Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 118: Lợn Làm Mai
T
iểu Nha là cô bé chăm chỉ nhất, trời vừa mới sáng đã nóng vội kéo ca ca ra ngoài chăn lợn, lão nãi nãi luôn yêu thương tôn tử lại không ngăn cản. Hết cách Vân Diệp đành dẫn bốn con lợn rời đại môn Vân phủ.
Con lợn Hàm Hàm của Tiểu Nha được trang điểm rất xinh đẹp, vòng đai ở trên cổ treo một cái chuông đồng, chỉ cần con lợn hơi cử động một cái sẽ có tiếng leng keng, người được tắm rửa rất sạch sẽ, khoang trắng đen có vài phần vận vị của thái cực, con lợn này vốn rất đáng yêu, chẳng trách Tiểu Nha thích nó.
Vừa ra cửa thì gặp Vượng Tài, nó rất bất mãn Vân Diệp dắt lợn đi chơi mà không dắt nó, thi thoảng thò đầu tới trước mặt Vân Diệp lắc lư thể hiện sự tồn tại của mình.
Thôi vậy, chăn một con cũng là chăn, chăn một bầy cũng là chăn, theo cả đi.
Chăn thả gia súc thế nào cũng phải đợi sương tan rồi mới tốt, nếu không gia súc ăn cỏ có sương sẽ đau bụng, cho nên hai huynh muội đi men theo con đường tới thư viện tiến về phía trước.
Móng sắt mới thay của Vượng Tài gõ lên đường đát nghe vang vang rất có âm luật, hòa cùng chim kêu bên đường nghe đến vui tai.
Vân Diệp hái một bông hoa dại bên đường đặt lên mũi hít nhẹ, không có mùi thơm quá đậm, ngược lại có mùi cỏ tươi thoang thoảng.
Ngắt mấy cánh hoa cho vào miệng nhai, vị đắng lan khắp miệng, cố nhịn không nhổ ra, ngược lại còn cho thêm vài lá vào để vị đắng thêm đậm, quả nhiên sau khi cực đắng, lưỡi cảm thấy một vị ngọt, lấy vật suy người, cuộc đời đại khái là thế, khổ tận cam lai mà.
Tiểu Nha tung tăng chạy về phía trước, nơ bướm màu hồng trên đầu bay múa theo gió, giống như có một con bướm thật sự đậu trên mái tóc hoe hoe của cô bé, Hàm Hàm thở phì phò đuổi theo sau. Chớp mắt cái đã không thấy người với lợn đau nữa.
Vượng Tài đắc ý khoe khoang bốn cái chân dài của mình, vươn cổ lên, dùng chân sau đứng thẳng, chân trước đạp đạp trên không, hí dài một tiếng rồi cũng chạy nốt. Tiếng vó ngựa xa dần, con đường u tĩnh chỉ còn lại Vân Diệp dẫn bốn con lợn thong thả dạo bước.
Trên đường tới thư viện có một bãi cỏ rất rộng, nơi đó chính là đích tới của Vân Diệp và Tiểu Nha, chỉ cần thả lợn ra, cho bọn chúng tự do chạy trên bãi cỏ tìm thức ăn là đủ, đợi bọn chúng ăn no rồi sẽ tự tụ thành một vòng chọn chỗ râm mát ngủ, ngươi chỉ cần cầm thừng dẫn c húng về nhà là được.
Hôm nay trên bãi cỏ có người.
Một nữ tử áo lam cánh tay khoác một cái giỏ trúc, tay cẩm xẻng nhỏ, đang đào rau dại trên mặt đất, bên cạnh có một tiểu cô nương bộ dạng nha hoàn cũng khoác giỏ lam đang ngồi đào rau.
Tiểu Nha tò mò gọi lớn:
- Các tỷ tỷ đang làm gì thế? Bạn đang xem tại TruyệnFULL -.TruyệnFULL
Nữ tử kia ngẩng đầu lên thấy một tiểu cô nương mặc áo phấn hồng, trông có vẻ như là nữ nhi đại hộ, chỉ là tay dắt một con lợn khoang trắng đen thì lạ lắm, bên trên đầu con lợn còn có hoa tết bằng lụa, rất xinh đẹp.
Nàng nhìn quanh không thấy có phó nhân đi theo Tiểu Nha, liền tới trước mặt Tiểu Nha hạ người xuống hỏi:
- Tiểu muội muội, sao muội ra ngoài một mình, không ai đi với muội à?
Giọng trong như hoàng oanh mới cất tiếng hót, tiếc rằng Tiểu Nha không hiểu.
Nữ tử lại dùng tiếng Quan Trung hỏi lại lần nữa, lần này thì Tiểu Nha hiểu rồi.
- Muội và ca ca đi chăn lợn, ca ca không chạy nhanh bằng muội nên ở đằng sau, tỷ tỷ đang làm gì thế?
Tiểu Nha nhìn mái tóc đen nhánh của nữ tử mà hâm mộ, tóc mình hoe hoe:
- Tỷ đang đào rau dại, nhà muội không ăn sao?
Nữ tử cười đáp, thấy Tiểu Nha rất thú vị, tiểu nha hoàn bên cạnh cũng tới xem Hàm Hàm.
- Trước kia có ăn, hiện giờ không ăn nữa, rau dại không ngon, ca ca mùa đông trồng rất nhiều rau trong nhà, Tiểu Nha thích ăn lắm.
