Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cẩm Y Vệ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 113: Công Đường Xử Án
P
hương Đường Tiến ở bên cạnh cười hết sức vui vẻ, Hồ Tri Châu kia cũng vuốt râu bày ra dáng vẻ xem kịch vui. Mặc dù ba huynh muội rất muốn giúp một tay lại bị Phương Đường Tiến dùng lời ép buộc, lo lắng phụ thân vốn đã vì chuyện "đại tang đoạt tình" mà bị sĩ lâm thiên hạ chỉ trích, lại phải ô danh vì chuyện này, chỉ có thể nóng nảy mà không biết làm sao.
Tần Lâm cười lạnh một tiếng, chuẩn bị lấy Thạch Vi ra đè đối phương một cái:
- Bản quan nguyên đảm nhiệm Tổng Kỳ Bá Hộ Sở Kỳ Châu, Thạch Thiên Hộ ở Thiên Hộ Sở Hồ Quảng...
Lời còn chưa nói hết, Phùng Tiểu Kỳ liền trợn mắt tròn xoe, run giọng nói:
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ trưởng quan ngài là Tần Lâm Tần Đại nhân Bá Hộ Sở Kỳ Châu?
Làm gì mà biểu lộ mắt bắn ra tinh quang sáng chói, há to miệng đủ lọt quả trứng gà như vậy? Tần Lâm không giải thích được gãi đầu một cái, nói thật cho y biết.
Phùng Tiểu Kỳ lập tức sụp lạy xuống, miệng cao giọng báo quan hàm lý lịch:
- Cẩm Y Vệ Thiên Hộ Sở Hồ Quảng, Bá Hộ Sở Vũ Xương đóng ở Hưng Quốc châu, tòng thất phẩm Tiểu Kỳ Phùng Trung Hiếu, ra mắt Tần trưởng quan!
Dập đầu ba cái, Phùng Tiểu Kỳ mới từ dưới đất bò dậy, vui vẻ nói:
- Đại nhân chính là thiếu niên anh hùng của Cẩm Y Vệ chúng ta, hộ vệ Đặng Tử Long Đặng lão tướng quân, phá đại án Kinh Vương phủ. Chậc chậc, tiểu nhân nghĩ mãi không biết Đại nhân chính là anh hùng bực nào, hôm nay gặp được quả nhiên khí vũ hiên ngang, nghi biểu bất phàm, chân chính là nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt còn hơn cả nghe danh!
Tần Lâm không biết nói cái gì cho phải, thì ra Phùng Tiểu Kỳ này hẳn là người ái mộ trung thành của hắn. Chuyện hắn phá đại án kỳ án nhiều lần ở Kỳ Châu, được đặc chỉ ban thưởng không cánh mà bay, đã truyền khắp ở các Bá Hộ Sở dưới quyền Thiên Hộ Sở Hồ Quảng, hơn nữa càng truyền càng kỳ, càng truyền càng lợi hại, càng truyền càng khoa trương. Có người khịt mũi tỏ vẻ không tin, nhưng người tin tưởng lại xem hắn như Gia Cát Lượng tái thế, Bao Công sống lại.
Giống như vị Phùng Tiểu Kỳ này bội phục hắn sát đất, xoay người lại nhìn Phương Đường Tiến nói:
- Phương Sư Gia, có chuyện gì cứ kêu hai bộ khoái kia ra đây đối chất đi, Tần trưởng quan chúng ta chính là tinh tú trên trời giáng phàm, ngày đoán dương, đêm xét âm, đã từng dùng Huyền Đô Đâu Suất Hỏa bắt quỷ mẫu âm thai, cũng từng đấu pháp cùng lão chân nhân Kinh Vương phủ, có được mắt thần như điện, thần thông quảng đại...
Phương Đường Tiến trợn to hai mắt như cóc ghẻ, giận đến nhất Phật xuất thế nhị Phật thăng thiên, kêu Phùng Tiểu Kỳ tới vốn là muốn cho y ngăn cản Tần Lâm can thiệp, không nghĩ tới ngược lại y giúp đỡ Tần Lâm nói chuyện, còn thổi phồng Tần Lâm như vậy, rõ ràng là tát vào mặt mình.
Ba huynh muội Giang gia bất kể thế nào cũng không nghĩ tới sẽ xảy ra cục diện này, chợt Giang Mậu vỗ trán một cái:
- Ôi chao, ít ngày trước có tên họ Tần được lên công báo nói liên tục phá âm mưu yêu phỉ Bạch Liên giáo, được đặc chỉ thưởng thụ, không phải là hắn sao?
Giang gia huynh muội bình thời xem công báo chỉ quan tâm tin tức triều chính, đối với chuyện tập nã yêu phỉ Bạch Liên giáo vân vân không cảm thấy hứng thú lắm. Hơn nữa án Kinh Vương phủ liên quan tới nội bộ vương phủ, nói mập mờ không rõ, bọn họ không có ấn tượng sâu, cho đến khi Phùng Tiểu Kỳ vạch trần mới nhớ tới Tần Lâm chính là vị Tổng Kỳ Cẩm Y Vệ lập được công lớn kia.
- Người này thật sự có vẻ hay hay…
Trên gương mặt phủ một làn sương lạnh của Giang Tử rốt cục nở một nụ cười, giống như băng tan tuyết rã, mùa Xuân trở lại.
