Chương 102: Bí Mật Ẩn Tàng, Vũ Hồn Thất Bảo Thạch
ọi người theo thói quen ngồi nghỉ tại một góc. Thành tích mười trận thắng liên tiếp khiến cho bọn họ trong những đội ngũ tham gia đại tái giống như hạc giữa đàn gà, không gặp cảnh bị người cười nhạo giống như khi dự tuyển tái mới bắt đầu.
Mặc dù ở bốn phía, rất nhiều người nhìn bọn họ nhưng ít người dám tiến đến gần.
Tại hồn sư giới, thực lực chính là tượng trưng hết thảy, mà trong hồn sư học viện cũng đồng dạng như thế. Sử Lai Khắc học viện làm cho người ta có cảm giác chính là mội đội ngũ không có điểm gì nổi bật.
Nhưng một đội ngũ như vậy lại khiến cho mỗi đối thủ đều cảm thấy đau đầu.
Đường Tam chính mình có hồn hoàn vạn năm, tại dự tuyển đại tái lần này, đã trở thành một hồn sư có giá trị nhất, một đội viên có lợi nhất. Chỉ nhìn trước mắt, phiếu bầu cho hắn đã chiếm hơn một nửa.
Chỉ cần không ai đánh bại hắn, hắn thu được thứ hạng là không thể nghi ngờ. Nhưng muốn đánh bại một hồn tông chính mình có thiên niên hồn hoàn đối với đệ tử tham tái mà nói dễ dàng vậy sao.
Mọi người Sử Lai Khắc học viện dễ dàng tụ tập cùng một chỗ, Mã Hồng Tuấn có chút tâm trạng có chút phập phồng, hỏi dò Đường Tam: "Tam ca, hôm nay không bằng để cho ta xuất chiến đi. Ta sẽ không dụng đệ tứ hồn kỹ, được không?"
Đường Tam trường mắt nhìn hắn, "Không được. Trúc Thanh, hôm nay ngươi thay Giáng Châu xuất chiến, không thành vấn đề chứ."
Cùng mọi người ở cùng một chỗ trong thời gian càng ngày càng dài, cùng nhau đồng thời tham gia chiến đấu ngày càng nhiều, quyền uy của Đường Tam tại Sử Lai Khắc thất quái đã mặc nhiên tồn tại trong lòng mỗi người, nhất là bốn người tuổi còn nhỏ hơn so với hắn, đối với ngoại trừ tình cảm còn có thêm vài phần tôn kính. Hiện tại, vị trí của hắn trong chiến đội không thua gì Đái Mộc Bạch, thậm chí còn hơn.
Chu Trúc Thanh sửng sốt một chút mới nói: " Không thành vấn đề."
Áo Tư Tạp nghi hoặc đạo: " Tiểu Tam, này không cần đi. Chúng ta trong khi đối mặt Sí Hỏa học viện cũng không có để Trúc Thanh xuất chiến, đối phó với Thương Huy học viện rác rưởi này cần như vậy sao?"
Đường Tam trầm giọng nói:
" Thương Huy học viện chưa chắc đã thật sự rác rưởi. Các ngươi có hay không chú ý chiến tích của bọn chúng. Thương Huy học viện từ đầu đến giờ bọn họ chỉ thua ba trận, mà ba trận phân biệt chính là Tượng Giáp học viện, Lôi Đình học viện, cùng Thần Phong học viện. Mà trong khi đối mặt với đối thủ khác, bọn họ đều giành thắng lợi, trong bảng xếp hạng hiện giờ thậm chí còn đứng trên Tượng Giáp học viện. Càng huống chi các ngươi không nên quên, Phất Lan Đức viện trưởng từng nhắc nhở chúng ta. Bọn họ sư phụ lĩnh đội rất không tầm thường. Hiện tại Thương Huy học viện đã thua Tượng Giáp học viện, mà các trận đấu phía sau bọn họ phải đối mặt với mấy đối thủ cường đại là chúng ta, Sí Hỏa học viện cùng Thiên Thủy học viện. Trong ba trận đấu này, bọn họ ít nhất phải đạt được hai trận thắng mới có thể đem quyền chủ động tấn cấp vòng một nắm trong tay mình. Hơn nữa hai đội chúng ta đã có thù oán, ta dám khẳng định, bọn họ trong trận đấu hôm nay tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó chúng ta. Ta để Trúc Thanh xuất chiến là vì bảo đảm thắng lợi của chúng ta.
Đái Mộc Bạch vuốt cằm nói: "Hảo, cứ làm theo ý của Tiểu Tam đi. Tiểu tử của Thương Huy học viện không phải rất kiêu ngạo sao? Hôm nay chúng ta sẽ cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại. Còn muốn tiến vào tấn cấp đại tái, thật sự là nằm mơ giữa ban ngày."
"Uy, các ngươi chính là đội viên của Sử Lai Khắc học viện sao." Trong lúc Đường Tam bẳt đầu bố trí trận đấu, thanh âm đột nhiên xuất ra làm hắn phải dừng lại.
Mọi người quay đầu nhìn lại, lúc này một gã thanh niên mặc đội phục màu xanh, tướng mạo có vài phần anh tuấn bước lại, vẻ mặt tươi cười nhìn bọn họ.
Đái Mộc bạch nhíu mày, "Không sai, chúng ta chính là Sử Lai Khắc học viện, ngươi là ai ?"
