Chương 112: Ướt Sũng
em ra Thi Thi nhà chúng ta lại tạo kỳ tích rồi.”
Tần Phong nhìn đến đây, bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng trong mắt đều là vui sướng khi người gặp họa.
Vừa rồi Hà Chí Tường trước khi rời đi nói mấy lời kia, anh nghe được rõ ràng.
Anh nghĩ nghĩ, cầm ra điện thoại gọi cho Bùi Dịch.
“Bảo bối tâm can của cậu lại sắp bị người ta ức hiếp, cậu xác định không đến xem?”
“Nhìn chán rồi.” Bùi Dịch nhàn nhạt nói.
“Vậy được, bản thân toi tự mình xem. Cậu gọi điện thoại cho thư ký Vương, đừng để anh ta đến đón tôi.”
“Mơ tưởng.” Bùi Dịch lạnh giọng nói xong liền cúp điện thoại.
Tần Phong khóe miệng nhếch lên, yên lặng nhìn chăm chú vào hướng vừa rồi chiếc xe Ferrari màu đỏ rời đi, ở trong lòng đếm thầm.
Khi anh đếm tới 100, chỉ nghe nơi xa truyền đến một trận tiếng gầm rú của xe thể thao.
“Khẩu thị tâm phi.” (Ý nói anh miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo ấy)
Tần Phong trong mắt đều là ý cười, xoay người hướng tới công ty chính mình đi đến.
Công ty xây dựng Hỗ Thâm của anh cùng Xây dựng Tiệp Khắc nằm bên cạnh nhau, người nào cũng không biết hai công ty này có mật đạo thông nhau.
Bùi Dịch tạm thời vẫn còn không muốn để cho người ngoài biết anh chính là tổng giám đốc của Xây dựng Tiệp Khắc, cho nên mỗi lần đi đến công ty đều là đi vào công ty của Tần Phong, rồi sau đó theo mật đạo đi vào.
Lúc này, xe của Bùi Dịch hẳn là đã đậu tầng hầm bãi xe của công ty của Tần Phong rồi.
Xây dựng Tiệp Khắc tầng 15, bên trong văn phòng của bộ phận thiết kế. Tô Thi Thi vừa đến văn phòng, các đồng nghiệp liền một đám chạy tới tới chúc mừng cô.
“Thi Thi, nghe nói các cô ngày hôm qua đã giành được dự án công trìnhgian khách, thật sự quá thần kỳ rồi!”
Bình thường cùng Tô Thi Thi ở chung cũng không tệ lắm tiểu Thiết Kế Sư, vẻ mặt chân thành chúc mừng đạo.
Tô Thi Thi cười cười: “Này còn phải cám ơn trước cô đây giúp tôi tìm tư liệu.”
“Không có, tôi cũng chưa giúp đỡ cô được cái gì cả” Vị tiểu Thiết Kế Sư kia ngại ngùng cười nói.
“Hừ, cũng chỉ là ăn nhằm cứt chó gặp may mà thôi. Nghe nói người nào đó tại buổi đàm phán cực kỳ không phong độ chửi bới tác phẩm đối thủ, cũng thật biết hạ thấp Xây dựng Tiệp Khắc chúng ta chỉ biết cách điệu lại thiết kế.”
Bên cạnh truyền đến một đạo thanh âm khinh thường. Khúc Hồng Mai lạnh lùng nhìn Tô Thi Thi, trong lòng ghen tị vô cùng.
Cô ta cho rằng đem dự án khó như thế đưa cho Tô Thi Thi, nhất định làm cho cô không chịu nổi, đúng là không nghĩ tới cô vậy mà giành được dự án kia rồi!
Giành được rồi!
Cô ta ngày hôm qua đã bị tổ trưởng của mình hung hăng phê bình một trận, nói cô ta không có mắt nhìn. Tô Thi Thi có thể giành đuọc dự án này, đương nhiên các cô chính mình cũng có thể giành được!”Cách điệu?”
Tô Thi Thi đứng thẳng thân thể, lành lạnh nhìn Khúc Hồng Mai liếc mắt một cái: “Xin hỏi, của cô cách điệu có thể giành được dự án này sao? Cách điệu của tôi quả thật không bằng Khúc tiểu thư, nhưng ít nhất tôi làm không được giống như Khúc tiểu thư đây, đem nhiệm vụ của mình đẩy cho người khác. Mà khi người khác giúp cô hoàn thành nhiệm vụ khi đó, lại vẫn ở bên cạnh nói như thể đúng rồi.”
