Bàn Long epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 10: Địa Vị
âm Lôi nhìn về phía nhóm người vừa cứu mình, cầm đầu là hắc bào lão giả cùng mấy người bên cạnh thực lực đều rất mạnh, nếu không vị ‘Tài Quyết Giả’ của Hắc Ám giáo đình đó sẽ chẳng đời nào chẳng đánh chẳng đập gì mà đã vội vàng chạy trối chết như vậy.
Hắc bào lão giả cầm đầu tạo cho người ta có một cảm giác thật băng lãnh.
“Phó tài quán trưởng? Quang Minh giáo đình truyền thừa bao nhiêu năm như vậy, chế độ cũng không hề thay đổi. Phó tài phán trưởng này thuộc Tông Giáo Phán Sở.” Tiếng Đức Lâm Kha Ốc Đặc vang lên trong đầu Lâm Lôi,” nhưng mà so ra, vị Khổ tu giả kia còn đáng sợ hơn nhiều.”
Khổ tu giả?
Lâm Lôi không khỏi hướng ánh mắt về phía vị ‘Khổ Tu Giả’.
Vị lão giả mặc áo vải sợi đay, tóc dài, bước chân như ánh sáng kia bản thân có một loại hơi thở mộc mạc từ xa xưa, cứ mỗi lần 'Khổ Tu Giả' nhìn Lâm Lôi là lại khiến hắn có một loại cảm giác như gió xuân phơi phới ùa về.
“Cường giả chân chính.” Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
Vị hắc bào lão giả nhìn về phía Lâm Lôi, trên mặt xuất hiện một nụ cười hiếm thấy: ”Lâm Lôi, ngươi theo chúng ta về thánh đô, cùng quay về bọn người đó sẽ không dám quấy rầy nữa đâu.”
Phân Lai thành, thánh đô của Thần Thánh đồng minh. Quang Minh giáo đình đặt trụ sở tại Phân Lai thành, không những ngoài sáng mà cả trong bóng tối lực lượng ẩn giấu đều là tuyệt đối kinh người. Vô luận là Hắc Ám giáo đình hay tứ đại đế quốc, sợ rằng đều không dám làm loạn tại thánh đô.
Phía đông Phân Lai thành, trong một tòa phủ đệ ở Lục Diệp lộ, lúc này Lâm Lôi và Da Lỗ đang đứng ở phòng khách đàm luận sự tình có liên quan đến chiến đao Đồ lục.
“Lão tam, ta đã phái người đi hỏi qua, tộc trưởng Lô Tạp Tư gia tộc căn bản không muốn bán chiến đao Đồ Lục, theo lời lão nói, gia tộc bọn họ căn bản không thiếu tiền.” Da Lỗ nhíu mày nói. ”Ta nghĩ, nếu ngươi muốn tự thân xuất mã thì nên chuẩn bị cho tốt. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là bọn chúng phải biết thân phận của ngươi.”
Ngọc Lan đại lục đệ nhị thiên tài ma pháp, tương lai thậm chí có thể trở thành Thánh vực ma đạo sư, nhân vật thiên tài như vậy, dù tộc trưởng Lô Tạp Tư gia tộc có ngoan cố đến mấy cũng sẽ phải nể mặt.
“Tối hôm nay ta phải đi bái phỏng vị tộc trưởng Lô Tạp Tư gia tộc này một chút.” Lâm Lôi đối với chiến đao Đồ Lục là chuyện bắt buộc.
Gia tộc truyền thừa chi bảo há lại có thể để lưu truyền bên ngoài? Huống chi, đó cũng là nguyện vọng lớn nhất của phụ thân cũng như tất cả các vị tiền bối của gia tộc.
Lúc trước khi Lâm Lôi rời nhà đến Ân Tư Đặc ma pháp học viện, phụ thân từng nói bên tai rằng:
“Lâm Lôi, hãy nhớ kỹ tâm nguyện của các bậc tiền bối trong gia tộc từ mấy trăm năm qua, nhớ kỹ sự sỉ nhục của Ba Lỗ Khắc gia tộc chúng ta!”
“Con tốt nghiệp học viện ít nhất đã là lục cấp ma pháp sư, chỉ cần chịu khó tu luyện, trở thành thất cấp ma pháp sư cũng không khó. Hơn nữa con còn là song hệ ma pháp sư! Thất cấp song hệ ma pháp sư tại Phân Lai thành tuyệt đối là đại nhân vật, con khi đó có thể hoàn toàn nắm chắc đoạt về gia tộc truyền thừa chi bảo, nếu con không đoạt được về, ta dù có chết cũng sẽ không tha thứ cho con.”
