Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngày hôm qua...đã từng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
My life - Chương 112
T
hì quá khứ
Viết viết vẻ vẽ được một tí thì em làm đồ ăn sáng xong. Thơm ngát mùi trứng ốp-la, xe bánh mỳ của bà hàng xóm ngay trước nhà. Chỉ cần bước ra cửa là có bánh mỳ ăn sáng ngay.
- Nè ăn sáng rùi đưa em đi học. Vẽ linh tinh hoài
- Trời. Tác phẩm nghệ thuật của anh đó
- Thấy ghê. Cái này mới nghệ thuật nè.
Em đẩy dĩa trứng ốp-la vàng ươm ra trước mặt nó. Đúng là khéo tay thiệt, em của nó có khiếu làm nội trợ ghê.
- Chà khéo tay kiểu này ai cưới dc tiểu thư chắc sướng lắm ta
Em lườm lườm nó chu miệng
- Khỏi nịnh nha...ai thèm nghe đâu. Hiểm hiểm nửa đi. Ăn nhanh lên
- Từ từ tay bận rồi lấy gì ăn nhanh dc
- Bận gì đâu
Em chớp chớp mắt hỏi. Nó lấy hai tay ôm lấy eo kéo em ngồi lên người nó cười
- Nè bận vầy rồi sao ăn dc
Em chu miệng quay lại cắn nhẹ lên môi nó rồi cười tinh nghịch
- Hihi đồ lười.
Em mắng nó xong thì đũa lên gắp một miêng trứng kẹp vào bánh mì đút cho nó ăn. Có em sướng như tiên, được tha hồ ôm em thật nhiều để em chăm sóc. Đôi khi hạnh phúc đơn giản chỉ là những cử chỉ yêu thương như vậy, có lẽ hơi sến, có lẽ hơi quá đà...nhưng chỉ những người yêu nhau mới thấy được vì sao nên như vậy. Khi yêu đôi khi hãy vô tư thể hiện tình yêu của mình ra bên ngoài, ko phải để khoe khoang, không phải để ồn ào...mà đơn giản để đôi phương biết rằng bạn thực sự thoải mái và hạnh phúc khi yêu họ.
- Chiều nay chở em đi chợ nha
- Mua gì hả
- Uhm. Em muốn mua vài thứ để lên Đà Lạt mặc.Mùa này lạnh lắm đó.
- Nghe bạn anh nói trên đó giờ lâu lâu có mưa phùn nửa. Em coi mua loại nào ít thấm nước ấy
- Dạ. Chiều em đi với con Hân được rồi. Anh ở quán làm bình thường đi ha
- Ờ sao cũng được.
Ăn uống xong xuôi. Nó chở em qua trung tâm để em kịp giờ học. Tạm biệt em, tự nhiên thấy bơ vơ. Thời khóa biểu không có giờ học nhưng vẫn chưa muốn qua quán vì bây giờ còn sớm, qua cũng chẳng làm gì nhiều vì tầm này quán ít khách. Nghĩ đi nghĩ lại một hồi phát hiện đang chạy xe hướng về nhà chị. Nó vỗ vô trán 1 cái để trấn tỉnh người lại, dạo này có tình yêu nên cũng hay bị cái bệnh mơ mộng vu vơ. Dù sao cũng lỡ nghĩ đến chị rồi, mà nghĩ đến chị thì thấy hơi có lỗi vì mấy ngày nay quên mất tiêu chị luôn. Móc điện thoại ra call cho chị
Bài nhạc chờ nhẹ nhàng vang lên tiếp theo đó không lâu là cái giọng ngái ngủ như con nít của chị, nghe là biết đang nướng khét cái giường lun chứ đâu.
- Ta ghét nhà ngươi...ngta đang ngủ mà...