“Cô!” Khúc Hồng Mai bị ê mặt giận đến mặt đỏ tai hồng.
Cái này dự án này vốn là Đòan tổng giám giao cho tổ cô ta làm, mà cô ta sau đó lại lợi dụng Đoàn Ngọc Lộ giao cho Tô Thi Thi tổ một làm, cô ta là hoàn toàn đuối lý...
“Cô đừng nói sang chuyện khác, cô có biết hành vi của cô ngày hôm qua đã trở thành trò cười trong giới thiết kế rồi không hả? Vị thiết kỹ sư kia là một số hai Thiết Kế Sư nổi tiếng nhất trong nước, cô vậy mà đi phê bình tác phẩm của cô ấy, thật sự là quá khinh người rồi!” Khúc Hồng Mai tức giận nói.
“Phê bình, người đứng nhất nhì trong nước?”
Tô Thi Thi cười nói: “Tôi trước giờ tự thấy không thẹn với mình, người sao sống vậy, không giả vờ trước mặt ai cả. Nếu đổi thành Khúc tiền bối, phỏng chừng chỉ có thể dựa vào chửi bới tới lấy thắng đi?”
Cô nói xong đứng thẳng thân thể, ngữ khí là chưa bao giờ có nghiêm túc như vậy: “Tô Thi Thi tôi là dựa vào bản lãnh thật sự, không sợ người khác ra mặt dạy đời. Không có năng lực nhân tài với tôi thì đừng ở bên cạnh phán đoán lung tung.”
Cô nói xong quay đầu đối với những người khác nói: “Mừng dự án lần này thành công tốt đẹp, mời mọi người liên hoan một bữa!”
“Tuyệt quá!” Những người khác đều hoan hô lên.
Đối với người có thực lực, người nào cũng không nghĩ muốn đắc tội.
Khúc Hồng Mai ghen tị Tô Thi Thi, nhưng những người khác mi mắt là sáng như tuyết. Có thể giành được công trình gian khách kia, đó mới chính liền là thực lực.
Lúc Đoàn Ngọc Lộ đến văn phòng, mọi người đã tản, mỗi người ở trên vị trí của mình bận rộn.
Khúc Hồng Nai nhìn thấy cô ta, ánh mắt tối sầm ám, đi đến bên cạnh cô ta nhỏ giọng nói: “Tô tiểu thư lần này giành được công trình gian khách kia, cái đuôi hồ ly đều phải kiều dâng lên nịnh nọt, vừa rồi ở trước mặt tất cả mọi người nói cô không có năng lực, thật sự là làm tôi tức chết rồi!”
“Cô nói cái gì?” Đoàn Ngọc Lộ mặt mày méo mó, tức giận nhảy lên cao. Chuyện này, lại thêm chuyện vừa rồi đâm xe, quả thực muốn chọc cô ta tức chết mà!
“Cô ấy đang ở nơi nào?” Đoàn Ngọc Lộ lạnh giọng hỏi.
Khúc Hồng Mai hướng văn phòng bên kia bĩu môi: “Còn có thể đâu chứ? Lấy lòng tổ trưởng của các cô. Ai chẳng biết tổ trưởng Ôn ở trong phòng thiết kế này năng lực là lợi hại nhất? Tôi thấy cái dự án này rất có khả năng liền là tổ trưởng Ôn làm, cô ta chẳng qua là ngồi không hưởng lợi thôi.”“Hừ! Con nhỏ đó chỉ là vận may cứt chó mà thôu, giỏi nhất chính là làm loại chuyện này!”
Đoàn Ngọc Lộ càng nghĩ càng giận, thẳng tắp địa hướng tới văn phòng tổ một đi đến.
Khúc Hồng Mai nhìn bộ dáng Đoàn Ngọc Lộ nổi giận đùng đùng, khóe môi nhếch lên cười lạnh.
“Liền để cho các người khứ chó cắn chó đi.”
Dám cướp đoạt người trong lòng cô ta, cô ta hẳn không để cho này con hồ ly tinh kia dễ chịu!
“Tô Thi Thi, cô lăn ra đây cho tôi! Cô đụng phải xe của chồng tôi cứ như vậy liền xong rồi hả?” Đoàn Ngọc Lộ thẳng tắp địa vọt tới cửa văn phòng tổ một, vặn mở then cửa liền xông đi vào.
