Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 99
- E
m thấy ba bạn này đánh bạn này trước à? – Chú công an hỏi.
- Dạ – Người con gái ấy với chiếc áo trắng tinh khôi đầy xinh đẹp.
- Con Diễm Trúc kìa Quang – Thằng Anh nhích vai thằng Quang đang đứng như trời trồng.
- Im mầy đi – Nó cáo gắt.
- Em vào đây đi Trúc – Thầy Hiệu Trưởng gọi.
- Dạ – Em bước vào.
Nhìn dáng đi tôi thấy người con gái ấy giống Trúc My quá thể, xinh đẹp làm sao trong trang phụ áo trắng tinh khôi, em nở nụ cười đầy xinh đẹp dành cho tôi.
- Em học lớp nào mà thấy bạn Tâm bị ba bạn này đánh trước – Chú công an hỏi.
- Dạ em là lớp trưởng 10B12, trong lúc bước lên làm bài tập thì thấy ở ngoài có xô xát đánh nhau, hai bạn này đánh xong vào đánh ngay xương vai, hông, lưng của bạn ạ – Diễm Trúc trả lời gọn băng rồi chỉ vào thằng Anh và Ngọc.
Tôi thoáng giật mình, rõ ràng câu nói vừa rồi do mình chém gió ra mà chứ có phải sự thật đâu. Sự thật là ba thằng đó chẳng đánh trúng tôi phát nào, chỉ toàn trúng gió mà thôi. Có một sự khó hiểu nhẹ.
- Được rồi, cảm ơn em rất nhiều – Chú công an đã kết thúc phần việc của mình.
Thật sự là một sự biến đổi trắng thành đen rất hoàn hảo của tôi nhưng không ngờ lại có một người giúp đỡ mình trong cái câu hỏi có thể bị vạch trần ấy. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Những chú công an dựa theo gì mà cả bốn người khai báo và các nhân chứng kèm với vết thương trên người xác định..
- Em Tâm bị ba em đó đánh, chúng tôi sẽ nhận hồ sơ để truy tố trách nhiệm nếu nhà trường có yêu cầu – Chú công an kết án phiên tòa.
Đến đây thì màn kịch do tôi là đạo diễn đã thành công tốt đẹp, ngoài sự mong đợi. Trong văn phòng đoàn lúc này có hai phe với hai khuôn mặt khác biệt, phụ huynh của ba thằng cờ hó và ba thằng đó mặt mài sầm xì, đổi sắc nhanh chóng, không còn tý máu nào cả. Bố, thầy hiệu trưởng, Diễm Trúc và tôi trên khuôn mặt có một niềm vui không thể nào tả xiết.
- Thôi, các cháu đã thế thì thôi, lần sau có gì nói với nhà trường không được đánh con bác nữa nhé – Bố tôi đưa ra giải quyết.
- Tôi thay mặt cho ba gia đình xin lỗi anh và cháu, chúng tôi về sẽ dạy lại ba thằng nó – Một phụ huynh đứng ra thay mặt xin lỗi
Tôi cũng có một chút tội nghiêp cho gia đình họ vì có ba đứa con bất hiếu như thế, dù muốn hay không thì cũng phải cho ba thằng đó nhận cay đắng từ xã hội và gia đình mới mong rằng thay đổi. Thế là tôi đã làm được. Thầy Hiệu Trưởng cũng mời 3 phụ huynh ấy thứ 7 vào nhận quyết định đình chỉ học tập một tuần, tôi thì bình thường không bị gì cả, trái ngược lại còn nhận được tiền thuốc men. Công nhận tài năng của mình từ đây, biển đổi trắng thành đen.
Trong lúc ra về…
- Tối tính – Bố chỉ nói hai từ mà làm tôi rụng cả cái rún.
- Dạ – Tôi yểu xìu vì đoán được rằng tối nay sẽ ăn roi không biết mấy cây đây, rầu làm sao.
Uể oải bước ra bãi giữ xe, tôi bắt gặp ánh mắt đầy hận thù của ba thằng đấy, nếu nó còn sức lực chắc bay vào đánh tôi rồi, đến khi đó tôi không thấy mình làm việc đấy tội lỗi tý nào cả. Nhanh chóng lấy xe,..
-Mầy nhớ mặt tao nhé con chó – Giọng thằng Quang phía sau lưng.
Tôi tưởng nó chửi mình nên nhanh chóng quay mặt lại định nạp ột trận rồi vào méc thầy hiệu trưởng, tôi đâu có vừa mà thích ăn hiếp hoài, thấy người ta hiền lành rồi làm tới.
- … – Quay mặt lại thì mới phất hiện ra nghi vấn.
Nó không phải chửi tôi mà là một người khác, người đó không ai khác chính là Diễm Trúc, người con gái xinh đẹp đang bước đến nhà xe, nơi mà tôi đang hiện hữu tại đó. Theo suy đoán chắc có lẽ nó còn cay cú cái vụ Diễm Trúc đứng ra làm nhân chứng, tôi định tiến đến bênh vực cho người con gái ấy nhưng em cứ lặng lẽ bước đi về phía tôi.
