Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ôsin Nổi Loạn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 100
B
à LiLi không hề tỏ thái độ tức giận về những chuyện kia vì Trịnh Kim đã nói thật trước khi bà biết nên có thể tha thứ. Về phần Kim Anh thì sao, bà LiLi suy nghĩ " Con mình đẹp trai phong độ ngời ngời thế này chẳng nhẽ hai đứa sống với nhau một thời gian rồi mà Kim Anh vẫn không động lòng trước nhan sắc nó chút nào sao..." Bà LiLi lắc đầu xua tan cái ý nghĩ đấy đi " Không thể tin được...cục vàng của mình thua gì thằng bé Lập Hàn chứ...Hừ....chuyện này là sao đây..." Bà LiLi đắn đo suy nghĩ mọi chuyện. Bà nghĩ giữa chuyện này có một điều gì đó mờ ám.
"Thôi cho chúng nó thời gian xa nhau cũng tốt, như vậy là cách xác định tình cảm tốt nhất". Bà LiLi mỉm cười với những ý định của mình. Soi gương lần nữa rồi bà đi ra ngoài.
...
Lúc Trịnh Kim về nhà lần hai thì Kim Anh đã tỉnh. Cô nhìn anh nói:
- Cậu về rồi à.
- Ừ. Ăn gì chưa.
- Mới dậy mà ăn gì.
- Vậy đi ăn thôi.
- Ừm chờ tí.
Kim Anh chạy vào phòng thay đồ rồi ra ngoài với Trịnh Kim. Hai người đi cạnh nhau mà mỗi người một tâm trạng. theo đuổi một ý nghĩ riêng.
Đi ngang qua một shop fashion, Trịnh Kim kéo tay Kim Anh vào.
Cô tròn mắt:
- Làm gì vậy. Mua cho ai à.
- Ừ.
Trịnh Kim chọn vài bộ cho Kim Anh, cậu còn đưa cho cô cả mấy chiếc áo khoác dày khự nói:
- Thử hết đi.
Kim Anh tròn mắt nhìn cậu:
- Đang là mua hè đấy cậu. Làm gì mà đưa tôi mấy thứ này.
Kim Anh nhìn đống đồ trên tay nào là khăn quàng, áo khoác, giày...hầu như nhiều thứ là thuộc về mua đông.
Cô thở hắt ra nói:
- Cậu định tặng cho ai để đi sapa à.
- Thôi không cần thử đâu, lấy hết đi.
Trịnh Kim ôm lại đống đồ trên tay Kim Anh ra quầy thanh toán, cô gái bán hàng tủm tỉm nhìn cậu rồi quay xang Kim Anh đá lông nheo:
- Người yêu chị chiều chị ghê nhỉ.
- Ừ...hìhì...
Kim Anh cười cười, mắt liếc xang Trịnh Kim gương mặt cậu vẫn thản nhiên. Cô gái vừa tính tiền vừa nói nhỏ với Kim Anh:
- Đẹp trai nữa chứ. CHị sướng thật.
- Cảm ơn – Kim Anh hãnh diện muốn nổ mũi, cô cười đến nỗi không cả ngậm miệng vào được.
- Xong rồi của anh chị hết xxx
Trịnh Kim lôi thẻ ra thanh toán rồi sách mấy túi đồ ra xe để. Kim Ah đi theo. Cô mở cửa xe vào ngồi kế bên Trịnh Kim.
Cô hỏi:
- Mua cho ai vậy.
Trịnh Kim nhíu mày:
- Hỏi nhiều.
Kim Anh trề môi lẩm bẩm:
- Không nói thì thôi. Khó tính.
Xe gần về đến chung cư, Kim Anh liếc ra sau nhìn một đống đồ cô cứ khắc khoải thắc mắc về chúng "Rốt cuộc cậu ta mua cho ai..." Kim Anh nhăn nhó suy luận mãi mà không ra, cô không nhin được tính tò mò nữa liền gặng hỏi:
- Bật mí tí đi...
Trịnh Kim không nói gì, cậu cho xe thắng gấp làm Kim Anh suýt đập đầu về phiá trước may đã có dây thắt. Kim Anh quay phắt xang lườm cậu:
- Trịnh Kim...