Nghe nó nói thư thế nữ tử kia hiểu ra:
- Muội có phải là tiểu thư của Vân gia không?
Cái họ này nàng đã biết từ trong thư của gia gia, nghe kể tới rất nhiều truyền kỳ về y, nhưng chưa được gặp người thật.
- Sao tỷ biết, ca ca không cho Tiểu Nha nói tên với người lạ.
Nữ tử nhoẻn miệng cười, khiến Tiểu Nha hơi thất thần, buột miệng nói:
- Tỷ tỷ thật xinh đẹp.
Tiểu nha hoàn huênh hoang nói:
- Tiểu thư nhà ta đương nhiên là đẹp, là mỹ nhân đẹp nhất.
- Không đúng, ca ca muội nói mỹ nhân đẹp nhất trên đời còn chưa xuất hiện, tương lai Tiểu Nha cũng sẽ là mỹ nhân rất đẹp.
Nói rồi còn cố gắng ôm đầu không để người khác nhìn tóc lưa thưa vàng vàng của mình. Tiểu nha hoàn cười khành khạch miệng còn nói:
- Nha đầu nhóc con.
- Im miệng, không được nói bừa, tương lai Tiểu Nha đương nhiên là mỹ nhân.
Nữ tử áo lam xoa bàn tay Tiểu Nha dịu dàng nói:
Có lẽ bản thân nữ tử kia phát ra một sức mạnh làm người ta tin tưởng, Tiểu Nha kiềm giọt nước mắt sắp lăn xuống, chỉ thấy tỷ tỷ áo lam này là người tốt thứ ba trên đời, trừ không so được với nãi nãi và ca ca thì là người tốt nhất thiên hạ.
Là người mình thích, có đồ tốt tất nhiên phải cùng chia sẻ, món ăn ngon ở nhà rồi, không mang theo, giờ chỉ có Hàm Hàm. Cho nên Tiểu Nha bế Hàm Hàm lên đưa tới trước mặt nữ tử áo lam, để nàng cũng bế.
Tiểu nha hoàn rú lên một tiếng bỏ chạy, nữ tử áo lam lại chẳng lấy làm lạ, thấy mõm Hàm Hàm nhô lên nhấp xuống, thích lắm, lấy ít rau dại trong giỏ trúc đút cho Hàm Hàm, thấy con lợn nhỏ chẳng chút khách khí ăn hết sạch, Tiểu Nha lại lấy thêm rau trong giỏ đặt ở tay mình, Hàm Hàm dúi mõm vào tay Tiểu Nha, hơi ấm khiến tay ngưa ngứa, cô bé cười khanh khách.
Vân Diệp thả bốn con lợn ra cho chúng tự tìm thức ăn, nghe thấy tiếng cười của Tiểu Nha liền theo tiếng mà tới.
Chỉ thấy ba nữ tử lớn nhỏ quây thành một vòng đang trêu đùa Hàm Hàm, thi thoảng phát ra tiếng cười, y không quấy rầy, chỉ đứng một bên mỉm cười nhìn.
Nữ tử áo lam cảm giác tựa hồ có người bên cạnh, quay ngoắt lại, thấy một thiếu niên nam tử trường bào thiên thanh đang hứng thú nhìn mình, bất giác thẹn lắm, gò má trắng trẻo chớp mắt đã nhuộm một lớp phấn hồng, nhưng không hề bối rối, đưa tay vén mấy lọn tóc xõa xuống trán, đứng thẳng người, thi lễ tự nhiên:
- Thục trung Tân Nguyệt ra mắt Vân thế huynh.
Nàng dùng lễ cùng bối phận, phương thức xưng hô là cách con cháu quan hoạn hay dùng, không kiểu cách, không câu nệ, phóng khoáng tự nhiên, chẳng hề có vẻ rụt rè nào, Vân Diệp lòng khen ngợi, tay không cũng đáp lễ không chậm chút nào.
- Vân Diệp thất lễ rồi, vừa xong thấy tiểu thư và xá muội rất hợp ý, rất vui vẻ, cho nên không quấy rầy, mong thế muội đừng trách.
- Tân Nguyệt ở vùng hoang vu đất Thục lâu, không hiểu lễ số, làm thế huynh chê cười.
Vân Diệp gãi đầu, y thấy phiền nhất là loại lễ số nghiêm ngặt, đóng kịch một hai lần thì không thành vấn đề, chứ diễn tiếp thì không biết nói sao nữa:
- Ngọc Sơn tiên sinh là tiền bối mà tại hạ khâm phục nhất, tiên sinh cũng coi ta là vãn bối hợp ý, thế muội đa lễ như thế khiến ta chẳng biết phải làm sao.
Vân Diệp thân ở vị trí cao, lại suốt ngày quanh quẩn bên mấy vị hồng nho, nên nhiễm ít vẻ thư sinh, thêm vào sự kiêu ngạo không thể xóa bỏ của y, làm toàn thân phát ra khí khái rất siêu thoát.
Tân Nguyệt cười cáo từ, dẫn nha hoàn rời đi, Tiểu Nha quyến luyến vẫy tay hét to:
- Tân Nguyệt tỷ tỷ, mai muội đem Hàm Hàm đi thăm tỷ, nhà muội có rất nhiều món ăn ngon.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2