Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Phi Cường Hãn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 104: Bỏ Qua (Hạ)
T
răng treo trên ngọn cây, ánh trăng thanh lãnh bao phủ mặt đất.
Gió đêm thoảng qua, trong hoàng cung vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ, sáng rực một mảnh.
Hai đạo bóng dáng đứng ở đình viện to lớn, khuôn mặt đắm chìm trong ánh trăng, thấy không rõ biểu tình.
Gió cuốn theo cẩm bào của hai người tung bay. Sợi tóc đen như mực nhẹ nhàng lay động, che khuất ánh mắt.
“Thần, có lẽ chúng ta đều đoán sai rồi. Lật cả hoàng cung cũng không tìm thấy bóng người, nói không chừng thích khách đã dùng phương pháp chúng ta không ngờ tới rời khỏi hoàng cung cũng nên.”
Dạ Tinh Triệt cúi đầu, lại ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt thâm sâu in dấu thân hình cao ngạo, lãnh mạc của Dạ Tinh Thần, nói.
Dạ Tinh Thần không nói, nhấp nhẹ môi, hơi suy tư. Nhưng lại không thể không thừa nhận lời của Dạ Tinh Triệt cũng có đạo lý.
“Hoàng huynh, cho rút toàn bộ thị vệ đi. Thần đệ cũng xuất cung, đệ ra ngoài cung tiếp tục tìm kiếm.”
“Được.” Dạ Tinh Triệt gật đầu, “Ngày mai trẫm cũng phái người tiếp tục tìm kiếm.”
“Chậm đã—“ Dạ Tinh Thần vươn tay ngăn Dạ Tinh Triệt lại. “Tìm thì nhất định phải tìm, nhưng chúng ta chỉ có thể lén lút tìm kiếm. Nếu không vạn nhất chọc giận thích khách, tổn thương đến Lôi Nhi thì không tốt.” Hắn tuyệt không cho phép Lôi Nhi có bất cứ một thương tổn nào.
“Được.” Dạ Tihn Triệt nhẹ gật đầu. “Mặt khác cũng phải phái người đi điều tra xem rốt cuộc thích khách kia có thân phận gì? Mục đích đến hoàng cung?” Cũng không phải y xuất hiện để ám sát hắn, cho nên nhất định còn có mục đích khác.
Hai người lại lâm vào trầm tư, một lát sau mới tách ra.
Dạ Tinh Triệt quay về tẩm cung nghỉ ngơi, Dạ Tinh Thần chuẩn bị xuất cung.
…
“Này, vương phi tỉnh tỉnh.”
Hắc y nhân nhẹ lay động Bắc Tiểu Lôi đang ngủ, nhìn khóe miệng nàng vẫn còn dính chút da vịt quay, không khỏi buồn cười. Nữ tử tùy ý như vậy thấy thế nào cũng không giống vương phi cao quý.
“Làm sao vậy?” Bắc Tiểu Lôi mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Hắc y nhân thấy thế dở khóc dở cười.
“Vương phi, chúng ta nên khởi hành xuất cung rồi.” Vừa rồi y đã đi tìm hiểu qua, hiện tại thị vệ cũng đã tản ra, không còn tiếp tục lục soát bốn phía. Hơn nữa dường như nghe binh lính nói lại, hiện tại có người muốn xuất cung. Vậy đúng là cơ hội tốt, bọn họ có thể nhân cơ hội trà trộn vào trong để xuất cung.
“Đúng nga, xuất cung.” Toàn bộ cơn buồn ngủ của Bắc Tiểu Lôi đều tiêu tan hết.
“Chúng ta xuất cung như thế nào?” Nàng còn chưa rõ ràng, trong cung xuất hiện đại sự như vậy, hẳn là phòng bị rất chắc chắn.
“Đi theo ta là được.”
Hai người từ trong lãnh cung đi ra, nương theo bóng đêm và cây cối che giấu. Một đường tránh thoát thị vệ tuần tra, thuận lợi đi đến nơi tiếp cận cửa cung.
“Cẩn thận, có người.”
Hắc y nhân thấp giọng nói, nhanh chóng lôi kéo Bắc Tiểu Lôi ngồi xổm xuống. Còn hắn nương theo khe hở bụi cây nhìn thấy mấy thị vệ đang nâng một nhuyễn kiệu, phía trước còn có thái giám cầm đèn lồng từ xa đến gần.
Xem ra thật sự có người muốn xuất cung.
Hắc y nhân mím môi, con ngươi nhìn thị vệ đằng sau cỗ kiệu lóe lên chủ ý. Tay như tia chớp điểm huyệt đạo trên người Bắc Tiểu Lôi một cái, lại dẫn đến cái trừng mắt của nàng. Y, người này đang làm cái gì vậy? Tại sao lại điểm huyệt đạo của nàng, hại nàng vừa không thể động, lại không thể nói chuyện, chỉ có thể dùng ánh mắt biểu đạt bất mãn của mình.