Thanh niên hắc hắc cười đạo: " Ta gọi là Phong Tiếu Thiên, có lẽ các ngươi chưa từng nghe qua tên ta. Nhưng đừng lo, sau này chúng ta sẽ gặp nhau trong trận đấu. Ta là đến cổ vũ các ngươi, nhất định phải cố gắng lên, tiêu diệt Thương Huy học viện."
Ân? Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có chút kinh ngạc.
Mặc dù bọn họ không xem qua trận đấu của đối thủ như thế nào, nhưng từ quần áo trên người trước mắt bọn họ cũng có thể nhận ra, người này hẳn là thuộc về Thần Phong học viện.
Tổng cộng hai mươi tám đội tham gia dự tuyển đại tái, đội nào cũng mong tiến vào vòng trong, rất ít gặp gỡ nhau. Từ khi dự tuyển tái khai mạc cho tới nay, đây chính là người thứ nhất chủ động hướng bọn họ nói chuyện.
Đường Tam gật đầu nói: "Chúng ta sẽ thắng."
Phong Tiếu Thiên cười nói: "Ngươi chính là Đường Tam sao? Ta tin tưởng thực lực của các ngươi. Bất quá các ngươi cũng phải cẩn thận một chút. Học viện chúng ta cùng Thương Huy học viện đã từng đánh quá. Bọn họ thực lực mặc dù rất bình thường, nhưng trong lúc bọn hắn cùng chúng ta giao đấu, ta cảm giác tựa hồ bọn họ không dùng toàn lực, tựa hồ còn đang cố gắng che dấu điều gì. Ta thấy các ngươi rất được, ít nhất trước khi gặp phải học viện chúng ta, nhất định không được bại. Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi đi. Ta đi trước."
Người này đến nhanh, đi cũng nhanh, bỏ lại mọi người đang ngẩn ngơ không hiểu gì, liền nhanh chóng rời đi. Cho dù Sử Lai Khắc học viện tất cả mọi người đều thông minh, nhưng trong nhất thời cũng không hiểu được Phong Tiếu Thiên đến tột cùng là có ý tứ gì, càng không rõ tại sao hắn muốn tới cổ vũ đối phương.
Vấn đề này chỉ có Phong Tiếu Thiên chính mình mới biết được, nói xong lời này, hắn rất nhanh về tới bên đội ngũ của mình.
" Đội trưởng, ngươi đi đâu vậy ?"
" Ta đi cổ vũ cho Sử Lai Khắc học viện a !" Phong Tiếu Thiên cười nói.
" Cổ vũ bọn họ? Đội trưởng, ngươi là đại biểu cho Thần Phong học viện chúng ta, rất nhiều người để ý ..."
Phong Tiếu Thiên đường hoàng đạo: " Sợ cái gì, chỉ cần có thể ôm được mỹ nhân về, hết thảy đều là phù vân a."
Một gã Thần Phong học viện đội viên kỳ quái hỏi: "Cổ vũ Sử Lai Khắc học viện cùng việc ngươi ôm được mỹ nhân về có gì quan hệ ?"
Phong Tiếu Thiên đạo: "Đương nhiên là có quan hệ, các ngươi đã quên sao ? Hỏa Vũ nói, chỉ cần ta đánh bại Đường Tam,nàng liền trở thành nữ bằng hữu của ta. Vạn nhất trước ta có người khác đánh bại Đường Tam, nàng có thể hay không cũng đáp ứng người khác theo đuổi đây? Cho nên, trước khi gặp được chúng ta, Sử Lai Khắc học viện còn không thể thua, cái này gọi là phòng hoạn vu vị nhiên (phòng bệnh hơn chữa bệnh chăng - A Phủ) ."
" Ách ... " nhìn Phong Tiếu Thiên đắc ý bộ dáng có chút si ngốc, đám đệ tử Thần Phong học viện thật sự không còn gì để nói.
Mặc dù trận đấu còn không có bắt đầu, nhưng các đội viên học viện tại khu nghỉ ngơi vẫn còn nghe rõ tiếng hoan hô của người xem bên ngoài.
Thu hút sự chú ý của người xem nhất, chính là các tuyển thủ chuẩn bị thi đấu đang xếp hàng bên dưới.
Để làm cho trận đấu trở lên đặc sắc, tại mỗi ngày bất đồng, các đội đều là lần lượt xuất hiện, trừ khi xảy ra trường hợp giống ngày hôm trước Sử Lai Khắc học viện cùng Sí Hỏa học viện, mới có tình huống hai chi cường đội đồng thời xuất tràng.
Đường Tam tĩnh lặng đứng ở nơi này, nhìn khu nghỉ ngơi xa xa Thương Huy học viện đang tụ tập cùng một chỗ thương lượng cái gì đó, điều chỉnh tiết tấu hô hấp của mình, để cho nội lực Huyền Thiên công dưới tình trạng vận động làm nóng cơ thể.
Các loại chiến thuật không ngừng hiện lên trong đầu, bọn họ đã chuẩn bị rất tốt cho trận chiến.
Cũng không phải đợi quá lâu, theo hai trận chiến trước đó chấm dứt, đội viên các đội tham chiến lượt thứ ba cũng xuất tràng.
Sử Lai Khắc học viện cùng Thương Huy học viện đồng thời đi ra khỏi khu nghỉ ngơi, song phương đội viên đều nhìn kỹ đối phương. Cùng Sử Lai Khắc học viện ngạo nghễ so sánh với bảy tên đội viên Thương Huy học viện lộ ra khí tức âm trầm, trong ánh mắt lóe ra vẻ ngoan độc tựa hồ muốn đem mọi người Sử Lai Khắc học viện ra ăn tươi nuốt sống.
