Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Sao Trở Lại
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 107: Chương 107: Đưa Than Sưởi Ấm Trong Ngày Tuyết Rơi
E
dit: Sabj
Tiêu Thắng Hinh và Tô Dật Phàm đều không yên lòng, một người đang nhớ lại bạn tốt trong quá khứ, cảm khái cảnh còn người mất. Người gần gũi nhất thì bất hòa với mình, người chưa từng có liên quan lại ra mặt giúp. Người còn lại thì hoảng hốt nhớ về người trong lòng.
Cho đến khi nói đến chuyện hợp tác, hai người mới xốc lại tinh thần. Tô Dật Phàm biết tình cảnh khó khăn của Tiêu Thắng Hinh, vì vậy nghĩ cách đề cử cô tham gia bộ phim truyền hình anh mới nhận được.
Mọi người thường nghĩ phim truyền hình ở đẳng cấp thấp hơn, không tinh hoa như phim điện ảnh. Nhưng thật ra, do phim truyền hình phải quay trong thời gian dài nên xây dựng hình tượng nhân vật cũng tỉ mỉ hơn. Hiện tại Tiêu Thắng Hinh đang bị áp chế đủ điều, quay phim truyền hình trong thời gian dài lại có lợi với cô.
Tô Dật Phàm không ngờ trước anh đã có người ra mặt giúp Tiêu Thắng Hinh. Người kia là ai ngay cả Tiêu Thắng Hinh cũng không biết, chỉ biết là người bên Hà Viễn Hàng.
Tiêu Thắng Hinh đưa quyển sổ trong tay cho Tô Dật Phàm, Tô Dật Phàm tiện tay lật xem, lúc thì nhíu mày, lúc thì gật đầu.
“Ca từ rất tuyệt vời, nhạc cũng rất hay, chẳng qua… Thắng Hinh, phong cách của cậu là tình ca, nhưng album này lại nghiêng về nhạc chậm, có vẻ hơi khác với phong cách của cậu.” Tô Dật Phàm cau mày, Tiêu Thắng Hinh thường hát nhạc nhanh, chưa bao giờ hát nhạc chậm, không biết cô có thể khống chế không.
“Không, lần này hát nhạc chậm cũng không phải không tốt. Con đường hát nhạc nhanh của mình đã đến điểm cuối rồi, phải có sự đột phá.” Tiêu Thắng Hinh dừng một chút rồi nói tiếp, “Ngày trước Huyên Di cũng từng khuyên mình nên đi hát nhạc chậm nhưng mình vẫn sợ hãi, lo lắng có sai sót nên mới kéo dài đến bây giờ. Nay mình chẳng còn gì để mất, cứ thử một lần đi.”
“Ca khúc cuối là bản song ca tình nhân, cậu… có hợp tác với Đường Hải Lâm không?” Tô Dật Phàm nhíu mày. Tiêu Thắng Hinh lần này nếu hợp tác với bạn trai của cô, Đường Hải Lâm, cho dù là quảng bá hay lăng xê thì đều mang lại hiệu quả rất lớn, đơn giản hóa mọi chuyện.
“Mình cùng anh ta chấm dứt rồi.” Giọng nói Tiêu Thắng Hinh mang theo vài phần mỏi mệt, thoạt nhìn cả người cũng tiều tụy.
Quãng thời gian này cô rất khó khăn, đôi khi cảm thấy trong lòng khó chịu muốn tìm một người để trút bầu tâm sự. Không phải cô chưa từng đi tìm Đường Hải Lâm, nhưng anh ta chỉ tỏ ra thờ ơ xa cách. Tiêu Thắng Hinh không ngốc, cô hiểu Đường Hải Lâm đang trốn tránh cô. Nay cô mất thế, không còn chỗ dựa, lại còn đắc tội với Hứa Toa Toa đang như mặt trời ban trưa, ngày qua ngày có thể nói là gian nan vô cùng. Đường Hải Lâm nếu tiếp tục qua lại với cô khả năng cũng sẽ bị liên lụy.
Đường Hải Lâm càng ngày càng thờ ơ với cô, gần đây cô gọi điện thoại đến còn được biết số điện thoại đã không tồn tại.
Tiêu Thắng Hinh không thể nói rõ đây là cảm giác gì, trong quá khứ cô được Lâm Huyên Di che chở rất tốt, xảy ra chuyện gì cũng không đến lượt cô lo lắng, nhưng giờ đây chúng bạn xa lánh, cô đúng là nên ngẫm lại đường đi cho tương lai.
“Aiz…” Tô Dật Phàm lắc đầu, vỗ vỗ vai cô, cũng không biết nói gì hơn.
“Mình không phải người không thể chịu nổi kích thích, dù sao mình cũng không thể để Huyên Di mất mặt, đúng không?” Tiêu Thắng Hinh nở nụ cười, nhưng hiển nhiên trông rất gượng ép, “Có nhiều người giúp mình như vậy mà mình còn tự than trách phận thì Huyên Di sẽ mắng mình ‘Không có tiền đồ ‘ mất. Nếu có thể làm tốt album này thì vẫn còn cơ hội để bắt đầu lại, đúng không?”
