Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiên Vốn Thuần Lương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 113: Bi Thú
M
inh quang bong bóng ngăn cách nước sông, Minh hỏa bên trong thiêu đốt miệng cự thú. Minh hỏa bình thường có thể thiêu hủy hết thảy hiện tại lại như không có lực sát thương gì, chỉ thiêu đốt không công tại chỗ.
“Lực phòng ngự của yêu thú này lại lợi hại như vậy sao, ngay cả Minh hỏa cũng không thể làm nó bị thương?” Kim Phi Dao nhướng mày, linh lực khẽ động, Minh hỏa đột nhiên thay đổi phương thức, không thiêu nữa mà chuyển sang đông lạnh. Lấy minh quang bong bóng làm trung tâm, bắt đầu kết lên bông tuyết, chậm rãi lan ra bốn phía.
Minh hỏa có thể kết xuất bông tuyết đều là tác dụng của hắc ti trong đó, còn về phần hắc ti này từ đâu đến thì Kim Phi Dao cũng không biết. Chỉ biết sau khi nàng tiến vào Trúc Cơ kỳ thì trong Minh hỏa bắt đầu xuất hiện những hắc ti này, chỉ là số lượng không nhiều lắm, cho nên phải tập trung chúng lại thì mới kết tinh mục tiêu lại được.
Con yêu thú này không nhúc nhích, tùy ý Kim Phi Dao ép buộc trong miệng, không hề có một phản ứng nào. Kim Phi Dao suy đoán, liệu có phải yêu thú này cũng chỉ có thế, thuần túy đựa vào da dày, nuốt con mồi rồi chầm chậm chờ tiêu hóa?
Kim Phi Dao nhẫn nại chờ đợi, nước sông bốn phía càng ngày càng vẩn đục, Minh hỏa đã đông lạnh phần phía trước của yêu thú thành một mảnh băng sáng lấp lánh, theo thần thức đặt trong Minh hỏa truyền về thì chỉ thiếu chút nữa là có thể đông lạnh toàn bộ miệng yêu thú này từ trong ra ngoài. Mà dung dịch màu vàng không biết tên kia lại càng ngày càng nhiều, tầm nhìn trở nên vô cùng kém, trên minh quang bong bóng thỉnh thoảng vang lên tiếng xì xèo, tựa hồ như chất lỏng màu vàng đang ăn mòn minh quang bong bóng.
Kim Phi Dao ngẩng đầu nhìn chằm chằm hoàng dịch bên ngoài, miệng không ngừng nói: “Nhanh chút, nhanh chút, ta không muốn biến thành đồ ăn đâu.”
“Tí tách.” Một giọt hoàng dịch nhỏ xuống qua minh quang bong bóng, rơi vào chân nàng, bắn lên váy nàng, xèo một tiếng liền bốc lên một làn khói nhẹ.
“Má ơi, đúng là đoạt mạng a.” Kim Phi Dao nhảy dựng lên, không để ý việc bông tuyết còn chưa có đông hết, cả người mang theo minh quang bong bóng liền dán lên vách miệng đã bị đóng băng của yêu thú, giơ nắm tay lên, liền mạng đấm lên đó. Vô số trọng quyền rắn chắc đánh lên mặt băng, từng mảng băng vỡ vụn rơi xuống đồng thời mang theo thịt yêu thú, một lát sau, dưới chân Kim Phi Dao đã chất lên một đống vụn băng.
Băng càng ngày càng dày, ảnh hưởng đến hoạt động của Kim Phi Dao, vì thế nàng nhấc chân đá mấy phát, hất hết chúng ra khỏi minh quang bong bóng. Xong việc, nàng lại tiếp tục mạnh mẽ đấm yêu thú.
Nếu không phải còn có lưỡi yêu thú ở đây thì Kim Phi Dao còn tin tưởng đây đúng là cơ quan, những thứ bị đông lạnh rồi đánh vỡ ra chẳng khác gì với đá cả. Cả cái lỗ bị đấm ra cũng không có màu đỏ của tơ máu hay xương cốt gì cả, hoàn toàn đen sì như thạch bích cứng rắn.
Mà Mập Mạp ở bên ngoài cũng bắt đầu công kích yêu thú này.
Kim Phi Dao là bị nó đẩy vào, nhân lúc còn chưa bị tiêu hóa, bản thân còn chưa hết không khí thì phải mau chóng cứu người ra. Nó thử thăm dò, phun đầu lưỡi cứng rắn tấn công yêu thú từ xa, nhưng trên làn da yêu thú lại không có bất kỳ một vết thương nào, chỉ có mấy dây bèo bị đánh rơi xuống. Yêu thú trợn tròn mắt, vô thần nhìn Mập Mạp, sau đó thì chầm chậm nhắm lại, giống như để chuyên tâm tiêu hóa Kim Phi Dao.