Bảy đội viên Thương Huy học viện đều là nam tính, thống nhất đội phục màu trắng, khí tức nội liễm, giống như Đường Tam dự đoán, đối thủ này không phải dễ dàng đối phó.
Đồng thời với lúc bọn họ nhập tràng, đội viên của Sí Hỏa học viện cũng vừa mới kết thúc lượt đấu đang từ sân đấu quay lại. Đường Tam cũng không chú ý bọn họ, nhưng ánh mắt của mọi người Sí Hỏa học viện lại đem rơi trên người bọn hắn. Nhất là Hỏa Vũ, ánh mắt ngay từ đầu đã từ trong Sử Lai Khắc học viện chiến đội tìm tới thân ảnh Đường Tam
Di? Hỏa Vũ trong lòng vừa động, trên mặt nhất thời nộ ý đại thịnh, hung hăng nhìn Đường Tam, trong lòng một trận tức giận.
Cũng khó trách nàng tức giận, bọn họ đối với Sử Lai Khắc học viện nghiên cứu đã rất thấu triệt, mắt nhìn Sử Lai Khắc học viện xuất chiến hôm nay cùng ngày hôm qua so sánh liền có biến hóa, Hỏa Vũ lập tức nhớ lại Sử Lai Khắc học viện đội viên tổ hợp, lần này thay vào một gã phụ trợ hệ hồn sư bằng là một gã hồn tông ngoài bốn mươi cấp, Đường Tam cái gã hỗn đản này, lúc đối mặt với Sí Hỏa học viện chúng ta các ngươi cũng chỉ xuất ra hai gã hồn tông, lần này nhưng lại biến thành ba, chẳng lẽ chúng ta còn không bằng Thương Huy học viện sao ?
Càng nghĩ Hỏa Vũ lại càng tức giận, trong mắt đầy vẻ hung hăng, dưới chân cố ý lảo đảo, đầu vai trực hướng Đường Tam đánh tới.
Song phương đội viên lần lượt đi qua nhau, Đường Tam đột nhiên cảm giác có một cỗ kình phong nhằm hướng bả vai mình, cơ hồ không có ý thức, cơ thể hắn lập tức làm ra phản ứng.
Trầm kiên thác bộ (trùng chân hạ vai - A Phủ), bả vai trước tiên là thu về phía sau, tránh khỏi va chạm, ngay khi bả vai Hỏa Vũ khí thế đã hết, trong nháy mắt lực lượng dồn lại, vai hắn cơ hồ dán tại bả vai Hỏa Vũ đẩy ra. Lực lượng phóng ra ngoài cuối cùng liền bộc phát, Hỏa Vũ nhất thời kinh hô một tiếng, cả người trực tiếp bắn ra ngoài.
Cũng may là do Đường Tam không có ý thức, động tác hoàn toàn là do phản ứng, dùng chính là một loại giống như "Triêm Y Thập Bát Điệt" công phu. Nếu để nàng chạm đến chính là độc dược hay ám khí trên người Đường Tam chỉ sợ sẽ không may như vậy.
Mắt nhìn thân thể muội muội bị đánh bay, Hỏa Vô Song nhanh chóng hoành thân tiếp lấy Hỏa Vũ hạ xuống, đoàn người Sí Hỏa học viện nhất thời đình chỉ cước bộ, ngăn cản bảy tên đội viên Sử Lai Khắc học viện sắp tham chiến, trừng mắt mà nhìn.
Đội viên Thương Huy học viện tự nhiên thấy được một màn này, cũng dừng lại, chẳng những bộ dáng nhìn có chút hả hê, tựa hồ còn muốn châm thêm dầu vào lửa.
Đường Tam lúc này cũng đã phản ứng lại, mắt nhìn Hỏa Vũ bị bay ra, nhíu mày, cổ tay tại Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ xoa một cái, Chư Cát Thần Nỏ đã được hắn lấy ra. Động tác của hắn cực nhanh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy âm thanh cơ quan vang lên, Chư Cát Thần Nỏ đã xuất hiện trên tay.
Đường Tam xuất ra phản ứng như vậy cũng là bất đắc dĩ.
Lúc này, vị trí bảy người Sử Lai Khắc học viện vừa là bị Sí Hỏa học viện cùng Thương Huy học viện giáp vây vào giữa, vạn nhất cùng Sí Hỏa học viện động thủ thì Thương Huy học viện phía sau tùy thời đánh lén rất dễ tạo thành thương vong.
Mà có Chư Cát Thần Nỏ tình huống lại không giống, có nó làm bảo đảm, chỉ cần Sí Hỏa học viện dám can đảm phá hư quy củ đại hội, trong phạm vi khu nghỉ ngơi động thủ, hắn có thể đái lĩnh mọi người nháy mắt đem bọn họ giết chết, sau đó quay lại đối phó Thương Huy học viện.
Đường Tam rất nắm chắc, tại trong khoảng cách gần như vậy, Sí Hỏa học viện đội viên lại không xuất ra vũ hồn, quyết không có khả năng chống đỡ Chư Cát Thần Nỏ trùng kích, càng huống chi, bọn họ vừa mới tham gia một trận đấu, hồn lực nhất định đã tiêu hao một bộ phận.
Động tác của Đường Tam chính là chỉ dẫn cho toàn bộ chiến đội, trong khi hắn xuất ra chư cát thần nỏ, đồng thời cùng hắn tối ăn ý chính là Tiểu Vũ cũng đã hoàn thành động tác đồng dạng, Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh cũng ngay sau đó xuất ra Chư Cát Thần Nỏ của mình, bốn căn Chư Cát Thần Nỏ đồng thời hướng tới Sí Hỏa học viện.
