Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xà Công Tử: Tiểu Tướng Công? Cút Đi!!!
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 98: Cầu Thân? Cút Đi 4
Đ
ông Công Bằng công tử, thì ra huynh...... không phải đoạn tụ..." Kim Khoáng nghẹn nửa ngày, còn thốt ra một câu không tự nhiên quay mặt nhìn Kim Bảo Nhi đầu óc mê muội, chẳng lẽ..... ăn cả hai?
Mọi người đều trầm mặc, chỉ có Lưu Vân ủy khuất mà quật cường mím môi, thỉnh thoảng lại trừng mắt nhìn Đông Công Bằng đang co rúm một góc bằng bộ dáng muốn ăn tươi nuốt sống hắn, D chân dẫm một cái chạy vào trong vườn lấy dao cắt cành làm cây kiếm xoay trong tay mấy cái, nổi giận đùng đùng mà lao tới.
Đừng nhìn dáng người nàng mềm mại, với kĩ thuật múa kiếm hiên ngang, bất đồng với trước đây là nhiều hơn một phần sát khí, bén nhọn mà trực tiếp tới, trong tay cầm cây dao cắt cỏ mang theo một cỗ cuồng phong đánh tới.
Vợ chồng Kim Chuyên và Kim khoáng bốn người đã sớm nhìn ra mà tránh một bên, chỉ sợ không cẩn thận bị thương, họ từ trước tới giờ luôn biết, Lưu Vân bình thường thì rất ôn nhu, nhưng một khi nổi bão thì chính là... một con cọp mẹ.
"Bảo Nhi, cứu cứu ta!" Một phen kéo lấy tay áo của Kim Bảo Nhi, Đông Công Bằng rất không có chí khí núp ở đằng sau của nàng, chỉ lộ ra nửa đoạn tay áo.
"Lưu Vân muội muội, có chuyện gì thì từ từ nói, muội cũng đừng tức giận hại thân thể, lại nói thế nào cũng phải nhắm trúng một chút, hắn núp ở đằng sau của ta." Kim Bảo Nhi ngược lại nghiêng mình, cũng không muốn giúp Đông Công Bằng.
Lần này, Đông Công Bằng bị dọa đến một đầu mồ hôi, mắt nhìn thấy con dao cắt cành của Lưu Vân đâm tới, một tay ôm giành lấy Lộ Nhi trong lòng của Kim Bảo Nhi, cứng rắn mà chắn trước mặt mình, không có biện pháp, chỉ có một con đường như vậy.
"Lộ Nhi, sắc mặt Kim Bảo Nhi biến đổi, ai mà không biết Lưu Vân muội muội điên lên rồi thì không ai có thể ngăn cản, nghe nói một đại hán chín thước đã từng bị nàng hạ gục, cho nên mình mới không dám cũng không muốn giúp Đông Công Bằng nói chuyện, không nghĩ đến hắn thế nhưng lại lấy Lộ Nhi làm bia đỡ đạn, nếu như Lộ Nhi bị thương thì làm sao.
Suy nghĩ điều này, nàng vừa muốn xông lên đúng lúc đó không biết làm thế nào Lộ Nhi lại từ trên cánh tay của Đông Công Bằng tuột xuống.
"Nhanh, đừng để hắn chạy." Phủi bàn tay nhỏ, giương đôi mắt ngập nước, chỉ vào nam tử đang phát run.
Toàn thân Đông Công Bằng cứng đờ, sau đó quả thật là ngay cả đường lui cũng không có, sau lưng là tường, trước mặt là Lưu Vân vẻ mặt hung thần ác sát.
"Chịu chết đi!" Lưu Vân hét to một tiếng, dao cắt cành trong tay đột nhiên chuyển hướng bất thình lình, đâm tới trước mặt bốn người vợ chồng Kim Chuyên và Kim Khoáng.
"A! Tướng công!" Y Đình kêu to tựa đầu chôn vào lòng của phu quân.
Sắc mặt Vân Tinh trong phút chốc trắng bệch như tờ giấy, nhưng vẫn cắn răng cố gắng ở trước mặt Kim Chuyên, thấy thế Kim Chuyên sửng sốt, cuống quít ôm eo của nàng xoay người lại, lấy lưng của mình làm tấm chắn. (đoạn này mk k hiểu nên dịch theo cách hiểu của mk. hii.)
Nhưng kì quái đao cắt bỗng dừng lại sát khí đúng chóp mũi của Kim Chuyên, chỉ kém một hào là được***.
"Lưu, Lưu Vân muội muội, từ trước tới nay chúng ta cũng không đắc tội muội, hôm nay, chiếm tiện nghi của muội là hắn, không phải chúng tôi." Chân của Kim Khoáng đều mềm nhũn rồi, nhưng cũng không quên chứng tỏ trong sạch của bọn họ.
" Đông Công Bằng?" Quay đầu lại, liếc nhìn ngay cả đường đều không có người, nàng cười nhẹ: "Hắn tự nhiên là không có quả ngon ăn, nhưng là các ngươi, ân? Chuyện hôm nay, nhưng là..."
Kim Khoáng vừa nghe giọng điệu này, tất nhiên hiểu rõ, một tay đẩy đầu cây ra, cười làm lành mà gật đầu.
"Yêu, cô nãi nãi, chuyện này chúng tôi đương nhiên là người hiểu rõ, nếu như nói ra ngoài, cha muội không phải bức tử muội, tự nhiên là muốn thay muội giữ bí mật, lại nói như thế nào, cũng không thể để muội lấy hắn, tuy nhiên nhà Đông Công Bằng gia sản bạc vạn, hơn nữa hắn thích nam sắc... hay thích nữ sắc, bất kể hắn thích sắc gì, lại luôn đuổi theo đại ca đã nói rõ trong tim của hắn không có cô, làm sao có thể gả cho hắn chứ, chúng ta nhất định sẽ bảo vệ bí mật này." Y Đình vội vàng ra hiệu cho tướng công nói luôn "vâng, không thể phá hủy danh tiếng của Lưu Vân muội muội."
