Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cổ Đại Thí Hôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 116: Nghịch Dại
C
ái tư thế này rất mập mờ, hơn nữa làm cho người ta rất xấu hổ và giận dữ, nhìn qua, tựa như nàng lấy cường hãn, xu thế sói đói vồ mồi một văn nhân ôn nhu tuấn mỹ, chàng ta thì thảm hại nằm phía dưới nàng.
Đôi mắt sâu thẳm của hắn ôn nhu nhìn nàng, dưới ánh nến đỏ càng làm khung cảnh thêm lãng mạn, thâm tình chân thành như gió xuân tháng ba.
Một bộ dạng tuấn mỹ trước mặt, lại thêm ánh mắt thâm tình như vậy, Lâm Lan cảm thấy nội tâm bị thiêu đốt dữ dội, trái tim đột ngột không nghe lời chủ nhân đập loạn nhịp, sau đó nàng mơ hồ cảm nhận phía dưới bụng mình bị thứ gì đó cứng rắn lên chạm vào.
Chưa từng ăn thịt heo nhưng cũng đã thấy heo chạy, Lâm Lan nhất thời giật mình, tư thế hiện tại không những rất mập mờ mà còn vô cùng nguy hiểm, lập tức tung mình xuống dưới.
Một trận thiên địa xoay chuyển, nàng tung mình rơi xuống, người khác lại nhân thể đặt nàng xuống phía dưới, tư thế trở về như cũ, bất quá nhân vật chuyển đổi, nàng thành dê đợi làm thịt.
Mọi dây thần kinh trong người Lâm Lan căng như dây đàn, có chút bối rối đưa tay đẩy hắn ra, không biết là nàng hoảng hốt tới vô lực hay là hắn hóa thân sắc lang trong nháy mắt cường đại, tay nàng căn bản không còn chút sức lực nào phản kháng, hai bàn tay to của hắn tinh tế cố định hai bên tai nàng, ngay sau đó đôi mắt sâu thăm thẳm kia mỗi lúc một gần, sau một khác, trên trán truyền đến một nụ hôn ấm áp, phớt nhẹ qua như chuồn chuồn chấm nước, hành động mà hằng ngày hắn vẫn hay làm. Nhưng lúc này đây con chuồn chuồn không chỉ chấm nước xong rồi rời đi mà khéo léo rời xuống chóp mũi nàng, một đường thẳng xuống, cuối cùng rơi trên môi nàng.
Môi của nàng mềm mại tựa như cánh hoa đào còn vương giọt sương sớm mùa xuân làm cho người ta không nhịn được cứ muốn dây dưa mãi, tinh tế thưởng thức vẻ đẹp tuyệt mỹ này, hắn đã sớm muốn làm như vậy rồi, chỉ khổ một nỗi là không có cơ hội, hôm nay nước chảy thành công, cơ hội thế này hẳn là hắn nên quyết đoán mà làm tới cùng, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm lên làn môi xinh xắn ấy, gõ mở môi của nàng, tham lam muốn khám phá nhiều hơn.
Đột nhiên bị hôn, nháy mắt đại não Lâm Lan ngây ngẩn, thế… thế nào vậy… đây là nụ hôn đầu đời của nàng…
Nụ hôn của hắn, bá đạo mà không mất ôn nhu, triền miên không dứt, đầu lưỡi tinh xảo không ngừng đùa giỡn môi lưỡi của nàng, trong không gian nhỏ hẹp trình diễn một trò chơi truy đuổi, nàng trúc trắc tránh né, nhưng là nàng lùi một bước hắn lại tiến hai bước, vô luận trốn nơi nào cũng sẽ bị hắn truy đuổi đến, sau đó… dây dưa thật chặt…
Nụ hôn của hắn mỗi lúc một thêm mãnh liệt cháy bỏng, cơ hồ muốn hút toàn bộ không khí trong cơ thể nàng đi, hô hấp của hắn mỗi lúc một nặng thêm, thật giống như muốn thiêu đốt cả cơ thể nàng. Lâm Lan muốn giãy dụa, tiếp tục như vậy nữa, nàng rất hoài nghi mình có thể chết bởi hít thở không thông hay không, nhưng là thân thể bị hắn đè rất chặt, hai tay bị hắn giữ lấy, miệng cũng bị hắn giữ nốt, nàng chỉ có thể giống như con mèo mà ô ô ư ư kháng nghị.
“Lan Nhi…” Hắn kề sát gương mặt nàng ôn nhu gọi, thanh âm không còn ôn nhuận thanh nhã nữa, thay vào đó là trầm khàn lộ ra khát vọng nồng đậm.