- Đến nhà rồi, xuống xe đi. Chiều tối tôi mới về không cần chờ cơm đâu. Mà tốt nhất là rủ người yêu đi ăn cùng cho vui.
Kim Anh trợn mắt nhìn Trịnh Kim. Cậu nói ra những lời ấy mà mặt vẫn thản nhiên như không. Kim Anh cảm thấy lồng ngực mình như thắt chặt lại, tim nhói nhói đau.
Kim Anh nhìn Trịnh Kim, cô cố làm vẻ vui tươi, chẹp miệng nói:
- Phải vậy chứ sao.
- Ừm.
Kim Anh xuống xe cô đóng rầm cửa lại, Trịnh Kim phóng vút đi, cô nhìn theo mặt hầm hầm, làu bàu:
- Ngứa cả mắt, tự nhiên nhắc đến Lập Hàn làm mình...
Tít..tít...
Vừa nhắc đến đã hiển linh, đó là điện thoại của Lập Hàn chứ không ai hết, cô mở máy nghe:
- Sao anh.
-...
- Đi ăn á.
-...
- Thôi em làm cơm ở nhà rồi.
-...
- Thôi được vậy chiều đi.
-...
- Vâng.
Kim Anh tắt máy, cô thở hắt ra. Lẩn thẩn về hộ của mình.
Trịnh Kim không có nhà thì cô nấu cơm làm gì cơ chứ. Có một mình thì trưa nấu tạm hộp mì cũng được.
...
18h...
Lập Hàn đến đón Kim Anh đi ăn theo lời hẹn. Ăn xong Lập Hàn còn đưa Kim Anh đi chơi một lúc đến tận 9h mới về.
Cuộc đi chơi này cũng khá vui đấy chứ, nó khiến Kim Anh tạm quên đi chút buồn, Lập Hàn vừa lái xe vừa lén nhìn nửa khuôn mặt vẫn còn thoáng nét cười trên mặt Kim Anh, cậu bỗng hỏi:
- Em đã có tình cảm với anh chưa.
Nghe câu hỏi Kim Anh nuốt nước bọt.Nếu nói là không ghét cậu nữa thì co sẽ gật đầu nhưng nói là có tình cảm thì chỉ là cảm tình như của cô đối với Thế Nam thôi. Kim Anh tránh né câu hỏi:
- Sắp đến nhà em rồi.
- Một chút cũng không có à? - Lập Hàn hỏi lại tương tự câu trên.
Chẳng nhẽ Kim Anh lại nói toạc ra như thế Lập Hàn sẽ bị tổn thương nhưng nếu nói có thì là lừa cậu rồi còn gì, Kim Anh dè dặt trả lời:
- Cũng có.
- Bằng nào.
Cô dơ tay lên đo một chút trong không khí, cử chỉ đó làm Lập Hàn phì cười, cậu nói:
- Không sao từ từ nó sẽ lớn thôi.
Kim Anh lặng im không nói gì. Lập Hàn tiếp:
- Vậy còn Trịnh Kim.
Theo phản xạ Kim Anh trả lời bằng miệng luôn:
- Rất lớn.
Câu nói đó như mũi tên đâm vào tim Lập Hàn vậy, cậu muốn cười mà không thể nhe miệng được. Biết sự chênh lệch thế cậu đã không hỏi để đỡ mang nhục vậy rồi. Lập Hàn chẹp miệng:
- E yêu nó lắm à.
- Có thể. – Kim Anh gật đầu thật thà không dấu diếm.
Đièu đó làm Lập Hàn khựng người. Cậu im lặng không muốn nói thêm gì nữa. Gương mặt đăm đăm thoáng ẩn nét buồn nản chán chường.
...
Cửa không khoá, chắc Trịnh Kim đã về rồi. Kim Anh mở cửa bước vào rồi khoá cửa luôn.
Cô bỏ đổi dép vào nhà, thấy Trịnh Kim đang ngồi trên salon xem tivi, cô nói:
- Chưa ngủ à.
Trịnh Kim thấy nét mặt của Kim Anh vẫn thoang thoáng nét cười. Chắc đi cùng Lập Hàn nên gương mặt cô mới vui như vậy.