- Thôi mùi khét nồng nặc rồi chị hai. Dậy đi nhox qua chơi nè
- Tự nhiên qua chi. Tưởng ai đó quên mình mất rùi
- Quên đâu. Dậy đi...sắp qua tới nè
- Ngủ xíu nửa
- Dậy đi. Nhanh
- Mệt...ghét...giận..qua cho ngồi ngoài đường lun
- Ờ ờ
Nó cúp máy len lõi chiếc xe giữa dòng người buổi sáng sớm hướng về nhà chị, cũng không đông lắm vì đã qua giờ đi làm buổi sáng nên nó tha hồ bon chen. Cuối cùng nhà chị cũng hiện ra trước mắt, những đóa cúc dại trăng trắng chìa ra bên ngoài cánh cổng màu đen. Thật dễ nhận ra nhà của nữ hoàng trong số những căn nhà trong khu này. Dừng xe trước cổng, móc vừa móc điện thoại ra call thì đã thấy chị ngồi đung đưa trên chiếc ghế dựa trước nhà, người còn mặc nguyên bộ quần áo ngắn cũn, đi ngủ mà mặc đồ kiểu này tính giết người nhìn ngay cả trong mơ hay sao đây nè. Vừa thấy cái đầu nó lấp ló ngoài cổng chị liền đừng dậy tiến lại cổng...Chẳng nói chẳng rằng lấy tay bún cái bóc vào mũi nó...thật tàn nhẫn
- Ui da...đau
- Cho chừa cái tội phá ngta ngủ
- Hix người gì hung dữ thấy sợ lun
- Rùi sao...mún gì? Uýnh lộn hok...sáng sớm phá ngta
- Sớm đâu. Trưa rồi
- Chị nói sớm là sớm nha
- Ờ ờ thì sớm. Giờ đi chơi hok
- Hok
Chị chống nạnh phùng cái má ngước mặt lên trời. Công nhận y chan con nít giận đòi kẹo, có điều con nít này cao quá, gương mặt như nữ hoàng dưới ánh mặt trời...kiêu sa.
- Ờ vậy thôi...về
Nó nhún vai quay lưng bước trở ra xe. Chị nói với theo
- Đồ khùng!
Nó quay lại
- Gì nửa
- Giỏi về đi...thách đó
- Ơ thách gì
- Hok bít. Về đi rùi biết
- Vậy về nha
- Ừ...về đi coi ai giận biết liền
- Ai giận
Chị mở cổng bước ra kéo nó quay lại rồi dùng hai ngón tai chọt 1 cái vào hai má của nó...hix sao cái người này có đủ thử trò để hành xác nó vậy nè, chọt mún lủng mặt nó luôn.
- Chị giận nè
- Hix đau...sao giận
- Vì nhox về chứ sao
- Hok đi chơi thì nhox về
- Mệt!!! Đồ ngox
- Cái gì nửa đây
- Chị là con gái đó
- Ờ thì con gái
Chị bậm môi chu miệng nhăn mặt...công nhận người này nhiều cảm xúc cùng lúc trên mặt ghê.
- Tức quá điiiiiiii...con gái nói có là không biết chưaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Trời! Muốn té ngửa với chị hại não gì đâu. Nảy giờ tính về tính cách thôi thì chị có miếng nào người lớn hơn nó chết liền, người gì nắng mưa y chan Sài Gòn vậy, thất thường :)
- Ờ ờ biết rồi. Vậy giờ sao?
- Chờ chút đi. Thay đồ chút
- Đồ này cũng đẹp mà
- Hok dám đâu đồ nịnh đầm. Đồ ngủ của chị đó
- Hix thôi mặc đồ này đi. Giờ chờ chị nửa chắc tới trưa quá.
Chị có vẻ xiêu lòng. Đứng xoay qua xoay lại ngắm nghía mình trong chiếc gương chiếu hậu xe nó.
- Mặc đồ này dc hok...kỳ quá
- Kỳ đâu! Vậy đẹp rùi
- Thiệt hả
- Thiệt
- Uhm cũng dc. Vậy giờ đi đâu
- Nhox chưa biết. Chị mún đi đâu?
- Đói bụng nè!
- Vậy chở chị đi ăn nha
- Uhm. Chị muốn ăn pizza
- Ăn ở đâu. Hok biết đường!
- Chị chỉ đường cho.
Nói xong chị leo lên xe nó ngồi đung đưa cái chân.
