Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Miêu Miêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 125
C
húng tôi tới thảo nguyên, phong cảnh ở nơi đó rất tuyệt vời, phóng tầm mắt ra xa nhìn không thấy bờ, khi cơn gió thổi qua mới nhìn thấy những con trâu con cừu được thả trên đồng và bao phòng của mục dân. Gương mặt của họ đều rất đen, rất thô ráp, nhưng phần lớn đều rất nhiệt tình, họ sẽ hoan nghênh chúng tôi bước vào, sau đó dùng từng bát rượu lớn để chuốc say Hướng Thanh và Ngân Tử. Lúc đi, họ lại không chịu nhận tiền, nói rằng người thảo nguyên tự cung tự túc, không cần dùng tới tiền. Cũng có một quý tộc của bộ lạc nào đó không rõ tên trên thảo nguyên có thái độ rất khoa trương, thấy chúng tôi ăn mặc nho nhã thì nổi hứng bắt nạt người, định cướp chúng tôi về làm nô lệ hoặc thê thiếp. Loại khốn kiếp này đương nhiên là sẽ bị chúng tôi giáo huấn ột bài.
Chúng tôi tới Tuyết Sơn, những đỉnh núi được bao phủ bởi một màu trắng xóa thần thánh đẹp như những nàng tiên nữ, những cái hồ dưới chân Tuyết Sơn dưới bầu trời xanh thẳm trông như đá quý, khiến Ngân Tử không rời được bước chân. Còn có những đóa tuyết liên rất to nở ở những nơi không có người, loài thực vật này nếu trồng ở dưới chân núi thì chắc chắn chẳng khác gì cây cải thảo, nhưng trên đỉnh Tuyết Sơn hiếm có sự tồn tại của thực vật thì nó lại toát lên một vẻ đẹp khó nói thành lời. Động vật cũng rất ít, đẹp nhất là loài tuyết báo, nó uy phong lẫm liệt, trông như thiên thần. Chỉ tiếc là nó bị tôi bắt nạt…
Chúng tôi tới Giang Nam, nơi đó sông nước hữu tình, lầu các liên miên. Phong cảnh đơn giản nhưng không mất đi vẻ tinh tế, nữ nhi nơi đó đều rất uyển chuyển, nhẹ nhàng, như những chú chim nhỏ khéo léo, líu lo hót mỗi ngày, mái tóc dài được búi gọn gàng, mang theo những chiếc vòng bạc xinh đẹp, làm ra những món ăn tuyệt diệu. Khi chúng tôi ngồi trên một con thuyền nhỏ du ngoạn, còn gặp rất nhiều Thái liên nữ[3] cùng hát nhạc phủ: “Giang Nam có thể hái sen, lá sen ken dày, cá bơi lội tung tăng. Cá đùa lá sen, cá nối lá se, cá nối liền Giang Nam, cá nối liền Giang Bắc”. Họ vui vẻ ngắt những đài sen to giữa đầm sen. Chúng tôi thấy thật thú vị nên mua ít hạt sen về làm nước đường, nhưng tôi không biết hạt sen tươi phải bỏ nhân đi, bởi vậy ai cũng lè lưỡi kêu đắng.
[3] Thái liên nữ: Cô gái hái sen
Chúng tôi đi Mạc Bắc, nơi đó cát vàng phủ kín, người dân ở đó sống trong động, ánh sáng ở động rất ít, nhưng lại vô cùng ấm áp. Hán tử ở Mạc Bắc đỉnh thiên lập địa, vô cùng hào sảng, uống rượu trong từng bát lớn. Nữ nhân Mạc Bắc thì lấy khăn bịt kín, không để lộ lông mày, tuy rằng sắc mặt họ không thanh tú như nữ nhân phương Nam, nhưng ở họ toát lên một vẻ khí phách và đảm đang. Hay nhất là sơn ca của họ, tiếng ca sang sảng, có thể vang đi rất xa, cũng rộng lớn như trái tim của con người nơi đây. Thành Đôn Hoàng là một thắng cảnh tuyệt đẹp, khiến Tiểu Trà luôn miệng khen ngợi, tôi nhìn các công nhân đang làm việc ở trên đó, không cảm động vì một tác phẩm đẹp, mà cảm động bởi sắc mặt nghiêm túc và cung kính của họ. Hướng Thanh đột nhiên nổi tính trẻ con, chàng nghịch ngợm kiếm vài cái bút vẽ, vẽ một cái tai mèo và đuôi mèo lên đó, rõ ràng là hình dáng của tôi. Mọi người nhìn thấy đều bật cười, nhưng bị các công nhân phát hiện ra, thế là họ dùng chổi đuổi chúng tôi ra ngoài, phủ một lớp bột đá lên trên rồi vẽ lại.
Chúng tôi tới Tây Lương Nữ Nhi quốc, nơi đó có rất nhiều mỹ nhân xinh đẹp nhưng lại không có một nam nhân nào. Chẳng mấy chốc, Hướng Thanh trở thành động vật quý hiếm trong mắt mọi người, trên thì có hoàng thân quốc thích, dưới thì có bình dân bách tính, ai cũng nhìn chàng như chiêm ngưỡng bảo vật, xếp hàng để xin được tham kiến chàng, khiến Hướng Thanh không dám ra ngoài. Ngân Tử sau khi hóa trang thành nữ nhân để tránh khỏi phiền phức thì đứng ngoài cửa xòe tay định thu tiền vé vào cửa của họ, nhưng bị tôi lôi đi. Để Hướng Thanh bị đám nữ nhân kia sờ mó chẳng thú vị chút nào, ngoài cửa ngày nào cũng có kẻ dòm ngó nam nhân nhà tôi, thế là tôi nhanh chóng kéo mọi người rời khỏi quốc gia này, ngay cả Nữ Vương triệu kiến cũng giả bộ như không biết. Tiểu Trà biết ở cổng thành có một dòng sông ai uống vào là mang thai, thế là xúi Ngân Tử uống một ngụm, bị hắn tẩn ột trận.