……
“Ta dù có chết cũng không tha thứ cho con.” Lời phụ thân tựa như một cái trùy nện trong lòng Lâm Lôi.
Hắn không dám quên, chỉ cần có năng lực, không quản với bất cứ giá nào, mình đều phải đoạt chiến đao Đồ Lục về. Không chỉ vì gia tộc mà còn vì phụ thân mình.
“Vô luận là như thế nào, nhất định phải đoạt trở về.” Lâm Lôi trong lòng đã có quyết định.
Mềm không được, thì dùng cứng.
Tất nhiên, gia tộc truyền thừa chi bảo Quang Minh chính đại đem về nếu có thể làm cho đối phương tự nguyện giao ra thì thật là tốt.
“Lão đại, chúng ta trực tiếp hành động, có thể nhìn thấy kết quả.” Tiếng Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi.
Lâm Lôi nhìn Bối Bối trên đùi mình, vỗ nhẹ vào đầu nó: “Ngươi không được làm nhộn lên.” Bối Bối không khỏi chun mũi, hừ một tiếng rồi lại nhắm mắt ngủ trên đùi Lâm Lôi.
Ngay lúc đó bên ngoài có tiếng bước chân vang lên, một gã trung niên nhân mặc lam bào đi đến cung kính nói: ”Da lỗ thiếu gia, Khải Lợi Văn đại thần của Phân Lai vương quốc đang ở bên ngoài, hắn muốn gặp Lâm Lôi thiếu gia.”
“Khải Lợi Văn là kẻ nào?” Da Lỗ nhướng mày hỏi.
Bình thường bất kỳ đại thần của vương quốc nào, Da Lỗ cũng đều không thèm để ý tới.
“Thiếu gia, trong khoảng thời gian này người không phải đang chú ý tới Lô Tạp Tư gia tộc hay sao, Khải Lợi Văn này cũng là một phần tử của Lô Tạp Tư gia tộc.” Lam bào trung niên nhân cười nói: ”Tộc trưởng Lô Tạp Tư gia tộc hiện nay là đại bá của Khải Lợi Văn.”
Da Lỗ sáng mắt lên: ”Mau mời hắn vào đây.”
“Lão tam, xem ra việc thu hồi truyền thừa chi bảo gia tộc của ngươi, sự khó khăn đã giảm đi không ít.” Da Lỗ mỉm cười nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi trong lòng cũng rất cao hứng.
Hắn nhìn về phía cửa vào, một lát sau, chỉ thấy một nam tử tóc vàng quăn mỉm cười đi vào đại sảnh. Vừa thấy Lâm Lôi, Da lỗ hai người, nam tử tóc vàng quăn này lập tức khiêm tốn hành lễ: ”Khải Lợi Văn xin ra mắt Da Lỗ thiếu gia, Lâm Lôi thiếu gia.”
“Khải Lợi Văn, ngài đến tìm huynh đệ ta có việc gì?” Da Lỗ thô lỗ trực tiếp hỏi.
Khải Lợi Văn không hề để ý, mỉm cười đáp: ”Lần này ta đến, mang theo lời mời của bệ hạ đối với Lâm Lôi thiếu gia, không biết ngài có nguyện ý trở thành cung đình ma pháp sư của Phân Lai vương quốc không? Bệ hạ còn có thể phong cho ngài tước vị hầu tước, thậm chí còn có thể cấp cho ngài một lãnh địa lớn.”
Lâm Lôi khẽ cười.
Hắn nhớ rằng Hồng y đại giáo chủ của Quang Minh giáo đình từng đưa điều kiện cho hắn - có thể gia nhập bất kỳ vương quốc nào thuộc Thần Thánh đồng minh, thậm chí có thể trực tiếp được phong tước vị công tước. Chẳng cần làm gì cũng có thể hưởng thụ hết thảy.
“Khải Lợi Văn, ta có thể nói cho ngươi biết, tại Ân Tư Đặc học viện, Hồng y đại giáo chủ đại nhân của Quang Minh giáo đình từng tự mình mời huynh đệ của ta, đưa ra điều kiện so với các ngươi còn cao hơn nhiều!” Da Lỗ chế nhạo.
Khải Lợi Văn cười cười tiếp tục nói: ”Điều kiện có thể thương lượng được, ý bệ hạ là hy vọng Lâm Lôi thiếu gia có thể ở tại Phân Lai vương quốc của chúng ta.”