- Nhanh nhanh. Đói bụng lắm rồi
- Từ từ..hối như chạy giặt vậy. Hổng đội mũ bảo hiểm hả
- Đội
- Sao ngồi đó
Chị hổng nói gì cuối cuối cái đầu hướng về nó mắt nhìn vu vơ. Thôi hiểu. Nó lắc đầu lấy một cái nón đội lên đầu chị, cài dây lại rồi đề máy xe chạy đi. Lần này vì không biết đường đi qua quán pizza nên đành bấm bụng nhún nhường chạy xe vòng vòng theo lời chỉ đường của chị. Cái trò làm bộ chỉ đường tùm lum của chị lại dc dịp phát huy tối đa, thiệt là nhức óc gì đâu. Rõng rã mấy con đường cuối cùng cũng tới quán pizza mà theo nó nhớ là gần xịt nhà chị @@. Vào quán ngồi xuống, nó thở phào nhẹ nhõm vì thoát khỏi cái nắng của buổi trưa Sài Gòn, nhất là thoát khỏi cái trò hành xác của chị.
- Nhox ăn gì
- Tùy chị. Nhox hổng rành
- Vậy uống gì
- Tùy lun...mệt quá
- Hihi chạy xe có chút mệt
- Sao hổng mệt. Chơi gì chỉ đường chạy cà vòng cà vòng...
- Có đâu...quên đường thiệt mà
- Hix...hay quá...chút cho đi bộ về nhà
- Xíii dám ta cho cục kẹo liền
Chị cốc nhẹ lên đầu nó rồi quay qua gọi pizza với hai phần 7up. Trong khi chờ đợi nó ngả người ra ghế nằm nhắm mắt hưởng không khí mát lạnh của tiệm. Còn chị thì giở đủ thứ trò nghịch, lúc thì lấy khăn lạnh đung đưa trước mặt nó, đã đời lại trùm lên mặt nó đè đè, xong giở ra ngồi xăm soi mặt nó, tay nó, tóc nó cứ như chưa bao giờ thấy nó vậy. Tuy chị làm ra vẻ nghịch nhưng nó cũng đoán ra chị đang lau mặt cho nó và xem xét cơ thể nó xem có sao hay không đây mà. Mĩm cười nó im lặng mặc cho chị mún làm gì thì làm. Nghịch một hồi lâu pizza cũng được mang ra,nống hổi thơm ngát. Nó chỉ mới ăn pizza với chị mấy lần nhưng tự nhiên cũng quen được cái mùi vị của pizza nên cũng thấy thèm mặc dù mới ăn sáng với em xong. Chị tươi cười kéo nó dậy
- Mum mum!!!
Chị dùng cái giá xúc một miếng để qua dĩa của nó
- Ăn đi nhox. Ngon lắm
- Ờ ờ
Nó lấy chai tương ớt xịt vào pizza rồi cầm đưa lên miệng. Lâu hổng gặp chị quên mất tiêu quýy tắc bất thành văn khi ăn với chị của nó là phải đề cao cảnh giác...và chưa kịp cắn, miếng pizza đã nằm gọn trong tay chị với gương mặt cười hả hê. Chưng hửng, lấy lại bình tĩnh nó lập tức kéo lấy tay chị giằng lấy miếng pizza trở lại. Ăn với chị mà không biết chiến đấu giành giựt thì chỉ có nước nhìn miệng chắc lun. Tiếng cười, tiếng cãi nhau lại làm rộn một góc quán...nếu không có tiếng nhắc nhở nhẹ nhàng của phục vụ thì chắc chị với nó lăn cồm ra đất mà giỡn rồi...Ăn thì ít mà giỡn thì nhiều nên cả hai tiếng đồng hồ trong tiệm làm lung tung cái bàn người ta lên chị với nó mới tính tiền đi ra khỏi quán. Có lẽ lần sau đi ăn với chị ở cái quán nào cũng phải dặn phục vụ cho hai đứa một ngồi dưới đất ở 1 góc cho chắc ^^.
Chở chị ra khỏi tiệm, trên đường nhiều người nhìn theo hai đứa. Chẳng có gì lạ vì chị của nó người mặc đồ trắng, làn da trắng, nhưng giờ hoa văn rất ư là tinh tế màu tương ớt tương cà, nó cũng hổng thoát khỏi số phận áo quần toàn những đốm tương dính đầy. Thầm nghĩ cách để về nhà ăn nói với em đây. Áo này của em mua hix hix, nói chung về nhà giặt liền phi tang cho chắc ăn.
- Hihi dơ quần áo hết rồi nè
- Tại chị chứ ai. Ăn mà giành hoài
- Ai biểu nhox hổng biết nhường chi
- Nhường rồi mà chị có để yên đâu
- Kệ chị. Nè về nhà cho chị thay đồ đi ngứa quá à
- Ờ. Nảy giỡn xung lắm mà
- Mệt về đi
- Biết rồi.
