Nơi Trú Ẩn epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 115
ẰM SÂU BÊN DƯỚI CON SÔNG ĐẦY BÙN, CON Cá sấu chúa đang ợ. Nó lặn xuống đáy sông. Xuyên qua bóng tối u ám, nó nhìn thấy người bạn cũ đang bơi về phía nó.
“Bà chị,” nó nói và mỉm cười, “thời điểm của chị đã đến". Nó đã nhìn thấy mụ táp sợi dây xích gỉ sét đứt thành hai đoạn với đôi hàm kinh khủng của mụ.
“Bà chị làm cho em phải ngạc nhiên đấy,” nó nói.
Mụ cũng vậy. Grandmother đã từng trải qua cảnh ngục tù suốt một ngàn năm trong một cái bình vậy mà cuối cùng lại chọn lấy tình thương yêu. Mụ đã nhìn thấy nó, tinh khiết, đơn giản, và trong sạch, nhìn thấy nó trong những cơ thể nhỏ bé của hai con mèo lông xám và một con chó già. Tình yêu hiển hiện trong những mối liên hệ phức tạp và tôn kính của nó tạo nên một vòng tròn quấn quanh bọn chúng.
Trước đó mụ đã xen vào cũng với tình yêu nhưng chỉ toàn gây ra nỗi buồn. Mụ biết đó là cái giá phải trả. Lần này, mụ đã thực hiện những gì mình có thể làm để trợ giúp tình yêu. Mụ đã táp đứt đôi sợi dây xích, thả cho con chó được tự do.
Mụ gửi một lời chào cuối cùng đến con cá sấu chúa cảm ơn nó vì tình bạn lâu dài và vững chắc. Rồi mụ bơi lên phía mặt nước, trườn ra khỏi dòng sông và lướt vào cây bách to lớn. Mụ hãy còn cảm nhận rất rõ cơn đau trong người. Có một cái lỗ to tướng nằm ngay giữa cái thân hình đen óng bóng mượt của mụ, viên đạn rừng rực cháy bỏng bên trong người mụ, viên đạn mà mụ đã hứng trọn khi gã đàn ông đẩy mạnh khẩu súng về phía cái tiếng kêu chói tai của con mèo con.
Cuối cùng thì thời điểm của đời mụ cũng đến sau nhiều ngàn năm. Mụ ngước nhìn lên. Những tia nắng được lọc qua tàng cây và lan tỏa trên làn da xanh đen của mụ. Mụ đã có thể trông thấy bầu trời sâu thẳm và xanh ngắt tuyệt đẹp.
Trong khi đang nằm đó, quấn mình quanh cành cây thì mụ chợt nghe thấy tiếng đập cánh vội vã. Mụ nhìn sang thì thấy một con chim ruồi đang sáng rực lên trong ánh nắng chiều. Sáng lấp lánh.
Mụ nhìn con chim ruồi. Nó trông có vẻ thân quen. Trước đây mụ đã từng thấy nó. Rồi, mụ chợt nhận ra ngay lập tức. “Ôi cháu gái!” Mụ thở dài.
“Dạ phải,” con chim bé xíu lên tiếng, “cháu vẫn đợi bà.”
Ở phía trên cao, một con chim ưng đơn độc đuổi theo làn gió nhẹ và kêu lên, "Screeeeer” rồi nó biến mất vào những đám mây.
Với đám cây cối thì những câu chuyện chẳng bao giờ chấm dứt mà chỉ là bắt đầu cho một câu chuyện khác. Khi một câu chuyện sắp sửa kết thúc thì một câu chuyện khác lại bắt đầu mở ra, vì vậy chẳng bao giờ có câu chuyện nào được chấm dứt, thật vậy. Với Puck, Sabine và Ranger thì câu chuyện cũ này là phần mở đầu cho một câu chuyện mới của chúng.
Sau khi Grandmother táp đứt sợi dây xích đã ràng buộc Ranger với gã chủ suốt bao nhiêu năm, cái gia đình bé nhỏ đó bèn bước đi khỏi hai con sông Bayou Tartine và dải đất nguy hiểm nằm giữa chúng.
Bây giờ thì chúng đang ở đâu, Puck, Sabine và Ranger?
Nếu bạn bước vào khu rừng cổ xưa bị lãng quên này, bạn sẽ biết rằng chúng không quay trở lại căn nhà nghiêng ngả với cái sân đầy xương và da nữa, căn nhà đó không còn nữa, nó đã bị một tia chớp ngoằn ngoèo trong bầu trời đêm tăm tối giáng trúng và bị thiêu cháy hoàn toàn, một ngọn lửa nóng đến nỗi cả căn nhà chỉ còn lại một mớ than đen cháy sôi sục suốt nhiều ngày sau đó. Không, chúng sẽ không quay lại đó.
Bạn cũng sẽ không tìm thấy chúng ở dưới gốc cây già, cây thông đã đứng ở đó cả ngàn năm, đã bị cuốn hoàn toàn vào dòng sông Nỗi U sầu bé nhỏ, con sông được hình thành từ những dòng nước mắt, cây thông đã bị cuốn đi, trôi xuôi xuống dòng sông Sabine nước bạc và cuối cùng ra đến làn nước xanh tuyệt đẹp của Vịnh Mexico.
Thế nhưng, chúng đang ở đây.
Nếu bạn có thể hỏi thăm tình hình của chúng từ đám cây cối, cây nhựa ngọt, cây bạch đàn đen tupelo, cây ngô đồng và cây sồi, ồ, giá mà bạn có thể giải mã được thứ ngôn ngữ của cây dương lá rung, cây dẻ và cây tổng quán sủi, chúng sẽ kể cho bạn hay rằng ở ngay trong cánh rùng bị lãng quên này, nơi có rất nhiều thông mọc, khu rừng nằm giữa những quốc lộ trên đường biên giữa bang Texas và bang Louisiana, giữa những lối đi của loài hươu và những cây dương xỉ khổng lồ, dọc theo những con đường mòn của bộ lạc người Caddo đã lâu không còn được sử dụng nữa, ở trong khu rừng già nua như bầu trời, như đại dương này, vẫn còn hai con mèo sinh đôi có bộ lông màu bạc và một con chó săn già thường hát lên những bài hát buồn buồn, phải, ở ngay đây.
Puck...
Sabine...
... và Ranger.
Ở trong khu rừng này.
Nơi Trú Ẩn Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt Nơi Trú Ẩn