Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thượng Ẩn - Phần 2
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 119 - Phiên Ngoại 13: Bây Giờ Đã Vui Vẻ Chưa?
E
ditor: phuongchuchoe
Dương Mãnh ở trong chăn giấu mình thật tốt, vừa nghe thấy giọng của Vưu Kỳ, nửa người bật dậy, chỉ vào Vưu Kỳ quát:" Làm sao cậu vào được đây? Cút ra ngoài!"
"Mãnh tử, về với tôi đi, đừng ở đây quấy rầy vợ chồng son bọn họ, không tốt đâu!"
Dương Mãnh nói không toan tính, " Làm như tôi thân với cậu lắm vậy, tôi ở đây quấy rối cũng là cam tâm tình nguyện, quan hệ gì đến cậu? Cậu cách xa tôi ra, càng xa càng tốt, tôi nhìn thấy cậu thì muốn giết nguời!"
Sắc mặt Vưu Kỳ biến đổi, nhưng vẫn duy trì thái độ thành khẩn.
"Mãnh tử, tôi biết việc tôi làm không phúc hậu, nhưng cũng vì muốn tốt cho cậu thôi! Cậu cả ngày nhốt mình trong sở cảnh sát làm gì? Cậu nhìn bạn bè anh em xem, nguời nào có thể so với cậu? Cậu cả ngày oán than trời đất, tôi nghe cũng bức bách thay cậu! Tôi không phải bố thí cho cậu mà chỉ giúp cậu một tay thôi."
" Bớt đề cao cho sự tốt đẹp của cậu đi!" Dương Mãnh đứng lên, ánh mắt muốn gây sự "Cậu không phải tìm người chen chúc đổi tiền mặt sao? Cậu không phải muốn tìm một nơi trút giận sao? Bạn học cũ làm phụ tá cho cậu, cậu nghĩ vô cùng oai phong, vô cùng khí phách? Cậu có quyền lực đến vậy, ở truờng cũ chen nhau đổi tiền mặt cho cậu, ra truờng thì hầu hạ cậu! Cậu bản lĩnh thật đó?"
" Dương Mãnh, cậu nói những lời này có luơng tâm không hả?" Vưu Kỳ đi vào trong hai buớc dài. " Cậu có gặp người nào trút giận cả ngày lại mặc hắn ta hống hách, đòi hỏi chưa? Cậu có gặp ai trút giận mà còn lái xe chở hắn, cho hắn ta ngồi bên cạnh ngủ ngon lành chưa? Ai trút giận một chút thì mặc kệ hết thảy việc nhà, xem TV còn phải cho hắn dựa lưng?"
Vưu Kỳ làm biểu tình " tôi còn tức giận mãnh liệt hơn cả cậu" kia.
"Nhân tử!" Duơng Mãnh bắt đầu tìm cứu viện "Giúp tôi đánh hắn đuổi ra ngoài!"
Bạch Lạc Nhân nhìn thoáng vào bên trong thăm dò, hoàn toàn giương cao biểu cảm không liên quan đến tôi.
"Không sao, hai người có lời gì muốn nói thì nói đi, nói ra thì tốt rồi."
Sau đó đóng cửa lại, một mình bên ngoài ngậm điếu thuốc.
"Đkm! Tôi đá! Tôi đá!"
"Binh!"
"Cậu dám lấy chân đá tôi? Dương Mãnh, cậu dám hạ thủ?"
"Này, này dừng lại...."
"Bà nó! Chân cậu đá tôi mà còn không dám để tôi động thủ?"
"Binh binh! Bốp bốp!...."
"...."
Bạch Lạc Nhân đứng bên ngoài nghe động tĩnh, gạt tàn thuốc vào thùng rác. Lo lắng bước vào, trên sàn đều là mảnh thuỷ tinh, căn bản không có chỗ đặt chân. Bao nhiêu món đều bị đập vỡ hết, chỉ còn mô hình Phi cơ kia, đó là quà sinh nhật Cố Hải tặng cho Bạch Lạc Nhân, lúc này đang bị Vưu Kỳ cầm trên tay, uy hiếp Dương Mãnh.
"Cậu có theo tôi về không? Không về tôi đập nó!"
Dương Mãnh chỉ vào đầu "Có bản lĩnh cậu đập thử xem! Dùng hết sức mà đập! Tôi xem cậu có dám không!"
"Tôu có gì mà không dám!" Vưu Kỳ giả vờ làm động tác giơ lên.
Dương Mãnh còn chưa lên tiếng, đã nghe chủ nhà la lên.
"Cậu đập thử xem!!!"
Một tiếng rống quả nhiên khí thế ngút trời, Vưu Kỳ bật người dậy, Bạch Lạc Nhân một tay cầm lấy âu yếm ôm trong lòng, ánh mắt ngoan lệ* nhìn Vưu Kỳ, tâm tình của vị trước mặt đã bình phục.
(* ngoan độc, oán hận)
"Cậu biết đây là gì không? Mà cậu muốn đập nó!!!?"
Gương mặt anh tuấn của Vưu Kỳ hiện lên vài phần ảo não," Nếu đập bể tôi đền cho cậu!"
"Cái này dùng tiền là mua được sao?" Khẩu khí tựa như đang giáo huấn đám tân binh.
Dương Mãnh bên cạnh nghe thấy vô cùng thống khoái*. Bật người phụ hoạ "Hừ, có vài người nhiều tiền, cho rằng mình vô pháp vô thiên!"
(* hả dạ, vui vẻ)
"Còn cậu nữa!" Bạch Lạc Nhân quát Dương Mãnh.
Đầu nhỏ của cậu Dương rụt xuống.
"Cậu có biết đúng sai không?" Bạch Lạc Nhân quở trách "Không biết dùng phép khích tướng thì đừng khích tuớng! Đó là đồ của tôi, hắn mắc gì mà không dám đập chứ!!?"
Dương Mãnh triệt để im lặng.
"Hai người xem đi, trong vòng một tiếng phải dọn dẹp căn phòng sạch sẽ. Còn nữa, đánh nhau thì tự về nhà mà đánh, đừng có trút giận lên đồ của tôi!"
Nói xong, Bạch Lạc Nhân giận đùng đùng ra khỏi nhà, xuống dưới quán cà phê kinh doanh 24/24 ngồi một tiếng liền, giải thích với Cố Hải, cuối cùng nịnh nọt hát vài câu. Mắt thấy trời sáng nhanh quá, vội vàng đi về nhà, món bao tử hầm ở nhà, về ăn một chút.
Mở cửa ra, bên trong rất an tĩnh, xem ra đã dọn xong. Bạch Lạc Nhân nhẹ nhàng thở hắt ra.
Đột nhiên, mũi ngửi thấy hương vị quen thuộc, quen thuộc đến mức Bạch Lạc Nhân suýt rơi nước mắt.
Đó là Cố Hải trước khi đi nấu vài món, chất đầy trong tủ lạnh, mỗi lần đều lấy tô ra chan canh, nấu mỳ, đều là một mình trong phòng tự an ủi T_T!
Tâm kinh hãi chạy đến phòng bếp, thấy Vưu Kỳ ôm bát ăn canh,húp từng ngụm từng ngụm, tâm Bạch Lạc Nhân nát tan.
"Tôi dọn phòng sạch sẽ rồi đó, trong tủ lạnh còn đồ ăn thừa giúp cậu quét sạch rồi này, lúc này trong lòng cậu vui vẻ hơn chưa?"
"...."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thượng Ẩn - Phần 2
Sài Kê Đản
Thượng Ẩn - Phần 2 - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=thuong_an_phan_2__sai_ke_dan