Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ma Kiếm Lục
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 102: Vãng Sự Tùy Phong, Gia Đích Hạnh Phúc Thị Ôn Noãn
(Vãng sự tùy phong, gia đích hạnh phúc thị ôn noãn)
"Huynh hiện cư ngụ ở đâu?" Đại Đao Vương hỏi Thập Kiệt Nhất.
Thập Kiệt Nhất uống một hớp rượu rồi trả lời: "Chúng tôi dựng mấy gian nhà cỏ trong Hoa
Hải sau Liên Hoa trấn. Nơi đó cũng không tệ, ít nhất mỗi ngày đều được nhìn thấy đại ca."
Đại Đao Vương gật đầu: "Hay đấy. Tôi và Thủy Nhi cũng định đến đó sống, không hiểu phòng ốc có đủ không, hì hì."
Thập Kiệt Nhất cười đáp: "Đương nhiên là đủ. Lý nào mỗi chỗ cái che mưa che nắng mà không đủ. Thập Kiệt Nhất cái gì cũng không có, chỉ có mỗi sức khỏe."
A Cửu mỉm cười nhìn: "Xem huynh kìa, lại huênh hoang nữa rồi. Bất quá bốn người chúng ta cùng ở Hoa Hải cũng hay lắm. Phong cảnh đẹp, lại yên tĩnh, đích thực là thế ngoại đào viên."
Thủy Nhi gật đầu nói: "Phải, chúng ta cũng nên quan tâm bằng hữu, sẽ vui hơn nhiều."
Đại Đao Vương tán thành: "Quyết định vậy nhé. Mấy hôm nữa chúng ta sẽ đi."
A Cửu cao hứng thốt: "Tốt, muội thích nhất là náo nhiệt, à đúng rồi, hôm nay muội đã thấy Thất Nguyệt trên lôi đài."
Thập Kiệt Nhất nhấp một ngụm rượu: "Lại là yêu nữ Ma tộc đó, thị cứ quấn lấy đại ca mới khiến Cát Lợi Nhi bỏ đi, sau đó thành ra nông nỗi..."
Thủy Nhi lắc đầu: "Mấy người hiểu gì chứ, cô nương ấy chỉ là nữ tử, cố gắng giành hạnh phúc cho mình, vậy có gì là sai? Mấy người không thử đặt mình vào lập trường của nàng ta mà nghĩ thử xem? Đôi khi cũng thấy nàng ta quả thật đáng thương."
A Cửu gật đầu nói: "Mấy năm gần đây chúng tôi ở Hoa Hải, mỗi năm đều thấy Thất Nguyệt đến viếng thư sinh, hơn nữa mỗi lần đều khóc cả đêm trước mộ phần, muội chỉ nhìn mà lòng chua xót."
"Ồ!"
Liễu Dật không muốn nghe tiếp, quay người ngự kiếm bay về phòng riêng. Tối đó, y vẫn mơ cùng một giấc mơ, nhung nhớ một người không còn gặp lại được nữa. Giấc mộng phiêu diêu mà chân thực.
o O o
Ngày thứ hai.
Giống như mọi ngày, vầng thái dương, vị thần bảo vệ vạn vật trên mặt đất, treo cao trên không trung. Liễu Dật và Lang Vương, Kỳ, Lân cùng đến trường đấu, hôm nay đối thủ của y là trưởng lão Thần Môn, tên gọi Bạc Thương Khung. Hai người sẽ đấu trận thứ hai.
Bạc Thương Khung là nhân vật thần thoại tại Thần Môn. Tuy kiếm của Dương Vân Phong xếp thứ sáu trong tam giới nhưng Ly Tâm thương của Bạc Thương Khung lại bá đạo kiểu khác. Mười năm trước y từng nghe Thủy Nhi đề cập rằng Ly Tâm thương của Bạc Thương Khung cực kỳ lợi hại nên lúc đó cũng muốn xem thử cho biết, không ngờ nay lại được đấu với Ly Tâm thương.
Hôm nay thi đấu sớm, y ung dung cất bước trước con mắt kinh ngạc của mọi người. Họ biết nam tử tóc trắng áo đen thần bí này là Vĩnh Hằng thành chủ, người đã chém gãy cánh tay của Thần Môn Phong Thần, nhưng lần này đối thủ của y mạnh hơn nhiều, chính là Thần Môn trưởng lão Bạc Thương Khung, khẳng định sẽ có kịch hay để xem.
Trên đài, lão giám trường râu bạc vận lực hô lớn: "Các cặp đấu hôm nay bắt đầu, mời cao thủ trận thứ nhất thượng đài." Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay rào rào.
Hai đấu thủ tiến vào lôi đài, bọn lãng tử bên dưới nhìn quên cả thở. Cặp đấu đầu tiên lại là hai nữ tử. Vừa nhìn thấy họ, Liễu Dật trong lòng máy động, không hiểu là cảm giác gì nhưng rất khó chịu. Nữ tử bên trái vận bạch y chính là Thiên Kiêu, người có dung mạo giống hệt Cát Lợi Nhi, gương mặt ấy từng xuất hiện vô số lần trong giấc mộng của y. Tuy nhiên, so với Cát Lợi Nhi, Thiên Kiêu trên kia không lộ ra chút tục khí nào, khí độ cao nhã, thanh lệ giống như người trời.
