Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khoa Kỹ Vấn Đạo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 106: Quan Môn Tróc Tặc (2)
N
gười vệ sĩ bí ẩn không ai khác chính là Lý Đông giả dạng. Dù sao hắn cũng không muốn cho người lạ biết được bí mật của mình do vậy đành bịt mặt giả làm thân phận vệ sĩ riêng cho chính bản thân.
Khi này nhìn thấy phản ứng của ba kẻ đột nhập Lý Đông khẽ lắc đầu cười lạnh:
- Dũng cảm là rất tốt nhưng cũng phải tùy từng trường hợp. Tao có lời khuyên bọn mày hãy thức thời, đừng để bản thân phải chịu thêm khổ sở.
Liệp Ưng khẽ gằn lên:
- Hừ, bọn tao không phải dạng chưa chiến đã hàng. Mọi người xông lên!
Nói đoạn, Liệp Ưng dẫn đầu lao về phía Lý Đông. Hắn cũng không dùng chiêu thức gì đặc biệt mà trực diện dùng trủy thủ đâm thẳng vào người đối thủ.
Chiêu thức nhìn như đơn giản nhưng thực tế lại cực kỳ nguy hiểm bởi Liệp Ưng đã dùng tới khoái pháp nên tốc độ ra đòn rất nhanh. Người bình thường chỉ vừa kịp nhìn thấy Liệp Ưng đổ người về phía trước thì lưỡi trủy thủ sắc lẹm đã kề cận tới ngực trái Lý Đông rồi.
Tình thế có vẻ rất nguy hiểm, nhìn như lưỡi dao sẽ ngay lập tức xuyên thấu tim Lý Đông thì bất ngờ lúc này hắn khẽ vung tay. Tốc độ ra đòn nhanh tới mức tạo thành một chuỗi tàn ảnh của một bàn tay úp sấp đập mạnh vào cổ tay của Liệp Ưng.
- Choooooang!!!
Thanh chủy thủ bị đánh văng xuống nền nhà tạo nên tiếng kêu sắc lạnh, cánh tay cầm trủy thủ của Liệp Ưng như gặp phải búa tạ văng ngược lại khiến cả cơ thể đang đổ về phía trước lập tức bắn lui về phía sau.
- Rầm!!!
Liệp Ưng đập mạnh vào tường, miệng phun huyết.
Nói thì lâu nhưng tất cả mọi diễn biến chỉ diễn ra trong tích tắc. Ngắn ngủi tới nỗi cả Phi Ưng và tên đồng bọn còn chưa đủ thời gian tiếp cận được tới gần Lý Đông.
Hai tên này bây giờ kinh hãi tới mức dừng hẳn đà tiến công đứng lại mà nhìn đối thủ trân trối. “Đây là cái kiểu đối thủ gì thế này, một cái đập nhẹ vào cổ tay lại có thể gây ra lực sát thương lớn đến như vậy ư? Trên đời còn có thứ công phu lợi hại như vậy sao?” – trong lòng Phi Ưng là một mảnh gào thét.
Đần người ra mất một lúc, như nghĩ tới cái gì Phi Ưng nhìn chằm chằm Lý Đông lắp bắp nói:
- Mày… mày… chẳng lẽ mày… đạt tới cảnh giới bạo khí?
Lý Đông nghe hỏi xong thì chau mày ngạc nhiên hỏi lại:
- Bạo khí? Nó là cái gì?
Phi Ưng rên lên:
- Hừ… mày rõ ràng là cao thủ nội gia lại không biết bạo khí là gì sao?
Lý Đông lắc đầu:
- Mày nói cái gì tao thật không hiểu. Tao cũng không phải cao thủ nội gia gì cả.
- Chết tiệt, mày còn dấu diếm. Nếu không phải cao thủ nội gia đạt tới cảnh giới xuất khí ngoại lai sao có thể bằng một cái đập tay khiến người của bên tao chấn thương nặng như vậy được?
Lý Đông liếc nhìn Liệp Ưng miệng vẫn đang còn rỉ máu chật vật đứng dựa vào góc tường thì hiểu ra vấn đề. Hắn cười lớn:
- Ý mày là tao dùng nội công xuất khí đánh ngã tên kia?
- Hừ… chẳng phải sao?
- Ha ha, mày sai lầm rồi. Tao chẳng có khí công gì cả, chỉ đơn giản là đập như đập một con ruồi thôi!
- Mẹ kiếp… Mày… Nói láo!
Phi Ưng không quá tin vào lời Lý Đông vừa nói, hắn thầm khinh bỉ Lý Đông rõ ràng là một cao thủ mà còn ra vẻ dấu diếm, bộ người này nghĩ bọn hắn là những thằng ngu chắc.