Nhưng là ngay sau đó, chỉ nghe “Rầm” một tiếng, một chậu nước từ trên trời giáng xuống, chụp lấy đầu từ trên rót xuống toàn thân.
Đoàn Ngọc Lộ trực tiếp lờ mờ, ngây ngốc ngơ ngác đứng yên tại chỗ, nửa ngày vẫn chưa có chút phản ứng.
Tô Thi Thi chống má ngồi ở trên vị trí, ánh mắt rơi vào trên người đang ướt sũng của Đoàn Ngọc Lộ đảo quanh từ trên xuống dưới. Nhìn nước từ trên đầu Đoàn Ngọc Lộ nhỏ giọt rơi xuống, đem khuôn mặt trang điêtm kỹ lưỡng của cô ta từ từ gội rửa...
“Phụt” một tiếng. Coi vội vàng che miệng lại, thiếu chút nữa cười ầm lên.
Cô không nghĩ tới Đoàn Ngọc Lộ hiện tại lại thảm hại như vậy, vậy mà bắt đầu dùng loại đồ trang điểm dởm rồi. Hiện tại xem trò vuu cũng thật thích nha!
Cô quay đầu cùng Ôn Ngọc liếc nhau một cái.
Cả hai đều đỏ bừng cả khuôn mặt, nén cười đến mức rất thống khổ.
Nhưng là, thật sự là quá sung sướng!
“Phát sinh cái chuyện gì rồi hả?” Bên ngoài các đồng nghiệp toàn bộ đều đã đứng lên, đồng thời hướng tới nơi này chạy đêzn.
Khi thấy bộ dáng Đoàn Ngọc Lộ khi đó, tất cả mọi người hiểu trong lòng mà không nói đều ngồi trở lại trên chỗ ngồi.
Vị Tô tiểu thư kia vừa thấy liền biết là không dễ chọc, ba lần bốn lượt, mọi người ở chỗ cô đâu nào chiếm được tiện nghi nào?
Cũng chỉ có vị Đoàn tiểu thư này không sợ chết luôn đi trêu chọc, hiện tại trực tiếp thành ướt sũng rồi!
“Tô Thi Thi, tôi giết cô!”
Đoàn Ngọc Lộ phản ứng kịp, lau nước dính trên mặt, hướng Tô Thi Thi liền vọt tới.
“Tôi khuyên cô tốt nhất đừng lộn xộn, bằng không một cái tội dang đánh cắp cơ mật công ty, thêm một cái tội vu cáo hãm hại ngườu khác, vẫn còn xuất hiện thêm một tội cố ý giết người nữa chứ.” Tô Thi Thi ngồi ở trên chỗ nhàn nhạt nói.
Đoàn Ngọc Lộ cước bộ ngừng một trận: “Cô đang nói cái gì?”
Cô ta vừa dứt lời, trong văn phòng đột nhiên xông tới mấy người bảo an, lập tức bắt được tay cô ta.
“Các người đang làm cái gì?” Đoàn Ngọc Lộ thét chói tai. Cô ta hiện tại nhìn đến những bảo an này, liền tức giận đến phát điên rồi.
Tô Thi Thi đứng lên, nhìn chằm chằm Đoàn Ngọc Lộ nói: “Trước chuyện cô vu khống hãm tôi sao chép tôi đã cho người điều tra rõ ràng, có chuyện gì đi tới phòng an ninh nói đi.”
“Các người buông ra! Chuyện đó không liên quan tới tôi!”
Đoàn Ngọc Lộ gấp đến độ sắc mặt trắng bệch.
Cô ta không thể cùng những tên bảo an này đi, cô ta hiện tại không quyền không thế, Đoàn gia lại hận không thể giết chết cô ta. Nếu lỡ bị kết một trong những cái tội danh kia, cô ta khả năng đời này đều đã không có biện pháp từ trong ngục giam đi ra ngoài rồi!
“Là chị của tôi, là chị của tôi để cho tôi làm, không liên quan tới tôi, tôi chỉ là nghe lời của chị mình thôi!” Đoàn Ngọc Lộ không quan tâm gì nữa vội vàng hô lên.
“Không phải chứ?” Tô Thi Thi trực tiếp nghe xong liền sửng sốt.
Chuyện này quả thực là chị em cũng bất cần. Đoàn Ngọc Tường nghe được có thể tức giận đến thổ huyết hay không?
Mọi người sớm an
Chú À! Đừng Nên Thế! Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh