Yêu Cung epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 129: Thiên Yêu Trịnh Khôn
ăm bóng ngườuygi đBSBiên cuồng chạKy trên mặt đFcPấEedt huyết sắhyc nứApt nẻ. NgườEedi đluii trước tiên đSKbang cầgKm ThứgR Kiêu Cung trong tay chính là Âu Dương! Âu Dương vừa chạKgZy vừa nói với ngườggQi phía sau:
- Nhanh lên một chút! Nhanh lên một chút!
Âu Dương nói xong thoáng nhìn về phía sau. ChỉK thấjOmy mộtđeQạQo khí tứiGYc màu tím không ngừng đtuổi theo bọn họ. ChỉYQ có một mình hắWn nhìn thấDy khí tứfAc màu tím này!
- Chúng ta... tạGti sao chúng ta muốn chạhy?
Rốt cuộc, có ngườhyi khó hiểhyu khi thấlgay gầxKn như không có lý do Âu Dương lạiGYi bảjOmo chạyy chạvFy như vậy, liền điGYưa ra nghi vấJxOn! NgườYQi này chính là đOAội viên lúc đuygó đKgZã ôm bắwlFp đhùi Âu Dương khóc!
- A...
Nhưng vừa nói dứJxOt câu, khí tứYQc màu tím liền từ mi tâm của hắuygn tiến vào thân thểiGY của hắgKn! GiờeQ phút này Âu Dương biết hắQLn đgKã xong!
QuảwlF nhiên, khi âm thanh này vừa phát ra, con mắQt của hắdhnđLã biến thành màu tím. Tiếp theo hành đfAộng của hắhn giống như lặp lạfAi hành đYQộng của Triệu Minh, bắtt điGYầggQu yêu hóa!
- A! Giết! Giết chết các ngươi!
Khi hắvFn la lên câu này, cảQđnnwám ngườJxOi đdhều tái mặt. Cuối cùng bọn họ đhã hiểFJau rõ vì sao Âu Dương lạhyi dẫn bọn họ liên tục chạaAvy như vậy! Nguyên nhân rấaAvt đluiơn giảxKn. Thực Chi Nhãn của Âu Dương Chân có thểGt nhìn thấiGYy, nhưng bọn họ lạgKi không nhìn thấaAvy. Vừa nãy hẳn là Âu Dương muốn dẫn bọn họ tránh né thứmi gì đaAvó. Nhưng đxKáng tiếc gia hoảPW này lạJxOi không nghe lờbFli. Hiện tạnnwi hắaAvn chỉGt có thểQL chết...
- Đội trưởng! Giết hắFcPn đgjEi!
Tiêu Vân Cận biết, lúc này so với đtểZdb hắluin tự ngược, chẳng thà lập tứQLc giết chết hắaAvn, chí ít hắRn có thểOA không phảuygi bịOwthống khổ như vậy!
Tay Âu Dương có chút run rẩiGYy. Tuy rằhyng hắaAvn lấgRy săn bắwlFn kẻđApịggQch đvFểcM thăng cấPWp cho mình, nhưng săn bắcMn kẻ đnnwịggQch so với săn bắApn đdhội hữgjEu của mình, cảOwm giác lạxKi hoàn toàn khác nhau! Âu Dương nhìn đDội viên của mình đgjEang đfAứGtng giương nanh múa vuốt ở đyó, hắgKn biết không cầgRn bao nhiêu thờlgai gian, gia hỏa này sẽ bắOwt đJxOầKu xé rách thân thểK của mình.
- Đội trưởng! Nhanh lên!
Ba ngườxKi nhìn Âu Dương. Rõ ràng bọn họ đggQều không thểFcP hạGtthủ!
- A!
Trong khi bọn họ đxKang nói chuyện, ngườEedi kia bắyt đcMầaKfu lôi kéo tóc của mình. Trong chốc lát hắuygn đDã kéo tấdBt cảSKb tóc của mình xuống. NhữFJang mảgjEng tóc bịK kéo xuống còn mang theo từng miếng da đgKầFJau. Có vẻ cực kỳ đDẫm máu!
Vèo...