Quyền lợi của sáu đại vương quốc trong Thần Thánh đồng minh cũng không giống nhau, nếu Phân Lai vương quốc có được sự ủng hộ của Lâm Lôi, sau này địa vị của Phân Lai vương quốc trong Thần Thánh đồng minh càng thêm được củng cố.”
Dù sao…
Quang Minh giáo đình có tư cách phế bỏ quốc vương của một nước, thậm chí có thể trực tiếp tiêu diệt cả một hoàng tộc. Quyền uy của giáo đình vượt xa hoàng quyền
Vương tộc có một chỗ dựa cường đại cũng là rất trọng yếu.
“Khải Lợi Văn.” Lâm Lôi rốt cục cũng mở miệng nói.
Khải Lợi Văn lập tức khom người, tỏ bộ dạng kính cẩn lắng nghe.
“Ngài là người của Lô Tạp Tư gia tộc?” Lâm Lôi trực tiếp chuyển đề tài.
Khải Lợi Văn gật đầu, tự hào đáp: “Đúng vậy, tộc trưởng là đại bá của ta.”
“Ta là người của Ba Lỗ Khắc gia tộc.” Lâm Lôi nhìn Khải Lợi Văn: ”Ba Lỗ Khắc gia tộc chúng ta có một truyền thừa chi bảo, tên là chiến đao Đồ Lục, song vào mấy trăm năm trước, chiến đao này đã rời khỏi gia tộc ta. Ta bây giờ hi vọng có thể thu hồi lại chiến đao Đồ Lục này, mà theo ta biết, truyền thừa chi bảo của gia tộc chúng ta hiện nay đang ở trong tay Lô Tạp Tư gia tộc các ngài.”
Lâm Lôi nói đến đó thì không nói tiếp nữa.
Khải Lợi Văn không khỏi cau mày.
“Chiến đao Đồ Lục, vũ khí của Long huyết chiến sĩ đầu tiên?” Khải Lợi Văn nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi thong thả gật đầu.
Khải Lợi Van trầm ngâm một lát rồi nói: ”Lâm Lôi thiếu gia, ta nói thật, quyền lớn nhất trong gia tộc là đại bá ta, mà đại bá cũng đã nhiều tuổi, cũng không đảm nhiệm chức vụ gì, sở thích lớn nhất của ông ấy là sưu tầm. Chiến đao Đồ Lục này là kiện bảo vật ông ấy thường xuyên cho người ngoài xem. Giá trị của nó gần trăm vạn kim tệ, tại gia tộc chúng ta cũng là một kiện bảo vật tối trân quý. Có thể nói, vật này là mệnh căn của đại bá ta, muốn ông ấy buông ra, thật sự là… quá khó khăn.”
Lâm Lôi nhướng mày.
Chiến đao Đồ Lục này lúc trước bán chỉ với giá có mười tám vạn kim tệ, mặc dù mấy trăm năm trước giá tri của kim tệ thấp hơn bây giờ không ít, nhưng nếu so ra, nhiều nhất cũng chỉ tương đương với gần bốn mươi vạn kim tệ bây giờ mà thôi. Mà đối phương nói một trăm vạn kim tệ.
Xem ra…
Sự sỉ nhục của gia tộc mình lúc trước đã bị bán quá rẻ.
“Khải Lợi Văn, chiến đao Đồ Lục này là truyền thừa chi bảo của gia tộc chúng ta hơn năm ngàn năm trước, tầm quan trọng với gia tộc chúng ta ngài có thể tưởng tượng ra. Đối với người ngoài mà nói, nó chỉ là một kiện bảo vật sưu tầm,nhưng đối với gia tộc chúng ta mà nói, truyền thừa chi bảo gia tộc bị lưu lạc ở bên ngoài chính là một sự sỉ nhục.” Lâm Lôi sắc mặt trầm xuống.
“Sự sỉ nhục này của gia tộc, ta nhất định phải rửa sạch, vì chiến đao Đồ Lục này ta sẽ không quản tới bất kỳ cái giá nào, ý của ta ngài có hiểu không?” Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào Khải Lợi Văn.
Khải Lợi Văn cũng đã cảm thấy không ổn.
Lịch sử của Ba Lỗ Khắc gia tộc, y đương nhiên đã từng nghe qua, dù sao trong nhà y cũng có vật này.
Đối với một gia tộc danh giá từng tung hoành cả đại lục, truyền thừa chi bảo có thể tưởng tượng được. Trước kia Ba Lỗ Khác gia tộc yếu nhược, bọn họ có thể không lo, nhưng hiện nay Lâm Lôi hoành không xuất thế…. Đừng nói là sau này, hiện tại Lâm Lôi muốn đối phó với gia tộc bọn họ cũng không khó.
