Chương 111: Kế Hoạch Vội Vã (1)
HƯƠNG 111 KẾ HOẠCH VỘI VÃ (THƯỢNG)
- Bích nhi,em nói sao cơ??? - Nhược Hi ngạc nhiên hỏi lại
- Lãnh Diệt Thiên ba ngày sau sẽ trở về thật ư?
Thấy bộ dạng hồ nghi của Nhược Hi,Bích nhi liền lập tức khẳng định
- Công chúa,người không nhầm đâu.Sau khi Từ Thi tướng quân trở về,em theo lời của công chúa đến Hạc Phù viện để tìm hiểu xem phản ứng của Mạc Phù tiểu thư,ở đó em vô tình nghe được tin này
- Thiên sẽ trở về ư? Sao có thể??? - Nhược Hi hoang mang
- Công chúa,người không vui sao? - Bích nhi lặng lẽ quan sát biểu tình của công chúa nhà mình,thấy công chúa từ ngạc nhiên lại sang lo sợ,không hiểu gì cả,chẳng lẽ công chúa không vui khi Thiên công tử trở về ư? Đây là mục đích của công chúa mà
- Em không hiểu,Bích nhi - Nhược Hi qua loa giải thích
- Công chúa,người phải nói em mới hiểu được - Bích nhi ương bướng
- Việc này...- Nhược Hi bộ dạng muốn nói,ngập ngừng không thôi,chỉ im lặng ngồi đó
- Ngươi sợ hãi khi Lãnh Diệt Thiên trở về,hắn sẽ biết được chính ngươi đã hạ độc Thượng Quan Nhược Linh,đúng không?
Người im lặng trong phòng nãy giờ là Lạc Từ Thi lúc này mới lên tiếng,gióng nói bình tĩnh,thong thả nhưng chứa ý khẳng định
- Im đi! Ngươi đừng tỏ vẻ hiểu ta!
Bị nói trúng suy nghĩ,Nhược Hi thẹn quá hoá giận,cộng với việc vừa rồi của Lạc Từ Thi,Nhược Hi càng tức
- Ta hiểu ngươi,Hi nhi! Thượng Quan Nhược Linh chưa chết,Mạc Phù vẫn chưa từ bỏ việc đối đầu với ngươi,Lãnh Diệt Thiên - hắn ta vốn không có tình cảm gì với ngươi,mọi việc đều trở nên bất lợi.Ngươi còn lo sợ thái tử sẽ ép ngươi về Bạch Hổ quốc,ngăn ngươi tiếp cận Lãnh Diệt Thiên.Nếu việc đó xảy ra thì Hi nhi à,tất cả những gì ngươi làm đều không có ý nghĩa gì nữa,tất cả đều trở thành vô dụng
Lạc Từ Thi giọng đều đều,phân tích những lo lắng của Nhược Hi,bỏ mặc ánh mắt đang bừng lửa của Nhược Hi chiếu đến mình
- Ngươi câm miệng! - Nhược Hi hoang mang,hai tay ôm đầu,cả người thụt lùi lại,chân vô tình vấp phải ghế đổ sập xuống đất,bộ dạng thống khổ vô cùng
Bích nhi thấy công chúa nhà mình trở nên điên cuồng như vậy,sợ hãi không thôi,vội chạy đến đỡ công chúa lên
- Không cần! Em ra ngoài đi! Ra ngoài!
Nhược Hi khoát tay,ngăn Bích nhi đến gần,mặt quay đi,lên tiếng bảo Bích nhi ra ngoài
- Công chúa,để em đỡ người - Bích nhi cố gắng nói
- Không sao,Bích nhi,ta tự đứng được
Nghe thấy Nhược Hi nói thế,Bích nhi mới yên tâm bước ra ngoài,lặng lẽ khoá cửa phòng,dành không gian cho Lạc Từ Thi và Nhược Hi
Khi Bích nhi lui ra.Trong phòng liền yên lặng một lúc lâu
- Ta cần ngươi giúp,Lạc Từ Thi - Nhược Hi ngẩng đầu lên,nhìn thẳng Lạc Từ Thi,vẻ mặt nghiêm túc hiện rõ trên gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt
- Được công chúa nhờ vả,ta sao không dám giúp - Lạc Từ Thi giở giọng bông đùa,cười cợt trả lời
- Ngươi khẳng định mình làm được việc này?
- Hi nhi,ta không bao giờ thất bại
- Thật?
- Thật!
- Không thua?
- Không bao giờ
- Ngươi...
- Hi nhi,ta đã chắc chắn rồi,nếu không làm được ta sẽ không nhận đâu.Ngươi yên tâm đi.
Lạc Từ Thi không vui,chẳng lẽ mình lại vô dụng đến mức Nhược Hi nhờ vả một việc mà phải khẳng định đi khẳng định lại thì mới yên tâm giao ình
- Vậy thì nhớ lời ngươi nói đấy! Ta mong rằng ba ngày sau khi Thiên trở về,trái tim của Mạc Phù đã thuộc về ngươi!!!
*********************************************
- Nhược Linh cô nương,mọi chuyện không hay rồi!!!
- Sao gấp gáp vậy,Hà Tinh? Ta nhớ ngươi vừa rời khỏi nơi này chưa đầy hai ngày,ngươi quay lại không sợ mọi người phát hiện ra ngươi sao?
- Không sợ! Nhược Linh cô nương,chuyện này rất quan trọng.Cô nương chắc đã nghe rằng tên Lạc Từ Thi kia đã chuyển vào trong Thiên Phong các để ở.Trong hai ngày này,hắn ta hầu như là bám lấy tiểu thư Mạc Phù,giở mọi thủ đoạn để tiếp cận tiểu thư,vậy mà...- Nói đến đây,tự nhiên Hà Tinh tức giận,nói không lên câu - Mạc Phù tiểu thư còn để yên cho hắn,có khi còn vui cười với hắn nữa
- Việc gì ngươi tức? Ngươi nên vui mừng vì điều đó
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng toát lên tiếu ý,chăm chú nhìn vào cây trâm phượng tuyệt đẹp trên tay mình,xoa đi xoa lại
- Vui??? Nhược Linh cô nương,em không vui nổi! Tại sao em phải vui cơ chứ? Rõ ràng tên Lạc Từ Thi này muốn hại Mạc Phù tiểu thư,hắn ta làm theo lời của Nhược Hi công chúa Bạch Hổ quốc kia
- Con mắt nào của em nhìn thấy Lạc Từ Thi có ý định hại Mạc Phù - Nhược Linh ngắt ngang tràng nói của Hà Tinh
- Em...em...Nhược Linh cô nương,người biết em trốn dưới tầng hầm mà,nhưng em chắc chắn hắn ta không tốt đẹp gì đâu - Hà Tinh ra vẻ hiểu biết nói
- Em nghĩ suy luận của mình là đúng?- Nàng hỏi
Đáp lại chỉ là sự ngập ngừng,khó xử của Hà Tinh
- Em biết không? Theo quan sát của ta,ta chắc chắn rằng Lạc Từ Thi đây là đã thích Mạc Phù tiểu thư nhà em rồi!!!
Ngàn Năm Gặp Lại Ngàn Năm Gặp Lại - Âu Dương Âm Dương