Mang suy nghĩ Lý Đông là một khí công sư có nội công thâm hậu, Phi Ưng liếc nhìn tên đồng bọn bên cạnh thì thầm:
- Tận lực tránh cận chiến với hắn, chúng ta cần tiêu hao sức mạnh của kẻ này. Mỗi một chiêu thức bạo khí đều rất hao tổn công lực do vậy hắn sẽ không duy trì được bao lâu.
Nói xong, Phi Ưng đưa hai tay móc từ đai gắn hai bên ổng quyển ra một loạt phi đao kẹp vào mười đầu ngón tay. Tiếp đó công phu Phi Thiềm Tẩu Bích được đẩy lên tới cực hạn. Do căn phòng cũng không có nhiều đồ nên không gian để thi triển thân pháp này rất thuận lợi.
Liệp Ưng khi này cũng đã tranh thủ được chút thời gian trì hoãn để khôi phục một phần thương thế. Dù sao sức chịu đựng của những người lính đặc công như hắn vẫn là siêu viễn thường nhân do đó dù gặp nội thương nhưng Liệp Ưng vẫn có thể duy trì một phần sức chiến đấu. Hắn lấy từ sau lưng ra một thanh Yến Thanh quải (quải-một thứ khí giới bằng gỗ cứng, tròn, dài khoảng 80cm-1m, gần cuối lắp một tay cầm ngang vuông góc, như dùi cui của cảnh sát chống bạo động hiện nay) sau đó di chuyển vòng vòng xung quanh đối thủ hòng sử dụng chiêu thức Tứ lộ bôn đả (chạy đánh bốn đường) để tìm cơ hội ra tay. Thực ra việc này có chút làm khó Liệp Ưng bởi cách đánh này không phù hợp với cốt lõi tuyệt kỹ của hắn. Phải biết Mê tung quyền là loại quyền pháp rất thực dụng trong giao chiến, nhất là cận chiến, thân pháp luôn sát sạt đối phương, không cho đối phương có khoảng cách để ra đòn. Biết là như vậy nhưng trong hoàn cảnh này, Liệp Ưng cũng hiểu cận chiến với Lý Đông thật không khác nào đi tìm đường chết.
Tên đồng bọn còn lại thấy hai chiến hữu đã hành động thì cũng lập tức rút ra một cây côn nhị khúc, bộ pháp di chuyển tiếp theo của hắn không nhanh như hai người kia nhưng âm thầm giữ một khoảng cách thích hợp với đối thủ, kiểu cách rất giống với Lý Tiểu Long khi trực chờ đối phương lao đầu tới vậy.
Ngược lại với vẻ sốt sắng của bọn Liệp Ưng, Lý Đông lại không làm ra bất cứ động thái nào phòng thủ. Hắn khoanh tay đứng giữa sảnh, ung dung chờ đợi. Ấy thế mà chính bộ dáng bình thản này lại càng tăng thêm sự hoang mang trong lòng đối thủ.
Bên phía ba người Liệp Ưng, bọn họ cũng hiểu cứ liên tục di chuyển với tốc độ cao cũng không phải là một biện pháp quá tốt nên sau một hồi quan sát, Liệp Ưng hét lên ra lệnh:
- Tấn công!
Sau tiếng hét, phi tiêu, quải côn, nhị khúc côn đồng loạt từ ba hướng bắn về phía Lý Đông.
Lực đạo có thể nói là xuyên ngọc phá đá. Nếu là người bình thường hoặc thậm chí ngay cả là võ sư trong tình huống không có gì che chắn thì nhiều khả năng sẽ dính chấn thương nặng trong trường hợp này.
Nhưng… thực tế lại diễn ra không đúng như thế! Diễn biến đang xảy ra trước mắt ba người Liệp Ưng lại cứ như đang diễn ra trong một bộ phim kiếm hiệp với hàng trăm hàng ngàn tàn ảnh bàn tay trùng điệp lên nhau phủ kiến khắp người đối thủ.
- Phật Tán Liên Hoa... Không đúng... Phật triển Thiên thủ pháp sao? - Liệp Ưng giật mình kêu lên.
Phi tiêu bị bắt lại, quải côn và nhị khúc côn bị đánh bật ra khỏi tay khiến hổ khẩu người cầm bật máu, chật vật lui lại phía sau.
Lần này Phi Ưng kinh sợ tới mức chân như muốn nhũn ra, miệng không tự chủ được bật thốt nên câu chửi thề:
- Con bà nó… Hắn còn là người!