"Kim Khoáng ca ca và tẩu tử đúng là người thông minh, vậy các ngươi đây?" Lưu Vân cười lạnh một tiếng, đầu cây thay đổi phương hướng.
"Đương nhiên, cách nghĩ của chúng ta và nhị ca là giống nhau, là giống nhau." Kim Chuyên xoa xoa mồ hôi lạnh ở trên trán, may mắn nàng cũng không tức giận hồ đồ, nếu không, tờ giấy này thật muốn đâm vào trong thịt không đau gần chết mới là lạ.
"Rất tốt." Nàng xoay người, rốt cuộc mặt đối mặt với Đông Công Bằng đang trợn to cặp mắt, đôi mắt gần sát. "Ngươi nói, vừa nãy là ai phi lễ ai? Đông Công Bằng, ngươi nếu vẫn còn muốn sống nữa thì câm miệng lại cho ta, lần này coi như bị chó cắn, Lưu Vân ta cũng không phải người cổ hủ như vậy, cùng lắm thì cuộc đời này không lập gia đình. Nhưng ngươi dám phá hủy danh tiết của ta, ta sẽ khiến ngươi suốt cuộc đời không thể động đậy, vĩnh viễn không có ngày chuyển mình!" Ánh mắt lạnh như băng, cơ hồ muốn bắn thủng một thân xác thối tha.
Toàn thân run lên, Đông Công Bằng chật vật dựa lưng vào tường thở hổn hển, ánh mắt chẳng biết tại sao lại xẹt qua cần cổ xanh tím của nàng, tầm mắt đang định trợt xuống, đột nhiên cảm nhận được một luồng lãnh phong, vội vàng gật đầu.
"Ta thích là nam tử, không phải nử tử, vừa rồi khẳng định là xảy ra vấn đề, nếu không ta sẽ không mất đi lý trí..." Nói phần sau, hắn đã có chút nghẹn ngào lại hối hận cũng đã thành sự thật, mình vậy mà động một nữ nhân! Còn là một Bà Ông.
Kim Bảo Nhi nghe được những lời này ánh mắt không khỏi liếc nhìn Lộ Nhi ánh mắt rảnh rỗi dựa vào cây cột bên cạnh xem cuộc vui. trong đầu không khỏi hiện ra một màn, sắc mặt trở nên kinh ngạc lại rất sợ người khác nhìn ra, nhấp môi không nói lời nào.
"Đông Công Bằng! Ngươi im miệng cho ta, từ nay về sau chớ để ta lại gặp được ngươi!" Đem đao cắt cành ném đi, Lưu Vân ngồi xổm xuống hung hăng nhặt lên khăn lụa nhét vào trong tay áo, đứng lên đạp vào chân của Đông Công Bằng, xoay người rời đi.
Vậy mà mới đi không tới hai bước, cuối cùng cố nén nước mắt không được mà chảy xuống, nàng thẳng sống lưng dứt khoát rời đi.
" Lộ Nhi, đệ đi theo ta!" Một tay chế trụ bàn tay nhỏ bé mềm mại của Lộ Nhi, sắc mặt Kim Bảo Nhi xanh mét đi trở về phòng, thuận tay đóng cửa lại, căn bản không quản sắc mặt ngu ngốc của đám người Kim Chuyên và Kim khoáng, còn có vể mặt bi kịch của Đông Công Bằng.
Đợi nàng đóng cửa lại, tay nhỏ vừa trợt, hắn đem giầy đạp một cái, nhanh chóng trèo len giường chui vào mềm tơ tằm mỏng lạnh, vẫy tay với người nào đó khuôn mặt nghiêm túc.
"Bảo Nhi mau lại đây, chúng ta cùng nhau ngủ." Giọng nói của hắn nông mềm phảng phất dính thêm một tầng mật đường.
"Không được kêu Bảo Nhi, còn có, chuyện của Đông Công Bằng rốt cuộc sao lại thế này, đệ có phải hay không có phải hay không đã bỏ cái gì vào trong trà của hắn?" Nàng vừa mới nâng cao âm thanh lại lập tức giảm âm điệu, phẫn nộ mà đi đến bên giường, đem mền tơ tằm kéo ra.
"Bỏ cái gì?" Cũng không phủ nhận nhưng là không thừa nhận, hai tay của hắn chóng lên cằm, hai chân ở trong không trung đạp đạp, một bộ dáng đùa giỡn tàn ngược.
Há miệng, nàng dứt khoát đưa tay vào trong lòng ngực của hắn lục lọi, liền lấy ra một gói thuốc nhỏ màu vàng.
"Còn dám nói không phải là ngươi làm?" Nàng nhăn mi, từ trước đến nay Lộ Nhi có một thói quen, ăn không xong để ở trong lòng ngực, không nghĩ đến ngay cả hạ dược không xong cũng sẽ dấu ở trong lòng ngực.
Cũng bị lục soát, nói không phải cũng không được, hắn dứt khoát lưu loát gật đầu.
"Là Lộ Nhi bỏ, nhưng đó cũng là vì tốt cho Đông Công Bằng."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xà Công Tử: Tiểu Tướng Công? Cút Đi!!!
Thiên Lạc Họa Tâm
Xà Công Tử: Tiểu Tướng Công? Cút Đi!!! - Thiên Lạc Họa Tâm
https://isach.info/story.php?story=xa_cong_tu_tieu_tuong_cong_cut_di__thien_lac_hoa_tam