Mặc dù không biết đó là cái gì, nhưng trong lúc Chư Cát Thần Nỏ chĩa vào mình, đám Sí Hỏa học viện đồng thời cảm nhận được một cỗ sát khí lạnh như băng từ trên người bảy người Sử Lai Khắc học viện tràn ra. Đường Tam lạnh nhạt đạo: "Nếu các ngươi muốn tìm phiền toái, chúng ta phụng bồi tới cùng."
Hỏa Vô Song lạnh lùng trừng mắt nhìn Đường Tam. Mặc dù trong lòng cảm giác được không ổn, nhưng làm đội trưởng của Sí Hỏa học viện, nếu hắn thối lui lúc này, sau này làm sao còn có thể tung hoàng trong Sí Hỏa học viện đây. Ngay khi hắn sắp phát tác lại bị Hỏa Vũ nhất bả lạp trụ. (một tay giữ lại a ^^ - A Phủ)
Hỏa Vũ liếc mắt một cái nhìn hắc hạp tử dài một thước trong tay Đường Tam, "Chúng ta đi.", nói xong, mạnh mẽ kéo ca ca mình hướng khu nghỉ ngơi đi đến.
Sử Lai Khắc học viện bảy người đều không có biểu hiện gì, Thương Huy học viện đội viên nhưng lại toát ra vẻ thất vọng, nếu Sử Lai Khắc học viện cùng Sí Hỏa học viện đồng thời động thủ, đầu tiên là xúc phạm vào quy tắc trận đấu. Đồng thời xét về hồn lực tiêu hao cũng là đối với bọn họ cùng Sử Lai khắc học viện trong trận đấu kế tiếp có chỗ tốt rất lớn.
Quang mang nhàn nhạt lóe ra, Đường Tam trong mắt xuất ra một tia thần quang lạnh như băng. Hỏa Vũ lúc trước khi rời đi chạm phải ánh mắt hắn làm nàng có chút cảm giác không thoải mái.
Đái Mộc Bạch lại hướng về phía trước đi đến, vừa đi vừa hướng Thương Huy học viện đội trưởng bên cạnh nói: " Chúng ta không đánh nhau làm các ngươi rất thất vọng phải không."
Thương Huy học viện đội trưởng nhìn qua giống như là ba mươi tuổi, nếu không phải toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện đại tái tương đối công bình, Đái Mộc Bạch thật muốn hoài nghi hắn đã quá tuổi tham gia.
Đội trưởng Thương Huy học viện chiến đội hừ lạnh một tiếng, mắt không thèm nhìn Đái Mộc Bạch, ngẩng đầu bước đến phía trước.
Đái Mộc Bạch trong mắt lãnh quang lóe ra, đợi trên lôi đài, sẽ cho các ngươi biết lợi hại. Song phương đi vào sân, nhất thời tiếng hoan hô bùng nổ, mà hoan hô này tự nhiên không phải thuộc về Thương Huy học viện. Trận đấu hôm nay, địa điểm trận đấu giữa Sử Lai Khắc học viện cùng Thương Huy học viện không thể nghi ngờ chính là được an bài tại lôi đài trung tâm. Sử Lai Khắc học viện đã sớm là khách quen của nơi này.
" Giết chết bọn chúng. Miểu sát bọn gia hỏa kia, Sử Lai Khắc vạn tuế ..."
" Mười hai trận thắng, mười hai trận thắng ... "
Các loại tiếng hoan hô không ngừng từ người xem chỗ ngồi truyền vào đấu trong đấu trường, mà lúc này vị vu quý tân tịch địa chuyên nghiệp giải thuyết (Bình luận viên chuyên nghiệp - A Phủ) cũng đem mục tiêu đặt ở trên hai chiến đội này.
"Ngày thứ mười hai, lượt đấu thứ ba sắp bắt đầu, tin rằng mọi người cũng đã thấy được. Sử Lai Khắc học viện chiến đội xuất chiến trận này. Đối thủ của bọn họ có thành tích rất tốt mười một trận chiến, tám trận thắng, ba trận thua, chính là Thương Huy học viện. (Ta nghe lão này miêu tả như đấu quyền anh vậy - A Phủ). Xem từ chiến tích trước mắt, Thương Huy học viện vẫn có khả năng, mặc dù bọn họ cùng Sử Lai Khắc chiến đội so sánh, thực lực rõ ràng là kém hơn một chút. Dù sao, khi đối mặt với một vài đội hạt giống, bọn họ đều rơi xuống hạ phong. Hôm nay Sử Lai Khắc học viện gặp Thương Huy học viện, căn cứ theo phán đoán của ta, giành thắng lợi trận đấu này chính là không hề nghi ngờ, mấu chốt là Thương Huy học viện có thể dưới công kích của Sử Lai Khắc chiến đội có thể trụ được bao lâu."
Lời nói không thể nghi ngờ chính là tiêm toan khắc bạc (hà khắc, cay độc - A Phủ). Làm một gã bình luận viên chuyên nghiệp, hắn cũng không có khuynh hướng cá nhân. Khuynh hướng của hắn chính là căn cứ theo ý nguyện của người xem mà phát sinh biến hóa. Mà lúc này ánh mắt khán giả không thể nghi ngờ đều rơi vào trên người Sử Lai Khắc học viện. Hắn nói như vậy, không thể nghi ngờ đưa hào khí tăng tới đỉnh điểm.
