Chương 101: Có Thai? Không Thể Nào!
HƯƠNG 101 CÓ THAI??? KHÔNG THỂ NÀO!!!
Tại Ngự thư phòng
Anh không nhanh không chậm bước đến chiếc ghế được đặt chính giữa căn phòng,tay đặt lên bàn cầm từng quyển tấu chương xem xét kĩ lưỡng nội dung,sắc mặt càng lúc càng khó coi
- Hoàng huynh,có gì không ổn sao? - Vũ Phong đứng phía dưới nãy giờ mới lên tiếng
- Lâm đệ,ngươi làm ăn kiểu gì vậy? Một số tấu chương dâng lên đều không đạt yêu cầu,vậy mà ngươi vẫn phê tốt vào đó? - Anh trừng ánh mắt kèm theo tia tức giận bắn thẳng về phía Vũ Phong
- Hoàng huynh....đệ xin lỗi...vì mấy ngày nay đệ không thể nào để tâm được vào công việc - Vũ Phong cúi đầu trả lời
- Vì nàng? - Im lặng một lúc,anh trầm giọng hỏi
- Đúng vậy! - Vũ Phong thẳng thắn đáp
- Ta biết mà....? - Anh gật đầu - Nhưng ngươi cũng không nên vì thế mà không để tâm tới chính sự,chỉ cần ta trở về chậm vài ngày,vương triều chắc chắn sẽ bị hủy hoại trong tay ngươi!
- Đệ thật sự không cố ý...hoàng huynh,đệ sẽ cố gắng làm việc chuộc lại lỗi lầm đệ đã gây ra,nhất định là vậy!!!
~~Buổi tối.Tại cung Thừa Càn
- Song Vô Ngân,ngươi có thể ra lệnh cho đám nha hoàn kiếm giúp ta một ít đồ ăn chua được không? Trước giờ ta không hề thích ăn chua mà không hiểu sao....- Cô ngồi trên bàn nhăn nhó nhìn cậu nhóc
- Tỷ tỷ,theo như những hành động của tỷ từ sáng tới giờ thì ta nghĩ....tỷ đã có thai - Cậu nhóc cầm quả táo trên đĩa nhai ngấu nghiến,tự tin khai báo
- Cái....cái gì???? Không thể nào!!! - Cô trợn to đôi mắt,nói như hét vào tai cậu nhóc
- Đừng quên ta là thần y!
- Nói....nói như vậy có nghĩa là....ta....ta sắp phải làm mẹ? - Cô không thể tin được tiếp tục hỏi một lần nữa
- Đó là tin vui,sao trông tỷ mặt mày đau khổ như sắp chết đến nơi thế? - Cậu nhóc tỏ vẻ khó hiểu
- Không...! Ta không muốn làm mẹ - Cô lắc đầu lia lịa
- Vì sao?
- Một lý do rất đơn giản.....- Cô khóc không ra nước mắt,miệng thì nói lấp lửng
-.................? - Còn cậu nhóc thì nhìn cô với vẻ mặt chờ đợi
- Ta sợ,sợ phải sinh con...
Cậu nhóc sau khi nghe được câu nói đó,cằm suýt rơi xuống đất,trong cái thời đại này thì làm gì có nữ tử nào sợ sinh con cơ chứ? Cô đúng là một trường hợp đặc biệt,người ta còn muốn mà chẳng được nữa là!
- Tỳ tỷ,việc đó đối với nữ tử là chuyện bình thường
- Ngươi đâu phải nữ tử mà biết sinh con đau đớn cỡ nào? - Cô chu môi bật lại
- Đừng quên ta là thần y! - Cậu nhóc tiếp tục nhắc lại câu nói
- Vậy thì sao chứ? - Cô ngây ngô tỏ vẻ không hiểu
- Việc sinh con của ngươi sẽ không đau đớn nếu khi có ta ở đây - Cậu nhóc tự hào vỗ ngực
- Ừ nhỉ,sao ta lại có thể quên tài năng của ngươi được chứ? Nếu không ta cũng không đem ngươi về đây cho rác nhà...- Cô gật đầu cười tít mắt
- Chuyện các ngươi vừa nói....là sự thật? - Bất chợt một giọng nói chứa đầy uy quyền vang lên phá tan cuộc nói chuyện giữa cô và cậu nhóc.Hai người cùng giật mình,quay đầu đồng loạt nhìn về phía sau
Ngàn Năm Gặp Lại Ngàn Năm Gặp Lại - Âu Dương Âm Dương