Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sủng Phi - Triêm Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 107: Chuẩn Bị
E
dit: Linh Sờ Tinh
“Phượng hoàng – vua của chim yến.”
Trụ trì An quốc tự vừa dứt lời, cả thiền viện lập tức im phăng phắc.
Đây … Đây là…
Lại là vua của chim yến? Lần này ngay cả Mộ Tịch Dao cũng phải ghé mắt sang.
Đôi mắt to chớp chớp nhìn nữ nhân bên cạnh, sự việc có điều thay đổi ư?
Lại nghĩ đến những biến cố gặp phải trong mấy năm nay, Mộ Tịch Dao liền cảm thấy thoải mái hơn. Chỉ cần giữa nàng và Tông Chính Lâm không sảy ra xung đột gì, nàng có tự tin có thể an ổn sống cả đời. Đối với những bất mãn của đám phụ nữ trong hậu cung với việc mình độc sủng, chỉ cần không tìm cách đẩy ngã nàng, chuyện gì cũng dễ nói.
Về phần hai quẻ xâm Phượng Hoàng thì… liệu có thể tin tưởng Lão hòa thượng không?
Nàng giờ là sủng phi của Tông Chính Lâm, chưa hề có ý nghĩ sẽ kéo Hách Liên Mẫn Mẫn xuống để lên ngôi cao. Về phần Hách Liên Uy Nhuy… Chắc hẳn là về sau ả cũng vào hậu cung của Tông Chính Lâm, sau đó đoạt lấy vị trí của đích tỷ?
Thủ đoạn của nữ nhân này ở kiếp trước vô cùng tàn nhẫn, cao tay, ngay bản thân đấu đá trong Hách Liên gia cũng cực kỳ hung hiểm. Nhưng rõ ràng kiếp trước nàng ta gả vào phủ Bát hoàng tử, không hề có liên hệ gì với Tông Chính Lâm.
Một khả năng khác xuất hiện trong đầu khiến cho Mộ Tịch Dao thấy rối loạn.
Chẳng lẽ kiếp này Tông Chính Lâm sẽ bị xử lý? Bát hoàng tử Tông Chính Hàm lên ngôi? Sau đó mình tái giá? ( editor: Công nhận trình độ tưởng tượng, sáng tác tình tiết của chị quá cao, ta bái phục)
Mẹ nó, lại có tình tiết gì mới đây? Mộ Tịch Dao càng nghĩ mặt càng co rút. Con đường này không hợp với sở thích của nàng, bánh bao vẫn nên ở bên cha ruột thì tốt hơn.
Nếu như thế thì, để tránh khả năng phải tái giá, nàng có nên ủy khuất boss một lần nữa, nâng thiếp cho hắn, thu Hách Liên Uy Nhuy vào phủ, tránh cho đêm dài lắm mộng?
Trong đầu Mộ Tịch Dao xuất hiện hàng loạt những ý nghĩ khác nhau, suy tính nên làm thế nào mới vẹn cả đôi đường.
“Đại sư, việc này…” Hách Liên Uy Nhuy còn giật mình hơn cả Mộ Tịch Dao, điều này nên giải thích như thế nào?
“Hai vị thí chủ không cần phải suy nghĩ quá nhiều, mọi việc cứ để tự nhiên, sau này sẽ hiểu.”
Mộ Tịch Dao bỗng hiểu ra! Đây là thuật ngữ trong thần côn! Lão hòa thượng thực quá giảo hoạt, chắc chắn lão đã nhìn ra Tông Chính Lâm và Tông Chính Hàm không thể tránh khỏi tranh giành, nên dùng cách này để đảm bảo.
Cáo biệt sư trụ trì, Tông Chính Lâm mang theo Mộ Tịch Dao, ngắm cảnh tháp cổ phái sau núi.
“Kiều Kiều lại đang nghĩ việc xấu gì đây?” Tông Chính Lâm nhìn ánh mắt nàng đảo liên tục, chỉ cần liếc là biết ngay sắp có trò hay.
“Điện hạ, là xâm “ Phượng Hoàng” đó, lẽ nào ngài không động tâm sao?”
Người đàn ông này dã tâm bừng bừng như thế, sao có thể chấp nhận có việc xấu tồn tại?
“Kiều Kiều cũng là “Phượng Hoàng” đó thôi”. Nữ nhân lại chẳng hề để ý đến chính mình, lại còn tính đưa hắn cho người khác?
“Ý thiếp là, điện có muốn…”
Lời còn chưa dứt đã bị Tông Chính Lâm nâng cằm lên hôn.
Đám tùy tùng theo hầu phía sau nhanh chóng né tránh, cảm thấy hai vị chủ tử càng ngày càng khó hầu hạ.
Hôn xong, Tông Chính Lâm hài lòng vuột lên cánh môi đỏ hồng, sau đó nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt nàng, ánh mắt nóng rực.
