Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lăng Thiên Truyền Thuyết
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 28: Dĩ Mỹ Chế Mỹ
L
ăng Thiên trong lòng cười thầm, nha đầu lợi hại thật, không ngờ cả một chút thiệt thòi cũng không chịu. Ngươi dịch dung trên mặt, chẳng lẽ ta lại nhìn không ra sao: "Ta gọi tiểu muội là tiểu muội, tiểu muội cũng tự xưng là tiểu muội, nhưng lại gọi ta là Lăng công tử, ha ha ha, xem ra tiểu muội tuy xưng hô như vậy, nhưng trong lòng vẫn coi ta là người ngoài. Trong lời nói mang đầy vẻ thổn thức. Nhưng trong câu nói này nhắc mấy lần hai chữ "tiểu muội", nói giống như là khẩu lệnh vậy, khiến cho vẻ thổn thức của Lăng Thiên rất là giả dối, hơn nữa còn có vẻ như đang trêu chọc.
Ngọc Băng Nhan rất lúng túng, ta khôgn gọi ngươi là Lăng công tử, chẳng lẽ gọi ngươi là ca ca chắc? giữa nam và nữ, ngoại trừ có chung huyết thống hoặc là huynh muội thôgn gia ra, không phải là phu thê, sao lại gọi là đại ca? Tiểu muội cũng chỉ là một cách xưng hô bình thường để kéo quan hệ của hai bên gần lại mà thôi, ta tự xưng là tiểu muội đương nhiên chẳng có gì đáng trách, nhưng ngươi lại cứ thế ăn theo, không ngờ cũng gọi ta là tiểu muội, vốn đã là thất lễ rồi, lúc ày còn phản công nói ta khôgn đúng nữa.
Mặt ngọc không khỏi đanh lai nói: "Lăng công tử, ngài đùa quá trớn rồi".
Lăng Thiên cười hô hố: "Ta đã nói ra câu này, vậy tiểu muội tự mình suy nghĩ xem, tại hạ có ý tứ kỳ thị dung mạo của muội không?".
Ngọc Băng Nhan không khỏi ngây ngốc. Hảo tiểu tử, thì ra ngươi đã đào một cái lỗ lớn ở đây để đợi ta. Có điều câu nói này của Lăng Thiên lạibuwsc cho Ngọc Băng Nhan cứng họng! Nàng nếu đồng ý gọi đại ca, lăng Thiên đương nhiên có thể chiếm tiện nghi, nhưng hai chữ đại ca này há có thể tùy tiện gọi ư?
Hai người tổng cộng gặp nhau không quá hai lần. Nếu Ngọc Băng nhan khôgn đồng ý gọi đại ca, chứng tỏ Ngọc Băng Nhan bụng dạ hẹp hòi. Nhưng Ngọc Băng nhan sao có thể gọi ra hai tiéng đại ca này chứ? Lại nói nếu ngộ nhỡ gọi ra, tên gia hỏa này nhất định con có cái bẫy tiếp theo đang đợi mình, tới lúc đó với cái da mặt dày của hắn, nếu cứ khăng khăng cho rằng hai người đã tự định chuyện chung thân thì không phải là hỏng bét ư? Trong nhất thời mặt nàng đầy vẻ xấu hổ, không nói được câu nào.
vệ Huyên Huyên thấy hai người vừa mở miệng đã chơi trò đấu võ miệng, trước sau vẫn mỉm cười đứng nghe. Lúc này thấy Ngọc Băng Nhan sắp sửa bại trận, trong lòng cũng buồn cười khôgn thôi. Liền cất tiếng giải vây: "Lăng công tử quả nhiên không thẹn với cái danh hoàn khố, đối với một vị cô nương cũng hùng hổ dọa người như vậy":
Lăng Thiên ngửng đầu lên trời cười ha hả: "Xấu hổ quá. Ngọc gia tiểu muội miệng lưỡi nhanh nhẹn, ta nếu khôgn cẩn thận ứng phó, chỉ sợ lúc này sớm đã xáu mặt rồi. Cô nương đừng tráh". Ngọc Băng Nhan vừa nghe thấy câu này, thân hình không khỏi uốn éo, rất tức giận hừ một tiếng. Nàng đối với lời nói có ngụ ý sắc bén của Huyên Huyên tỷ giả vờ làm ngơ như không nghe thấy, rõ ràng là đặc biệt nhắm vào mình mà!
