Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Bảng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 117: Phụ Tử
C
hương 117: Phụ tử.
Tạ Văn có nói gã còn nắm giữ chứng cứ phạm luật của Tạ Minh Hạo và Tạ Văn bí thư huyện ủy. Miễn Từ Tranh Thành cho Ngưu Đức Trụ cơ hội chuộc tội thì gã sẽ nộp hết chứng cứ ra.
Dịp tốt trời cho, Triệu Thụy An không chút nghĩ ngợi kêu Từ Tranh Thành suốt đêm áp giải Ngưu Đức Trụ đi Thành phố Thanh Lâm, gã bí mật báo cáo với phó thị trưởng thường vụ Lý Hưng Hoa.
Lý Hưng Hoa là phó thị trưởng mới đến Thành phố Thanh Lâm chưa kịp lập uy, thấy cơ hội tuyệt vời ngay trước mắt, nghĩ Hồ Vi Quốc mãi mà không chịu rời ghế, cứ hay tìm cớ gây sự với gã. Lý Hưng Hoa dứt khoát hợp tác với bí thư thị ủy Trương Ngâm Tuyên, hợp thành tổ điều tra xuống huyện Hình Đường, đại quyết đoán bắt Tiết Phong và Lý Nhai, song quy cả hai. Mấy quan viên dính dáng đến vụ án cũng bị bắt.
Trong phút chốc quan trường huyện Hình Đường chấn động.
Không ai ngờ Lý Nhai đường đường là trưởng bộ tổ chức của huyện lại lén làm ra chuyện như vậy, con số tham ô nhận hối lộ lên đến sáu trăm vạn. Tiết Phong càng ghê gớm, nhận hối lộ số tiền lớn, vấn đề kinh tế nghiêm trọng, bị điều tra tác phong có vấn đề, dính dáng xã hội đen.
Từ Tranh Thành rít thuốc, nói:
- Biết không? Bởi vì Ngưu Đức Trụ tố cáo nên quan trường huyện Hình Đường lòng người hoảng sợ, ai đều sợ đám người bị song quy lại khai ra chuyện rắc rối liên quan đến mình. Làm quan đến bây giờ không ai dám bảo đảm mình sạch sẽ.
Chuyện đời vô thường, có ai ngờ tiểu nhân vật như Ngưu Đức Trụ dẫn đến động đất lớn chốn quan trường huyện Hình Đường? Chuyện này càng khiến Tô Mộc tin tưởng Quan Bảng huyền diệu. Tô Mộc nghĩ nếu có thể thì nhờ nhóm Diệp Tích vơ vét ngọc, không có năng lượng ngọc thạch ôn nhuận, sợ Quan Bảng mất tác dụng.
Tô Mộc mỉm cười hỏi:
- Chú Từ nói những chuyện này với cháu chắc không chỉ vì thế?
- Thông minh.
Từ Tranh Thành gật đầu, nói:
- Tô Mộc, nói thật là chúng ta quen thân nhất, vì có tiểu tử thúi Từ Viêm, hắn tin phục cháu trăm phần trăm nên chú không che giấu cái gì, có gì thì chú nói đó.
Tô Mộc cười nói:
- Chú Từ nói đi.
Tô Mộc nhạy bén bắt giữ ẩn ý bên trong.
- Mấy hôm trước trong huyện tổ chức họp toàn huyện, Triệu chủ tịch huyện đẩy cháu ra ngoài, dù chú không nói thì cháu cũng biết nên làm sao. Dù là lúc đó hay bây giờ chú đều không đồng tình Triệu chủ tịch huyện làm như vậy. Một lãnh đạo tùy thời ném thuộc hạ làm vật hy sinh, cháu đi theo lãnh đạo như vậy có đáng không?
Từ Tranh Thành ừng ực uống trà, lòng quyết định, kiên quyết nói:
- Tô Mộc, cháu yên tâm, chú tuyệt đối không làm như vậy. Chú biết tương lai cháu thênh thang, chú không có suy nghĩ gì, chỉ cần Từ Viêm đi theo cháu xông xáo nổi bật là được. Nắm xương già Chú Từ đây sẽ canh giữ mảnh đất cục công an cho cháu.
Không còn lời gì thẳng thắn hơn câu này, Từ Tranh Thành không che giấu gì, trực tiếp biểu minh thái độ. Người Từ Tranh Thành tôi đi theo không phải Triệu Thụy An mà là Tô Mộc.
Tô Mộc nghiền ngẫm nói:
- Chú Từ suy nghĩ kỹ chưa? Bây giờ cháu chỉ là trưởng trấn, Triệu chủ tịch huyện thì rất có thể qua chuyện này tiến thêm một bước, ngồi trên ghế bí thư huyện ủy.
Từ Tranh Thành dứt khoát nói:
- Chú đã sớm quyết định!
Từ Viêm trầm giọng nói:
- Lãnh đạo khỏi thăm dò, bố con ta ghét nhất là loại ích kỷ, vì ích lợi của mình hy sinh người khác. Triệu Thụy An là người như vậy nên chúng ta sẽ không theo hắn. Tôi thì sớm cột chung với lãnh đạo, nên bố của tôi cũng không còn lựa chọn khác.
Tô Mộc không nói gì thêm, hắn bưng tách trà lên, vô cùng nghiêm túc nói:
- Chú Từ yên tâm, ngày nào Tô Mộc cháu không ngã thì tuyệt đối không bạc đãi Từ Viêm. Lấy trà thay rượu, chúng ta cạn chén.
