Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Băng Tan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 30.4
“À
~” Tôi như nhớ ra một việc. Vội vàng tiến lại lục ngăn kéo tủ, lôi trong đó ra một hộp quà màu trắng khá to. “Quà của cậu.”
Khi Sakura chưa kịp nhận món quà của tôi, mẹ Yosuke đã lên tiếng. “Ôi~ xin lỗi cháu, do quá vội nên bác không chuẩn bị kịp quà.” Bà cười huề.
“…Không cần thiết đâu ạ.” Sau đó Sakura quay sang nhìn tôi, một lúc sau cũng nhận lấy món quà mà tôi đang cầm. Dù cô không nói lời nào, cụ thể là lời cảm ơn, nhưng chỉ cần cô nhận món quà ấy thôi, tôi cũng thật sự cảm thấy ngọt ngọt trong lòng rồi.
“Cậu mở ra xem thử.” Sau khi tôi hối, cô cũng nhẹ nhàng xé bỏ lớp vỏ bọc màu trắng với hoạ tiết đơn giản.
Lôi ra bên trong là một cây đàn violin bằng gỗ sơn PU sáng loáng, gương mặt cô hơi rúng động, nhưng vẫn giữ được dáng vẻ lạnh lùng tao nhã của mình.
Tôi vội vàng giải thích. “Lần thi với Shirin trước đây cậu đánh đàn violin rất hay, tớ muốn ngày nào cũng được nghe tiếng đàn của cậu.” Tôi hì hì cười. Nhận lại là điệu cười nhếch nửa khuôn miệng. Sakura không nói gì, chỉ chậm rãi kê cây đàn lên vai. Tiếng nhạc cũng vì thế mà cất lên.
Ban đầu chỉ là từng sợi nhạc nhỏ rời rạc với nhau, sau dần ghép lại thành một bản nhạc lớn hơn có giai điệu nhẹ nhàng, du dương, mang âm hưởng trầm uất, lắng đọng. Tôi định bảo cô trong ngày sinh nhật mình thì nên thử một bản nào đó thật vui, song, nghe tiếng đàn này, tôi không muốn cắt đoạn một chút nào. Vì thế nên đành ngậm miệng lại và từ từ tận hưởng từng giai điệu trong bản nhạc mà cô chơi.
Mẹ Yosuke bên cạnh cũng gật đầu cười tủm tỉm. Có lẽ Sakura đã để lại ấn tượng tốt cho bà. Hơn nữa, bà đặt toàn bộ lòng tin vào sự lựa chọn của tôi, không mảy may một tiếng ngăn cản hay oán trách.
Tôi vỗ tay bộp bộp khi phần trình diễn ngắn của cô vừa kết thúc.
Kim đồng hồ đã chỉ điểm 12 giờ một lúc, chúng tôi vẫn giữ không khí vui vẻ như vậy trong căn phòng của tôi, không trầm mặc, trùng xuống như trước đó, tất cả đều được thay thế bởi tiếng cười của cả ba chúng tôi. Thề rằng từ trước đến giờ, hôm nay chính là ngày mà tôi thấy Sakura nở nhiều nụ cười nhất.
Nhưng đi kèm với đó vẫn là những thái độ rất kì quặc từ phía cô, mà tôi vẫn chưa thể nào giải đáp được.
Không sao, mỗi người vẫn giữ được niềm tươi vui trên gương mặt mình là đủ lắm rồi. Đêm nay chính là đêm vui vẻ nhất mà tôi đã từng có, tôi ước rằng giây phút này đừng bao giờ trôi qua...
***
[Keith’s focus]
Không ngờ đêm Tokyo lại có lúc vắng lặng đến thế này.
Ánh điện vẫn sáng chưng, nhưng bị lớp tuyết trắng mù phủ xuống, khiến mọi thứ trở nên hoang tàn, bóng người cũng dần thưa thớt. Nhìn từ vị trí trên cao, cả thành phố như bị nhấn chìm vào trong bóng tối lạnh lẽo.
Trên sân thượng phủ đầy tuyết dày tuyết mỏng, một bóng người ngồi khom lưng trên thành lan can, mắt hướng xuống lòng đường bên dưới, sợi tóc bám đầy tuyết bị cơn gió đông vô tình thổi bung. Chiếc ô màu trắng bạc nằm bơ vơ một góc, như vừa bị chủ nhân nó vứt đi một cách phũ phàng.
Hắn vô thức dùng nĩa dằm nát chiếc bánh gato bám đầy tuyết. Dằm, dằm, dằm, và giờ đây, nó đã biến thành một mớ bánh bông lan cùng kem hỗn tạp, nát bấy, trộn lẫn vào nhau. Mắt không vì chiếc bánh đáng thương mà nhìn, hắn khẽ cười khẩy, một nụ cười mang đầy dư vị chua chát.
“Mọi năm cùng với anh trai, năm nay cùng với thằng nhóc khác… tôi chẳng là gì trong tim em cả. Em đúng là một đứa con gái ngoan.” Phải, Sakura rất ngoan. Lời dặn dò mãi mãi không được phép yêu hắn, cô luôn ghi nhớ…
Đôi lúc, hắn lại cảm thấy vô cùng ghét sự ngoan ngoãn ấy…
Ngưng động tác, hắn cầm một miếng bánh bị nát lên ăn, hương vị lạnh buốt và đắng ngắt của nó từ từ lan toả khắp khuôn miệng, xuống dạ dày, rồi chạy thẳng đến tận tim. Đây có phải là một chất độc hay không mà lại khiến tim đau đến thế? Hắn hất mạnh tay, khay bánh rơi xuống dưới, và bị bóng tối đen đặc bao gọn lấy. Độc dược khiến hắn đau như thế này, hắn không nên đụng vào, hất đi là cách tốt nhất.
Nhưng đâu phải thứ gì cũng dễ dàng hất đi như khay bánh kem kia?
Nếu ngay từ đầu làm được, hắn sẽ không đến nỗi như giờ đây - ăn trúng một loại độc tình, cố gắng chữa trị lại khiến bệnh tình nặng thêm. Đã nặng như vậy lại không dám nói, để nỗi đau gặm nhấm từng mảng, từng mảng cho đến khi không còn bất cứ thứ gì nữa ngoài chất độc của tình yêu kia…
Sớm muộn cũng chết, chết trong đau đớn dày vò như thế này thì có sao…?
...
[End Keith’s focus]
…
----END CHAP 30----
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Băng Tan
Rùa JH
Băng Tan - Rùa JH
https://isach.info/story.php?story=bang_tan__rua_jh