Lăng Thiên cười thầm trong lòng nói: "Nơi này chính là đại sảnh của gia tộc, nói chuyện ở đây rất không tiện. Không biết Lăng Thiên có may mắn được mời hai vị cô nương đến thư phòng của ta một lần không?".
Hai nàng mắt đồng thời sáng lên, đợi nửa ngày mới nghe được câu này của ngươi. Tên gia hỏa ngươi, lúc trước gợi ý thì ngươi giả vờ nghe không hiểu, hiện tại không có ai yêu cầu thì ngươi lại chủ động đề xuất.
Hai nàng nhìn nhau, đều cảm thấy Lăng Thiên nói năng tuy lạ thường, nhưng lại luôn hợp lý, rất hay khiến người khác bất ngờ, ứng đối khôgn kịp. Chỉ trong mấy câu nói liền hóa giải được kế hoạch ban đầu của hai nàng, nhưng lại không chút gượng gạo. Hai nàng khôgn khỏi thầm kinh ngạc trước trí tuệ đáng sợ của Lăng Thiên!
Lăng Thiên ân cần đi trước dẫn đường, hai nàng hiếu kỳ vừa quan sát cảnh sắc hai bên đường vừa theo sát Lăng Thiên, hai nữ hộ vệ đi đằng sau hai nàng.
Trong thần thức của Lăng Thiên, cao thủ thần bí đó cũng bám theo rồi, tựa hồ như ngay từ lúc đầu khi Ngọc Băng Nhan thấy mình, khí tức của người đó đã khóa chặt lấy mình. Trong lòng không khỏi thầm khen ngợi, người này quả thật là một bảo tiêu giỏi! Cho dù hai người đổi chỗ cho nhau, Lăng Thiên cũng không nghĩ ra biện pháp tốt hơn. Nếu Ngọc Băng Nhan xảy ra chuyện gì ở Lăng phủ, vậy thì coi mình là mục tiêu hàng đầu chính là hành động đúng đắn nhất!
Trong tiểu viện đã sớm chuẩn bị ổn thỏa, mặt cười ôn nhu đứng ở cửa nghênh đón.
Hai nàng vừa nhìn thấy Lăng Thần, lập tức vẻ mặt đầy kinh ngạc, còn mang theo một phần hâm mộ.
Lăng Thần đứng ở cửa, thân hình nhỏ nhắn mặc quần áo đơn giản, màu trắng như tuyết, tay áo khẽ phất phơ theo gió, giống như là Quảng Hàn tiên tử đang quét dọn cung trăng để tiếp khách.
Trên hông nàng đeo một khối ngọc phỉ thúy khôgn to cũng không nhỏ màu xanh biếc. Hơi cúi xuống liền lộ ra eo thon nhỏ nhắn. Mái tóc như mây đen được vén lên trên đầu, chỉ cài một cái trâm ngọc bích rất đơn giản, đầu trâm tựa hồ như được khảm hình gì đó. dưới ánh nắng chói chang không ngờ lại chiếu ra ánh sáng ngũ sắc mờ mờ.
Lông mày như liễu, đôi mắt phượng long lanh như thu thủy, thâm thúy linh động, mang theo nụ cười nhu hòa. Vẻ mặt như biển xanh, dươi scias mũi xinh đẹp là chiếc miệng nhỏ giống như cũ ấu mới mọc. Đôi môi không tô son mà vẫn đỏ thắm. Cổ ngọc ưu mỹ như thiên nga đỡ lấy chiếc đầu xinh đẹp vô ngần. Dưới bờ vai thơm là bộ ngực đầy đã, nhô lên một cách rất tự nhiên. Phía dưới chiếc eo thon là cặp mông đầy đặn. Vạt váy khẽ lay động trong cơn gió nhẹ, thấp thoáng hiện ra đôi chân thon dài, thẳng tắp hoàn mỹ.
