Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thần Mộ ( Tru Ma ) 2
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 109: Sóng Máu Ngập Trời
B
ỉ Ngạn hoa điên cuồng vươn dài, vốn chỉ cao nửa thước, nhanh chóng vươn thành gấp đôi, bọn Thần Nam bị nuốt vào trong biển hoa.
Thần Nam có cảm giác dây hoa quấn quanh mình như những cánh tay, trói chặt thân thể, lại như nước biển hút nước, điên cuồng hút sinh mệnh chi năng trong thân thể hắn, đáng sợ hơn cả hấp huyết quỷ.
Hăn vô cùng tức giận, thôi động toàn thân công lực, toan giật khỏi trói buộc nhưng cả kinh thay, với tu vi lục giai mà nhất thời khó lòng chấn đứt ma hoa. Thật không thể tin nổi, vùng đất tử vong này quả nhiên khác thường.
"Vù.'
Ma hỏa từ thân thể hắn bốc lên, quấn quanh mình, đó là chân hỏa mà tu luyện giả tu luyện đến cảnh giới nhất định sẽ có.
Bỉ Ngạn hoa đang mọc dài liền hóa thành tro, cuối cùng Thần Nam cũng thoát khốn, không phải ma hỏa uy lực lớn đến thế mà nó là khắc chế với ma hoa mọc tại nơi cực âm.
Đồng thời Long Bảo Bảo và Tử Kim thần long cũng gầm lên, tử kim và hoàng kim thần hỏa tràn ra giải thoát cho cả hai.
Tiểu Phượng Hoàng còn thoát trước Thần Nam, đang phóng hỏa trên không.
"Ta phun, ta phun, ta dùng kình phun..." Tiểu Bất Điểm đang ra sức, mọi ma hoa dưới chân Thần Nam bị nó đốt sạch sẽ.
Long Bảo Bảo nắm đôi quyền đầu màu hoàng kim nhỏ xíu, tức giận: "Đáng ghét thật, hại ta tốn mất không ít sức lực."
"Ồ, ta cũng mất một chút sức mạnh, nhưng không sao, sẽ bồi thường gấp bội cho các ngươi." Hắn mở nội thiên địa ra, hướng không gian chi môn thật chuẩn xác vào đám Bỉ Ngạn hoa vô tận: "Tuy loại tà hoa này tử khí trầm trầm nhưng còn cảm thấy chúng có sinh mệnh, hiện tại ta đoạt luôn chút sinh mệnh chi năng để chúng thật sự biến thành tử vật."
Định địa thần thụ trong nội thiên địa khẽ rung, cành lá "lào xào". Ngọn núi tỏa rạng thần quang dựng đứng, gió lốc cuốn ra, tràn vào vùng tiếp dẫn chi hoa vô tận.
Điểm điểm quang hoa từ mặt đất tụ lại trên không trung, nhưng tất cả đều vô cùng quỷ dị, ở nơi hoàng tuyền địa phủ toàn là tử khí này đột nhiên tụ tập linh khí khiến khung cảnh khác hẳn với thế giới chung quanh.
Hào quang lờ mờ trên không phảng phất như linh hồn chi hỏa đang nhảy nhót, chiếu sáng vùng tử địa.
Thiên địa linh khí tụ tập về nội thiên địa, Thần Nam và con thần thú đứng trong đó từ từ hút tinh khí, bổ sung chỗ sức mạnh vừa mất đi.
Thảm tà hoa nhanh chóng khô héo, biển hoa vô tận biến mất, màu máu cũng tan đi, dần dần chỉ còn lại một mớ hoa khô xaÌc.
"Chà, tiểu tử ngươi độc ác thật, Bỉ Ngạn hoa trong truyền thuyết cũng bị ngươi hủy sạch, không biết chỗ quỷ quái này có phải địa phủ không, nếu đúng thì ngươi đã làm một việc hoành tráng." Lão du côn tỏ ra hưng phấn.
Nội thiên địa đóng lại, bọn Thần Nam lại tiếp tục cất bước.
Xuyên qua vùng đất đó, phía trước là một vùng màu máu, yên lặng vô cùng, quả nhiên là Huyết hải vô biên, nhìn không thấy bờ, chỉ có điều mặt biển lặng như tờ.