Nữ tử phía bên phải dáng người dong dỏng, thân hình thon thả, kình trang trắng muốt, cánh tay phải quấn lụa trắng và dải che cổ tay, tay trái để trần chỉ đeo một chiếc vòng màu đen, làn da bánh mật rắn rỏi lộ ra ngoài, tà áo bó che đến ngang người, bờ eo thon nhỏ, mịn màng cũng để trần. Nàng vận váy ngắn màu trắng, khoe ra cặp chân hoàn mỹ được bao bọc bằng đôi giày da bò màu đen cao tới đầu gối. Áo choàng trắng lay nhẹ theo gió, vừa khéo làm cho đôi chân tuyệt đẹp chợt ẩn, chợt hiện.
Thất Nguyệt vẫn không thay đổi gì, trang phục vẫn rực rỡ, chỉ có nhan sắc là khác trước. So với Thiên Kiêu, một người giống như Thiên nữ trên trời, người kia như tinh linh dưới mặt đất, mỗi người mỗi vẻ.
Vũ khí của Thất Nguyệt chính là Vũ Nguyệt kiếm mà Liễu Dật tặng. Từ lúc nàng thượng lôi đài đến giờ, hai viên hồng bảo thạch gắn trên thân kiếm không ngừng tỏa ra quang mang màu hồng phấn bao quanh nàng, giống như vừa hỗ trợ, vừa tăng thêm phần mỹ lệ cho nàng.
Vũ khí của Thiên Kiêu là bạch sắc tiên lăng (dây vải màu trắng), từ hai tay áo rủ xuống. Nhìn từ xa, nàng giống như tiên nữ trên trời hạ phàm, không nhiễm bụi trần tục. Liễu Dật nhìn hai nữ tử trên đài cao, không hiểu tâm tình ra sao. Không ai biết, đến cả bản thân y cũng không biết nốt. Nhìn Thiên Kiêu, y như nhớ đến Cát Lợi Nhi, người đã xa y mãi mãi, đã sang thế giới bên kia...
Lão đầu râu bạc cao giọng: "Trận đấu này là giữa tôn chủ Ma tộc Thất Nguyệt và... Thiên Kiêu cô nương." Giới thiệu xong, lão tiếp lời: "Bây giờ, ta tuyên bố, trận đấu bắt đầu!"
Lão đầu vừa tuyên bố, cả đấu trường yên ắng trở lại.
Hai nữ nhân đồng thời chuyển động...
Nhìn hai đấu thủ so tài, tâm thần Liễu Dật hơi mơ hồ, phảng phất như Thiên Kiêu biến thành Cát Lợi Nhi, người mà y ngày đêm tưởng nhớ, lời ước định năm xưa lại lại trỗi lên trong óc: "Đi đến cùng trời cuối đất, cùng ngắm trăng sao, cùng đón gió trong Hoa Hải". Dĩ vãng đã thành mây trôi khiến lòng tang thương, dẫu không thể thành sự thật nhưng lại chôn chặt trong ký ức thẳm sâu.
Y nhớ lại lúc cùng Cát Lợi Nhi lên Nguyệt Thương sơn, nhớ lại lúc suýt soa uống cạn bát canh nấm nàng nấu, nhớ những phút giây hai người hạnh phúc ở Hoa Hải, nhớ lời ước định không thể thực hiện, nàng đã thật sự biến mất khỏi Nhân gian này ư? Phía sau mớ tóc bạc sầu khổ kia, ngọn gió đùa mơn man, phải chăng chỉ thấy được hình hài cô độc?
Ngay lúc đó y được tiếng chuông ngân trong trẻo giữa đấu trường kéo về thực tại. Dây chuông này là Tình nhân linh do Thiên Kiêu mua của người ngoại tộc ở Phù Hoa sơn trang. Y nhìn vào trường đấu, không hiểu dây chuông màu tím vốn được đeo ở đâu trên thân người Thiên Kiêu mà giờ đây bị kiếm khí từ Vũ Nguyệt kiếm của Thất Nguyệt đánh bay đi.
Thiêu Kiêu tựa hồ không muốn thắng trận này, nàng bỏ qua hết mọi nỗ lực chiến đấu, quên luôn chuyện sinh tử của bản thân, không tính toán gì, vội phi thân về phía Tình nhân linh, vươn tay chộp lấy... Thất Nguyệt vung tay, tế khởi Vũ Nguyệt kiếm, chém vào Thiên Kiêu đang liều mạng lao theo dây chuông...
Mọi người cùng sửng sốt, nữ nhân này mất trí chăng? Tại sao lại bất kể mạng sống cốt chộp lấy dây chuông đó?
Có lẽ không ai hiểu, không ai lý giải nổi, trong lúc chuông ngân, Thiên Kiêu nhìn thấy hình bóng một người, áo đen tóc bạc, trong mắt mang niềm bi thương vĩnh viễn không xóa nổi, thân ảnh cô độc tột cùng. Tâm nguyện của nàng chỉ là nắm chắc thân ảnh đó, mãi mãi chẳng buông rời...
o O o
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ma Kiếm Lục
Tàn Nguyệt Bi Mộng
Ma Kiếm Lục - Tàn Nguyệt Bi Mộng
https://isach.info/story.php?story=ma_kiem_luc__tan_nguyet_bi_mong