Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cuộc Chiến Thượng Vị
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 107
C
hương 107: Thục Mẫn chết
Không đến ba ngày, bệnh của Từ Man đã khá hơn, trong lúc đại ca và nhị ca đến thăm nàng cũng báo cho nàng biết, Gia Cát Sơ Thanh sau khi miệng vết thương khép lại, ngay ngày hôm sau đã lặng lẽ rời khỏi thôn trang của phủ công chúa, chẳng biết đi đâu. Đại ca còn cố ý sai người đến phủ Gia Cát tìm người, lại được cho hay là Gia Cát Sơ Thanh ra ngoài buôn bán, đã đi được một đoạn thời gian rồi. Như thế xem ra, sợ là Gia Cát Sơ Thanh vẫn chưa trở lại phủ nhà mình, rất có thể là đã rời khỏi Kiến Khang, tiếp tục việc phải làm trước đó.
Vì thế, trong lòng Từ Man đối với cữu cữu có xíu xiu không hài lòng, đến cùng là chuyện lớn tày trời gì, mà bắt một đứa bé từ năm mười tuổi đã ở bên ngoài không ngừng lăn lộn đến nay, còn không biết trong lúc đó vài lần suýt đem mạng bồi vào cũng nên.
Tuy nhiên, mặc dù Đại trưởng công chúa đã ngăn trở viện của Từ Man nằm ngoài vùng ảnh hưởng của tin tức trong cung, cũng không có nghĩa là người đến thăm bệnh đều hiểu dụng tâm của nàng.
Vì thế, đương lúc Từ Man nằm trên giường muốn rụng rời xương cốt, Gia Cát Mỹ Yên một mình mang theo nha hoàn đến thăm bệnh, vừa vào cửa, liền xua người trong phòng ra, bộ dạng muốn nói lại thôi nhìn Từ Man.
Từ Man bị nàng nhìn mà chẳng hiểu mô tê gì, đành phải mở miệng hỏi: “Ngươi sao thế? Mọi ngày nhanh nhảu lắm mà, hôm nay sao lại ấp a ấp úng.”
“A Man, hôm đó… sau bữa tiệc, ngươi có rời ra ngoài hả.” Gia Cát Mỹ Yên dè dặt hỏi, lại mang theo vài phần cầu may.
Từ Man thấy chẳng có gì phải giấu giếm, bèn gật đầu nói: “Đúng vậy, ta thấy các ngươi đang trò chuyện rôm rả quá, mới không gọi.”
“Vậy giữa đường ngươi có gặp công chúa Thục Mẫn? Rồi nổi lên tranh chấp gì không?” Gia Cát Mỹ Yên gấp đến độ giữ chặt Từ Man hỏi.
Từ Man chỉ nghĩ là mấy lời nói hôm đó bị truyền ra ngoài, rất có thể đã gây nên không ít lời đồn khó nghe, song nàng vẫn thành thật nói: “Miệng lưỡi nàng ta không sạch sẽ, ta không thể để cho nàng ta sỉ nhục được.”
Gia Cát Mỹ Yên vỗ đùi một cái, đầu mày lập tức nhăn lại, nhưng nhìn Từ Man lại nói không ra lời.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Từ Man nhích người ngồi dậy, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Gia Cát Mỹ Yên.
Gia Cát Mỹ Yên nhìn dáng vẻ Từ Man bình tĩnh từ tốn, không hề có mảy may chột dạ, liền biết lời đồn bên ngoài khẳng định là không thật, nhưng quả tim vừa được buông xuống một nửa lại bị nhấc lên, đây rõ ràng là có người muốn vu oan hãm hại a, chuyện này sao có thể được, vậy mà trông dáng vẻ của Từ Man dường như còn chưa biết chuyện, sao có thể không khiến người ta sốt ruột được cơ chứ.
“Ngươi còn chưa biết gì ư?” Gia Cát Mỹ Yên xoa dịu lại khẩu khí, nghĩ bụng nên nói với nàng thế nào.
“Biết cái gì?” Từ Man bị bệnh, dạo gần đây không đi ra ngoài, nhưng cũng không nghe đại ca nói Kiến Khang có xảy ra chuyện gì.
“Công chúa Thục Mẫn đã chết!” Gia Cát Mỹ Yên bất ngờ quăng một quả lựu đạn, thiếu chút nữa nổ tung linh hồn nhỏ bé của Từ Man.