" A, chúng ta mau nhìn xem. Hôm nay Sử Lai Khắc học viện xuất chiến đã thay đổi một người. Không phải là phụ trợ hệ hồn sư Giáng Châu, mà là tại trận chiến cùng Tượng Giáp học viện đã từng xuất chiến chính là mẫn công hệ hồn sư. Để ta tra tư liệu một chút. Nga, nàng gọi là Chu Trúc Thanh. Nếu ta nhớ không nhầm, nàng chính là một hồn tông đã ngoài bốn mươi cấp, hơn nữa trong trận đánh cùng Tượng Giáp học viện, nàng cùng đội trưởng Sử Lai Khắc học viện chiến đội Đái Mộc Bạch liên thủ, là từ khi khai mạc lần này tới nay chính là một cái vũ hồn dung hợp kỹ, đúng vậy, chính là vũ hồn dung hợp kỹ thay đổi càn khôn, giúp Sử Lai Khắc học viện chuyển bại thành thắng. Hôm nay Sử Lai Khắc học viện để nàng xuất chiến, chẳng lẽ cho rằng, Thương Huy học viện trong lòng bọn họ thậm chí so với Sí Hỏa học viện còn mạnh hơn sao ? Ngày hôm qua cũng không có thấy nàng xuất chiến a !"
" Nga, ta hiểu rồi, có lẽ bởi vì đã thu được hảo thành tích mười trận thắng liên tiếp, Sử Lai Khắc học viện vì để ổn thỏa, lúc này mới để cho đội viên thực lực càng cường đại một chút xuất chiến, để tránh xuất hiện tình huống âm câu phiên thuyền (lật thuyền trong cống rãnh - A Phủ). Như thế sẽ rất an toàn, không hổ là những hồn sư lão luyện. Thật mong đợi biểu hiện của bọn họ tại tổng quyết tái. Ta có dự cảm, Sử Lai Khắc học viện chiến đội nhất định sẽ mang đến cho từng đội mạnh những phiền toái không hề nhỏ, không phải saoï¼x"
Bình luận viên nói lời này không thể nghi ngờ làm người xem nhiệt tình càng cao, phải biết rằng, dự tuyển tái được người xem cực kỳ yêu thích, giá vé vào cửa so với ngày đầu khai mạc đã tăng gấp đôi.
Chỉ có điều, nghe thấy bình luận viên nói như vậy, không thể nghi ngờ đã làm hai chiến đội trong lòng tràn ngập lửa giận.
Một bên tự nhiên bị hắn nói thành tất bại chính là Thương Huy học viện. Bên kia còn lại chính là Sí Hỏa học viện đang cố nén tức giận, vừa mới đi vào khu nghỉ ngơi.
Trong khu nghỉ ngơi, Hỏa Vũ đem cái ghế trước mặt đá bay. "Bọn họ cũng quá kiêu ngạo. "
Đầu vai nàng lúc này mơ hồ vẫn còn đau, làm cho nàng không cách nào chịu đựng đươc chính là lúc cùng Đường Tam va chạm, không chỉ là đẩy bả vai nàng, còn chạm một chút vào phía trên bộ ngực đầy đặn của nàng, lúc này, ngoại trừ đau đớn ra còn có một loại cảm giác chết lặng làm nàng cảm thấy thống khổ khó nói nên lời.
Từ nhỏ đến lớn, còn chưa có người nào đánh nàng, cho dù bình thường tại hồn sư môn luận bàn, làm khống chế hệ hồn sư, nàng cũng không bị người đánh như vậy. Mối hận đối với Đường Tam không thể nghi ngờ đã đạt tới đỉnh điểm.
Có khi, quan sát tâm trạng của người đối diện là rất quan trọng, nhưng có những người lại không thể hiểu được điều đó. Ví như một kẻ nào đó của Thần Phong học viện chiến đội.
Phong Tiếu Thiên mắt nhìn đoàn người Sí Hỏa học viện trở về khu nghỉ ngơi, nhất thời vẻ mặt tươi cười đi lên đón. Hỏa Vũ ngày hôm qua nói làm ngọn lửa hy vọng trong lòng hắn bừng bừng thiêu đốt. Lúc này trông thấy Hỏa Vũ vẻ mặt đầy tức giận, nhưng chính là nhịn được đi lên chào.
"Hỏa Vũ muội muội, ngươi làm sao vậy? Là ai chọc giận ngươi? Ca ca giúp ngươi trút giận."
Hỏa Vũ hung hăng trừng mắt nhìn Phong Tiếu Thiên, "Chính là ngươi."
"Ta? Hỏa Vũ muội muội, không phải nói giỡn chứ." Hỏa Vũ cả giận nói : "Như thế nào không phải ngươi? Nếu các ngươi gặp Sử Lai Khắc chiến đội, đánh bại bọn họ, chúng ta như thế nào bị bọn họ làm cho nhục nhã như vậy. Bên ngoài bình luận viên nói ngươi không nghe thấy gì sao ?
Phong Tiếu Thiên bất đắc dĩ đạo : " Hảo, hảo, trách ta, trách ta còn không được sao? Ta nghe được, nghe được. Bất quá bình luận viên chỉ nói theo sự yêu thích của đám đông, không thể tin được."
Hỏa Vô Song một bên trầm giọng nói : "Hắn mặc dù nói theo sự yêu thích của đám đông, nhưng hắn nói cũng không sai. Đội viên Sử Lai Khắc học viện hôm nay xuất chiến có thêm một gã ngoài bốn mươi cấp hồn tông. Điều này không phải miệt thị chúng ta thì là cái gì ? Chúng ta thân là một trong ngũ đại nguyên tố học viện, còn không bằng một cái Thương Huy học viện sao? Vừa rồi tiểu tử Đường Tam kia lại còn cố ý đánh ngã muội muội ta."