"Ghét quá đi mất! Chỗ quỷ quái này thái quá tà môn, sao lại mọc ra Huyết hải nhỉ? Mà chỗ này rộng thật, như một vùng đất trời khác." Lão du côn hơi kinh hãi.
Long Bảo Bảo lại hiếu kì nhìn quanh, cảm giác vô cùng mới mẻ, tuyệt không sợ hãi.
Tiểu Phượng Hoàng bay lên vai Tiểu Ngư: "Mau xem kia, có bia đá."
Lúc đến gần, đập vào mắt Thần Nam là mấy đại tữ cổ kính khắc trên tấm bia khổng lồ: Khổ hải.
Hai chữ này đủ nói lên Huyết hải vì sao xuất hiện, hai chữ phát ra khí tức khiến cả ai nấy sầu muộn, tựa hồ muốn khuyên giải con người quay đầu, không nên chấp mê bất ngộ.
"Ha ha... quả nhiên chúng ta đã đến khổ hải, đây đúng là chỗ quỷ quái khó lòng tưởng tượng." Thần Nam cười vang tự trào, sau cùng thở dài: "Theo truyền thuyết, gặp khổ hải nên hồi đầu bằng không khổ nạn vô biên, chỉ có ma với không nghe lời khuyên giải mà có tiến lên. Hừ chúng ta có muốn quay lại cũng đâu còn lối, chỉ phía trước mới có không gian sinh tồn, chẳng lẽ trời sinh đã định chúng ta có ma tính?"
"Chẳng lẽ sẽ có điểu hòa thượng xuất hiện, lão đại gia không tin mấy chuyện tà môn này, chúng ta qua luôn khổ hải." Tử Kim thần long tỏ vẻ vô cùng ơ hờ.
Long Bảo Bảo lắc lư bay đến bờ khổ hải: "Tầng không ở đây hình như không có cấm chế, chúng ta cứ ngự không phi hành."
Tiểu Phượng Hoàng ngoan ngoãn đứng trên vai Thần Nam, hình như hoảng sợ.
"Được, giờ chúng ta qua khổ hải." Thần Nam nói đoạn liên tung mình lên dẫn đầu, Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo bám theo.
Lúc họ bay vào khổ hải, mặt biển vốn bình tĩnh đột nhiên dấy lên làn sóng cuồn cuộn, từng đạo sóng máu cao đến hai chục thước, ngợp trời, phảng phất cuốn cả đất trời vào trong, không trung sực nức mùi máu tanh.
Bất đắc dĩ bọn Thần Nam phải tăng độ cao, tránh không để bị soÌng kích trúng. Ẩn ước thấy được dưới đáy sâu Huyết hải có một tấm bia đá lớn, tựa hồ cách rất xa mà lại rất gần, khiến ai cũng có cảm giác quái dị, không nắm rõ tấm bia phiêu diêu đó cách bao xa. Nhưng trong lúc mơ hồ vẫn thấy được mấy đại tự: "Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ."
Nhưng bọn Thần Nam quay đầu lại chỉ thấy màu máu mênh mông, bờ biến còn đâu.
"Vớ vẩn, quay đầu? Quay cái đầu hòa thượng, bờ biến mất rồi." Tử Kim thần long rủa.
"Hình như có liên quan đến phật gia, phật không phải thích độ ma sao, hôm nay để họ đến độ chúng ta." Thần Nam không hề do dự, ngự không phi hành, lao vào vùng sâu Huyết hải.
Sóng dâng cuồn cuộn, mặt biển cơ hồ trào dâng, trải ra, từng đợt sóng nối nhau, lẫn trong làn sóng máu là cảnh tượng rởn gai ốc, vô số cốt trảo thấm đẫm huyết thủy đang vũ động, có lúc thò lên mặt biển, có lúc lại ẩn xuống dưới Huyết hải.
"À, Quang Minh đại thần côn trên cao, đây đúng là chốn đại hung hiểm! Nếu không cẩn thận bị rơi xuống, chỉ e vô tận cốt trảo sẽ xé nát, đúng là không tin nổi, sao lại có vùng Huyết hải mênh mông này nhỉ? Sao trong đó lại có lắm cốt trảo thế này? Phải đồ sát bao nhiêu sinh linh đây?"