Tần Lâm không cho Phương Đường Tiến chống chế, nhìn Ngưu Đại Lực ra hiệu cho y. Đại hán vạm vỡ này lập tức sải bước tiến lên, chộp lấy cổ áo Phương Đường Tiến, gầm thét:
- Còn không giao hai bộ khoái ra đây? Lão tử làm thịt tên khốn ngươi!
- Lớn, lớn mật!
Hồ Tri Châu vỗ kinh đường mộc một cái:
- Gầm thét giữa công đường, bắt lại cho ta!
Bọn nha dịch còn đang do dự không quyết, Phùng Tiểu Kỳ đã rút Tú Xuân đao ra, tung người ngăn ở trước người Tần Lâm:
- Ai dám càn rỡ?
Bọn nha dịch không thể làm gì, cũng không có can đảm đánh một trận đao thật thương thật cùng thiên tử thân quân, đối với bản châu Đại lão gia ra lệnh cũng không thể không có biểu hiện gì. Không thể làm gì khác hơn là gõ liên tục Thủy Hỏa côn hai màu đen đỏ xuống đất, miệng kêu lên:
- Uy… Vũ…
- Các… các ngươi!
Hồ Tri Châu thấy bọn nha dịch lùi bước không tiến lên, giận đến sắc mặt đỏ bừng.
Dù sao Tần Lâm còn có Trương Công Ngư, Thạch Vi làm chỗ dựa, hơn nữa Trương Công Ngư là Tri Phủ Vũ Xương, Hưng Quốc châu là do Vũ Xương phủ quản, Tần Lâm không cố kỵ gì, trực tiếp đi lên chỗ ngồi kéo Hồ Tri Châu:
- Còn không giao người, có tin Tần gia đánh cả lão hay không?
Hồ Tri Châu kinh hoàng kêu lên:
- Cứu mạng!
Bọn nha dịch vẫn đứng nghiêm giống như tượng gỗ tượng đất, miệng vẫn nói:
- Uy... Vũ...
Hai huynh đệ Giang Kính, Giang Mậu thấy tình cảnh này, ôm bụng cười nghiêng ngửa. Giang Tử phì cười một tiếng, cầm tay áo che kín mặt, chỉ thấy vai nàng giật giật liên hồi, hiển nhiên đang cười không kềm được.
Tri Châu cùng Sư Gia đều bị khống chế, Tần Lâm liền lệnh cho Phùng Tiểu Kỳ dẫn Cẩm Y Hiệu Úy đi vào trong nha môn tìm hai tên bộ khoái liên quan tới án mạng.
Bất kể thế nào Trương Lỗi, Vương Thắng cũng không nghĩ tới Hồ Tri Châu cùng Phương Sư Gia lại không chịu nổi, Tần Lâm lại tới lật nhào cả nha môn Tri Châu như vậy. Cho nên hai người bọn họ vẫn ở chung với mấy tử tù, núp trong nhà giam châu nha ăn uống nhậu nhẹt.
Rất nhanh Phùng Tiểu Kỳ đã bắt bọn họ ra, ném ra đại đường.
Đã làm thì phải làm tới nơi tới chốn, Tần Lâm dứt khoát đẩy Hồ Tri Châu ra, mình ngồi lên giữa công đường, lệnh đem phạm phụ Uông thị ra đối chất cùng hai người bọn họ.
Trương Lỗi cùng Vương Thắng đều là hán tử thô lỗ không có tâm cơ, nghe thấy Uông thị tới đối chất ngơ ngác nhìn nhau, đều có mấy phần sợ hãi.
- Nói thật đi, không có chuyện gì không nên nói lung tung!
Phương Đường Tiến nhìn hai người bọn họ nhắc nhở.
Ánh mắt như điện của Tần Lâm đảo qua trên mặt Phương Đường Tiến, vị Sư Gia tự cho là bất phàm này chợt cả người phát rét, tóc gáy dựng thẳng, không tự chủ được rùng mình.
Uông thị vừa lên đã khóc lóc kêu ca, nói hai bộ khoái này hại chết chồng của nàng Lý Trưởng Tề Tào. Ngày đó là hai người gọi chồng của nàng ra khỏi nhà, từ đó về sau không thấy trở về, còn nghe người ta nói thấy bọn họ uống rượu cùng Tề Tào ở Ngọc Thực hiên.
Hai tên bộ khoái chế giễu ngược lại:
- Bà nương này nói hươu nói vượn gì vậy? Ngày đó chúng ta đến châu, vừa xuống thuyền chồng nàng đã tự đi tìm kỹ nữ, chúng ta đi Ngọc Thực hiên ăn cơm, cho nên chia tay. Ai mà biết được y tranh giành ghen tuông với kẻ nào đó cho nên chết uổng, làm sao trách được chúng ta?
- Có nhân chứng nhìn thấy hay không?
Tần Lâm lạnh giọng hỏi.
- Trong châu không ít người nhìn thấy, chỉ có hai ta vào Ngọc Thực hiên!
Tần Lâm liền hạ lệnh truyền lão bản Ngọc Thực hiên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cẩm Y Vệ
Miêu Khiêu
Cẩm Y Vệ - Miêu Khiêu
https://isach.info/story.php?story=cam_y_ve__mieu_khieu