Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quỷ hô bắt quỷ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 9: Terry
D
ịch và biên tập: No_dance8x
(Nhóm dịch Độc Cô Thôn)
Nguồn: Tàng Thư Viện
Terry, tên đầy đủ là Terry Omoley, hai mươi chín tuổi, là người phụ trách khu vực châu Á của công ty "Global Offer".
Với tư cách là thành viên của một công ty trứ danh toàn cầu như Global Offer, việc hắn chưa tới ba mươi tuổi đã leo đến địa vị như bây giờ quả là trước đây không ai làm được, sau này cũng khó có người làm được.
Cha Terry chỉ là công nhân giặt tẩy tầm thường, hai ông anh của hắn là người đưa thư và tài xế xe vận tải. Terry như là dị loại trong gia tộc, từ nhỏ hắn đã biểu hiện một thứ đồ vật khác biệt trong gia đình, đó chính là trí tuệ hơn người.
Không ai từng hoài nghi chuyện hắn sẽ là người duy nhất trong nhà vào đại học. Người nhà hắn, thậm chí hàng xóm đều hãnh diện vì người thiên tài như hắn. Mọi lời nói đều cho hắn biết khi lớn hắn sẽ là một bác sĩ, hoặc một luật sư hay thầy giáo nào đó. Nói tóm lại, trong mắt người nước ngoài thì xưng hô Dr (tiến sĩ – bác sĩ) là một biểu tượng cho thân phận.
Nhưng không ai nghĩ Terry sẽ không lấy được học vị gì. Khi đại học Yale chìa cành ô liu cho hắn, hắn đã chọn bỏ qua. Đây chính là lựa chọn bước ngoặt trong đời người, nhưng sự lựa chọn này không phải của bản thân hắn, mà là đơn giản là vì hai chữ: Nghèo khó.
(Đại học Yale là viện đại học tư thục tọa lạc tại New Haven, Connecticut. Thành lập năm 1701 ở Khu định cư Connecticut, Đại học Yale là một trong những viện đại học lâu đời nhất ở Hoa Kỳ, chỉ sau Đại học Harvard, và Đại học William & Mary.
Tình cảnh năm đó đến bây giờ vẫn rõ ràng trước mắt Terry. Mẹ hắn bị bệnh nặng, gia đình không dư dả lập tức bị kéo xuống. Nhiều lúc nước Mỹ không hề tình người như trong phim, bệnh viện nước Mỹ cũng giống phần lớn bệnh viện khác trên thế giới: Nếu bạn không có tiền thì có chết cũng không cứu.
Thế là giấc mộng đại học của Terry tan vỡ, hắn ở nhà chăm sóc người mẹ bị các bệnh viện từ chối. Mọi thứ trong nhà đều bị bán để mua những thứ thuốc men đắt giá, song tác dụng của những thứ thuốc này chỉ vừa đủ để giảm đau ẹ hắn.
Cuối cùng, sau bốn tháng, mẹ của Terry vĩnh viễn rời khỏi hắn. Cha hắn và hai người anh phải mất cả năm trời mới hồi phục tinh thần. Nhưng Terry lại khác, hắn tự giam mình trong phòng suốt ba ngày ba đêm, không nói một lời nào. Đến ngày thứ tư thì hắn bỏ nhà ra đi.
Khi ra đi, trong mắt hắn mang theo đau thương, phẫn nộ và không cam lòng. Nhưng hắn không hề mê man, bởi vì hắn biết mình nên làm gì. Năm đó, hắn mới mười tám tuổi nhưng đã hiểu ra một phép tắc của thế giới này, rằng chỉ có kẻ mạnh mới có quyền lựa chọn.
Terry của ngày hôm nay đã ra đời theo cách đó. Hắn không chỉ là tổng giám đốc trẻ tuổi nhất của Global Offer, hắn còn là một doanh nhân lưu manh không hơn không kém với tín điều là không từ thủ đoạn. Hắn lợi dụng tiền bạc, phụ nữ và rượu mạnh như một thứ vũ khí đơn giản mà hiệu quả để càn quét đối thủ trước mắt.