" Cái gì ?" Phong Tiếu Thiên suýt nữa nhảy dựng lên."Hỏa Vũ muội muội, hắn đánh ngươi vào chỗ nào? Mau để cho ca ca xem. "
" Cút ..."
Trên lôi đài, đội viên song phương đã nhập tràng xong, trận đấu tại năm tòa lôi đài theo trọng tài tuyên bố đồng thời bắt đầu.
Khán giả thích nhất là cái gì?
Chính là ra ngoài xem náo nhiệt. Quá trình tất cả hồn sư đồng thời cùng phóng thích vũ hồn lúc trận đấu bắt đầu không thể nghi ngờ chính là huyễn lệ nhất, một đám hồn hoàn xuất hiện, bất đồng vũ hồn sinh ra bất đồng hiệu quả, huyễn lệ quang thải mỗi lần cũng đều làm người xem tâm tình bừng bừng phấn khích.
Ba gã hồn tông hơn bốn mươi cấp, cộng thêm bốn gã ngoài ba mươi cấp hồn tôn, Sử Lai Khắc học viện chiến đội tại trận đấu bắt đầu đã mạnh mẽ đem đẳng cấp hồn lực hoàn toàn áp chế đối thủ của bọn họ. Thương Huy học viện trong bảy người, chỉ có đội trưởng của bọn họ chính là một gã thực lực đã ngoài bốn mươi cấp hồn tông, chính là gã nhìn qua giống như ba mươi tuổi. Những người khác bất quá đều là hơn ba mươi cấp mà thôi.
Hơn nữa ngay cả hồn hoàn cũng có một người không phải phối hợp tốt nhất, đều là ba hồn hoàn màu vàng.
Thương Huy học viện bảy người nhìn qua rất cẩn thận, ngay khi trọng tài tuyên bố phóng thích vũ hồn, bảy người rất nhanh tụ tập cùng một chỗ, gã đội trưởng đứng đầu, ở bày ra một cái trận hình quái dị.
Ngoại trừ đội trưởng ở ngoài, sáu người còn lại làm thành một hình lục giác, cảnh giác nhìn bảy người Sử Lai Khắc học viện.
Thái Long nhịn không được ha ha cười nói: "Thương Huy học viện thật sự không có người sao? Ngay cả phối hợp hồn hoàn hoàn mỹ cũng không kiếm đủ sao?"
Lúc này, ngay cả Đái Mộc Bạch cũng hiểu được Đường Tam để Chu Trúc Thanh xuất chiến là có chút quá cẩn thận, đội viện Thương Huy học viện trước mặt, thậm chí còn không bằng mấy cao cấp hồn sư học viện tương đối yếu mà bọn họ đã gặp phải.
Trận đấu này tựa hồ căn bản là không có gì phải lo lắng.
Duy nhất có một người không có buông lỏng cảnh giác, sợ rằng cũng chỉ có Đường Tam.
Trong khi thành viên hai đội đi ra khỏi khu nghỉ ngơi, sự cảnh giác trong lòng hắn đã hoàn toàn xuất hiện, bởi vì hắn phát hiện, trong số đội viên Thương Huy học viện xuất chiến hôm nay có bốn người ở những trận đấu trước chưa từng xuất chiến.
So với danh sách thi đấu do đại sư đưa hắn có sự chênh lệch rất lớn, bao gồm ngay cả cái gã có hồn hoàn phối hợp chưa được hoàn mỹ kia nữa.
Một trận đấu thay đổi bốn đến người ? Điều này có nghĩa là gì ? Chỉ có hai khả năng có thể. Một là Thương Huy học viện chuẩn bị buông bỏ trận đấu này. Khả năng còn lại chính là bọn chúng trong các trận đấu trước đó đã ẩn dấu thực lực rất cẩn thận.
Từ khi song phương xuất tràng thì trên người bảy tên đội viên Thương Huy học viện tản mạn toát ra khí tức, Đường Tam đã đem khả năng thứ nhất bỏ qua. Vậy chỉ còn khả năng thứ hai.
Lúc này bảy người đối thủ nhìn qua thập phần cẩn thận, hơn nữa tựa hồ có chút giống như sợ hãi đối phương, mà Đường Tam lại từ trong ánh mắt bọn họ cũng không tìm được một tia quang mang sợ hãi.
Bằng tử cực ma đồng, lực quan sát của hắn đã hơn xa thường nhân, không bỏ qua một chi tiết nhỏ nào.
" Tập trung." Đường Tam khẽ quát một tiếng.
Mặc dù Sử Lai Khắc học viện đội viên không rõ tại sao hắn lại phát ra mệnh lệnh như vậy, nhưng vẫn rất nhanh phi tới tập trung xung quanh thân thể Đường Tam. Sáu căn Lam Ngân thảo quen thuộc đã quấn quanh trên thân thể bọn họ.
"Tiểu Tam. Hãy để cho chúng ta xông lên một lượt, kết thúc trận đấu sớm đi ?" Thái Long chính là thẳng tính nhất, không nhịn được hỏi.
Đường Tam không nói, hồn lực trong cơ thể đã tăng lên tới trạng thái đỉnh phong, mà đối thủ của bọn họ lúc này cũng không hề động.
Năm trận đấu đồng thời bắt đầu, bốn trận đấu kia lúc này đã triển khai đánh nhau sống chết, duy chỉ có trận đấu tại lôi đài trung tâm này còn bị vây trong trạng thái giằng co. Song phương trừng mắt to mắt nhỏ, không ai muốn ra tay trước.
