Nơi Trú Ẩn epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 98
ÁCH NƠI ĐÓ KHÔNG XA LẮM, CON MÈO PUCK Với bộ lông ướt đẫm đang ngồi một mình bên bờ sông nhìn ngắm dòng nước đang dâng lên. Con sông đã rộng ra gấp đôi so với ngày hôm trước. Nó vẫn còn đau buồn với thất bại trong sự gắng sức bắt chước con sóc, nhưng nó đã cảm thấy khá hơn, đặc biệt là sau bữa điểm tâm với một đôi chuột đồng mà nó tìm thấy ở bên dưới một chùm lá gần ngay bên tổ của nó. Khi cơn mưa đã dịu lại, tất cả các loài thú nhỏ len lén bò ra khỏi những cái hang ngập sũng nước của chúng. Thật là một cơ hội tốt đẹp cho một con mèo đang buồn khổ và đói bụng.
Chỉ có một vài tia sáng chiếu xuống, bầu trời buổi sáng mà đã xám xịt và mặt trời hãy còn rúc sâu vào sau những đám mây. Nó liếm mấy cái chân ướt át của mình. Liếm vào vết thương dài ở bên sườn. Nó thu chân vào bên dưới thân mình và quan sát con sông cứ rộng thêm ra. Nó sẽ chẳng bao giờ vượt qua được nữa.
Dường như con sông có thể nghe được những suy nghĩ của nó, nó cảm thấy như nghe được tiếng nước sông đang thì thầm.
Chị ơi! Chị ơi! Chị ơi!
Gần giống như là dòng sông đang gọi nó.
Chị ơi! Chị ơi! Chị ơi!
Phải. Nó cũng có một con mèo chị. Nhưng hiện giờ thì Sabine không có mặt ở đây. Nó nhắm mắt lại và nhớ đến mèo chị, người chị sinh đôi, người bạn thân thiết với nó. Nó nhớ quá.
Chị ơi, chị ơi, chị ơi.
Dòng sông Nỗi u sầu nhỏ bé đang cuồn cuộn chảy qua. Nó mở to mắt ra và nhìn về phía con sông. Một tiếng kêu răng rắc từ xa của một cơn sấm sét giáng xuống ngọn cây thông. Dường như là dòng điện này lại mời gọi thêm những dòng điện khác vì ngay sau đó, một tia chớp ngoằn ngoèo lóe sáng xuyên qua những đám mây và kêu xèo xèo ngay đằng sau lưng nó. Không khí bị nứt toác ra. Mấy cái ria mép của nó rung lên kêu vo vo.
Và rồi sau đó, dường như là tia chớp đã tạo ra một cánh cửa, một cánh cửa mở ra. Puck nghe thấy một tiếng kêu mà đã lâu lắm rồi nó không được nghe, một tiếng chó tru lên, một tiếng kêu cuộn tới xuyên qua bầu không khí tích đầy điện.
Arrrooooo!!
Puck lúc lắc đầu.
Arrrooooo!!
Kìa, tiếng tru đó lại vang lên!
Có phải là tiếng kêu đó không? Có thật không? Có chắc là nó không?
Arrrooooo!!
Puck biết chỉ có một con chó săn có tiếng kêu giống như thế. Tiếng kêu đó cuộn tới xuyên qua cánh rừng, rạch ngang qua bầu không khí ẩm ướt trong mưa, nổi lên bên bờ sông nơi nó đang ngồi, hướng thẳng về phía nó. Nó vểnh tai lên. Đó chỉ có thể là Ranger mà thôi!
Một sự khẳng định lớn lao chắc chắn và thiêng liêng dâng trào khắp cơ thể Puck.
Arrrooooo!!
Tiếng tru lại vang lên. Nó lại vểnh tai lên để xác định rõ hơn tiếng tru đã vọng đến đây từ hướng nào.
Arrrooooo!!
Đúng như nó vẫn thường nghĩ, tiếng tru đó đến từ phía bờ bên kia của con sông. Puck nghĩ là không xa đây lắm. Nếu như nó sang được bờ bên kia thì nó biết là nó sẽ tìm thấy họ. Nó sẽ đưa họ ra khỏi gã đàn ông có đôi bàn tay gớm ghiếc, Gar Face. Bằng cách nào? Nó chưa tìm ra cách nào. Chỉ là vì nó đã hứa. Nó lại vểnh tai lên. Puck đứng thẳng trên hai chân sau, giống như một con thỏ, và chờ đợi.
Con sông cuồn cuộn chảy ngang qua, lúc này tiếng nước chảy ùng ục vang lớn hơn vì dòng nước đã dâng cao. Puck đi vòng quanh rồi dừng lại đứng trên hai chân sau như thể nó có thể đánh hơi thấy tiếng kêu từ trong không khí. Nó căng tai ra lắng nghe.
Nhưng lúc này chỉ là sự tĩnh lặng. Nó ngồi xuống.
Nó nghe tiếng nước chảy và tiếng mưa rơi nhưng không còn tiếng cho tru lên, không còn nghe thấy bài hát mà nó từng biết.
Cũng chẳng sao! Nó đã xác định được phương hướng. Nếu nó đi về phía đó, hướng đông và hơi lệch một chút về hướng bắc thì chắc chắn là nó sẽ tìm thấy họ. Nó biết là nó sẽ tìm được.
Arrrooooo!!
Puck lại nghe thấy tiếng kêu thêm một lần nữa. Rồi nó nhận ra đó không phải là tiếng kêu mà nó đã từng nghe khi nó còn là một con mèo con. Tiếng kêu này khẩn thiết, nghiêm trọng và đầy vẻ giận dữ. Câu trả lời lại ập đến với nó. Hẳn là đã xảy ra một điều gì đó rất khủng khiếp.
Arrrooooo!!
Nó phải đi.
Hãy quay trở lại nhé Puck. Hãy hứa là con sẽ quay lại và tìm chị con.
Arrrooooo!!
Đó, tiếng kêu lại vang lên.
Hãy quay lại đó. Hãy hứa là con sẽ chặt đứt sợi xích.
Họ đang lâm nguy. Puck biết như thế. Nhận thức được điều đó như một sự thật hiển nhiên. Thình lình hai mũi nó tràn ngập cái mùi của đôi tay thô nhám mà nó từng biết. Cái mùi đó đổ ập lên người, hai bàn tay đó ngập ngụa mùi thịt, mùi xương và một thứ mùi gì đó cũ kĩ. Mùi cái túi vải, mùi của dầu xăng, mùi kim loại trong lòng chiếc xe tải. Nó có thể nhận ra tất cả những mùi đó.
Và rồi, như để khẳng định chắc chắn hơn, arrrooooo!! tiếng kêu đó lại vang lên trong cơn mưa đang ào ạt đổ xuống. Puck nhìn qua bên kia sông, nó thở hổn hển, hai bên sườn nó phập phồng, nó cần phải sang được bên kia thật nhanh. Bây giờ thì nó đã biết được nó phải đi về phía nào, hướng cái ăng ten của loài mèo theo tiếng kêu của Ranger.
Nơi Trú Ẩn Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt Nơi Trú Ẩn