Tam Lăng Tiễn lạWi bay ra! Mũi tên lạgKi xuyên qua yết hầQLu ngườiGYi này! LạMi là mũi tên của Âu Dương! Tuy nhiên sau khi bắiGYn ra mũi tên này toàn thân đjOmều Âu Dương run rẩluiy. Hắtn cũng có chút sợ hãi! Mỗi lầPWn khí tứbFlc màu tím xuấZdbt hiện đZdbều khiến hắZdbn phảjOmi bắtn chết một đluiội viên. Nếu như tiếp tục như vậy, bọn họ đGtều sẽ chết! HắfAn có thểy tiếp tục giết như vậy, nhưng khi tấRt cảDđQLội viên đLều đbFlã chết, tới phiên hắwlFn thì sao?
- Đội trưởng...
Nhìn Âu Dương run rẩvFy, ba ngườWi cũng biết, trong lòng Âu Dương nhấaKft đQLịiGYnh không dễ chịeQu. Liên tục hai lầluin giết chết chiến hữjOmu của mình, đYQổi lạFJai là bấOAt kỳ ai cũng không thểPW cảym thấOwy dễ chịlgau đEedược. Nếu như tâm lý chịbDu đApựng kém, chắnnwc hẳnđFcPã suy sụp!
- Đừng nói nữaAva!
Âu Dương hít sâu một hơi. Hắdhn cố gắjOmng trấgKn tĩiGYnh. Hắlgan không ngừng suy nghĩiGY, hy vọng mình có thểlga tìm ra đfAược một biện pháp. Nhưng thật sự có biện pháp sao?
- Ôi...
Bỗng nhiên! Một tiếng thở dài từ dưới đYQấht truyền đhến. Tiếp theo có một cái bóng từ dưới đYQấOwt chậm rãi hiện ra. Đây là một ngườMi trung niên khoảyng chừng hơn bốn mươi tuổi. Khi hắSKbn xuấiGYt hiện, bốn ngườKi bên Âu Dương đZdbều làm ra tư thếchuẩBSBn bịcM chiến đuygấnnwu.
TạvFi nơi quỷ quái này còn gặp đeQược ngườaKfi sống sao? Điều này còn khó tin hơn là gặp phảBSBi Quỷ hồn.
- Các tiểggQu tử, đhyừng kích đApộng. Ta cũng là ngườPWi! Tuy nhiên là một ngườfAi đLã sắOAp chết! Không ngờtđKược trước khi chết còn có thểFcP nhìn thấhy quỷ không may giống ta...
Thái đJxOộ của ngườggQi trung niên này có phầQn chán chườQLng. Y phục trên ngườlgai hắRn rách nát, thậm chí còn tệ hơn cảy ăn mày. Tuy nhiên cho dù như vậy, điGYám ngườvFi Âu Dương vẫn cảBSBm giác đGtược yêu khí mạOAnh mẽ từ trên ngườPWi của hắwlFn phát ra! Đây tuyệt đOwối là một cườApng giảeQ tuyệt thế.
- Ngài là TrịeQnh Khôn?
Âu Dương nhìn ngườBSBi trung niên này, hắYQn bỗng nhiên mở miệng. Thật ra hắKgZn hỏi câu này chỉbFl là thăm dò. Dù sao trong truyền thuyết ngườgRi vào Sinh Tử CảgKnh cuối cùng chính là TrịbDnh Khôn. Nhưng đKó là chuyện sáu mươi năm trước. Âu Dương không cho rằOAng có ngườjOmi nào có thểgjE sống đyược ở đOAây sáu mươi năm!
Bây giờQ hắFJan là lục giai. HắFcPc tuyến trên tay hắMn đcMã chạdhy đaAvược một phầEedn mườjOmi quãng đjOmườcMng. Bọn họ đhyã vào đBSBây đfAược hai mươi ngày. Nói cách khác, thêm nửa năm nữMa hắFJan sẽ chết! Lục giai chỉmi có thểBSB sống hơn nửa năm một chút. TrịgRnh Khôn là cửu giai cùng lắApm có thểy sống đmiược mườyi năm là cùng. PhảGti nói rằfAng nếu hắuygn có thểxK sống sáu mươi năm thì có quỷ mới tin đgjEược!
- Ngươi biết ta?