“Làm sao có thể? Không thể nào?” Từ Man bàng hoàng, cho là ai đó đùa với mình, sau đó ngẫm nghĩ, sẽ không trùng hợp như vậy chứ, ngay tại ngày cưới của nhị nương nương, công chúa Thục Mẫn đã chết ư.
Gia Cát Mỹ Yên nhìn thấy vẻ mặt không tin và thản nhiên của nàng, lại càng bất bình thay nàng.
“Còn không phải là thật sao! Ngày hôm đó, ban đầu nhóm công chúa hồi cung, còn chưa phát hiện, nhưng đến lúc trong cung đóng cổng, đột nhiên cung nữ bên người công chúa Thục Mẫn nói là không thấy công chúa Thục Mẫn không trở về.” Gia Cát Mỹ Yên nhớ lại lời đồn, tiếp tục nói: “Kết quả tìm khắp một lượt trong cung không thấy, mãi đến sáng hôm sau, hạ nhân trong phủ công chúa Hòa Húc phát hiện thi thể của công chúa Thục Mẫn ở trong hồ sen, trên xác chết còn bị đâm một đao, chậc chậc, chết thảm vô cùng.”
“Tại sao mãi đến hôm sau mới phát hiện?” Từ Man cảm thấy quả thực rất khó tin, người bên cạnh công chúa đều là đồ ngốc sao? Trong xe ngựa có công chúa hay không bọn hò đui cả rồi chắc? Sao mãi đến lúc trở về cung, rồi gần đến giờ đóng cổng mới phát hiện chứ.
Gia Cát Mỹ Yên cho ánh mắt ngươi đừng có mà không tin, trả lời: “Lúc bấy giờ đám cung nữ thái giám đều nói là người của công chúa Thục Thận đến báo lại, nói công chúa Thục Mẫn có về cung thì đi cùng nàng, còn muốn đến cung công chúa Thục Thận ngồi một chút. Vì thế sau khi hồi cung, mấy cung nữ thái giám liền trở về tẩm cung của công chúa Thục Mẫn trước một bước, nhưng chờ đến lúc sắp đóng cổng, công chúa Thục Mẫn vẫn chưa thấy trở về, đành phải đến chỗ công chúa Thục Thận hỏi người, lúc này mới phát hiện, công chúa Thục Mẫn căn bản không trở về cùng công chúa Thục Thận.”
“Vậy Thục Thận không nói nguyên nhân sao?” Từ Man càng nghe càng thấy hoang đường.
“Nói a.” Gia Cát Mỹ Yên nói đến bất nhã phun nước miếng: “Nói là hai ngày nay nàng ta và công chúa Thục Mẫn xích mích, lúc đi thấy công chúa Thục Mẫn không tới, bèn nghĩ là công chúa Thục Mẫn chưa nguôi giận, liền không để ý nữa, tự trở về một mình.”
Đây gọi là gì, trời xui đất khiến ư? Từ Man vậy mà cóc thèm tin.
“Có điều, hiện tại bây giờ… chuyện này gây ầm ỹ rất lớn.” Gia Cát Mỹ Yên không ngừng nhìn Từ Man, trong lòng như nổi trống.
Từ Man giương mắt lên, thấy bộ dáng chột dạ của nàng ta, liền cảm thấy không đúng, thử dò xét hỏi: “Chuyện này sẽ không lại có can dự gì đến ta đấy chứ?!”
“Chính xác! Bảo sao đường ca ta luôn nói ngươi thông minh chứ!” Gia Cát Mỹ Yên lòng đầy căm phẫn nói: “Cũng không biết tên thất đức nào bày trò, nói ngày hôm đó ngươi và công chúa Thục Mẫn có xung đột, sau đó ngươi đi sâu vào trong hậu viện, còn là đi một mình mang theo nha hoàn, hồ hoa sen vừa khéo lại ở hướng đó, sơ sẩy một cái là ngươi đụng phải công chúa Thục Mẫn lần nữa, hai người xảy ra xung đột, ngươi lỡ tay giết chết công chúa.”
Từ Man trợn to hai mắt, chỉ vào mũi mình, tay run run nói: “Ta… Ta ư?”
Gia Cát Mỹ Yên nhún nhún vai, gật gật đầu.
“Ta ăn no rỗi việc, đi giết một công chúa chả thù chả oán gì tới mình làm gì?” Từ Man quả thực cảm thấy thế giới này rõ là kỳ lạ.