Chỉ cần Lâm Lôi nói với giáo đình một tiếng, hắn muốn đoạt lại chiến đao Đồ Lục, rửa sạch sự sỉ nhục của gia tộc, sợ rằng Lô Tạp Tư gia tộc sẽ phải phụng mệnh.
Nhưng sự tình nếu liên quan đến giáo đình thì sẽ rất nghiêm trọng.
“Lâm Lôi thiếu gia, ý của ngài ta đã hiểu.” Khải Lợi Văn trong lòng cảm thấy không ổn.
Lâm Lôi mỉm cười nhìn Khải Lợi Văn: ”Hy vọng Lô Tạp Tư gia tộc các ngài hiểu được nỗi khổ của ta, ta thân là một phần tử của gia tộc, cũng không còn cách nào khác, Khải Lợi Văn, ngài cứ về trước đi, nói với đại bá ngài là tối nay ta sẽ tự mình đến bái phỏng.”
“Lô Tạp Tư gia tộc chúng ta xin hoan nghênh Lâm Lôi thiếu gia đến.” Khải Lợi Văn trong lòng tự hỏi phải làm như nào để thuyết phục vị đại bá ngoan cố kia đây.
Nhìn Khải Lợi Văn rời đi, trong lòng Lâm Lôi có một cảm giác cực tốt.
Mặc dù bản thân mình còn chưa có chức vụ gì, nhưng với danh tiếng bên ngoài, chỉ nói với Khải Lợi Văn vài câu thôi đã khiến cho vị vương quốc đại thần này trong lòng hết sức lo âu. Hết thảy là bởi vì địa vị của chính mình, mà địa vị này bắt nguồn từ thực lực.
……
Tối hôm đó,
Phòng khách trong phủ đệ của Lô Tạp Tư gia tộc được bố trí rất có thẩm mỹ, mà trong khách sảnh hiện đang có đến mười mấy người, chẳng người nào là không có địa vị to lớn tại Phân Lai vương quốc. Những người này tước vị tối thiểu cũng là bá tước, mà bọn họ ở đây là để chờ Lâm Lôi.
Lâm Lôi, ngôi sao mới nổi của Phân Lai vương quốc.
Mặc dù hiện tại Lâm Lôi mới chỉ có mười bảy tuổi, chẳng hề có tước vị gì cả, song đã có thể khiến cho cả công tước vương quốc cũng không dám khinh thị.
Dù sao thì với địa vị của những người này cũng chỉ có thể gây sóng gió tại Phân Lai vương quốc, còn Lâm Lôi thì sao? Nhân vật được cả tứ đại đế quốc, lưỡng đại đồng minh coi trọng, có khi hơn mười năm sau, Lâm Lôi còn trở thành Hồng y đại giáo chủ của giáo đình, địa vị so với vua một vương quốc còn cao hơn.
Nhân dịp địa vị đối phương còn chưa quá cao, tạo mối quan hệ tốt, điều này là phi thường trọng yếu.
Trong số mười mấy người này, duy chỉ có tộc trưởng Lô Tạp tư gia tộc Kiệt Bố hầu tước là trong lòng cảm thấy không thoải mái, ông ta mặc dù đã nhiều tuổi rồi, song sở thích lại chỉ có một, chính là vũ khí của Long huyết chiến sĩ đầu tiên, vốn vẫn khiến ông luôn ta cảm thấy tự hào.
Nhưng… hôm nay tử tôn của đối phương lại tới đây, muốn thu hồi bảo vật này.
“Lâm Lôi tiên sinh, mời.”
“Da Lỗ tiên sinh, mời.”
Tiếng của người hầu từ bên ngoài phòng khách truyền vào, nhất thời trong khách sảnh, hơn mười vị quý tộc đều nhìn ra ngoài cửa, dù trong lòng không thoải mái nhưng Kiệt Bố hầu tước vẫn phải tươi cười nghênh tiếp.
Lâm Lôi lần đầu tiên được gọi là tiên sinh, trong lòng có chút không quen, mà hắn cũng đã trông thấy một vị lão giả tóc bạc cười cười bước đến, vô cùng khách khí nói: ”Rất hoan nghênh Lâm Lôi, Da Lỗ hai vị tới Lô Tạp Tư gia tộc, ta là tộc trưởng Kiệt Bố, thật cảm thất rất vinh hạnh.”
Lâm Lôi trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươ cười.
Sự tình xem ra có thể thực hiện được.
Bàn Long Bàn Long - Ngã Cật Tây Hồng Thị Bàn Long