Khi chỉ còn cách địa vị hôm nay một bước chân, hắn lại phát hiện một thứ vũ khí khác còn mạnh mẽ hơn. Đó chính là súng ống, là sức mạnh quân đội.
Một lần nữa, Terry đã bước một bước đi quan trọng trong cuộc đời. Hắn từ một thương nhân chỉ quen sử dụng thủ đoạn bỉ ổi biến thành một gã tội phạm từ đầu tới đuôi - Hắn đã gia nhập Mafia.
Tài trí và sự thông minh của hắn có chỗ để phát huy trong lĩnh vực này. Chỉ cần một thời gian ngắn, hắn xưng huynh gọi đệ với những nhân vật đầu não trong tổ chức. Theo cách làm của người Trung Quốc, tốt nhất là bọn họ nên tìm rừng đào, đốt ba cây nhang, lại giết thêm con gà, kiếm vài ly rượu và nói vài câu sáo rỗng. Bấy nhiêu là đủ rồi.
Thật ra loại đoàn đội lớn thế này lúc không quản chế thì họ sẽ hoành hành không khiêng kị, đến lúc cảnh sát càn quét thì trở thành quân đông mà thế yếu, sau đó bị vây bắt theo kiểu tung lưới bắt gọn. Bấy giờ, từ các ông trùm bên trên cho tới con tôm con tép ở dưới đều cùng nhau đóng bộ phim Vượt Ngục phần 5, vậy chẳng phải ứng với câu thề "có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chia" hay sao? Nếu như ngươi làm chuyện xấu càng "cạn tàu ráo máng" hơn một chút, không chừng còn ứng luôn câu "chết cùng ngày cùng tháng cùng năm".
(Vượt ngục - Prison Break - là loạt phim truyền hình dài tập rất nổi tiếng của Mỹ, hiện đã có 4 phần. Phim được công chiếu từ năm 2005 và luôn đứng những hạng đầu trong bảng xếp hạng phim truyền hình ăn khách. Nội dung phim xoay quanh hai anh em: một người bị kết án tử hình vì một tội ác mình không gây ra, và người kia lập kế hoạch để giải thoát anh trai.)
Tóm lại, Terry đã lên thuyền địch và chìm sâu vào trong bùn lầy. Có điều hắn vẫn rất đắc ý. Hắn mặc hàng hiệu, dùng bút nổi tiếng, đồng hồ xịn, một sợi dây thắt lưng của hắn còn mắc hơn một chiếc xe. Đó là những gì hắn muốn, năm đó hắn bỏ nhà ra đi chỉ để có được những thứ này. Chỉ có điều hắn đã bỏ ra một thứ để trao đổi, thứ đó gọi là "lương tri".
Mà hôm nay, trong khách sạn tại Tô Châu, hắn dùng một bản tình báo thương nghiệp giả để bán ột người châu Úc. Hắn rất có lòng tin đối với bộ tài liệu mà hắn tự mình sắp đặt, đợi đến khi đối phương phát hiện thì chỉ biết "ngậm bồ hòn làm ngọt" mà thôi. Chứ chẳng lẽ gặp cảnh sát mà nói: Ta có ý đồ đánh cắp tình báo thương nghiệp của người khác, kết quả ta đã bị lừa?
Đang lúc Terry ngồi trong phòng hút xì gà chờ đối phương tới, có người không gõ cửa mà đã bước vào.
Terry lập tức thò tay vào trong ngực, ở đó có một con dao găm hắn dùng để phòng thân.
Đi vào là hai người châu Á, trong đó một người ôm một đống công cụ đào bới, trông như người hầu. Một người khác thì trên mặt như viết hai chữ "khó chịu".
"Các ngươi là ai? Muốn làm gì?!" Terry vừa nói vừa đứng lên, lưỡi dao trong ngực lập tức sẵn sàng. Hắn đã từng gặp qua sóng gió trong giang hồ, cho nên đối phương có đột ngột rút súng trong cự ly ngắn thì hắn vẫn đủ tự tin toàn mạng trở ra.
"À, bọn ta là thợ điện. Mạng điện trong phòng ngươi bị chuột cắn đứt nên phải đào tường để sửa." Năng lực bịa chuyện của Vương Hủ cũng không tệ.