“Nhưng trong cung lại có không ít người làm chứng, rằng bao nhiêu năm nay, người bất hòa với công chúa Thục Mẫn nhất, chính là ngươi!” Gia Cát Mỹ Yên chưa từng đến Cung học, nhưng cũng từ chỗ Chu Hoàn nghe được không ít chuyện hiếm thấy của công chúa Thục Mẫn, cũng từng cảm giác sâu sắc bộ não của nàng ta có dung lượng nhỏ cỡ nào, nhưng như vậy không có nghĩa là, nàng hy vọng chuyện này sẽ trở thành vũ khí công kích Từ Man.
“Ta cần gì phải làm thế!” Từ Man quả thực không biết mình nên dùng biểu tình gì, sao khi không chuyện nào cũng dính lên người nàng, “Cho dù ta và Thục Mẫn quan hệ không tốt, nhưng ta cũng không cần phải giết người chứ đúng không.”
“Lỡ tay, luôn là kết quả của việc quá xúc động.” Gia Cát Mỹ Yên liếc mắt khinh thường.
Lần này Từ Man nổi giận thật rồi, hất tay giận dữ nói: “Giết người cái gì, phải có chứng cớ có biết không, bọn họ dựa vào đâu mà nói vậy.”
“Dựa vào thời gian công chúa Thục Mẫn tử vong, ngươi vừa vặn không có trong tầm mắt mọi người, dựa vào ngươi vừa khéo vào ngày đó xung đột với công chúa Thục Mẫn, hoàn hảo là còn nhiều người nhìn thấy, dựa vào công chúa Thục Mẫn là bị người đâm mà chết, mà ngày đó, còn có người thấy lúc ngươi rời đi, trên váy có vết máu!” Gia Cát Mỹ Yên liệt kê một lèo, cũng không cần thở, nhưng càng nói câu sau càng nghiêm trọng hơn câu trước, từng câu càng khiến cho Từ Man không nói được gì.
Vết máu… Từ Man lặng người, đó chẳng phải là của Gia Cát Sơ Thanh sao? Xem ra lại có kẻ nào nhàn rỗi không có việc gì làm, muốn cho nàng phải chật vật rồi. Nhưng may mà hôm ấy nàng gặp Gia Cát Sơ Thanh còn báo ẫu thân biết, rồi mẫu thân cố ý phái người đến, cho nên mẫu thân chính là người biết nàng không có khả năng gây án nhất. Nói vậy đây cũng là nguyên nhân mẫu thân không cho phép để lộ tin tức mấy ngày nay.
Có điều, những chứng cớ nhìn như đúng mà lại sai kia, mỗi một vụ dường như đều bắt lấy sơ hở của mình, muốn đổ cái chết của Thục Mẫn lên người mình. Nhưng hung thủ thật sự là ai? Ngày ấy trong hoa viên không hề thiếu nữ quyến của quan lại quyền quý, thật đúng là nhìn không ra ai có năng lực làm chuyện kia.
“Chuyện này ngay từ đầu chỉ nói ra nói vào một chút, sau đó thái độ của Đại trưởng công chúa quá mức cương quyết, chỉ nói là ngươi bị bệnh, liền đóng cửa từ chối tiếp khách. Lại khiến cho người ta suy diễn không ít.” Gia Cát Mỹ Yên cũng vì thật sự không kiềm chế được, lại có quan hệ rất thân với Từ Man, mới dám tới cửa.
“Trong cung nói thế nào?” Chuyện lớn như vậy, không có khả năng cữu cữu sẽ hời hợt cho qua.
Gia Cát Mỹ Yên thở phì phò, thấp giọng nói: “Tìm ta cùng với Chu Hoàn và cả Hoàng Tú Lệ, cho thái giám trong cung tới hỏi một chút, còn lại không có gì cả.”
Như thế chắc chắn là, trong cung cũng có người đến phủ công chúa, nhưng hiện tại Từ Man hoàn toàn không biết gì cả, sợ là trong đó bị mẫu thân tác động đến.