Mắt nhìn Sử Lai Khắc chiến đội cũng không trực tiếp phát động tiến công, đội trưởng Thương Huy học viện chiến đội rõ ràng có chút sửng sốt. Đường Tam rõ ràng từ chỗ sâu trong đáy mắt hắn nắm được một tia thất vọng.
Thái Long không rõ Đường Tam tại sao không để bọn họ trực tiếp xông lên, nhưng Tiểu Vũ, Đái Mộc Bạch, cùng Chu Trúc Thanh lại không có chút nghi ngờ nào. Mọi người phối hợp cùng một chỗ lâu như vậy, đối với sự chỉ huy của Đường Tam chính là hoàn toàn tin tưởng. Ít nhất cho đến bây giờ, Đường Tam chỉ huy đoàn đội chưa bao giờ có sai lầm lớn cả.
Sử Lai Khắc học viện lúc này, Đái Mộc Bạch đứng ở trước mặt Đường Tam, hai bên Đái Mộc Bạch chính là Thái Long cùng Hoàng Viễn. Hai người phân biệt đứng bên Đường Tam chính là Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh, Kim Linh áp hậu.
" Song phương đội viên xin mời bắt đầu trận đấu." Thanh âm trọng tài vang lên.
Quý tân tịch thượng (Khách VIP a - A Phủ) đã nhịn không được nói: "Xảy ra chuyện gì ? Tại sao Sử Lai Khắc học viện chiến đội còn không đánh chứ? Chẳng lẽ bọn họ còn e ngại đối thủ trước mắt sao ? Thương Huy học viện rõ ràng kém bọn họ khá xa, tùy tiện xuất ra mấy cái hồn kỹ không phải là thắng sao."
Đang ngồi ở trước khu vực khách quý chính là Tuyết Dạ đại đế hướng Trữ Phong Trí bên cạnh nhẹ giọng hỏi: "Trữ tông chủ, theo ngươi thấy, bọn họ sao đến giờ vẫn chưa giao thủ? Song phương tựa hồ có chút quá cẩn thận. Thực lực song phương tựa hồ không cần quá cẩn thận mới đúng."
Trữ Phong Trí mỉm cười đạo: "Những gì đang diễn ra cũng không phải đại biểu hết thảy. Ta nghĩ nhất định Đường Tam phát hiện có gì không đúng mới không tùy tiện để đội mình động thủ. Tiểu tử này tâm chí rất trầm ổn, thật sự không giống như chí có ...". Nói tới đây, hắn hạ ý thức, trên mặt vẫn như cũ không nói thêm gì nữa.
Một bên chính là Bạch Kim chủ giáo Tát Lạp Tư đang tụ tinh hội thần lắng nghe, Trữ Phong Trí nói đến mấu chốt đột nhiên ngừng lại. Thần sắc tức giận từ trong đáy mắt lóe qua, nhưng bản thân cũng không có tỏ vẻ gì.
Sau khi trọng tài cảnh cáo cùng hư thanh của mấy vạn người xem, trận đấu trên lôi đài trung tâm đội viên song phương rốt cục đã động.
Đầu tiên phát động cũng không phải Sử Lai Khắc chiến đội mà là Thương Huy chiến đội.
Thương Huy học viện đội trưởng lúc này tựa hồ đã không còn che dấu điều gì. Vai hơi nhấp nhô, cước bộ vừa động đã lui về sau một thước, vừa tiến vào trong trận hình lục giác mà sáu người kia tạo thành.
Cùng lúc hắn lui về phía sau, sáu người khác đồng thời bước một bước. Nguyên bản hình lục giác đang yên tĩnh nhất thời khuếch trương một vòng. Kỳ dị chính là trận hình của bọn họ mặc dù khuếch đại nhưng vẫn tạo thành hình lục giác không có chút nào tán loạn.
Sáu người tiến lên một bước mà khoảng cách lại như giống như đúc. Mà tên đội trưởng Thương Huy học viện lui về vị trí phía sau cũng chính là tại trung tâm trận hình.
Hiển nhiên đây là một trận hình đã diễn luyện nhiều năm. Ngay sau đó, Sử Lai Khắc học viện chúng nhân liền rõ ràng chúng kiến bảy tên đội viên Thương Huy học viện đồng thời giơ lên tay phải của mình.
Trước đó, trong lúc bọn họ xuất ra vũ hồn, thân thể cũng không có gì biến hóa, thậm chí không ai phân biệt được vũ hồn của bọn họ là gì.
Điều này cũng là nguyên nhân trọng yếu càng làm Đường Tam phải cẩn thận. Vũ hồn của ba người xuất chiến trước đó còn có thể tra được, mà hôm nay lại thay đổi bốn người, vũ hồn là gì cũng không ai biết.
Lúc này, bảy tên Thương Huy học viện đội viên vũ hồn rốt cục đã xuất ra trước mắt mọi người.
Xuất hiện trong lòng bàn tay bảy tên Thương Huy học viện đội viên phân biệt là một viên bảo thạch.
Bảo thạch trong lòng bàn tay họ, nhan sắc cùng bề ngoài đều không giống nhau. Có hình tròn, có lăng hình, còn có hình giọt nước. Nhan sắc cũng chia ra thải hồng thất sắc (bảy màu cầu vồng - A Phủ). Đồng thời trong sát na bảy khỏa bảo thạch xuất hiện, trên người bọn họ nhất thời bốc lên một tầng thải quang, đem thân thể bảy người hoàn toàn bao phủ vào bên trong.