“Buông… buông ta ra…” Lâm Lan nhỏ giọng năn nỉ, có thể là bởi thiếu dưỡng khí nên đầu óc nàng có chút hỗn độn, thật giống như lơ lửng giữa những đám mây mờ ảo, toàn thân khô nóng khó chịu giống như có lửa đốt, đại não không còn điều khiển được hoạt động của cơ thể, loại cảm thụ này khiến nàng mờ mịt luống cuống.
Hắn vuốt ve gương mặt nàng, khẽ đặt một nụ hôn như có như không lên trán nàng, thì thầm tựa như năn nỉ: “Lan Nhi, ta muốn nàng…”
“Không được...”
“Chúng ta là vợ chồng...”
“Ta… ta còn chưa có chuẩn bị tốt…”
“Nàng chưa thử qua sao biết không có chuẩn bị tốt?”
Hắn khéo léo đùa giỡn nơi vành tai nàng, khẽ cắn lên khiến nó đỏ rực, hơi thở nóng rực phảng phất xung quanh lỗ tai Lâm Lan: “Ta không cho nàng chạy nữa…”
Lâm Lan xưa nay sợ nhột, nhược điểm trí mạng này bị hắn bắt được, nhất thời phảng phất như có một dòng điện xuyên qua thân thể, cả người tê dại, bất động dưới thân hắn, ô ô nói: “Ai bảo chàng ghét bỏ ta…”
Hắn không nhịn được cười, khẽ cắn lên vành tai non tơ của nàng như trừng phạt: “Ta ghét bỏ nàng lúc nào?” Nha đầu này sao lại mang thù ở đâu ra nữa vậy?
“Chàng ghét bỏ rồi, chính là ghét bỏ rồi…” Lâm Lan né tránh hắn, tựa như một kẻ ăn quỵt chạy làng.
“Kia… Nhất định là ta nhìn lầm rồi.” Hắn thở gấp, đầu lưỡi tiến vào lỗ tai nàng làm chuyện xấu, một tay cũng nhanh nhẹn không kém chui vào vạt áo nàng, nhanh chóng mà chính xác mò tới cặp tuyết lê mềm mại của nàng, dịu dàng nắm chặt, … thật… rất vừa vặn….
Lâm Lan hóa đá tại chỗ, nhưng ngay sau đó kịch liệt giằng co, tay vừa được tự do liền liều mạng nắm tay hắn lôi ra.
“Chàng buông ta ra, ta giận thật….” hỗn đản này, sao lại nắm được nhược điểm của nàng mà chiếm lấy.
Bàn tay quái ác kia chẳng những không lui ra ngoài, ngược lại xuyên qua cái yếm, trực tiếp vuốt ve,cảm xúc da thịt nhẵn nhụi đã kích thích giới điểm của hắn, giây lát, hai mắt đầy máu, hoàn toàn sôi trào lên.
Lâm Lan nhanh chóng oanh oanh khóc: “Chàng bại hoại, không cho chạm vào ta…”
Lý Minh Doãn đột nhiên ý thức được, nàng sở dĩ không được tự nhiên, là vì nguyên cớ này? Hắn dụ dỗ: “Là ta không tốt, ta có mắt như mù, thật ra thì… thật ra thì nàng là người cực cực kỳ tốt, thật…”
“Ta không tin, chàng nói láo…” Lâm Lan cố gắng muốn kéo bàn tay quái ác kia của hắn ra ngoài.
“Lan Nhi, ta thích nàng, ta rất thích nàng, đừng nói nếu nàng không tốt, cho dù nàng thế nào ta cũng vẫn thích nàng, đừng cự tuyệt ta nữa, nàng biết ta nhẫn vô cùng cực khổ…” Hắn quả thực là ăn nói khép nép hết sức, thành tâm chứng minh sực cực khổ khi nhịn của mình, phần nóng rực kia của hắn đặt trên hạ thân nàng là minh chứng rõ ràng. Tay nàng vô tình lướt qua, cảm giác được nó đột nhiên cứng như đá liền … vuốt nhẹ nhẹ.
Lâm Lan từng vụng trộm xem qua loại phim này, thế nhưng xem và trải qua là hai việc hoàn toàn khác nhau. Giờ phút này trong cơ thể nàng giống như có hàng trăm ngàn con kiến đang bò, giống như có một dòng diện dâng lên, tê tê dại dại làm cho nàng xụi lơ vô lực. Nàng biết hắn rất khó chịu, cực khổ, là đàn ông hơn hai mươi tuổi, là thời kỳ sung sức nhất, nàng biết hắn đối với nàng là thật tâm, nhưng là nàng sợ, nàng không biết mình sợ cái gì, nàng thích hắn, hắn hôn, hắn vuốt ve nàng không hề ghét, thậm chí mơ hồ vui mừng, nhưng nàng không có đủ dũng khí… có lẽ do đời trước nghe nhiều thấy nhiều, tại thời điểm nam nhân theo đuổi, ngươi là tốt đẹp nhất, lúc qua tay rồi thì chẳng là gì nữa.