Hiểu lầm càng ngày càng đậm sâu. Trịnh Kim nén tiếng thở dài. Kim Anh ngồi xuống, cô nhìn thấy đống túi đồ ban sáng ở ghế, cô hỏi:
- Chưa đưa cho người ta à.
Trịnh Kim kéo hết đống đồ ấy đẩy vào tay Kim Anh, giọng nói thật nghiêm chỉnh:
- Khi nào lạnh nhớ mặc vào. Hết tiền thì rút thẻ mà dùng không ngại đâu tất cả là của cậu. - Trịnh Kim dừng một chút rồi tiếp – Còn nữa,có chuyện gì khó khăn thì gặp thằng Kỳ nó sẽ giúp cho. À nếu có chuyện buồn cậu có thể gặp chị Lệ Đạt ở phòng ytế nói chuyện, nhìn mặt vậy thôi chứ hiền lắm.
Kim Anh sững sờ nhìn Trịnh Kim. Chưa bao giờ cô thấy cậu nói nhiều đến vậy. Tình huống này trên phim có hai trường hợp. Một là người sắp lâm chung....Bậy, bậy.. Kim Anh nuốt tan cái ý nghĩ vớ vẩn ấy đi. Còn lại một trường hợp nữa là người sắp đi xa.
Kim Anh nhìn cậu,. cười nói:
- Làm gì vậy. Tự nhiên tốt với người ta vậy?
- Ừ.
Trịnh Kim đột nhiên kéo tay ôm Kim Anh vào lòng. Kim Anh cứng đờ người, nhiệt đập tim của cô đột ngột lên cau. Cường độ máu dồn lên mặt như đọng nghẹt lại. Kim Anh định đẩy người cậu ra vì tim cô đập mạnh đến nỗi không chịu nổi nữa, mặt cô nóng phừng lên vì hồi hộp. Trịnh Kim lại nghĩ cô không muốn mình ôm vì Kim Anh đã có Lập Hàn.
Cậu nhẹ buông tay ra. Tất cả chấm dứt, Trịnh Kim lảng tránh, cậu gãi đầu vẻ bối rối:
- Xin lỗi...Thôi tôi đi ngủ trước.
Nói xong Trịnh Kim đứng dậy vội vàng vào phòng đóng cửa lại. Kim Anh ngồi thừ người.
Hôm nay Trịnh Kim rất lạ, cậu có những biểu hiện thật kì quặc khiến Kim Anh không ngừng suy nghĩ. Kim Anh sờ tay lên má, cô vội vàng chạy vào phòng soi gương, mặt cô đỏ lưng, nhưng cảm giác được Trịnh Kim ôm vào lòng thật ấm áp. Kim Ah mỉm cười nghĩ lại khoảnh khắc ấy. Cô đột nhiên đang cười lại nhíu mày " Rốt cuộc cậu ta sao nhỉ...".
Sau một hồi suy nghĩ linh tinh, Kim Anh lại cười cười. Cô sẽ cố gắng đến ngày đó để nói hết lòng mình với Trịnh Kim.
....
Sáng sớm, nhân lúc Kim Anh vẫn còn ngủ say. Trịnh Kim sách một số đồ mang theo.Cậu đưa mắt nhìn lại căn nhà mình đã sống cùng Kim Anh một lần nữa rồi quay lưng bước đi....
.......
Cả ngày Kim Anh chờ mãi mà không gặp Trịnh Kim,gọi điện cậu thì thuê bao, cô gọi điện hỏi Tú Anh, Tử Kỳ cả Thế Nam nữa mà vẫn không có tin tức gì về cậu. Rốt cuộc Trịnh Kim đã đi đâu.
Cô gọi điện cho bà LiLi:
- Mẹ à. Du có qua chỗ mẹ không?
-....
- Sao ạ. phải qua nước ngoài điều trị...Sao con không biết gì? – Kim Anh sững sờ, cô không tin vào tai mình nữa.-
Vậy bao giờ cậu ấy về ạ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ôsin Nổi Loạn
Suly
Ôsin Nổi Loạn - Suly
https://isach.info/story.php?story=osin_noi_loan__suly