"Thợ điện à? Ngươi tưởng ta là con nít ba tuổi sao? Nói! Là ai phái các ngươi tới!" Với tư cách là tổng giám đốc khu châu Á của Global Offer, Terry gần như là một nửa người Trung Quốc. Hắn nói tiếng Trung khá tốt, giọng điệu nói chuyện cũng biểu hiện được sự coi thường, địch ý và uy hiếp... Những thứ đó đủ để chọc giận Vương Hủ, vốn đã không ngủ một đêm và chịu không ít ấm ức.
"Ngươi tin hay không thì tùy, dù sao ta phải đào tường. Mau tránh ra."
Thấy đối phương cầm lấy xẻng sắt đến gần, Terry liền nổi nóng và móc dao đâm vào người Vương Hủ. Sau này nhớ lại, hắn cảm thấy lúc đó mình quá ngu ngốc, chỉ bằng thân thủ ấy thì cứ như lưu manh chủ động gây sự với Lý Tiểu Long.
Vương Hủ phản ứng lại bằng cách chụp cổ tay Terry. Terry thất kinh. Hắn không ngờ mình đã ra đòn theo chân ngôn "nhanh, chuẩn, độc" mà vẫn để người ta chụp được.
"Yaaaaa! Lại còn mang theo dụng cụ cắt gọt bị cấm!" Vương Hủ vừa nói vừa dùng sức xoay tay.
Terry đau đến hét to, lập tức xoay lưng quỳ xuống đất.
"A! Không! Dừng lại! Tay ta sắp gãy rồi! Muốn tiền ta có thể cho ngươi! Có gì từ từ nói!"
"Ồ, bây giờ ngươi biết sợ rồi sao? Đừng tưởng bên hông giắt con chuột chết mà giả mạo người đi săn nhé! Trước mặt ông đây mà muốn giả xã hội đen à? Như ngươi chỉ là trò trẻ con."
"Xin... xin thả ta... tay ta. Nó sắp gãy..."
Vương Hủ buông lỏng tay, Terry ngã vật xuống sô pha.
Xoa bóp cánh tay vài lần, Terry bắt đầu bình tĩnh hơn. Hắn phân tích rằng vị này chắc chắn biết kungfu trong truyền thuyết, nói không chừng cỏn có thể là loại người dùng miệng bắt viên đạn. Kiểu này không thể dùng sức chống địch, chỉ có thể dùng trí. Không, tìm cơ hội chuồn đi mới là thượng sách.
"Không biết... hai vị tới là để....." Terry hỏi dò.
Vương Hủ nhìn hắn bằng ánh mắt xem thường: "Ngươi bị lẫn à? Không phải ta đã nói rồi sao? Ta đào tường để sửa dây điện!"
Nói xong, hắn không quan tâm Terry ngẩn người như gà gỗ mà trực tiếp cầm xẻng sắt để đào.
William tự giác đóng cửa, lúc này hắn cảm thấy mình đã trở thành đồng lõa của một tội ác nào đó, cho nên theo bản năng muốn "che dấu chứng cớ".
Terry ngẩn ngơ nhìn đối phương gần một phút, trong lòng nói: Không phải chứ, một gã thợ điện cũng có võ công cỡ này, vậy xã hội đen ở đây chẳng phải là siêu nhân sao?
Thở gấp vài hơi, hắn thản nhiên đi đến trước cửa.
Vương Hủ đang bận chuyện trong tay nhưng vẫn đưa câu hỏi mà không cần ngoảnh lại: "Ngươi đi đâu đấy?"
Terry không dám bước thêm nửa bước: "Ta... ta đi vệ sinh."
"Đi vệ sinh? Ngươi tưởng ta là con nít ba tuổi sao? Trước khi ông đây xong việc thì ngươi phải nhịn cho ta!"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quỷ hô bắt quỷ
Ba ngày ngủ hai
Quỷ hô bắt quỷ - Ba ngày ngủ hai
https://isach.info/story.php?story=quy_ho_bat_quy__ba_ngay_ngu_hai