Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tống Mạn Chi Thần Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 38: ToàN ThắNg
P
hía bên đây, Lee đang phải chật vật tránh né tầng tầng lớp lớp kiếm khí này. Và rồi, cậu bỗng nắm bắt được một nhịp của tên võ sĩ. Không chút chần chờ, Lee dùng ngay đến Bát Môn Độn GIáp.
“Khai Môn!”
“Hưu Môn!”
“Sinh Môn!”
“Thương Môn!”
“Đổ Môn!!”
“Mở Mở Mở Mở Mở hết cho ta!!!”
“Tét tét!”
Sau tiếng hô của Lee, da của cậu bắt đầu đỏ cả lên. Đây là dấu hiệu của việc gia tăng tốc độ lưu thông máu cùng tăng cường thể lực khi mở Đệ Tam Môn. Nhờ mở Hưu Môn, các vết thương của Lee cũng ngừng chảy máu. Nhưng các thớ cơ của cậu lại bắt đầu rách ra do tác động của việc mở Thương Môn và Đổ Môn.
Với sức mạnh tăng đến mức hiện tại này, Lee tự tin mình có thể chiến thắng. Sử dụng một thân cây phía sau làm điểm tựa, Lee bộc phát tốc độ đã đạt đến ngưỡng âm thanh của mình.
“Bùm!”
Chịu lực quá mạnh, thân cây hoàn toàn bị vỡ nát, trong khi đó, tên Võ Sĩ lại không hề thấy kịp các chuyển động của Lee ngoài những tàn ảnh còn sót lại.
“Gư aaa!”
Cảm thấy uy hiếp quá lớn, hắn gào lên một tiếng, cũng là âm thanh đầu tiên phát ra từ miệng của hắn. Sau đó, hắn điên cuồng chém kiếm khí của mình ra xung quanh, hòng ăn may mà chém trúng Lee.
Nhưng mà những có gắn đó là vô ích, tốc độ của Lee hiện giờ đã ngang với tốc độ âm thanh rồi, trong mắt Lee, các đường kiếm khí đó chỉ là rùa.
“Bang!!”
Tránh né hết kiếm khí, Lee đột ngột xuất hiện bên cạnh đối thủ, đá bay thanh kiếm khỏi tay hắn, sau đó lại là một tuyệt chiêu của cậu.
“Mộc Diệp Tam Diệm Phong!!!”
Hống lên một tiếng, Lee tung cú đá chí mạng về tên Võ Sĩ, Chakra đang bốc cháy theo phía sau cậu, giống như là một đôi cánh bằng lữa.
Một tiếng nổ rung trời vang lên, theo sau đó là cả khu rừng đều rung rẩy vì chấn động phát ra từ vị trí của cậu. Nhìn lại, Lee đang đứng song song với tên Võ sĩ, chỉ là hắn đang gục ngã trên mặt đất mà thôi!
“Vậy là xong!!” Lúc này, Lee nghĩ rằng trận chiến đã kết thúc, nhưng mà một âm thanh ma sát của kim loại vang lên, làm cho cậu phải nhìn lại.
“Két!”
Chỉ thấy đối thủ của cậu vậy mà lại còn có thể đứng lên sau khi chịu tuyệt chiêu của mình. Điều này làm cho Lee không thể tin tưởng. Nhưng nhìn kỹ lại, cậu thấy được phần ngực của hắn đã bị móp một lỗ to tướng, làm cho cậu ý thức được phòng thủ của kẻ này còn mạnh hơn tấn công của hắn.
“Cả cơ thể bao bọc bằng hợp kim, vậy thì chỉ có cách dùng nó!!”
Nói rồi, không đợi kẻ thù hoàn toàn đứng vững, Lee xong đến một lần nữa, hất tung hắn lên.
“Bát Cực Quyền – Liên Hoàn Khúc!”
Hét lên một tiếng, Lee vận dụng tốc độ tối đa mà tấn công kẻ thù trên không, bằng mắt thường, ta chỉ có thể thấy được tên Võ Sĩ đang đứng hình giữa không trung, không hề di chuyển, thỉnh thoảng lại run lên vài cái. Đây chính là do Lee tấn công quá nhanh làm cho hắn không kịp bị hất tung thì đã phải chịu nhiều đòn tấn công khác.
“Bát Cực quyền – Tối Hậu Khúc!”