Khác với thảm trạng của ba tên kia, Lý Đông vẫn ung dung đứng tại vị trí ban đầu, khí thế giống như một cây đại thụ không mưa gió nào xô ngã được. Ngắm nghía mấy thanh phi đao trên tay, hắn nhìn về phía Phi Ưng gật gù khen ngợi:
- Chẹp… quả là đồ tốt! Mày còn nữa không cho tao thêm một ít!
Phi Ưng sửng sốt đến trợn ngược hai mắt, không thốt nên lời.
Lý Đông chờ đợi không được câu trả lời, hắn lại lên tiếng:
- Sao? Tiếc à? Hay là để tao tự mình đoạt lấy vậy?
Nghe xong lời này, Phi Ưng không tự chủ được mà lùi lại.
Ba người Liệp Ưng bây giờ đã biết dù có đánh thêm cũng không ra kết quả gì, đối phương quá mạnh so với bọn họ, xem ra cơ hội dù là nhỏ nhất để thoát khỏi đây đã là không còn.
Liếc mắt nhìn về phía phòng ngủ của Lý Đông, Liệp Ưng làm ra một quyết tâm lớn. Hắn giật mạnh quả lựu đạn bên hông, khi Liệp Ưng định cắn răng mở chốt thì bất chợt một cảm giác đau nhói xuyên qua cổ tay khiến quả lựu đạn rơi xuống đất.
Cổ tay Liệp Ưng khi này đã bị xuyên thủng một lỗ máu, dưới sàn nhà gần đó lưỡi phi đao hung khí đang găm vào sàn nhà rung lên bần bật cho thấy lực đạo khổng lồ của người phóng nó.
Khi Liệp Ưng đang dùng tay còn lại bịt chặn không cho máu chảy ra thì giọng nói của Lý Đông vang lên lành lạnh:
- Chúng mày đừng nghĩ làm liều. Chủ nhân của tao rất thích căn nhà này, do đó bất kỳ ai cũng không có cơ hội ra tay phá hủy nó đâu. Hừm… Tao nghĩ chúng ta chơi đùa đủ rồi, chẳng phải chúng mày đang tìm đường thoát thân sao? Tao có một con đường cho chúng mày đi đấy.
Nói tới đây, Lý Đông dừng lại và đưa mắt liếc nhìn ba con mồi đang chìm trong sợ hãi. Hài lòng với sự trừng phạt tâm lý dành cho bọn họ, Lý Đông chậm rãi lên tiếng:
- Nhưng trước hết, hãy ngủ một giấc đi!
Kết thúc lời này, không để cho ba kẻ đột nhập kịp có lời gì hồi đáp, thân ảnh Lý Đông như một làn khói tiêu thất tại chỗ.
Ngay sau đó… ba bóng người đổ gục!
Liệp Ưng… cho tới khi ngất đi, trong lòng hắn vẫn là một mảnh không cam lòng. Sự việc diễn ra ngày hôm nay quả là khiến hắn vô cùng uất ức, phải biết chưa bao giờ hắn gặp một đối thủ nào khiến bản thân đến một cơ hội xử ra chiêu thức tuyệt kỹ cũng không có được. Cái gì mà Yến Thanh tam đả, Yến Thanh thập đả, Yến Thanh thập tứ thủ, Ngũ hoa miên quyền, Bán tỵ phong đoản đả, Lý ngoại chiến, Nghênh diện đối … tất cả đều là thứ vứt đi, trước sức mạnh tuyệt đối thì hoa chiêu gì cũng chỉ là đồ rác rưởi, không chịu nổi một kích. Liệp Ưng vốn là một kẻ võ si thất bại này mang tới đả kích không nhỏ. Sự vô dụng của các chiêu thức võ thuật khiến không chỉ cơ thể hắn gục ngã mà ngay chính cả niềm tin trong hắn về sức mạnh võ cổ truyền cũng đã hoàn toàn sụp đổ, tất cả chỉ là chiêu thức lòe loẹt, hoa trong gương, trăng trong nước không có một chút giá trị thật sự gì.
Lý Đông tất nhiên không để ý đến tâm tư của Liệp Ưng là như thế nào. Nhìn ba tên đột nhập đã nằm gục dưới sàn, Lý Đông khẽ cười:
- Hẳn bên ngoài cũng còn vài con chuột lạc nữa đi! Để tao giúp cho chúng mày về chung một ổ vậy!
Nói đoạn, Lý Đông hướng ra ngoài cửa chính, sau một cái lắc mình, hắn lại bỗng dưng biến mất.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khoa Kỹ Vấn Đạo
Hỏa Trung Lư
Khoa Kỹ Vấn Đạo - Hỏa Trung Lư
https://isach.info/story.php?story=khoa_ky_van_dao__hoa_trung_lu