Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 112: Trong Quan Tài Chỉ Có Một Bức Tranh
Q
uan Thuật
Tác Giả: Cẩu Bào Tử
Chương 112: Trong quan tài chỉ có một bức tranh
Nhóm dịch black
Nguồn: Vipvandan.vn
- Có thể...... Có thể làm rồi.
Giáo sư Lan hơi chần chừ, vì vẫn chưa thấy Diệp Phàm làm gì cụ thể, không nghi ngờ mới là lạ. Trước đó cũng đã thử hết cách nhưng thạch quan giống như bị hàn kín, không có cách nào mở ra. Ông rất lo lắng cứ cưỡng ép mở ra sẽ bị hư hại, tuy nói được chủ nhân đồng ý nhưng vẫn sợ sệt. Ngần ngừ một lúc rồi cũng cùng với Cố Tắc Vũ cầm xẻng chuyên dụng cẩn thận nạy ra.
Đúng là có thể nạy ra thật.
- Thành công rồi!
Hai người đàn ông trung niên bỗng nhiên ôm cứng lấy nhau như tình nhân, hò hét vang trời. Sau khi cẩn thận mở lớp quách thứ nhất thì giáo sư Lan và Cố Tắc Vũ kêu lên thất thanh:
- Tại sao có thể như vậy?
Nghe tiếng kêu của hai người, mọi người xúm lại dùng đèn chiếu xuống để xem, cảnh tượng nhìn thấy làm tất cả ngây ra.
- Lão tổ tông đây sao? Không thể nào! Tại sao không còn quan tài? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Lô Vỹ tròn xoe mắt, vốn đang mong có thể sớm thu hồi hài cốt tổ tông để cải táng, kết quả sau khi mở ra thì trống trơn, nửa cục xương cũng không thấy.
Chỉ thấy một cái khay ngọc phỉ thúy dày óng ánh, đường kính đến gần nửa mét, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn.
Trong khay có một đống cát màu xanh, cũng không biết là thứ gì, trên đó lại mọc ra một cái cọc nhỏ không lớn, to chừng bằng cánh tay, cao chừng một mét, xanh màu ngọc bích.
Ở đầu cái cọc gỗ có một trái cây hình tròn, từ đó tỏa ra một mùi hương thoang thoảng, kỳ quái là nó giống như bị dập nên mềm nhũn, dường như đã bị hút đi một nửa.
- Ừ! Giống như cái cọc gỗ quái dị mình đã gặp trong hang đá, tuy nhiên có khác biệt về màu sắc, cái quả của mình là màu đỏ, còn quả này màu xanh, chẳng lẽ quả của mình thuần dương còn quả này thuần âm. Không trách vừa rồi khi tiếp xúc với mối ghép có một luồng linh khí âm nhu đi vào trong kinh mạch mình, thúc đẩy thuật dưỡng sinh của mình đột phá lên cảnh giới Luyện Kính tầng thứ sau, tương đương với thất đoạn Khai Nguyên của võ thuật Hoa Hạ, anh mày giờ đã là hạ đẳng đại Vũ Sư rồi.
Diệp Phàm kinh hãi, xem lại lần nữa thì thấy cái quả đó đã bị rút xuống chừng ba phần, chắc là linh khí hóa lỏng trong đó đã bị mình cách không hút vào rồi.
Trên quả có đến chừng 100 vòng, còn quả của mình lại có 180 vòng, chắc có số tuổi xa xưa hơn, chẳng lẽ là số vòng tượng trưng cho số tuổi của cây, có khả năng lắm. Diệp Phàm càng nghĩ càng cảm thấy thần bí, càng lúc càng thấy hoang mang, đáng tiếc không có ai để giải thích nghi ngờ.
- Cái quả này mọc trong quan tài, đúng là kỳ lạ. Hơn nữa đã nhiều năm như vậy mà dường như vẫn còn sống, kỳ quái!.
Lan Điền Trúc lẩm bẩm, tuy nhiên không dám lớn tiếng sợ mọi người đang yên lặng bực mình.
Một lát sau, cả đám người đang im lặng rốt cuộc đã bừng tỉnh.
- Lão Cố, anh thử nói xem cái cọc gỗ này có phải là thực vật không?
Giáo sư Lan tò mò, ông vốn thật vọng vì chiếc quan tài không, giờ lại chú ý vào chiếc cọc gỗ quái dị.
- Tôi sao biết được, tuy nhiên cái cọc gỗ này hình như giống với Thái tuế trong truyền thuyết, tuy nhiên trên thân Thái tuế thì đâu có quả, quỷ dị a!
Giám đốc Cố cũng thấy khó hiểu nhưng rất hứng thú, chỉ bực mình là không được hái ngay cái quả kia để phân tích cho thỏa lòng. Tuy nhiên đây là vật có chủ, chưa tới phiên y lên tiếng cho dù có là giám đốc nhà bảo tàng tỉnh Nam Phúc.
Lô Vỹ đang định đưa tay sờ vào cái khay thì quản gia Lô ngăn lại:
- Cậu ba, không được động đậy! Để tôi gọi điện cho trưởng lão hỏi cái đã.
- Ừ! Hỏi trước cũng tốt.
