ướt. Kết hợp với tình huống của Haku, hắn cũng không khó mà nghĩ ra đó là gì. Nhìn nàng, Diệp Phong đưa bàn tay đó lên để trước mắt nàng và trêu chọc:
“Xem này! Chỉ vừa mới chạm thôi mà nàng đã lên đỉnh rồi!”
“hư!”
Xấu hổ cùng cực, Haku không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Phong, nàng chon đầu vào ngực hắn.
“Ha ha ha!!!”
Cười cười, Diệp Phong dùng tay nâng đầu nàng lên rồi áp mặt xuống.
“Á á á!!”
Một lát sau, trong căn phòng tắm đầy hơi nước, một âm thanh vừa đau đớn cũng vừa khoái hoạt vang dội khắp căn phòng. Sau đó là tiếng thở dốc của một nam một nữ tuần hoàn như tự nhiên làm ặt trời phải xấu hổ mà trốn vào tầng mây.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tống Mạn Chi Thần Vương
Phương
Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương
https://isach.info/story.php?story=tong_man_chi_than_vuong__phuong