Lúc đó trong người có một cảm giác gì đó khó mà tả được, khoảng cách giữa chúng tôi không xa mấy nhưng cứ ngỡ rằng một người ở mặt đất, một người đang ở cung trăng nhìn xuống vậy. Xa vời vợi làm sao nhưng cuối cùng em cũng tiến đến lại gần tôi, nở một nụ cười đầy ngọt ngào xinh xắn.
Tự nhiên tôi thấy cái khuôn mặt kiều diễm với nụ cười tỏa nắng chiếc răng khểnh ấy giống mọi tinh hoa sắc đẹp và nụ cười của Như, Bạch Yến tập hợp lại vậy. Trong chốc lát tôi trở thành một thằng ngu ngơ, thân xác còn đó nhưng tâm hồn đã biến đi đâu mất, bị người con gái ấy cướp đi rồi.
- Nhìn thế đủ rồi, về nào – Tôi không ngờ em lại nói câu đấy.
Nhục kinh khủng luôn chứ chẳng đùa, phải gọi là nhục bách xuyên tâm, tôi nhanh chóng lủi thủi dẫn xe ra, người con gái ấy đi theo sau chứ không dẫn xe mình ra,..
- Xe cậu đâu? – Tôi tròn xoe mắt ngạc nhiên.
- Chở tớ về đi, xe để đây. – Em lên tiếng với vẻ yếu ớt
Tôi thấy vẻ mặt ấy thì không thể từ chối tý tỵ ty nào được chỉ biết đèo em về nhà thôi, suốt con đường đầy những tia sáng ban mai ấy, hai chúng tôi nói chuyện với nhau, có lẽ đây là cuộc trò chuyện lâu nhất giữa hai đứa từ đó đến giờ.
- Sao cậu biết tớ bị đánh ở vai, lưng, hông? – Tôi tò mò.
- Cậu muốn biết à? – Giọng nói dễ thương quá thể.
- Ừ. – Cái tật tò mò nó lớn hơn cái tuổi rồi ợ.
- Lúc tối nằm mơ thấy cậu bị người ta đánh vào hông, lưng được chưa ạ? – Em thản nhiên trả lời.
Câu trả lời ấy làm cho tôi giật bắn cả người, không biết em đang đùa hay nói thật, nếu nói thật thì gọi là gì nhỉ, nghe người ta nói như thế là thần giao cách cảm đấy.
- Cậu đùa tớ à, hihi – Tôi muốn chính xác.
- Tùy cậu. – Ngắn gọn xúc tích vê lờ.
- Ờ, mà cậu quen thằng Quang à? – Tôi lại hỏi.
- Ừa, có quen – Giọng nói có vẻ đang buồn một chuyện gì đó.
- Sao nhịn được hay thế?
- Người ta nói gì mặc kệ người ta cậu à – Em vẫn hồn nhiên.
- Ừa. – Tự nhiên trong người tôi có một cái cảm giác gì đó đầy bất an.
- …..
- …. – Ít khi giữa tôi và em có một khoảng cách đầy im lặng đến như thế.
- Sao im lặng rồi – Tôi không muốn cho nó kéo dài.
- …. – Vẫn im lặng.
Một cái gì đó tựa vào lưng của tôi, một cảm giác đầy ấm áp, một hương hoa nhẹ nhàng du dương theo những cơn gió thoảng theo.
- Cho mượn cái lưng cậu tý nhé – Giọng nói đầy yếu ớt.
- Ờ – Tôi chỉ biết làm như thế.
Đạp xe thật từ từ, chậm rãi băng qua con đường Trần Hưng Đạo, sắp đến nhà Diễm Trúc rồi, tôi chạy từ từ rồi quay ra phía sau lưng, nơi người con gái ấy đang tựa vào, có một cảm giác đầy bình yên. Tôi và em quen nhau một cách đầy bất ngờ, tôi và em làm bạn của nhau cũng thật bất ngờ. Có lẽ do số phận. Đôi mắt long lanh ấy nhắm lại chìm vào giấc ngủ sâu, một nét dễ thương trên khuôn mặt của em hiện hữu. Chợt con tim tôi rung động lên vì những hình ảnh như thế…
Một buổi sáng đầy tinh mơ, tôi chở em từ đầu đường Hùng Vương băng qua cây cầu ấy rồi chạy ngược dòng về đường nhà em Trần Hưng Đạo, thực sự tôi chẳng thấy mệt tý nào, cứ từ từ thông thả, đôi lúc cũng dừng lại bóng cây phượng vĩ đầy mát mẻ… Một ngày đầy bình yên….
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ
CS2T
Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ - CS2T
https://isach.info/story.php?story=ruot_duoi_voi_tuoi_tho__cs2t