Đòn cuối cùng của Lee đã được tung ra, cậu đánh thẳng vào tim đối thủ, làm cho hắn lao thẳng xuống mặt đất, tạo nên màn khói bụi mù mịt.
Khi Lee vừa đặt chân xuống, tên Võ Sĩ vậy mà bật người dạy, lao thẳng về phía Lee, giống như hắn chưa hề bị thương một lần nào. Đối mặt tình huống thế này, Lee không hề tránh né cũng như lo sợ, bởi vì sau ba bước, tên Võ Sĩ đã dừng lại, hàng loạt tiếng nổ nhỏ vang lên từ trong người hắn, khi âm thanh đó kết thúc, hắn cũng gục xuống hoàn toàn.
Bát Cực Quyền Liên Hoàn Khúc, Tối Hậu Khúc là do Lee tự suy nghĩ ra khi được Diệp Phong dạy ôn quyền pháp này. Nói về cơ bản, nó cũng không khác Lý Liên Hoa của cậu là mấy. Chỉ có điều, nó không chỉ tấn công bằng ngoại lực mà còn sử dụng ám kình. Mỗi đòn đánh của cậu đều phóng ám kình vào cơ thể kẻ thù, tất cả ám kình sẽ tập trung tại một điểm, đòn Tối Hậu Khúc cũng chính là điều kiện để tất cả các ám kình đó bộc phát ra.
“Phù!!!”
Thấy đối thủ đã bị hạ, Lee thở phào rồi ngưng trạng thái mở Ngũ Môn đi. Vừa ngưng, tác hại của việc mở Ngũ Môn cũng đến rồi, đau đớn từ từng thớ cơ đến xương cột làm cho Lee phải nằm dưới đất rên rỉ. Cố gắng di chuyển cánh tay đang run rẩy vì đau đớn, Lee móc ra từ trong túi vài hạt đậu rồi cho thẳng vào miệng.
Trong chốc lát, công dụng của Tiên Đậu phát huy rõ rệt, toàn bộ cơ thể của cậu hoàn toàn phục hồi như lúc ban đầu. Nếu không phải Diệp Phong cấm sử dụng Tiên Đậu khi đánh nhau, có lẽ Lee cũng không cần phải chật vật trong trận chiến như thế. Như cả cậu và Sasuke, Naruto đều điều lý do là Diệp Phong muốn tốt ình nên ai cũng đều tuân thủ lời của hắn, không hề phản nàn.
Sức khỏe hồi phục rồi, Lee bắt đầu tiến trở về căn cứ.
Ở phía Naruto, vì tránh cho cậu làm điều gì phản công, tên Thổ Nhẫn cũng đã dùng cánh tay đá để bắt lấy hai tay của cậu. Sau khi bị hành ngập mặt, cuối cùng cậu cũng nghĩ ra phương án tác chiến tiếp theo của mình. Nhìn nắm đấm đang tiến thẳng đến khuôn mặt mình, Naruto nghiên người né tránh, chân không thể bước đi quá xa, tay cũng không thể giơ lên cao, nhưng Naruto chỉ còn cách dùng vai. Né được cú đấm đó, Naruto cử động chân, tay với biên độ vừa đủ, áp thẳng người mình vào ngực của Thạch nhẫn.
“Yaaa! Bát Cực Quyền – Thiếp Sơn Kháo!!”
“Bình!!” Naruto cùng Sasuke vốn không thể dùng ám kình tốt như Lee, nhưng cạu cũng có thể vận dụng một phần nào, trong tình huống này, nhờ sức công phá của ám kình mà cậu đã hất ngã đối thủ trong khi hắn đang đắc chí, quên phòng thủ.
Trong khoảnh khắc tên Thạch Nhẫn đang ngã xuống đất, Naruto dùng Phi Lôi Thần Thuật thoát khỏi bàn tay đá. Cậu vừa xuất hiện ở một vị trí khác, đôi tay đã tự động trồi lên hòng bắt lấy chân Naruto. Chỉ là chậm rồi, cậu kịp thời nhảy lên phía trên không, hướng thẳng phía đối thủ mà lao xuống.
“Rasengan!!”
Một quả Rasengan đánh thẳng vào bụng, tuy đau, nhưng không thể làm gì Thạch nhẫn, hắn bắt lấy tay của Naruto và cười gằn:
“Hết chạy nhé cưng!”