Lăng Thần lặng lẽ đứng đó, giống như đem tất cả những gì đẹp đẽ nhất trong trời đất tập trung lại với nhau, không ngờ lại mang đến cảm giác rực rỡ chói mắt. Lại giống như một bức tranh tuyệt mỹ, khiến người ta lập tức cảm thấy cho dù là trong lòng có ý ngưỡng mộ, cũng là một loại khinh nhờn đối với mỹ nhân. Thực sự là một lỗi lầm rất lớn.
Lăng Thần và Lăng Thiên ở cùng nhau đã mười năm, sớm đã có sự hiểu ngầm sâu sắc. Chỉ một câu "trang điểm cho đẹp vào" của Lăng Thiên, Lăng Thần đã lĩnh hội triệt để ý tứ chân chính của hắn. Đó chính là lợi dụng khuôn mặt xinh đẹp của mình để xóa sạch ngạo khí đã được tích lũy nhiều năm, ngấm sâu vào trong lòng của Ngọc gia tiểu công chúa, người từ nhỏ đã được sinh ra trong một đại gia tộc.
Lăng Thiên thích nữ nhân cao ngạo. Nhưng điều kiện trước tiên là ở trước mặt Lăng Thiên không thể cao ngạo. Lăng Thần hiẹn tại giống như một tiên tử khôgn nhiễm bụi trần. Cả người trên dưới chỉ có chiếc trâm ngọc bích cài trên búi tóc là tranh sức duy nhất. Nhưng lại càng tăng thêm vẻ xinh đẹp rực rỡ của nàng. Ngay cả Ngọc Băng Nhan và Vệ Huyên Huyên trong lòng cũng cảm thấy rằng, nếu trang sức nhiều hơn một kiện, ngược lại sẽ lam tổn thương đến vẻ mỹ lệ vô ngần của nàng.
hong tư như thần, thanh nhã như tiên.
Thế gian không ngờ lại có nữ tử tuyệt sắc như thế này.
Vệ Huyên Huyên và Ngọc Băng Nhan cùng là phận nữ nhi từ sâu trong lòng cũng dâng lên cảm giác hâm mộ. Vệ Huyên Huyên luôn tự cho mình là nhất vào giờ phút này không ngờ cũng phải tự thẹn không bằng.
Lúc này, cảm giác nhạy bén của Lăng Thiên cảm thấy rằng cỗ thần niệm trước sau vẫn luôn khóa chặt lấy mình cũng nổi lên một trận ba động, mãnh liệt. Hiển nhiên cao thủ thần bí đó vào lúc này cũng bị vẻ mỹ lệ đoạt hết tạo hóa thiên địa của Lăng Thần làm cho chấn động.
"Vị này là..." Hai nàng sau khi nhìn hoa cả mắt cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Lăng Thiên nói rất thản nhiên: "À, nàng ta là thị nữ thiếp thân của ta. Tên là Lăng Thần, là một nha đầu chẳng biết gì cả".
"Ặc!".
Hai thiếu nữ đồng thời có cảm giác nghẹn lời. Một tuyệt đại mỹ nhân như thế này không ngờ từ trong miệng hắn biến thành một nha đầu chẳng biết gì cả. Quả thực là phá hoại hết cả mỹ cảnh.
Lăng Thần nhẹ nhàng bước tới trước. Khẽ cúi người hành lễ: "Lăng Thần bái kiến công tử, bái kiến hai vị tiểu thư". Giọng nói giống như suối nhỏ trong núi, trong trẻo êm tai.
Hai nàng đồng thời đưa tay ra đỡ Lăng Thần đứng dậy. Nói một cách thương xót: "Cô nương đừng đa lễ".
Lăng Thiên cười ha hả: "Mời hai vị tiểu thư vào trong". Nói xong bước qua người Lăng Thần, nháy mắt tỏ ý khen ngợi. Lăng THiên hiểu ý, trong mắt lộ ra vẻ đắc ý rất khó nhìn thấy.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lăng Thiên Truyền Thuyết
Phong Lăng Thiên Hạ
Lăng Thiên Truyền Thuyết - Phong Lăng Thiên Hạ
https://isach.info/story.php?story=lang_thien_truyen_thuyet__phong_lang_thien_ha