“Không làm chính là không làm, chẳng có gì phải sợ họ.” Từ Man cười lạnh nói, nàng và Đại trưởng công chúa không hổ là mẹ con, cùng có suy nghĩ như nhau, cho dù có chứng minh chứng thật nàng và Thục Mẫn từng có xích mích, cho dù ngày ấy có người nhìn thấy bọn nàng nảy ra tranh chấp, cho dù nàng quả thật có đến hậu hoa viên, cũng không có cách nào nói rõ nàng có ở cùng với người nào khác, cho dù chuyện Gia Cát Sơ Thanh bị thương không thể giải thích với người khác. Nhưng thế thì đã sao, cữu cữu nàng thông minh cơ trí, lại thương yêu nàng hơn bất cứ ai, chuyện như vậy, chắc chắn chỉ cần mẫu thân mở miệng giải thích một câu, dĩ nhiên trong lòng cữu ấy sẽ biết rõ, chỉ là trong cung đám người nhảy nhót khắp nơi, không chịu yên ổn kia, lại có chút phiền phức.
“Ngươi không sợ là tốt rồi, Chu Hoàn với Hoàng Tú Lệ và cả ta nữa, đều rất lo cho ngươi, ngươi a! Sao mà cứ gặp rắc rối miết.” Gia Cát Mỹ Yên giả vờ thực bất đắc dĩ thở dài, ra vẻ già dặn nói: “Khiến bọn ta lo âu hết sức.”
Từ Man cười cười, lái qua chuyện khác với nàng ta, nhưng trong lòng lại quyết định, có một số việc, vẫn là nàng đích thân vào cung một chuyến mới được.
Đương lúc mọi người đinh ninh xem vụ tai tiếng này của hoàng gia diễn ra thế nào, Hoàng đế dường như chẳng chút để ý đến cái chết của một thứ nữ, ngược lại đem trả Vương phủ của Trực vương lại cho Từ Văn Bân, sau đó lại đem sản nghiệp của Trực vương trước đó đã được thẩm tra xong, trả lại cho Từ Văn Bân.
Vì thế sau khi Hoàng đế chiêu cáo thiên hạ, Từ Văn Bân ngoài phong hiệu Phò mã, chính thức có thêm vương tước —— Trực vương tân nhiệm. Mà đại ca của Từ Man cũng từ thế tử phủ công chúa trở thành thế tử Trực vương, nhị ca từ công tử bình thường, trở thành thế tử của phủ công chúa. Song bởi vì dòng họ ban đầu của Trực vương không thể tra ra được, hơn nữa Mai bà bà nhớ lại, có khả năng nguyên quán của Trực vương là huyện Từ gia ở Lâm Xuyên Giang Tây, thế là Từ Văn Bân liền dứt khoát quyết định tiếp tục sử dụng họ này. Thứ nhất là muốn tưởng niệm phụ thân, thứ hai cũng là vì báo đáp dưỡng phụ, mặc dù dưỡng mẫu ác độc, nhưng dẫu sao dưỡng phụ cũng đã bảo vệ hắn an toàn trưởng thành.
(MTY: Trực vương Tôn Giản: họ Tôn là được vua ban chứ không phải họ gốc, họ gốc cũng là họ Từ, là Từ gia ở Lâm Xuyên. Từ Văn Bân có thể đổi thành Tôn Văn Bân, nhưng không đổi)
Trong lúc nhất thời Phủ Đại trưởng công chúa nổi trội lấn át hết thảy, còn có không ít người lén nghị luận rằng: phải chăng Hoàng đế kiêng kị phủ công chúa, mới có thể đem cái chết của công chúa Thục Mẫn, xem như chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không chăng?!
Mặc kệ suy nghĩ của mọi người, Từ Man cùng cha mẹ huynh trưởng, quyết định muốn nhị ca đi một chuyến đến Giang Tây, ngoại trừ một nhánh quân đội phải giấu giếm ở Giang Tây ra, số sách luyện sắt tinh kia cũng không thể lưu lại đó, cho nên cả nhà cảm thấy, còn không bằng đem bí mật luyện sắt ra cống hiến cho quốc gia, chẳng những làm cho Hoàng đế giảm bớt nghi kỵ, mà còn có thể càng tăng thêm tình nghĩa tỷ đệ giữa Đại trưởng công chúa và Hoàng đế.
o0o
MTY: có thể ai cũng thấy anh Hoàng đế này tầm thường quá, cái gì cũng không biết, cái gì cũng bị qua mặt, nhưng chưa chắc nhé, trước nay người làm vua chưa bao giờ đơn giản cả.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cuộc Chiến Thượng Vị
Tâm Nhụy
Cuộc Chiến Thượng Vị - Tâm Nhụy
https://isach.info/story.php?story=cuoc_chien_thuong_vi__tam_nhuy