“Bụp!”
Ngoài ý muốn của hắn, Naruto này chỉ là một phân thân, nó tan biến ngay khi hắn vừa chạm vào. Cảm thấy ánh sáng bị che khuất, hắn ngẩng đầu lên thì phát hiện gần mười tên Naruto đang lao về mình, trên tay mỗi tên còn có một quả cầu Rasengan. Cảm giác tử vọng đập vào mặt, hắn muốn né, nhưng không kịp nữa rồi.
Còn Naruto, cậu cười và thách thức:
“Thử đỡ đòn này xem! Liên Hoàn Rasengan!”
“Rầm rầm rầm!!”
Hàng loạt tiếng nổ vang lên giữa con đường. Trong đống khói bụi, Naruto bỗng đi ra từ đó. Cậu nhân lúc cảm giác kiệt sức còn chưa xuất hiện để ăn ngay vài hạt Tiên Đậu vào.
“Hờ…..!”
Cảm thấy sức mạnh đã khôi phục hoàn toàn, Naruto thở một hơi thỏa mãn rồi bắt đầu dùng Phi Lôi Thần Thuật trở về.
Naruto vừa đi, con đường bắt đầu rơi vào tĩnh lặng. Đợi đến khi bụi mù tan dần, tên ninja làng Đá cũng đã hiện ra. Hắn đã chết, lớp giáp bằng đá bị vỡ nát hoàn toàn. Bụng của hắn có một vết thương khủng khiếp do Rasengan gây ra. Có lẽ cậu đã tấn công tập trung thẳng vào một điểm này mà thôi.
……………………
“ơ? Các cậu cũng xong rồi à?”
Dùng hết tốc lực để quay về, nhưng vừa đến chân núi, Naruto lại bắt gặp Sasuke và Lee đang đi cùng nhau. Cả hai người đều đã xóa sạch vết máu trên người và ra vẻ nhẹ nhõm. Có lẽ là muốn tỏ ra mình hoàn thành nhiệm vụ rất dễ dàng cho hai người còn lại xem.
Hai người nghe tiếng nói của Naruto thì nhìn cậu, rồi Sasuke nhếch môi:
“Sao lâu thế Naruto? Vậy mà còn bị thương đầy người nữa chứ!”
“Đúng đúng! Người nhanh nhất đội mà lại về sau cùng!” Lee cũng phụ họa.
Bị hai người thị uy, Naruto bắt đầu nói láo:
“Cái gì! Do ta bỏ thời gian chơi đùa với hắn mà thôi! Đây là máu của mục tiêu đấy chứ! Nhìn hai người các cậu kìa, quần áo rách rưới, chắc không phải là dùng Tiên Đậu để che giấu việc bị thương đấy chứ!”
Nói trúng tim đen, cả hai người giật nảy mình, nhưng vẫn có tỏ ra bình tĩnh giải thích:
“Hừ! Chỉ là vết chém chạm được áo mà thôi, sao bọn ta lại bị thương được cơ chứ! Ha ha ha!”
“Mặc kệ hai người! Ta đi trước đây!”
Thấy Naruto và Sasuke bắt đầu đốp chát với nhau, Lee nhận ra cơ hội của mình đã đến, cậu vẫn còn nhớ rõ lời hứa của Diệp Phong. Đợi khi cậu chạy được một đoạn rồi, Sasuke và Naruto mới sực nhớ lại.
“Đứng lại!”
Hét lên một tiếng, Naruto kết ấn Phi Lôi Thần Thuật. Đúng lúc này, Sasuke lại chụp lấy vai cậu hòng “đi nhờ”. Ấn đã kết, Chakra đã vận dụng xong, Naruto cũng không dừng lại kịp nữa, chỉ còn cách mang theo Sasuke đi về.
“Rầm!”
“Thầy/Cậu/Đại ca, ta về rồi!”
Hất tung cửa ra, Lee xông vào nhà và hô, đúng lúc này, Naruto và Sasuke cũng vừa xuất hiện. Cả ba người đều về đến đây trong cùng một thời điểm, vậy Diệp Phong có thực hiện lời hứa không đây?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tống Mạn Chi Thần Vương
Phương
Tống Mạn Chi Thần Vương - Phương
https://isach.info/story.php?story=tong_man_chi_than_vuong__phuong