Nàng thất thần bị hắn hiểu là ngầm đồng ý, lòng Lý Minh Doãn tràn đầy vui sướng, một bên không ngừng hôn sâu đậm lên môi nàng, một bên mở vạt áo nàng ra.
Đợi đến khi Lâm Lan tỉnh táo lại thì vạt áo đã bị mở hết cả, từng nụ hôn nóng bỏng của hắn rơi trên cơ thể nàng, từ cổ trượt xuống xương quai xanh, rồi dừng lại ở cặp tuyết lê non mềm.
Loại kích thích này quá cường liệt, đối với người có thân thể siêu mẫn cảm như Lâm Lan thì đây chính là một loại hành hạ vô cùng lớn, nàng liều mạng đẩy đầu hắn nhưng là điểm hồng mềm mại đang bị hắn ngậm lấy, nàng đẩy hắn, hắn liền dùng sức mút chặt hơn. Lâm Lan ngăn không được phát run, cảm giác tê dại mãnh liệt cơ hồ bao trùm cả thân thể nàng.
Nàng vừa mong đợi vừa sợ, không dám lớn tiếng kêu lên, vạn nhất đám Ngân Liễu ở bên ngoài cửa, kết cấu cửa gỗ ngày xưa cách âm thì không tốt, không thể làm gì khác hơn là nỉ non cầu khẩn: “Minh Doãn, không được như vậy, … ta,… ta chịu không được…”
Hắn như tên đã lắp vào cung, không phát không được, bỏ qua cơ hội lần này, ai biết lúc nào mới có lại nữa, chỉ có gạo nấu thành cơm thì nàng mới không mất tự nhiên, bọn họ mới thực sự là vợ chồng một lòng, vợ chồng nhất thể.
“Minh Doãn... Minh Doãn... Van chàng…” Nàng tựa như con mèo nhỏ tinh tế cầu khẩn.
“Ưm… Lan Nhi… Ta muốn nàng…” Miệng và tay hắn cùng lúc hoạt động, thề phải công hãm nàng hoàn toàn.
“Cộc cộc cộc…” có tiếng gõ cửa truyền đến.
“Nhị thiếu gia, nhị thiếu phu nhân, đồ ăn khuya đã làm xong…” Như Ý ở bên ngoài hô.
Động tác Lý Minh Doãn lập tức dừng lại, đáy mắt ảo não, thật là đang cao hứng thì bị cả chậu nước lạnh hung hãn tạt vào, ướt từ đầu tới chân, thầm mắng: xú nha đầu không có mắt, bổn thiếu gia đang ăn khuya, ngươi lại còn đưa đồ ăn khuya gì nữa? Hoàn toàn quên mất là chính mình phân phó Như Ý đi chuẩn bị ăn khuya.
Lâm Lan thừa dịp hắn ngây người vội vàng đẩy hắn ra, kéo vạt áo lên, tay chân luống cuống sửa sang, nếu như bị Như Ý nhìn thấy bộ dạng này thì nàng không còn mặt mũi nào gặp ai nữa. Một mặt cảm thán: Như Ý, em thật là kịp thời giúp đỡ ta.
“Chàng còn không mau lên tiếng?” Lâm Lan một bên trừng mắt một bên thúc giục hắn, hai gò má đã đỏ ửng.
Lý Minh Doãn nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt u ám, hung hăng nói nhỏ: “Mặc kệ cô ta.”
Bộ dạng này của hắn tựa như quả mứt ngọt sắp đưa tới tay đứa trẻ lại bị đoạt mất, buồn bực mà tức giận.
Lâm Lan bị ánh mắt hung ác của hắn hù dọa, vội vã rút lui, sợ hãi nói: “Có người bên ngoài đang chờ đó.”
Hắn nhìn nàng chằm chằm, đột nhiên lại nhào đầu về phía trước, cởi tung một cúc áo của nàng: “Cứ cho chờ…”
“Không được… sẽ bị cười nhạo đấy.” Lâm Lan đẩy hắn, vất vả lắm mới cài được nút áo lại bị hắn dễ dàng cởi ra, Lâm Lan buồn bực, động tác của hắn sao lại điêu luyện vậy, giống như người am hiểu về quần áo rất lâu rồi.
“Người nào dám chê cười, để bổn thiếu gia thu thập cho nàng coi.” Lý Minh Doãn tàn bạo nói, giờ phút này thật sự hắn có dã tâm giết người. - See more at: doctruyenonl /co-dai-thi-hon-nghich-dai#sthash.SWTPg2Ig.dpuf
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cổ Đại Thí Hôn
Tử Y 281
Cổ Đại Thí Hôn - Tử Y 281
https://isach.info/story.php?story=co_dai_thi_hon__tu_y_281