Nó đành phóng xe trở về nhà chị. Đồ nó dày, có dính cũng sơ sơ bên ngoài, còn chị mặc đồ mỏng nên dính một tí là thấm vào tới da thịt ngay ngứa là phải. Về đến nhà, chị kiu nó đẩy xe vào trong sân rồi chạy ù vào trong. Vào tới cửa mới chịu quay đầu ra nói to
- Nè ngồi đó chơi đi hổng có đi lung tung nha
- Biết rồi.
Chị chạy biến vào trong cánh cửa. Còn nó thì ngồi xuống một mình trên ghế im lặng ngắm nhìn khu vườn trước sân nhà chị Lần trước chị được nhìn từ ngoài, hôm nay đặt chân vào trong mới cảm nhận hết sự bình yên và thoải mái. Trời Sài Gòn trưa nắng nóng nhưng trong sân vườn nhà chị thì không, có lẽ vì khu vườn này được thiết kế bởi chị của nó và thứ gì của chị nó đều có cảm giác rất bình yên khi tiếp xúc.. Ngắt một đóa hoa cúc dại ngậm vào miệng nó nhắm mắt thưởng thức không khí trong lành của nhà chị.
Ngồi suy nghĩ vẩn vơ một hồi, chị cũng xuất hiện bên cạnh nó nhẹ nhàng ngồi xuống.M Mùi hương thoang thoảng từ cơ thể chị làm nó cảm thấy khoan khoái. Mĩm cười mở mắt ra. Chị vẫn dịu dàng trong bộ quần áo màu trắng nhẹ nhàng.
- Nè ai cho ngủ trong nhà ngta
- Ngủ hồi nào
- Thấy nhắm mắt nảy giờ
- Ờ nhắm mắt chơi thôi
- Tin chết liền. Ăn trái cây đi. Của anh Phong mua đó
- Sướng ha
- Chứ sao. Ăn đi ngon lắm. Ăn dâu tây nè.
- Ờ. Nè mệt rồi hổng giỡn nửa đâu nha
- Biết rồi ông tướng
Nó gật đầu cầm lấy trái dâu bỏ vào miệng với sự đề phòng cao độ. Chị tủm tĩm cười trước thái độ ăn căn thẳng nó.
- Hôm nay vui ha
- Uhm.
- Sao được tự nhiên qua chơi với chị vậy
- Ờ thì hổng làm gì nên qua
- Hổng làm gì mới qua. Tưởng có người yêu bỏ chị mất tiêu
- Bỏ đâu mà bỏ. Tại tùm lum chuyện chứ bộ
- Ổn hết chưa nhox..chuyện với bé Thy đó
- Ờ ờ
- Uhm. Vậy cũng mừng.
Chị mĩm cười tựa cằm lên bàn
- Kể chị nghe về Thy đi
- Kể gì giờ
- Kể chuyện hai đứa gặp nhau đó. Chị muốn biết cô bé ngốc nào đi yêu nhox khùng nhà mình
- Trời! Nói cứ như nhox tệ lắm hổng bằng
- Còn gì nửa. Đáng ghét vậy mà cũng có người yêu
- Nói xấu hoài nha
Nó bật cười cầm trái nho nhét vào miệng chị, chị mĩm cười vui vẻ nuốt trọn trái nho nhai nhè nhẹ.
- Kể đi
- Bắt đầu từ đâu giờ
- Thì từ lúc nhox gặp bé Thy đó.
- Ờ ờ...
Nó khẽ cười ngả lưng ra ghế nhớ lại ngày đầu nó gặp em...thật kỳ cục và khó quên. Nhưng chưa nói thành lời thì tiếng chuông điện thoại đổ dồn phá tan không gian im lặng. Chị quay mặt nhìn nó móc điện thoại ra. Là số của em.
- Anh nghe nè
Tiếng em gấp gáp bên kia...không đầu không đuôi, hốt hoảng, ngập ngừng....
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngày hôm qua...đã từng
Nguyễn Mon
Ngày hôm qua...đã từng - Nguyễn Mon
https://isach.info/story.php?story=ngay_hom_qua_da_tung__nguyen_mon