“Những thứ mà bản điện hạ muốn, thì sẽ đoạt lấy. Kiều Kiều chỉ cần ở bên cạnh ta làm bạn là được rồi.”
Hách Liên Uy Nhuy? Cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi. Hắn không thèm để vào mắt. Ánh mắt của nữ nhân kia quá mức đen tối, chỉ khiến cho người ta thấy ghét mà thôi.
Hắn cúi đầu hôn Mộ Tịch Dao, mỉm cười trấn an nàng.
“Kiều Kiều đừng hoảng sợ, bản điện hạ không phải là người có mới nới cũ, tuyệt đối không rời bỏ nàng”.
Mộ Tịch Dao thở dài, boss còn có thể táo bạo hơn được không? Với dáng vẻ này của ngài, thật sự đấu thắng Tông Chính Hàm để thiếp không cần phải tái giá?
Bên trong thiền viện An quốc tự, sư thủ tọa Tây đường nhăn mày thỉnh giáo.
“Trụ trì đại sư, trên thế giới này sao có thể xuất hiện hai thẻ “ Phượng Hoàng” cùng lúc được?”
“Thân mệnh phượng hoàng, cũng không có gì lạ.”
“Thẻ xâm chỉ là quẻ tượng, chớ để mất tâm tính”.
“Bần tăng xin thụ giáo.”
*****
“Việc hôm nay, không được để lộ ra ngoài nửa lời”. Hách Liên Uy Nhuy nhớ đến ánh mắt cảnh cáo của Lục điện hạ lúc rời đi, hiểu rõ ý hắn. Hắn muốn bảo vệ nữ nhân kia?
Nhìn thái độ hôm nay của hai người bọn họ, chắc hẳn đích tỷ cũng chẳng được như ý. Khó trách lúc trước vội vàng chạy về nhà, thì ra là về nhà mẹ đẻ để tìm trợ lực. Đáng tiếc a, Hách Liên đại nhân sao lại có thể phí công. Hách Liên gia vốn lãnh khốc bạc tình, từ nhỏ nàng đã hiểu rõ. Nếu nàng không sớm vứt bỏ sự yếu đuối ỷ lại, luôn để cho tổ phụ nhìn thấy quyết tâm của mình thì làm sao có thể thuận lợi sống đến hôm nay.
Không có ai biết được, khi nghe tên quẻ bói, nàng vui mừng đến mức tim đập điên cuồng, mạch máu trong lòng bàn tay cũng nổi lên. Loại kinh hỉ này, nàng phải vô cùng cố gắng mới có thể duy trì vẻ bình tĩnh trên mặt, không để thất thố trước mặt người khác.
Thân thể này đã sớm bị phá nát, hiện nay tất cả ý muốn của nàng chỉ là muốn được sống lâu, không cần phải cúi đầu. Nàng không cầu được phu quân sủng ái, không cầu con nối dòng, chỉ hy vọng ngạo nghễ còn sống để được nhìn thế gian vạn vật phồn hoa. Thậm chí vì kéo dài tính mạng, cam tâm tình nguyện không cần con nối dõi, không phải chịu cảnh mệt mỏi, không cần người kế thừa hương khói.
Hách Liên Mẫn Mẫn từng giận dữ nói nàng âm độc giả dối, tâm tư bất chính. Thế thì sao? Thực ra nàng chỉ là một người đáng thương, ăn bữa nay lo bữa mai. Những thứ ngăn nắp xinh đẹp đã sớm mất đi từ khi nàng sinh ra. Điều duy nhất mà nàng học được để được sống, đó là dùng máu để rửa tội, như phượng hoàng cháy rực toàn thân để được sống lại.
Quẻ Phượng hoàng … thật sự là quẻ tốt. Tới rất đúng lúc.
Phượng hoàng theo gió tiến lên trời cao, tiếng kêu hòa trong mây, sải cánh thuận theo gió.
Hách Liên Uy Nhuy nàng đây chỉ cầu một đôi mắt cao ngạo của phượng hoàng! Cho dù trái tim nàng phải sống trong địa ngục, ô uế không sạch sẽ, nhưng vẫn có thể có được tiền đồ keei ngạo khiến kẻ khác phải kinh sợ, có thể hoàn toàn thoát khỏi sự quản chế của người khác.
*****
Trong hoàng cung, tẩm điện của Liễu phi.
“Đại sư nói là Liễu phi trúng nhiếp hồn thuật?” Thái hậu thất kinh.
“Cũng không hẳn. Lão nạp nhìn khí tượng của nương nương thì giống có người đang làm mê hồn bí thuật.”
“Còn có thể cứu được không?”
Tay trái của trụ trì vẫn lần chuyển sợi phật châu, mỉm cười vuốt cằm, “Y tăng có thể giải.”
Thái hậu thở phào, khẽ vuốt ngực.
“Ai gia còn một chuyện muốn thỉnh giáo, mệnh sốcủa Mộ thị …”
Trụ trì đại sưbèn chắp tay trước ngực,miệng niệm A di đà phật.