Mập Mạp lo lắng, nó vọt lên, điên cuồng vươn tay đánh vào đầu yêu thú. Đánh mấy chục chưởng, dính đầy một tay bèo nhưng yêu thú này vẫn không có chút thương tích. Không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, Mập Mạp phun toàn bộ nọc độc trong cơ thể ra.
Một luồng nọc độc màu trắng ngà phập phềnh bên người nó, do nước không lưu động nên vẫn tập trung quanh Mập Mạp. Nó lấy tay lau nọc độc rồi bôi lên yêu thú, không biết là do nước hay do da yêu thú không sợ nọc độc, Mập Mạp phí công đánh nửa ngày mà không ra được chút hiệu quả nào.
Mập Mạp tuyệt vọng, phải làm sao bây giờ? Đã lâu như vậy, trong đầu nó xuất hiện hình ảnh Kim Phi Dao chỉ còn xương cốt.
Đột nhiên, phần da yêu thú trước mặt nó xuất hiện một tầng băng mỏng, Mập Mạp ngẩn người phục hồi tinh thần. Đây là minh băng của Kim Phi Dao, nàng còn sống, không bị biến thành xương cốt. Ở cùng Kim Phi Dao lâu ngày, nó cũng biết Minh hỏa này kết thành băng thì rất lợi hại, chỉ cần phá nát băng thì có thể đánh nát cả thứ bên trong.
Lập tức, trong lòng nó dâng lên hy vọng, giơ tay chuẩn bị tiếp tục đánh. Đúng lúc này, hai mắt yêu thú chợt mở bừng ra, dọa Mập Mạp phát hoảng. Sau đó phần băng phía trước xuất hiện một cái khe, cái khe càng lúc càng lớn, rồi oanh một tiếng vỡ ra, Mập Mạp cũng bị bắn ra ngoài, lao đi rất xa.
“Rốt cục cũng ra được, thứ này da thật dày.” Trôi ra theo một luồng nước vàng, Kim Phi Dao nổi giận đùng đùng ở trong minh quang bong bóng.
Thấy Mập Mạp đang lơ lửng trong nước phía trước, Kim Phi Dao chỉ vào nó, mắng to: “Tên kia, có phải ngươi đã sớm thấy con yêu thú này nên mới đẩy ta cho nó ăn!”
Lúc ở trong bụng yêu thú, Kim Phi Dao vẫn không phát tác là vì đợi sau khi ra ngoài sẽ tìm Mập Mạp tính sổ. Hiện tại thấy Mập Mạp vẫn còn sống, nàng nhanh chóng vọt tới, vươn tay kéo Mập Mạp vào trong minh quang bong bóng, sau đó hai tay nàng liền tung quyền, hung hăng đánh.
“Ộp.” Mập Mạp kêu to muốn giải thích, đáng tiếc Kim Phi Dao không thèm nghe, hai tai không nghe thấy tiếng nó gào, đánh đã nghiền rồi nói.
“Hừ, lần sau mà ngươi còn làm như vậy thì ta sẽ đánh chết ngươi, hôm nay ta để lại cho ngươi một con đường sống.” Kim Phi Dao ngồi xếp bằng trong minh quang bong bóng, dùng linh lực thúc giục minh quang bong bóng, chậm rãi trôi về phía trước, còn Mập Mạp thì mặt mũi bẩm dập, sưng phù ngồi bên cạnh, tức tối nghiến răng nghiến lợi.
Cái mặt của yêu thú đã bị Kim Phi Dao phá hủy toàn bộ, hiện ra một cái động lớn. Nói cho đúng thì là thân mình của con yêu thú này vừa khéo to bằng thủy đạo này, che kín thủy đạo, không còn một khe hở, nếu muốn tiếp tục đi thì phải đi qua thân thể nó. Nghĩ rằng phía sau của nó sẽ không thể trống trải như miệng nó, Kim Phi Dao chờ cho những vẩn đục lắng xuống rồi mạnh mẽ tung ra một quyền Minh hỏa.
Minh hỏa rít gào vọt vào trong thân thể yêu thú, làn nước tĩnh mịch xung quanh cũng bị Minh hỏa kéo cho bắt đầu chuyển động. Trong thủy đạo lóe lên lam quang chói mắt. Lam quang tắt, thủy đạo lại khôi phục bình tĩnh.
Sau đó, Kim Phi Dao liền đưa Mập Mạp nhẹ nhàng đi qua.
Thật ra nàng dùng linh lực thúc giục minh quang bong bóng còn nhanh hơn Mập Mạp, lúc đó chỉ thuần túy muốn trêu cợt Mập Mạp nên mới bắt nó ra ngoài thôi. Hiện tại không có tâm tình trêu chọc nó cho nên nàng dùng linh lực để đi được mau hơn.