Tiêu Thắng Hinh thật sự không ngờ khi cô bị Hứa Toa Toa chèn ép đến tận mức này mà vẫn còn có người bất chấp tình cảnh khó khăn của cô vươn tay giúp đỡ, điều này khiến cô rất vui mừng, cũng rất cảm động.
Hà Viễn Hàng là nhạc sĩ hàng đầu, vốn có thể chọn nghệ sĩ khác hát album này nhưng anh lại chọn cô làm người biểu diễn. Theo cô biết, công ty đã từng nói với Hà Viễn Hàng muốn cho người khác thay cô hát album này, nhưng Hà Viễn Hàng không hề nhượng bộ, cố chấp muốn album này phải do cô hát.
Cô cũng không biết vì sao Hà Viễn Hàng chưa từng tiếp xúc với cô lại ra tay giúp cô ở lúc mấu chốt này. Cô cũng từng chân thành hỏi Hà Viễn Hàng, nhưng anh không chịu nói, chỉ muốn cô không được quên người viết ca từ, chính người đó đã cho cô cơ hội này. Tiêu Thắng Hinh nhìn ba chữ “Vong ưu thảo*” trên bản thảo, rất lâu chưa thể hoàn hồn.
(*vong ưu thảo: cỏ quên sự lo buồn)
Vong ưu thảo… Tiêu Thắng Hinh thở dài trong lòng, cô nhớ tới ý nghĩa từ “Cỏ huyên*” trong tên Lâm Huyên Di, rất lâu trước đây cô và Lâm Huyên Di từng nói đùa rằng, tên cô ấy là vong ưu, vì vậy hãy quên hết mọi chuyện đau khổ đã qua. Chỉ không ngờ người nên vong ưu lại là cô.
(*cỏ huyên: Cỏ huyên là một loại cỏ ăn được người ta cho rằng ăn vào có thể quên tất cả phiền muộn, nên được gọi là vong ưu thảo (cỏ quên sự lo buồn) )
Tiêu Thắng Hinh từng hỏi Hà Viễn Hàng lai lịch người tên”Vong ưu thảo”, nhưng Hà Viễn Hàng rất kín tiếng, chỉ tiết lộ rằng anh cũng không biết rõ thân phận của “Vong ưu thảo”, hơn nữa ca từ cũng được gửi qua đường bưu điện, vì vậy anh không thể nào biết được “Vong ưu thảo” đang ở đâu, chính bản thân anh cũng đang đi tìm người đó.
Vong ưu thảo… Rốt cuộc thì bạn là ai? Có quan hệ gì với Huyên Di không?
Ánh mắt Tiêu Thắng Hinh mờ mịt, Tô Dật Phàm không biết Tiêu Thắng Hinh đang đoán người viết ca từ là ai, chỉ cho là cô đang oán trách tên Đường Hải Lâm đã phụ bạc cô. Không khí trở nên im lặng, hai người đều không nói gì nữa, sau khi quay xong cảnh cuối hai người cũng chia tay nhau.
Một nơi khác, Cố An Kỳ không biết Tiêu Thắng Hinh và Tô Dật Phàm có chuyện hợp tác mới, cũng không biết Tô Dật Phàm đã giúp con đường đi trong tương lai của Tiêu Thắng Hinh càng thêm dễ dàng khi cô khôi phục địa vị và độ nổi tiếng.
Sau khi Cố An Kỳ đến đoàn làm phim thăm Tiêu Thắng Hinh thì về nhà, chuẩn bị cho công việc khác.
Lăn lộn ở giới giải trí trong thời gian dài, nếu chỉ dựa vào diễn xuất, tuyệt đối cô không thể tỏa sáng lâu đến mức nổi tiếng đạt tới đỉnh cao, không ai có thể lay động. Khi cô mới ra mắt, người nổi tiếng hơn cô không ít, những người đó năng lực có, hậu thuẫn có, nhưng không ai có thể đạt được thành tích xuất sắc như cô, ngược lại sau khi lăn lộn vài năm không ít người đã thoái ẩn.
Cố An Kỳ có bản lĩnh là một nguyên nhân, nguyên nhân còn lại là cô rất cố gắng, mỗi ngày đều tính toán mình nên làm gì, không nên làm gì, luôn nghĩ ra cách đối phó với tình huống ngoài ý muốn xung quanh. Xem xét thời thế, chớp đúng thời cơ để ra tay.