Lô Vỹ đáp, Lô Thế Trừng đi ra ngoài gọi điện thoại. Sau một lúc lâu mới quay lại ghé sát tai Lô Vỹ bên nói nhỏ:
- Cậu ba, trưởng lão nói cái cọc gỗ bên trong rất có thể là Thái tuế, còn cái quả trên đó chính là linh vật do tinh hoa ngưng tụ nhiều năm của Thái tuế tạo thành, đối với võ giả cực kỳ trọng yếu, có thể trợ lực để đột phá cảnh giới công lực, là một bảo vật khó cầu.
Trưởng lão còn nói những vòng tròn trên quả Thái tuế là tuổi thọ của nó, vừa rồi tôi đếm hình như được một trăm vòng nói lên số tuổi của cái quả này là một trăm tuổi, còn cây Thái tuế chắc phải đến hai ngàn năm. Trưởng lão có nói những hạt màu xanh trên khay ngọc đó là một loại đá kỳ lạ cung cấp chất dinh dưỡng cho Thái tuế sinh trưởng. Cẩn thận lấy ra cùng một lúc rồi để vào trong một cái hòm niêm phong lại đem về nhà......
- Thái tuế! Cũng giống như phim trong TV, nhưng sao lại có quả?
Lô Vỹ hỏi khẽ.
- Đó là Thái tuế bình thường, chỉ có giá trị dinh dưỡng cao thì cũng không có tác dụng gì thêm, hơn nữa tuổi thọ không lớn. Theo tài liệu điều tra, loại Thái tuế màu xanh này rất có thể gọi là Thái tuế “Tử địa hoàng bàn”. Quả của nó hàm chứa khí âm thuần khiết cùng với một loại quả thái tuế khác gọi là “Hỏa long tường thiên” có dương khí bá đạo, đều là linh vật ngàn năm khó cầu. Trưởng lão bảo phải hết sức giữ bí mật, nhanh chóng chở về mật thất của gia tộc để bảo quản, trưởng lão đã phái Lô Trác tới đây.
Lô Thế Trừng thần bí nói.
Đúng lúc ấy thì có một ánh đèn flash lóe lên, Lô Thế Trừng biến sắc, liếc mắt nhìn Lô Đinh. Gã vệ sĩ này lập tức vọt tới đoạt lấy chiếc máy quay phim trong tay Lan Điền Trúc rồi nhanh chóng tháo cuộn phim ra.
- Anh làm gì vậy? Còn máy quay của tôi.
Lan Điền Trúc hét to vọt tới định cướp lại chiếc máy quay phim.
- Điền Trúc đừng vội, nghe quản gia Lô giải thích.
Diệp Phàm đưa tay ngăn Lan Điền Trúc, trong lòng cũng hiểu đại khái về mục đích của nhà họ Lô. Loại linh vật khó cầu có thể giúp đột phá công lực này vốn là ngàn vàng khó mua, lúc trước bản thân mình đào được chiếc cọc gỗ cũng ngay lập tức cất giấu, nghĩ lúc nào sư phụ trở về sẽ nghiên cứu xem là vật gì.
- Tiểu thư Lan, thật xin lỗi, gia chủ có dặn là không cho quay phim trong mộ, kính mong các vị giữ bí mật cho nhà họ Lô, đừng tiết lộ chuyện trong quan tài ra ngoài. Giáo sư Lan, giám đốc Cố,, xin lỗi rồi.
- Bỏ đi Điền Trúc, đây là bí mật gia tộc nhà người ta không thể truyền ra ngoài. Công tử Lô đã rộng rãi cho con tham dự mở quan tài đã là tốt lắm rồi.
Giáo sư Lan và giám đốc Cố đều là người hiểu biết, họ đều là chuyên gia khảo cổ, nghiên cứu qua rất nhiều phong tục tập quán trong lịch sử, dĩ nhiên biết về các quy định ở các gia tộc cổ xưa.
- Hừ! Không quay thì thôi, trả tôi máy quay đây.
Lan Điền Trúc trề môi, nhanh như chớp giật lại chiếc máy quay phim trên tay Diệp Phàm, hừ một tiếng:
- Đồng lõa!
Sau đó cô còn cảm thấy chưa đủ nên giậm cho hắn một cái đau điếng.
Diệp Phàm đau đến tái người, thầm nghĩ, “ Vừa rồi là anh còn sợ cô thiệt thòi, vệ sĩ của thằng em Lô là một cao thủ, vung tay một cái là làm cô bị thương đấy, ai! Tại sao làm chuyện tốt mà lại bị đánh chứ,xui xẻo!”
Sau khi nhấc cái khay lên thì thấy bên dưới là một bức tranh sơn thủy bằng lụa được bảo tồn rất tốt nên cũng không hư hại gì.
Chuyện này vốn rất kỳ lạ vì tấm tranh lụa kia trải qua bao nhiêu năm lẽ ra phải mục nát từ lâu rồi mới phải, nhưng giờ trông như vẫn còn mới nguyên, giáo sư Lan và lão Cố lại càng tò mò.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thuật
Cẩu Bào Tử
Quan Thuật - Cẩu Bào Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_thuat__cau_bao_tu