Hơn hai trăm trượng thủy đạo đều là hài cốt của con yêu thú bị Minh hỏa thiêu đốt. Không biết con yêu thú này đã ở trong này bao lâu rồi, rất nhiều phần hài cốt của nó đã tan hợp một chỗ cùng với thủy đạo, nhìn là biết con yêu thú này không thể di động. Hơn nữa, cái đầu nó lại không nhỏ, có vẻ đã sống mấy trăm năm, cứ thế mà bị mắc kẹt trong thủy đạo, ngay cả thân thể cũng trở thành một bộ phận của thủy đạo, thực sự đáng thương.
Trong lòng Kim Phi Dao tự dưng dâng lên một tia bi ai, nếu một người bị vây khốn như vậy, chết cũng không được, động cũng không thể động, một mình lẳng lặng tịch mịch mấy trăm năm, khẳng định cũng hi vọng có ai đó có thể tới giết mình, giúp mình thoát khỏi cuộc sống như vậy.
Chậm rãi đi về phía trước, Kim Phi Dao dùng thần thức tìm kiếm phía trong hài cốt, muốn nhìn xem có tu sĩ nào đã từng bị con yêu thú này nuốt hay không. Tuy nhiên, độ ăn mòn của hoàng dịch mạnh mẽ như vậy thì bình thường sẽ không có gì thừa lại được.
“Ngay cả yêu đan cũng không có, rốt cục nó là yêu thú cấp mấy chứ, hoàn toàn không thể nhìn ra.” Kim Phi Dao thất vọng cực kỳ, nàng vốn không có hy vọng vào tiền nhân, chỉ nghĩ sẽ kiếm được gì của yêu thú, ai dè ngay cả yêu đan cũng không, vận khí cũng thật tồi tệ.
Đột nhiên, thần thức nàng đảo qua một đống bùn nhão dày lẫn cùng hài cốt yêu thú, cảm ứng được một chút linh khí nhàn nhạt. Trong lòng Kim Phi Dao vui vẻ, vội vàng ra một trảo vào hư không, một viên châu màu trắng bay lên, thoạt nhìn thì không giống yêu đan. Nàng không dám trực tiếp lấy vào trong minh quang bong bóng mà để nó ở bên ngoài, dùng thần thức kiểm tra.
Lấy thần thức quét mấy lần, không phát hiện ra điều gì bất thường, nàng mới cầm hạt châu vào. Kim Phi Dao giơ hạt châu trước mắt, phát hiện trên đó có một chữ “Phan”, hẳn là tên hay họ của tu sĩ. Nhìn một hồi, nàng bỏ hạt châu vào trong túi, không dám mạo muội dùng linh lực khu động hạt châu này. Trong loại tình huống không rõ ràng này mà lại làm ra việc dùng linh lực khu động một vật không rõ thì chính là tự tìm tử lộ.
Thu hồi hạt châu to bằng nắm tay xong, Kim Phi Dao tiếp tục dùng thần thức tìm kiếm trong hài cốt, đáng tiếc là cho tới khi ra khỏi hài cốt nàng vẫn không phát hiện được thứ gì có linh khí.
Thở dài, Kim Phi Dao đành phải trôi đi cùng Mập Mạp. Vẫn là thủy đạo tối như mực, nước sông không hề di chuyển, không kể là cá hay yêu thú đều không thấy xuất hiện nữa, hai nàng cứ tịch mịch trôi đi như thế. Lúc này kể cả Mập Mạp có muốn vào trong Cảnh Thiên huyễn bồn thì Kim Phi Dao cũng không cho nó vào, ở nơi yên tĩnh nhàm chán này nếu không có đồng bạn thì sao chịu được.
“Thủy đạo, đạo, ta sẽ không bao giờ muốn đến loại địa phương này nữa, thật là quá sức. Sau này ta sẽ chỉ đi đến những nơi rộng mở, loại địa hình âm u nhỏ hẹp này, ai thích thì cứ để hắn đi cho thỏa đi.” Kim Phi Dao thấp giọng mắng, thủy đạo dài dằng dặc này làm tâm tình nàng sa sút đến cực điểm.
Mắng lại mắng, nàng đột nhiên phát hiện minh quang bong bóng bất động. Rõ ràng nàng đang đùng linh lực thôi động, sao nửa ngày vẫn không thấy minh quang bong bóng di động được nửa phân? Sao lại thế này?
Kim Phi Dao nghi hoặc, gia tăng linh lực rót vào, minh quang bong bóng dưới sự thúc giục của linh lực lại chậm rãi chuyển động, chỉ có điều phía trước xuất hiện lực cản, loại cảm giác này thật giống như hiện tại không phải nàng đang đi trong nước mà là đang phá thạch xuyên sơn vậy
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiên Vốn Thuần Lương
Chính Nguyệt Sơ Tứ
Tiên Vốn Thuần Lương - Chính Nguyệt Sơ Tứ
https://isach.info/story.php?story=tien_von_thuan_luong__chinh_nguyet_so_tu