Bảo thạch vũ hồn, tuyệt đối là một loại vũ hồn cực kỳ hi hữu. Không cần nói chúng có cường đại cỡ nào, tựa như Lam ngân thảo của Đường Tam giống nhau, loại phẩm chất này thật không sai, chính là vũ hồn có khả năng phát triển cực đại.
Chúng có thể thu được hồn hoàn bất đồng, có thể phát triển theo rất nhiều hướng. Có thể là lực lượng hệ, có thể là khống chế hệ, mẫn công hệ, thậm chí là phụ trợ hệ. Hết thảy đều do hồn hoàn là chính.
Có thể nói là một loại vũ hồn hoàn toàn dựa vào hồn hoàn.
Tại hồn sư giới, vũ hồn tự nhiên càng cường đại càng tốt, nhưng bình thường mà nói, đại đa số trong lúc vũ hồn giác tỉnh đều đã định hình, có phương hướng thích hợp nhất để tự mình phát triển.
Mà loại bảo thạch vũ hồn lại hoàn toàn trái ngược. Trong tất cả các loại vũ hồn nó có tính không xác định lớn nhất.
Đương nhiên, loại vũ hồn này cũng cực kỳ hi hữu. Mà đột nhiên trên lôi đài xuất hiện bảy hồn sư có chính mình bảo thạch vũ hồn sao lại không làm mọi người kinh ngạc chứ ? Càng huống chi bảy người lại xuất hiện từ cùng một chiến đội.
Đội viên Sử Lai Khắc học viện rốt cục hiểu được nguyên nhân vì sao Đường Tam cẩn thận như vậy, lúc này cũng biết Thương Huy học viện tuyệt đối không phải dễ đối phó như tưởng tượng.
Bảo quang tích tụ lóe ra, đội trưởng Thươn Huy học viện chiến đội lạnh lùng nhìn Đường Tam nó : " Ngươi rất trầm ổn, bất quá điều này cũng không có tác dụng. Trước thực lực tuyệt đối, tất cả chiến thuật cùng kỹ xảo đều là vô dụng."
Đái Mộc Bạch khinh thường hừ một tiếng.
"Ngươi nghĩ tuyệt đối thực lực của các ngươi có thể mạnh hơn chúng ta sao ?"
Đội trưởng Thương Huy học viện chiến đội đột nhiên nở nụ cười, nụ cười của hắn trông rất quái dị, bộ dáng của hắn tựa hồ như độc tố tích tụ trong cơ thể sau hai thời thần bây giờ bắt đầu bộc phát. Quả thật, bọn họ đã ẩn nhẫn rất lâu, rất lâu, chính là chờ đợi một khắc trước mắt này cuối cùng đã tới.
Bọn họ nhất định đánh bại Sử Lai Khắc học viện để chứng minh thực lực của chính mình, nói cho mọi người, bọn họ mới là đối thủ cạnh tranh đáng ngại nhất trong đại tái lần này.
" Các ngươi rất nhanh sẽ biết." Trong tiếng cười quái dị, đội trưởng Thương Huy học viện chiến đội chậm rãi nhấc tay phải, đem bảo thách trong lòng nâng lên.
Vũ hồn của hắn chính là một viên bảo thạch hình tròn màu bạc, đã trở thành trung tâm bốn phương.
Hắn nâng bảo thạch của mình lên, trên người đệ tứ hồn hoàn cũng đồng thời sáng lên. Hắn cũng là người duy nhất trong Thương Huy học viện chiến đội có một cái đệ tứ hồn hoàn.
Cùng duy trì động tác đồng dạng với hắn, sáu gã đội viên chiến đôi kia cũng đồng thời nân lên bảo thạch của mình, mà xuất ra chính là đệ tam hồn hoàn của chúng.
"Tiểu Tam, để cho ta lên đi." Đái Mộc Bạch kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, đối thủ rõ ràng đang súc lực, mặc dù thực lực chỉnh thể không bằng đối phương, nhưng xem bộ dáng của bọn chúng nhất định có chỗ dựa, nếu không thừa dịp bây giờ đem đối thủ đánh bại, chờ bọn chúng súc lực xong liền bất hảo. Vạn nhất âm câu lý phiên thuyền (@: lật thuyền chỗ trũng ) chẳng phải là được không bằng mất sao ?
Đường Tam trầm giọng nói:
" Không, chờ bọn chúng súc lực. Bọn họ đã có can đảm ở trước mặt chúng ta súc lực như thế nào lại không có chổ dựa vào, không nên coi thường vọng động, hết thảy nghe ta chỉ huy."
Một đằng vừa nói, Đường Tam trong mắt đã hơn một tầng thần thái khác thường, nếu lúc này Thương Huy học viện bảy người có thể thấy rõ ánh mắt hắn nhất định từ trong đó nhất định nắm được một tia thản nhiên khinh thường cùng vài phần ác ý.
Bảy đạo thải quang cơ hồ đồng thời phóng lên cao, lấy vũ hồn đội trưởng Thương Huy học viện làm trung tâm, trong nháy mắt ngưng tụ thành một đạo thất thải quang trụ (Cột sáng bảy màu - A Phủ) khổng lồ. Quang trụ phá không cao chừng ba mươi thước, trong nháy mắt khuếch tán ra bên ngoài tạo thành trận hình bao phủ bảy người ở bên trong.
o O o
Đấu La Đại Lục Đấu La Đại Lục - Đường Gia Tam Thiếu Đấu La Đại Lục