Cố An Kỳ không phải quá tài năng, nhưng lăn lộn lâu trong giới giải trí, ít nhiều cũng học được một vài thứ, ví dụ như làm thơ, ví dụ như vẽ…
Cố An Kỳ đã từng diễn rất nhiều nhân vật trong nhiều thời đại khác nhau, mỗi lần trước khi diễn, cô đều tìm hiểu hết thông tin về bối cảnh lịch sử, sau đó mới xây dựng hình tượng nhân vật. Chỉ cần nhân vật biết cái gì, cô cũng buộc bản thân mình học và phải cố gắng học. Nhân vật viết thư pháp cô cũng đi học thư pháp. Nhân vật vẽ tranh cô cũng đi học vẽ tranh. Nhân vật biết đàn piano, cô cũng đi học piano.
Ngoài vài động tác có tính nguy hiểm cao, từ trước đến nay cô đều tự mình thực hiện, không sử dụng diễn viên đóng thế.
Diễn viên đóng thế… Nghĩ tới đây, trong mắt Cố An Kỳ hiện lên tia sắc bén.
Cảnh ở vách đá kia thật ra cô có diễn viên đóng thế, dù sao cảnh đó quay ở vách núi đen thật, mà không phải kỹ xảo của khâu hậu kỳ, treo dây thép lên vách đá, hơn nữa còn phải làm rất nhiều động tác, hệ số nguy hiểm rất cao. Cho dù cô muốn tự mình thực hiện đoàn làm phim cũng không đồng ý. Họ đều biết địa vị của Lâm Huyên Di trong giới, nếu cô có sơ xuất gì, bộ phim này chắc chắn sẽ không kham nổi. Vì Dương Văn Lâm lo lắng an toàn của cô nên đã đề nghị dùng diễn viên đóng thế, đoàn làm phim cũng đã thay cô sắp xếp một diễn viên đóng thế dáng người tương tự cô.
Nhưng vô cùng “Trùng hợp”, trùng hợp một ngày nào đó, diễn viên đóng thế của cô bị tai nạn giao thông, cả người văng ra xa, cũng trùng hợp là ngày nào đó, cũng là ngày cuối cùng của kì hạn thuê địa điểm quay. Dưới đủ loại “trùng hợp”, cô phải leo lên vách đá, phải tự quay cảnh trên vách đá dưới tình huống không có diễn viên đóng thế hỗ trợ.
Cách múa kiếm trên vách đá Cố An Kỳ đã được học, cũng vì vậy nên đạo diễn mới yên tâm để cô quay cảnh trên vách đá này.
Rõ ràng kiểm tra an toàn hai lần không làm sao, vì sao khi tới lượt cô lại xảy ra vấn đề?
Trùng hợp? Thế gian sao có nhiều sự trùng hợp như vậy?
Cố An Kỳ nắm chặt tay, cắn răng. Sau khi trùng sinh, cô cũng ngầm tra xét vài chuyện, Tiết Tiểu Bảo nói với cô người đâm vào diễn viên đóng thế ngày đó đã bỏ trốn mất dạng. Hiện tại diễn viên đóng thế kia vẫn đang là người thực vật ở trong bệnh viện, không thể nói chuyện, sống chết không rõ.
Cố An Kỳ lén đi thăm người đáng thương bị cô liên lụy kia. Cô gái đó tuổi còn rất trẻ, Cố An Kỳ đã từng gặp vài lần. Cô ấy là người hâm mộ của cô, khi đến thăm trường quay thường xuyên tặng Lâm Huyên Di vài món quà nhỏ, như đồ ăn nóng hay thiệp linh tinh gi đó. Nhưng Cố An Kỳ không ngờ, cô gái hoạt bát như thế mà giờ đây chỉ có thể nằm trên giường bệnh, sinh tử không rõ, sắc mặt vàng như nến dường như đã mất đi tri giác.
Nếu cô ấy không phải là diễn viên đóng thế của mình thì có lẽ sẽ không gặp tai nạn bất ngờ như thế này… Có lẽ cũng sẽ không bất đắc dĩ phải nằm trên giường bệnh như thế kia… Cố An Kỳ khổ sở, áy náy vô cùng.
Tuy cô ấy không phải do chính tay cô làm hại, nhưng dù sao cũng bị cô liên lụy. Nếu không phải làm diễn viên đóng thế của cô, cũng sẽ chẳng ai muốn đi hãm hại một diễn viên đóng thế không quyền không thế, không đi trêu vào người khác.
Rốt cuộc là ai? Vì muốn hãm hại cô mà hại một người vô tội thành ra thế này, tạo tội nghiệt lớn như vậy chẳng lẽ người kia vẫn sống yên ổn được sao?
Cố An Kỳ vô cùng căm hận, vô cùng giận dữ, từ sau khi trùng sinh cô đã suy nghĩ rất nhiều. Cô thề với bản thân, chắc chắn phải tìm ra người đứng phía sau, trả lại gấp trăm lần.
Vì thế, cô có thể làm bất cứ điều gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Sao Trở Lại
Gạo Nếp Đường Trắng
Siêu Sao Trở Lại - Gạo Nếp Đường Trắng
https://isach.info/story.php?story=sieu_sao_tro_lai__gao_nep_duong_trang