“Mộ thị là người có đủ phúc thọ, hưng phu vượng tử. Tuổi mệnh của nàng ấy, chính là người được thiên mệnh.”
Thái hậu mừng rỡ, Mộ thị quả nhiên là người được hưởng ân huệ của Hộ quốc trưởng công chúa, như vậy là tốt nhất.
Lần trước khi Mộ Tịch Dao đề nghị Tông Chính Lâm bảo vệ đại sư về kinh, thứ nhất là như dệt hoa trên gấm, thứ hai là vì muốn trừ đi tai họa ngầm. Thái hậu là người có địa vị cao quý, nên không thể không đánh tan những hoài nghi của bà ta. Điều mà Hoàng gia không thể chấp nhận được đó là nghi kỵ vọng ngôn.
Trụ trì An quốc tự rời khỏi hoàng cung, nhìn về phía xa, vuốt râu trầm tư.
Mộ thí chủ mệnh số không bình thường, vô cùng hiếm thấy. Mệnh đó là mệnh nghịch thiên, là tướng phá hoàng. Nhưng hết lần này đến lần khác lại đều rút trúng quẻ đế vương yến, mâu thuẫn này thực vô cùng ảo diệu, giống như hỗn độn không rõ.
Hai ngày sau, Liễu phi từ An quốc tự hồi cung, thần chí thanh tỉnh, thai nhi đã giữ được.
Mộ Tịch Dao nhận được tin, mặt lạnh không nói, thưởng thức tranh họa.
Tai họa duy nhất không giải quyết được, lại là ngừoi này. Trúng bí thuật? Bị người hãm hại? Nàng ta quả thật cũng là người biết dùng tâm kế. Từ khi Đổng Hiền phi mất, nữ nhân trong nội cung ai cũng mơ ước vị trí còn lại của tứ phi. Có gan dùng cả con mình để mưu tính tiền đồ, cũng chỉ có một mình nàng ta thôi.
Ngày ấy ngọc bội có cảnh báo, thật sự ứng. Hiện nay Quý phi và Đức phi đều đã yên lặng, còn nàng ta lại thoải mái vô cùng.
Diễn kịch Võ Tắc Thiên với nàng ư? Vậy thì cũng phải xem Ngũ điện hạ có đồng ý hay không. Thi triển bí thuật, nếu không có thuốc dẫn thì làm sao có thể thành công nhanh như thế?
Huống chi theo như Tông Chính Lâm nói, bí thuật kia là truyền từ Thục Trung đến. Loại cấu kết này thực rắc rối phức tạp, lòng dạ thâm sâu khó lường. Lần này thực sự là có kẻ giúp đỡ nàng ta thi triển bí thuật, hay nàng ta chính là mật thám của Thục Trung?
Nếu không phải lúc ấy nàng cảm thấy nếu vạch trần mọi việc quá mức đột ngột, rất khó giải thích. Đáng lẽ ngày ấy cũng không nên để cho nàng ta được diễn trò. Nhưng chắc chắn Ngũ điện hạ tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay, chắc chắn sẽ cho ả ta được chịu đúng tội danh, thả lưới bắt gọn.
“Giao mật thư cho Tam tiểu thư. Xin nàng nhất định phải chuyển cho điện hạ, không được trì hoãn!”
“Chủ tử, nô tỳ sẽ làm ngay. Nhưng mà phải lấy cớ gì để báo cho Mạc Trắc phi?” Xuân Lan chờ dạy bảo.
Mộ Tịch Dao nhẹ nhàng dời gót, viết hai thiệp mời, nhẹ nhàng đong đưa, “Khai phủ lập môn hộ, đến để báo hỷ”.
Từ lúc chuẩn bị mượn tay Tông Chính Minh, nàng đã có tính toán. Hai cái thiệp mời, một cái cho Mạc Oản Thanh, một cái cho Mộ Tịch Đình. Việc này xem ra có chút vượt quyền, thiệp mời vốn nên do Hách Liên chính phi phát tới các phủ. Cũng may Lục điện hạ thiên vị, Hách Liên Mẫn Mẫn tuyệt đối sẽ không công khai cự tuyệt.
Mộ Tịch Đình nhận được thư của đích tỷ, do dự hồi lâu, không ngừng đi lại trong phòng, lại không dám chậm trễ. Từ trước đến nay làm theo những chỉ dẫn của Mộ Tịch Dao, chưa bao giờ vi phạm. Lần này là lần đầu do dự, kết quả thì sao, Mộ Tịch Đình tự giễu mình, còn không phải là sợ hãi khiếp đảm, không dám tự mình làm chủ.
Khó trách mình không thể nào tiến xa hơn được, bị điện hạ coi như thế thân. Đến bao giờ thì bản thân mình mới có thể không chịu thua kém người khác đây?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sủng Phi - Triêm Y
Triêm Y
Sủng Phi - Triêm Y - Triêm Y
https://isach.info/story.php?story=sung_phi_triem_y__triem_y