Nhưng chẳng ai ngờeQđApược, ngườBSBi trung niên này không ngờwlFlạFJai mở miệng thừa nhận! Thừa nhận hắmin chính là Thiên yêu Trịuygnh Khôn đbFlã đQLi vào đQây sáu mươi năm trước! Thiên yêu TrịQnh Khôn, ngườLi có thểJxO tranh cao thấgRp một trận với Sở Tương Hợp!
- Đúng là Thiên yêu Trịynh Khôn sao?
Nhóm ngườRi ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không nói nổi một lờdBi!
- Sao vậy? Chẳng lẽ lão phu phảMi lừa dối đgKám tiểcMu tử các ngươi sao?
Tuy thầhn thái TrịZdbnh Khôn có vẻ chán chườBSBng, nhưng khí tứaKfc cườgjEng giảeQ trên ngườKWi hắFJan vẫn tồn tạGti. Cho dù bịW nhốt trong Sinh Tử CảYQnh nhiều năm, hắEedn vẫn không mấWt đvFi sự tự tin của cườfAng giảvF!
Một cườgjEng giảgjE, hoặc là nói một ngườbFli có thểD trở thành cườKng giảt, chỉhy một chút vướng mắmic, một chút đOAảlga kích như vậy tuyệt đSKbối không thểmi nào khiến hắApn mấBSBt đbDi tự tin của mình! Trong quá khứJxO, khi Âu Dương xem tiểLu thuyết nhìn thấxKy một cườYQng giảbFl tuyệt thế nào đFcPó bịGt sau khi bịbFl nhân vật chínhđOAánh bạKgZi nhấBSBt thờluii giống như già đhi mấy chục tuổi. HắOAn cảlgam thấcMy như vậy thật sự quá máu chó! Một cườhyng giảgjE tuyệt thế, nếu như chỉEed gặp chút đgKảQ kích đRã có thểgjE khiến hắLn chán chườDng, vậy hắJxOn làm sao có thểcM trở thành cườSKbng giảFcP tuyệt thế?
- Thiên yêu Trịtnh Khôn! Không ngờEed ngài sống đZdbược ở đwlFây suốt sáu mươi năm?
Trong nhữApng ngườQi này, Âu Dương vẫn là một ngườMi khá tỉPWnh táo. Nhưng khi hắggQn nghĩR tới thờggQi gian sáu mươi năm này, hắbFln vẫn cảaAvm thấRy không tỉPWnh táo nổi.
- Nói lung tung gì vậy! Ai nói lão tử sống sáu mươi năm! Lão tử mới đcMi vào sáu năm mà thôi!
TrịEednh Khôn có chút không hiểApu nhìn Âu Dương. Hắtn không rõ tạuygi sao Âu Dương lạApi nói hắaKfn đKgZã sống ở nơi này sáu mươi năm!
Nói đeQùa. Sống sáu mươi năm trong Sinh Tử CảeQnh sao? TrịaKfnh Khôn cảSKbm thấjOmy, trừ phi là đDạxKt đfAược Thánh thểjOm mới có thểfAlàm đwlFược như vậy. Cửu giai chỉKgZ có thểOA sống ở trong này tốiđWa tám đPWến mườSKbi năm!
- Sáu năm? Sáu mươi năm?
Nghe TrịQnh Khôn nói như vậy, Âu Dương thật sự bối rối! Bên ngoài đApã trôi qua sáu mươi năm, nhưng TrịgjEnh Khôn lạcMi nói hắgjEn chỉwlFđdBợi ở chỗ này sáu năm! Đây chỉfA có hai khảR năng. KhảbFl năng thứK nhấApt chính là TrịBSBnh Khôn nói dối. Khảh năng thứAp hai chính là tỉt lệ thờhi gian ở đeQây không giống với bên ngoài!
Đương nhiên Âu Dương không cảfAm thấdhy TrịKnh Khôn sẽ nhàm chán tới mứcMc nói đBSBùa với bọn họ. Lạluii nói nữFJaa, Trịuygnh Khôn muốn sống ở chỗ này sáu mươi năm, cũng không có năng lực. Cho nên theo bảKgZn năng Âu Dương chấiGYp nhận khảjOmnăng sau! Nhưng sau khi hắYQn xác đggQịfAnh tỉQL lệ thờDi gian này, hắOAn lạLi càng phiền muộn hơn!
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt