Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Con Đường Sủng Thê
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 99: Chương 77
H
ứa Lam đã từng thấy Triệu Trầm.
Lúc trước phụ thân cùng với Duyên Bình hầu thương lượng hôn sự, nàng cũng không đến mức cảm thấy không hài lòng giống mẫu thân. Tuy Triệu Trầm được nuôi ở nông thôn, nhưng dù sao cũng là trưởng tử hầu phủ, lại nhìn thái độ Duyên Bình hầu, tự mình thu xếp hôn sự cho hắn, hiển nhiên vẫn rất coi trọng hắn. Lại nói đến bản thân Duyên Bình hầu, khi đó hắn đã ngồi ở vị trí hộ bộ Hữu thị lang, nắm thực quyền, nếu không phải Triệu Trầm bị quốc công phủ áp chế, lấy thân phận Duyên Bình hầu, hắn cũng chướng mắt nhà mình vừa không có tiền tài lại không có thực quyền.
Tuy vậy, đối với một nam nhân đã rời khỏi kinh thành nhiều năm như thế, nàng cũng không quá hào hứng, chờ mong. Vậy nên khi chuyện nghị hôn không bệnh mà chết yểu, nàng cũng không thấy thất vọng. Chỉ là, trải qua một hồi cung biến, Triệu gia theo thế nước lên mà thuyền cũng lên, lòng nàng lại bắt đầu thấp thỏm đợi mong, không ngờ lại chỉ chờ được tin báo Triệu Trầm đã thành thân.
Đối với nam nhân thiếu chút nữa đã trở thành trượng phu của mình, Hứa Lam khó tránh khỏi tò mò muốn biết hắn là người như thế nào. Mỗi lần nàng ra ngoài làm khách, hễ vô tình thấy người ta nhắc tới chuyện Triệu gia, nàng sẽ để ý lắng nghe, sau đó thì nghe được tin Triệu Trầm lập được thành tích xuất sắc ở bãi săn, trở thành quan tam phẩm chỉ huy sứ. Tam phẩm, Triệu Trầm mới mười tám tuổi đấy!
Hứa Lam càng không ngừng nghĩ tới nếu ngày ấy, hôn sự của nàng và Triệu Trầm không chết yểu thì tình huống hiện nay sẽ như thế nào, nhưng rõ ràng, đó là chuyện không thể. Triệu Trầm đã có thê tử, nàng không có khả năng sẽ gả cho hắn, Hứa Lam chỉ có thể ngóng trông Triệu Trầm là một gã có tướng mạo xấu xí, như vậy, ít ra trong lòng nàng còn dễ chịu chút ít. Ngày Hoàng Thượng hồi kinh, nàng nóng lòng chăm chú quan sát đoàn người đang trên đường hướng tới hoàng cung, một lòng chờ đợi người mình thấy sẽ là một nam nhân xấu xí, để lửa tiếc hận vì hôn sự không thành của nàng có thể được dập tắt. Nhưng rồi, nàng nhận ra Triệu Trầm không hề xấu. Bên cạnh Hoàng Thượng có nhiều thị vệ như vậy, lại không có ai có thể so được với hắn. Hắn trầm tĩnh đi trong đoàn người, như ngọc minh châu tản ra ánh sáng trong veo mà lạnh lùng, mê hoặc đảo điên tâm thần người khác.
Sau khi về đến nhà, Hứa Lam càng tò mò muốn biết vì sao Triệu Trầm lại coi trọng một cô nương ở nông thôn. Nàng giả vờ tùy ý hỏi thăm Quách Bảo Yên, Quách Bảo Yên khen Lâm thị xinh đẹp, trong ánh mắt lại ẩn ẩn để lộ ra ý tứ Lâm thị còn đẹp hơn nàng. Hứa Lam không tin, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, nàng ghen tị, ghen tị Lâm thị xinh đẹp, ghen tị nàng ta may mắn, càng căm hận nàng ta đoạt trượng phu tốt của mình!
Cho nên nàng muốn dạy cho nàng ta một bài học nho nhỏ.
Hứa Lam hơi hơi hất cằm, chờ đợi câu trả lời của đối phương, một dân quê chưa biết rõ chuyện đời, nàng cũng muốn nhìn xem nàng ta trả lời thế nào.
A Kết nhíu mi.
Nàng vẫn cảm thấy, đối với vài người, có thể kết giao bằng hữu hay không, lần đầu gặp mặt ít nhiều nàng đều có thể nhìn ra. Giống như Thái phu nhân hay Tần thị, các nàng đều giả vờ tỏ ra thiện ý, chẳng qua, chỉ cần một ánh mắt lơ đãng đã có thể bộc lộ tận sâu trong thâm tâm các nàng đang nghĩ gì, thậm chí là ngôn từ, tựa như đang cố dỗ ngọt, lừa gạt trẻ nhỏ, chẳng lẽ một đám người đều cho rằng nàng nông cạn, ngu ngốc đến mức không nghe ra được chân tâm, giả ý trong lời bọn họ sao?
A Kết cũng không hiểu tại sao bọn họ lại có loại suy nghĩ này, chẳng lẽ cứ là người nông thôn thì đều là kẻ ngốc sao?
"Bảo Châu!" Giữ chặt Quách Bảo Châu đang muốn tiến lên phân rõ phải trái, A Kết cũng không hỏi đối phương là ai, liếc nhìn tiểu nha hoàn còn đang thút tha thút thít quỳ ở dưới đất, bình tĩnh giải thích: "Vị cô nương này, nha hoàn của cô hấp tấp, vội vàng từ phía trước chạy đến, Như Ý lo lắng ta gặp chuyện không may nên mới đứng ra cản nàng ta lại..."
"Nàng cản thì cứ cản, tại sao lại cố ý đẩy ngã nha hoàn của ta?" Hứa Lam lạnh giọng ngắt lời A Kết, trừng mắt nhìn Như Ý, "Chút ít quy củ như vậy cũng không hiểu được, nơi này là vương phủ, không phải nơi ngươi khoe khoang sức lực của mình!"
Như Ý mặt không đổi sắc, tựa như chẳng nghe thấy mấy lời mắng chửi Hứa Lam dành cho mình.
Cô nương này thật là, tính tình như vậy cũng quá kiêu căng rồi, A Kết cười cười, hỏi ngược lại: "Nếu cô nương biết nơi này là vương phủ, vì sao còn dung túng nha hoàn của mình chạy tán loạn khắp nơi? Mới vừa rồi còn nghe nàng nói là có việc gấp muốn thay cô nương làm, chẳng lẽ không phải cố ý phá hư quy củ, mà Như Ý là nha hoàn của ta, đương nhiên phải lấy an nguy của ta làm trọng, lúc che chở ta vô tình đẩy nàng, cũng là việc có nguyên do, bằng không để yên cho nàng ta thật sự đụng vào, hỏng ngày đại hỉ của vương phủ, chúng ta đều khó thoát khỏi trách nhiệm, có phải không?"
Hứa Lam không ngờ tới A Kết có thể nói chuyện sắc sảo như thế, không khỏi giật mình nhìn nàng.
Quách Bảo Yên nhân cơ hội hoà giải, áy náy nói với A Kết: "Tẩu tử đừng tức giận, biểu tỷ của ta nhanh mồm nhanh miệng, hơn nữa từ trước đến giờ quen bao che khuyết điểm, cho rằng người của mình bị khi dễ nên mới nói vài câu như vậy. Tẩu tử hẳn là không có việc gì chứ, vừa rồi có bị kinh hãi không?"
Số lần A Kết giao tiếp với Quách Bảo Yên cũng không nhiều, nhưng hôm nay gặp mặt, A Kết đã hiểu vì sao Quách Bảo Châu không thích nàng ta. Nếu thật lòng muốn khuyên can, Quách Bảo Yên nên mở miệng tuyên bố thân phận mọi người trước khi Hứa Lam mở miệng, ít nhiều cũng coi như là thân thích, Hứa Lam cho dù kiêu căng cũng sẽ không làm loạn trên yến hội vương phủ. Về phần Hứa Lam, nghĩ tới ánh mắt mẫu thân Tô thị của nàng đối với mình ẩn chứa địch ý, A Kết không khỏi đắn đo, cân nhắc thêm vài phần.
Mới vừa rồi nha hoàn của Hứa Lam đột nhiên chạy đến, rốt cuộc là vô tình hay cố ý? Nếu là cố ý, giữa bọn họ có thâm cừu đại hận gì mà Hứa Lam lại muốn hại đứa nhỏ trong bụng nàng?
A Kết không có chút manh mối nào đành tạm gác chuyện này lại, chờ đến buổi tối hỏi lại Triệu Trầm cho rõ ràng.
"Bảo Châu, chúng ta đi thôi." Không muốn ở lại cùng đôi biểu tỷ muội này, A Kết nhìn Quách Bảo Châu, nói.
Quách Bảo Châu dùng tư thế bảo vệ ôm lấy tay trái A Kết, cố ý lách qua hai người Hứa Lam, "Nhỏ giọng" dặn dò: "Tẩu tử cẩn thận một chút, quý nữ kinh thành tên tuổi dễ nghe, kỳ thật cũng là tốt xấu lẫn lộn, có vài tiểu thư khuê các quả thật khéo léo, dịu dàng, cũng có người lại rất thô bỉ, một chút quy củ cũng không hiểu, còn ỷ vào giọng mình lớn muốn đổi trắng thay đen."
A Kết nhếch môi cười, không quay đầu nhìn phản ứng của Hứa Lam, nhẹ nhàng nhéo tay Quách Bảo Châu: "Được rồi, đừng được lý còn không buông tha người ta, truyền đi lại làm chúng ta mang tiếng tính toán chi ly." Bởi một lần va chạm không biết do vô tình hay cố ý mà nảy sinh tranh cãi, đối với bọn họ đều không tốt lành gì, Hứa Lam bừa bãi vô lễ, nàng cũng không muốn dùng dằng, đôi co với nàng ta.
Quách Bảo Châu nhìn nàng một cái, thật tâm nói: "Tẩu tử tính tình thật dễ chịu, ở bên cạnh tẩu thật thoải mái, trách không được biểu huynh thích tẩu nhiều đến thế, cũng chỉ có cô nương ôn nhu như vậy mới có thể ở cùng chỗ với người lạnh như băng như hắn, đổi thành ta, chắc chắn mỗi ngày đều đánh nhau với biểu huynh!"
Triệu Trầm lạnh như băng?
Nghĩ tới trượng phu luôn lén lút dùng lời ngon tiếng ngọt chọc ghẹo mình, A Kết chỉ cảm thấy buồn cười, hỏi ngược lại: "Vậy Bảo Châu muốn gả cho người như thế nào?"
Gương mặt đang tươi cười của Quách Bảo Châu liền cứng đờ, đột nhiên chỉ vào một khóm hoa sen ở đằng xa: "Tẩu tử, hoa bên kia thật đẹp, chúng ta qua bên kia xem đi..."
Biết nàng ghét những chuyện như thế này nhất, A Kết chỉ cười mà không nói, chậm rãi cùng nàng đi qua.
~
Buổi trưa, yến hội chính thức bắt đầu, mọi người dời bước đến chính điện của Cảnh vương phi.
Tuy rằng mời nhiều người như vậy, nhưng chân chính có thể đi vào trong điện dùng cơm cùng Cảnh vương phi đều là nữ quyến hoàng tộc, những huân quý hoặc thái thái quan gia như Thái phu nhân đều ngồi ở trong tiểu hoa viên bên ngoài điện, thân phận mọi người cũng không cách biệt quá nhiều, coi như bớt chút quy củ, cũng thản nhiên tự đắc.
A Kết thuận theo mà ngồi xuống bên cạnh Thái phu nhân, trừ khi có ai đó hỏi tới thì nàng mới nhỏ nhẹ trả lời, còn lại, cơ bản là không nói gì cả, trên mặt thủy chung mang theo nụ cười dịu dàng, ánh mắt yên tĩnh nhu hòa, được không ít phu nhân âm thầm khen ngợi. Thái phu nhân đối với chuyện này rất là vừa lòng, bản lĩnh bên ngoài của cháu dâu trưởng cũng chỉ có thế, vừa rồi đối đáp cùng An vương phi như vậy, nhất định là Triệu Trầm đã sớm dặn dò qua, nàng có thể nhắc lại không thiếu chữ nào, cũng không đến mức là không có điểm tốt.
Phía trước nhẹ nhàng truyền đến tiếng cười vui vẻ của đám nam nhân, không bao lâu, một đám ma ma nha hoàn vây quanh nhũ mẫu bế Hoàng Trưởng Tôn trở về, trực tiếp đến trước chủ điện. Nữ quyến đang ngồi đều quay đầu nhìn theo Hoàng Trưởng Tôn, thẳng đến lúc nhìn không thấy nữa mới bắt đầu mở miệng tiếp tục nói chuyện.
Thái phu nhân nghiêng đầu nói nhỏ với A Kết: "Vương phi lần đầu hoài thai đã sinh được con trai, thật là có phúc khí, hôm nay nếu ngươi đã tới, hi vọng có thể dính chút không khí vui mừng, sinh cho ta một tôn tử mập mạp."
A Kết cúi đầu vờ xấu hổ.
Yến hội rất nhanh đã kết thúc, các tân khách chuẩn bị cáo từ, Thái phu nhân cũng đứng lên, vừa muốn dẫn A Kết đi ra ngoài, trong chủ điện đột nhiên đi ra một ma ma áo lam khoảng chừng bốn mươi tuổi, lướt nhìn xung quanh một vòng rồi đi thẳng về phía Thái phu nhân.
Mọi người đều tạm thời dừng bước, tò mò nhìn ma ma kia.
Ma ma áo lam mang theo mặt mày tươi cười đi đến trước người A Kết, cúi người chào nói: "Ngài là người của Duyên Bình hầu phủ, phu nhân Triệu chỉ huy sứ?"
A Kết như trở về lúc mới vừa đi vào vương phủ, không biết làm sao đối mặt với thiện ý chuẩn bị nhuyễn kiệu của Cảnh vương phi, chỉ bối rối gật đầu theo bản năng.
"Vương phi mời phu nhân đến nội điện nói chuyện, kính xin phu nhân đi theo ta." Ma ma áo lam tươi cười xoay người, đưa tay ý bảo A Kết đi trước.
Các nữ quyến đồng loạt nhìn về phía A Kết, trong mắt nhất thời tràn đầy hâm mộ.
Thế lực Cảnh vương tuy không bằng Thụy vương, nhưng dù sao hắn cũng do Hoàng Hậu sinh ra, là đích tử duy nhất của Hoàng Thượng, nay lại có thêm Hoàng Trưởng Tôn, nghe nói Hoàng Thượng cực kỳ vui mừng, một tháng này ban thưởng cho Cảnh vương phủ không ít thứ tốt, cũng khiến Cảnh vương phủ ngày càng náo nhiệt. Mà trong sân nhiều nữ quyến như vậy, Cảnh vương phi chỉ đối xử khác thường với A Kết, vinh hạnh đặc biệt này, làm sao không khiến cho người ta thêm vài phần kính trọng chứ?
A Kết lại không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, trong ánh mắt phức tạp đầy soi mói của Thái phu nhân, trầm ngâm đi theo ma ma áo lam vào nội điện. Như ý quay đầu dò hỏi xem có nên đi theo
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Con Đường Sủng Thê
Tiếu Giai Nhân
Con Đường Sủng Thê - Tiếu Giai Nhân
https://isach.info/story.php?story=con_duong_sung_the__tieu_giai_nhan