Chúng tôi tới Tế Tái quốc, bởi vì Ngân Tử muốn nhìn viên dạ minh châu ở Kim Quang Tự của bọn họ, sau đó định lấy trộm. Chỉ tiếc là bị một con rắn chín đầu lấy trước một bước, thế là hắn vô cùng hối hận, nhưng ngại vì kẻ kia là thân thích của Đông Hải Long Vương, tôi không chịu giúp đỡ nên không dám đi cướp lại. Hướng Thanh cảm thấy hơi thất vọng vì sự cố chấp của hắn đối với đá quý…
Bởi sự yêu cầu khẩn thiết của Tiểu Trà, kẻ tự xưng là “sâu hoạt hình”, chúng tôi tới đất nước người lùn ở nước ngoài, không ngờ chuyến đi này khiến mọi người đều thất vọng. Quốc gia nằm trên hòn đảo ấy vô cùng nghèo nàn, con người rất thấp, ăn mặc thì rách rưới, lương thực chính là lúa nước, đồ ăn đơn giản, chủ yếu là cà rốt với đậu phụ, thêm vào một ít cá nhỏ, thịt thì vô cùng hiếm hoi, chỉ có Quốc Vương mới được ăn. Có điều họ rất thích văn hóa Trung Nguyên, khi biết đoàn người chúng tôi tới từ Đại Đường, họ vô cùng tôn kính, còn có rất nhiều quý tộc mời chúng tôi tới phủ làm khách, học Hán thi, thái độ rất cung kính, và hy vọng chúng tôi định cư ở đây lâu dài. Nhưng chúng tôi thực sự không chịu đựng được với cuộc sống bần hàn này, chưa được vài ngày đã vội vàng cáo biệt bỏ đi. Trước sự ca thán và bất mãn của chúng tôi, dọc đường Tiểu Trà chỉ nói:
“Sau này nơi này chắc chắn sẽ rất giàu có… Mọi người không thể dùng con mắt của hiện tại để nhìn về tương lai của họ… Hơn nữa sau này họ sẽ là đám người hổ lang cầm thú, làm rất nhiều chuyện xấu với Trung Nguyên, chi bằng chúng ta làm việc tốt, thu phục đất nước người lùn ngay đi.”
Đừng có ngốc nữa, cái nơi nhỏ bé bần hàn này, đất ít dân ít thì làm sao có thể là kẻ địch của Trung Nguyên được? Hơn nữa Hoàng Đế Trung Nguyên chắc chắn không cần cái nơi nghèo nàn ấy, vừa xa vừa phiền phức, nếu thực sự thu phục họ thì phải hỗ trợ họ về kinh tế, lại phải phái quân đội đến đóng trại ở đó, tốn thêm tiền! Mà thế thì đám người lùn ấy chắc sẽ mừng lắm.
Bởi vậy chúng tôi đều coi như gió thoảng bên tai trước những lời nói liên thiên của Tiểu Trà.
Đi mãi, thi thoảng gặp nơi nào phong cảnh đẹp thì ở lại vài tháng, chúng tôi dừng rồi lại đi, bất giác đã trải qua ba năm, cảm thấy thời gian trôi nhanh như tên bắn, cười một cái đã trôi qua. Sau khi đã thực sự nhận biết về thế giới, tôi cảm thấy ngày trước mình như ếch ngồi đáy giếng, chỉ nhìn thấy bầu trời xanh thẳm trên đầu mà không biết sự rộng lớn của thế giời, cũng không biết vẻ đẹp của từng mảnh đất.
Điều quan trọng nhất là, có Hướng Thanh bên cạnh, cảm giác hài lòng khiến tôi không thấy mệt mỏi. Chúng tôi sẽ cùng nhau đi tiếp, hai người sẽ cùng nhau đi mãi, cho tới khi cảnh đẹp và văn hóa phong tục của cả thế giới này đã được chúng tôi thưởng thức hết mới thôi.
Cuộc sống ấy thực sự rất vui vẻ.
Thi thoảng chúng tôi cũng lên trời thăm Tiểu Mao, ở vài ngày, kể cho nó nghe những trải nghiệm và cảnh đẹp trên hành trình của chúng tôi, nó tỏ ra rất bất mãn khi tuần trăng mật của chúng tôi kéo dài tới mấy năm, đã thế lại không cho nó đi cùng. Nó bắt chúng tôi chờ nó tốt nghiệp xong rồi cả nhà tôi cùng đi chơi.
Đương nhiên là tôi đồng ý với yêu cầu của nó, chỉ cần nó nỗ lực học hành giỏi giang.
Sau khi chơi bời suốt bốn năm trời, một lần nữa tôi quay lại Thiên Giới thì nhận được một tin tức không hay lắm từ Mạc Lâm.
Ngưu Ma Vương bị Thiên Giới giáng phục rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoa Miêu Miêu
Quất Hoa Tán Lý
Hoa Miêu Miêu - Quất Hoa Tán Lý
https://isach.info/story.php?story=hoa_mieu_mieu__quat_hoa_tan_ly