Kì thật, đó cũng là nghi vấn trong lòng Thần Nam, hắn không tưởng tượng được, cảnh tượng này làm sao mà tạo thành. Nhưng khẳng định Huyết hải tuyệt đối tồn tại, không phải ảo giác, bởi hắn cảm nhận mọi thứ phía dưới.
Đột nhiên trong vùng Huyết hải mênh mang vang lên tiếng phật xướng rõ mồn một: "Mấy độ sinh, mấy lần tử, từ cổ đến nay nhiều năm tháng như vậy, thần đầu quỷ diện có bao người, quay về gốc lại không còn ai. Tập theo giáo lý, tu mật tông, chỉ là những lối khác nhau của một con đường về gốc, từ khi đặt chân lên con đường Niết bàn, sinh tử chỉ là không..."
Phật xướng mênh mang, phảng phất như từ thời tuyên cổ tồn tại đến nay, du dương mà vang xa, khẹ nhàng vang khắp tầng không Huyết hải.
"Ai đấy, ra ngay cho long đại gia." Tử Kim thần long hiển nhiên nóng tính, lên tiếng đầu tiên.
"Ồ, ngươi à, có người ở đây?" Tiểu Phượng Hoàng hiếu kì nhìn quanh.
Thần Nam cảm thấy áp lực, trong tiếng phật xương ẩn chưÌa pháp lực vô tận, người thường chắc đã bị đoạt hồn nhiếp phách, ngay hắn cũng thấy nóng ruột.
"Hành là không, tọa cũng không, lời nói cũng là không, dù cho dao bén kề vào cổ, coi như kiếm sắc cắt đứt gió xuân. Lúc đốn giác, lòng vẫn nguyên lành, vô minh là lẽ thường, lúc trong mộng có lục thú, giác ngộ rồi còn đâu thánh phàm..." Phật xướng mênh mang, vang vọng trên tầng không Huyết hải, thủy chung không tìm được âm thanh xuất phát từ đâu.
"Hòa thượng đáng chết câm mồm, mau ra đây." Thần Nam quát vang như sấm động trải khắp tầng không Huyết hải, chấn động khiến nước biển gầm gào, từng chiếc khô lâu thấm đẫm máu tươi bị quăng lên mặt biển.
Phật xướng có lực sát thương cực lớn, không chỉ khiến Tử Kim thần long nóng nảy mà Thần Nam cũng thấy trong lòng nóng ran, đành phải dùng vô thượng âm công phá tan lời ngâm xướng theo vần điệu.
Thật ra phán đoán của hắn rất chính xác, phật xướng trùng trùng gia tăng, sau cùng lời ngâm xướng bình thản lại như sấm sét bổ xuống Huyết hải, đó là tinh thần uy áp thuần túy, đáng sợ hơn nhiều sấm sét hóa thành thực chất.
Cũng may hắn quát lên kịp thời, Long Bảo Bảo và con rồng du côn cũng ngửng lên trời gầm vang, Tiểu Phượng Hoàng cũng gáy lên trong veo, nhất thời tiếng rồng gầm phượng gáy vang khắp đất trời, lên tận mây xanh, khỏa lấp tiếng phật xướng. Trong Huyết hải sóng máu ngập trời trùng trùng tràn lên, xương trắng chìm nổi.
Nửa khắc sau, phật xướng, long khiếu, phượng minh đều tan biến, Huyết hải từ từ khôi phục bình tĩnh, chỉ còn lại quỷ trảo vô tận vẫn không ngừng vũ động.
"A di đà phật!..." Tiếng phật hiệu trầm trầm, cổ lão vang lên trong Huyết hải khiến người ta có cảm giác trang nghiêm thần thánh.
--------------------------------
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thần Mộ ( Tru Ma ) 2
Ngô Biển Quân
Thần Mộ ( Tru Ma ) 2 - Ngô Biển Quân
https://isach.info/story.php?story=than_mo_tru_ma_2__ngo_bien_quan