- Cạn!
Từ Tranh Thành nhẹ nhõm. Tô Mộc đã tỏ rõ thái độ, Từ Tranh Thành đến đây vì muốn có đáp án này.
Tô Mộc thừa dịp hai người cụng ly ngón tay chạm vào Từ Tranh Thành. Quan Bảng xoay tròn, đúng như Tô Mộc phỏng đoán, hai con số nổi bật chói mắt.
Độ thân mật của Từ Tranh Thành từ sáu mươi lên đến tám mươi, thuộc diện người đáng tin. Độ thân mật của Từ Viêm là chín mươi, hoàn toàn không đề phòng Tô Mộc.
Không ai ngốc, con mắt không chứa nổi hạt cát. Triệu Thụy An làm chuyện đó với Tô Mộc chú đẩy Từ Tranh Thành tỏ thái độ dứt khoát. Tô Mộc cảm thấy đôi khi xui xẻo vậy mà hay.
Tô Mộc cười nói:
- Chú Từ, Tiết Phong đã bị song quy, vậy là vị trí cục trưởng sẽ thuộc về Chú Từ rồi.
Từ Tranh Thành sung sướng nói:
- Lúc trước Triệu chủ tịch huyện có ám thị như vậy, nếu không ra ngoài ý muốn. Bây giờ việc lớn việc nhỏ trong cục công an do chú phụ trách, chú là quyền cục trưởng.
Từ Viêm hỏi:
- Lãnh đạo thấy quan trường huyện Hình Đường rối loạn như vậy, Tạ Văn có giữ được ghế hay không thật khó nói, chúng ta chỉ ngồi nhìn thôi sao?
- Nếu không thì ngươi muốn làm gì?
Tô Mộc cười:
- Từ Viêm, đôi khi quan tâm sẽ bị loan. Giờ tôi chỉ là cán bộ cấp chính khoa nhỏ bé, làm gì có tư cách hỏi đến bố cục trong huyện? Chú Từ, ý kiến của cháu là án binh bất động, yên lặng theo dõi kỳ biến, tùy thời chờ hành động.
Từ Tranh Thành nói:
- Hiểu rồi.
Lý Nhai rơi đài khiến Tô Mộc càng tự tin hơn, Từ Tranh Thành lên ngôi là tất nhiên, Quan Bảng tuyệt đối không có sai lầm. Triệu Thụy An dù không vì chuyện gì khác, chỉ vì danh vọng của gã tuyệt đối sẽ không ngó lơ Từ Tranh Thành, sẽ đưa Từ Tranh Thành lên vị trí cục trưởng công an.
Sau này Từ Tranh Thành đứng vững gót chân, tại sao chọn Tô Mộc mà bỏ Triệu Thụy An thì bây giờ hắn không rảnh đắn đo.
Dù Tô Mộc muốn suy nghĩ cũng không có tư cách can thiệp. Trưởng trấn trong hương trấn nghèo khó như hắn quyền lên tiếng rất nhỏ yếu. Lo lắng cách cục trong huyện chẳng bằng vững bước làm việc của mình. Chuyến đi Thành phố Thịnh Kinh Tô Mộc thu hoạch phong phú, mọi thứ chuyện gì theo kế hoạch của hắn.
Điều bây giờ Tô Mộc cần làm là khiến Trấn Hắc Sơn làm tốt công tác tiếp đãi phục vụ, không thể để người ta đến nhà mà mình chưa chuẩn bị cái gì.
Buổi tối Tô Mộc ở lại Thành phố Thanh Lâm, sáng sớm hắn và Từ Viêm trở về Trấn Hắc Sơn. Trong khi hai người chạy về Trấn Hắc Sơn, trong một biệt thự nhà huyện ủy, mây đen bao trùm.
Tạ Văn liên tục hút thuốc. Tạ Minh Hạo đứng bên cạnh lo lắng hoảng hốt, ngày xưa ung dung bình tĩnh giờ biến mất hết, thay thế là nôn nóng khủng hoảng.
Tạ Minh Hạo khẽ kêu:
- Mẹ!
Tô Vân ngồi bên cạnh nhìn Sắc mặt Tạ Văn âm trầm đáng sợ, nổi lá gan hỏi:
- Lão Tạ, nói một câu đi, chúng ta đi tìm Hồ thị trưởng thử xem? Nhờ Hồ thị trưởng hỗ trợ, dù thế nào cũng hãy nghĩ tình ông làm theo mệnh lệnh Hồ thị trưởng bao năm mà cứu Minh Hạo!
Tạ Văn dụi mạnh đầu thuốc:
- Ý kiến đàn bà, ngu xuẩn!
Tạ Văn nhìn hai mẹ con, cao giọng quát:
- Bà nghĩ Minh Hạo phạm tội gì? Hối lộ nhân viên công vụ quốc gia, cưỡng ép dỡ nhà, hại chết người... Các sự kiện cái nào cũng đủ phán tử hình.Bà kêu tôi cầu tình cho Minh Hạo, tôi biết cầu ai? Hai ngươi hãy cầu nguyện tôi không bị gì đi, nếu tôi bị ai khai ra thì gia đình chúng ta xong đời.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Bảng
Ẩn Vi Giả
Quan Bảng - Ẩn Vi Giả
https://isach.info/story.php?story=quan_bang__an_vi_gia