“Thật có lỗi.” Thấy ánh mắt trách móc của Bắc Tiểu Lôi, Hắc y nhân sinh lòng áy náy.
“Bất quá, chúng ta lập tức có thể xuất cung rồi. Ngươi chờ ta một chút, ta trở lại ngay.”
Dứt lời, Hắc y nhân không một tiếng động phi thân ra, nhanh như thiểm điện.
Ở một nơi khác tìm được hai thị vệ, dùng chuôi đao đập ngất hai người, lột y phục của họ, mang về. “Đổi đi.”
Hắc y nhân đã đổi một thân quần áo của thị vệ giải huyệt đạo cho Bắc Tiểu Lôi, đưa quần áo của thị vệ cho nàng, nói.
Mà Bắc Tiểu Lôi lại chỉ ngây ngốc nhìn Hắc y nhân, trời ạ, thì ra Hắc y nhân tháo khăn che mặt xuống cũng có được khuôn mặt tuấn mỹ. Chỉ là ngũ quan hắn có góc cạnh hơn so với kẻ gây tai họa, càng có cảm giác khí phách của người Tây Vực.
“Mau thay đi, cỗ kiệu sắp xuất cung rồi.”
Thấy cỗ kiệu sắp đến gần, Hắc y nhân nhịn không được thúc giục nói.
Vừa nghe sắp mất đi cơ hội xuất cung, Bắc Tiểu Lôi lập tức nắm lấy y phục thị vệ mặc lên trên người, cũng tháo trâm cài tóc đơn giản trên đầu xuống, dùng dây buộc ái tóc lên, giả dạng thành nam tử.
“Được rồi, đi thôi.”
Sau khi làm xong hết thảy, Bắc Tiểu Lôi ngẩng đầu nói với Hắc y nhân.
Hắc y nhân lại sửng sốt, chỉ biết nàng mặc nữ trang rất tuyệt sắc, không ngờ tới giả trang nam tử cũng là tiêu sái, tuấn tú.
Hai người vô thanh vô tức theo sát phía sau thị vệ đi theo kiệu, cúi thấp đầu, thả nhẹ cước bộ, cơ hồ không cho người ta cảm giác được bọn họ.
Bên trong kiệu, toàn bộ tâm tư của Dạ Tinh Thần đều vướng bận trên người Bắc Tiểu Lôi đang bị bắt, nhất thời mất đi lòng cảnh giác, lại cũng không phát giác ra hai người Bắc Tiểu Lôi đã lẫn vào, mà Bắc Tiểu Lôi cũng vạn lần không dự đoán được người đang ngồi trong kiệu kia lại là nam nhân họa thủy của mình.
Cứ như vậy, hai người theo cỗ kiệu của bọn họ mà xuất cung. Vừa ra ngoài cung, hai người lại không một tiếng động rời khỏi hàng ngũ.
“Ê, cám ơn ngươi dẫn ta ra khỏi cung. Hiện tại cáo từ.”
Ngã tư đường trống trải, gió đêm lành lạnh lướt qua bên má hai người.
Dưới ánh trăng trong trẻo, lạnh lùng, Bắc Tiểu Lôi ôm quyền tạ ơn với Hắc y nhân, muốn cáo từ rời đi. Cũng không biết kẻ gây tai họa đã trở về chưa? Quản gia có đem chuyện mình tiến cung nói cho hắn biết không?
“Vương phi đây là muốn đi?”
Hắc y nhân nhìn nàng, nhíu mày kiếm, vẻ mặt có chút bí hiểm.Tiểu nữ nhân này đúng là đơn thuần, nàng cho rằng hiện tại y sẽ thả nàng đi sao? Có lẽ dùng nàng đổi thuốc so với vào cung trộm thuốc càng hữu hiệu hơn.
“Ừ, như vậy từ biệt.” Bắc Tiểu Lôi liên tục ôm quyền kiểu giang hồ với Hắc y nhân, xoay người muốn đi.
“Ta có nói là muốn thả ngươi đi à?”
Hắc y nhân cúi đầu cười khẽ, khuôn mặt tuấn mỹ vô trù dưới ánh trăng thanh lãnh có vẻ huyền bí.
Nghe thấy lời của hắn, Bắc Tiểu Lôi bỗng xoay người.
“Cái gì—“
Hai chữ ‘ý tứ’ còn chưa nói ra khỏi miệng, thân thể lại mềm nhũn ngã xuống.
Hắc y nhân vươn hai tay tiếp lấy thân thể của nàng, câu môi cười rồi xoay người, bóng dáng biến mất trong đêm trăng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vương Phi Cường Hãn
Luyến Nguyệt Nhi
Vương Phi Cường Hãn - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=vuong_phi_cuong_han__luyen_nguyet_nhi